Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 265:

Chương 265:Chương 265:
Cô cần anh, anh bắt buộc phải nhanh chóng gia tăng thực lực.
Bên trong cơ thể của Linh Bảo có sức mạnh tín ngưỡng từ khắp nơi đất nước, hoàn toàn không thiếu đi năng lượng để bồi bổ vết thương. Thậm chí lần bị thương nặng này khiến cho kinh mạch và phủ tạng của cô dùng năng lượng dư thừa để được tái tạo lại ở một cảnh giới mới. Trong lúc trị thương thì thực lực của cô cũng từ từ được gia tăng.
Nửa năm chớp mắt đã qua.
Linh Bảo bị âm thanh của tấm bùa truyên âm đánh thức.
Trong nửa năm này, cả nước cũng khá là yên bình, ngay cả các hiện tượng dị thường cũng không hề xảy ra.
Lần này xảy ra chuyện chính là một chuyện cực kỳ lớn.
Thành phố Y, một thành phố lớn và vừa ở phía bắc, một trận đại dịch quy mô lớn đã bùng phát, người nhiễm bệnh sẽ chết trong vòng bảy ngày, dịch bệnh có thể lây truyền qua không khí ở một khoảng cách nhất định, tốc độ lây lan cực kỳ kinh người, khiến cả nước rơi vào cảnh hoang mang.
Bộ Y tế bó tay, các nước khác cũng tiến hành hỗ trợ y tế, nhưng sau hơn một tháng nghiên cứu vẫn không tìm được thuốc hữu dụng.
Chuyện liên quan đến sự sống chết của mấy triệu người, cho nên bọn họ chỉ có thể nhờ đến sự giúp đỡ của thân linh.
Bây giờ Linh Bảo đã biết Xích Vân và tiên quân mình từng gặp qua là cùng một người, tất nhiên cũng hiểu được ông ta không biết điểm dừng, để có thể tích góp được sức mạnh một cách nhanh chóng ông ta sẽ tùy ý tạo ra bất cứ tai họa nào cho con người.
Cho nên, mặc kệ dịch bệnh của thành phố Y rốt cuộc có phải là do Xích Vân gây ra hay không, cô cũng không thể bỏ qua.
Nhìn Thanh Tiêu ở bên cạnh đang chuyên tâm tu luyện, anh đang bước vào giai đoạn thăng cấp mấu chốt, cô không thể quấy rây anh. Vì thế, cô lấy ra một tờ giấy viết vài dòng nói rõ nơi mình sẽ đi để lại cho anh sau đó lặng lẽ rời khỏi tháp.
Kết giới này nếu có người dùng sức tấn công từ bên ngoài thì tuyệt đối không thể vào được, nhưng nếu là người bên trong đi ra ngoài thì lại không cần tốn quá nhiều công sức.
Rời khỏi tháp, Linh Bảo lập tức lấy điện thoại di động ra liên lạc với Nguyên Như Bồi.
Nguyên Như Bồi nghe cô nói đồng ý, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng:"Tôi đã nói rồi mà, tiền bối Lục chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu, lần này thì tốt rồi, thành phố Y được cứu rồi!"
Những người còn lại cũng yên tâm và vui mừng ra mặt. Dịch bệnh ở thành phố Y đã bùng phát được hơn một tháng nay, bọn họ thật sự đã hết cách, nhưng lại không thể trơ mắt nhìn mấy triệu người dân bị vây khốn đến chết trong thành phố Y nên mới phải xin cô giúp đỡ.
Nhưng bản thân cô vẫn đang dưỡng thương, tất cả mọi người đều không dám chắc rốt cuộc cô có đồng ý tiếp nhận việc này hay không, cho nên trước khi phát ra bùa truyền tin vẫn cảm thấy có chút thấp thỏm không yên.
Bây giờ nhận được câu trả lời chắc chắn từ Linh Bảo, mọi người ai nấy đều vui khỏi phải nói, như thể chỉ cần có cô ở đây là tất cả mọi chuyện đều có thể được giải quyết một cách dễ dàng.
Máy bay đã sớm chờ sẵn ở thành phố X, chỉ cần Linh Bảo cho câu trả lời chắc chắn, ngay lập tức sẽ có máy bay trực thăng đến bìa rừng đón Linh Bảo đến sân bay. Bên kia cũng có máy bay chuyên dụng được chuẩn bị sẵn, còn có người tu hành của Cục quản lý các sự việc thần bí cũng đang chờ.
Máy bay cất cánh, Linh Bảo gọi người tu hành trẻ tuổi đồng hành cùng cô đến thành phố Y qua hỏi thăm tình hình ở thành phố Y.
Thành phố Y bắt đầu xuất hiện trường hợp nhiễm bệnh dịch đầu tiên từ hơn một tháng trước. Dịch bệnh hiện được các chuyên gia đặt tên là cúm không khí đặc biệt Y1.
Bởi vì các triệu chứng khởi phát bệnh ban đầu của bệnh này và cảm lạnh thông thường không có gì khác nhau, đều sốt nhẹ, tinh thần uể oải, cho nên nhóm người lúc đầu phát bệnh đều không chú ý đến.
Nào ngờ, bệnh nhân đầu tiên kia lại chết sau năm ngày bị cảm lạnh, đồng nghiệp và hàng xóm của anh ta cũng lần lượt bị bệnh, xuất hiện tình huống phát bệnh quy mô lớn.
Trạm phòng chống dịch của thành phố cho rằng đó là cúm, lập tức đưa người đến bệnh viện tiến hành cách ly phòng chống dịch và điều trị, nhưng không ngờ những phương pháp điều trị thông thường lại không đem lại bất cứ hiệu quả nào cả, tất cả những người bị cách ly, đại đa số đều tử vong sau năm ngày, người câm cự được lâu nhất cũng không sống qua bảy ngày.
Ngay cả các nhân viên y tế cũng bị nhiễm bệnh và lần lượt tử vong.
Sự việc này đã thu hút sự chú ý của thành phố và thậm chí cả tỉnh. Các biện pháp cách ly và phòng chống dịch bệnh quy mô lớn hơn được triển khai trên toàn thành phố, chỉ là những phương pháp điều trị cúm được sử dụng từ trước tới nay lại đối với loại dịch bệnh mới này lại không có tác dụng gì với dịch bệnh kiểu mới này, tình trạng lây nhiễm vẫn tiếp tục và lan ra rộng rãi.
Sau hơn mười mấy ngày nghiên cứu, cuối cùng các chuyên gia y tế cũng đã phát hiện ra rằng loại virus này lây lan qua không khí.
Tin tức liên tục được báo cáo lên cơ quan các cấp, do tính đặc thù của dịch bệnh này, nhà nước đành phải đưa ra quyết định tạm thời phong tỏa thành phố Y, chỉ cho phép được đi vào, không cho phép được đi ra.
Hiện giờ số người chết ở thành phố Y đã vượt quá mười ngàn người, số người bị cách ly thì gấp mấy chục lần con số này, có thể nói là không khí tang thương bao trùm khắp cả thành phố. Ngay cả trong lực lượng công an và quân đội của thành phố cũng có rất nhiều người đã ngã bệnh và phải cách ly, cho nên Cục quản lý các sự kiện thần bí mới phải phái người đến giúp đỡ ổn định tình hình.
Người tu hành thể chất khác với người thường, bọn họ miễn dịch với bệnh cúm không khí này.
Máy bay tiến vào vùng trời thành phố Y, Linh Bảo lập tức thả thần thức ra quan sát tình hình phía dưới. Rất nhiều nơi trong không khí đều có một loại hạt chứa chấm đen đang trôi nổi, ở những khu vực cách ly bệnh nhân tập trung mật độ của những hạt này còn dày đặc hơn.
Ngoài ra không có tà khí, cũng tìm không thấy bất kỳ cơ quan trận pháp nào.
Khi bọn họ vừa đáp xuống sân bay thì trưởng phòng của cục quản lý các vấn đề thần bí hiện đang chủ trì cục diện ở thành phố Y đã có mặt để tiếp đón.
Đoàn người trịnh trọng hành lễ với Linh Bảo, trưởng phòng đi đầu là một người đàn ông cao gầy khoảng hơn bốn mươi tuổi, họ Lý, ông ấy tiến lên vài bước đón Linh Bảo và nói:
"Tiên bối Lục, cấp trên đã dặn dò, tất cả công việc ở thành phố Y đều sẽ nghe theo sự sắp xếp của cô, cô có điều gì cần dặn dò thì cứ nói trực tiếp với tôi là được, tôi sẽ đi sắp xếp với phía chính quyền thành phố và lực lượng công an quân đội."
Linh Bảo gật đầu: "Trước hết chúng ta hãy đến khu cách ly để xem tình hình các bệnh nhân bị bệnh đã."
Mấy người lập tức cho xe chạy đến bệnh viện số 1 thành phố Y.
Bên ngoài bệnh viện có người của quân đội đứng canh gác, những người đi qua đi lại đều phải đeo mặt nạ phòng độc có chỉ số bảo hộ cực cao.
Trong bệnh viện đã quá tải, người bệnh nằm ngổn ngang khắp các phòng bệnh và sảnh lớn, hơi thở của sự tuyệt vọng bao trùm lên khắp cả người họ.
Vừa thấy nhóm người Linh Bảo mặc âu phục giày da tiến vào, hơn nữa có công an quân đội đi phía trước mở đường, mọi người lập tức ý thức được thân phận của bọn họ không tâm thường.
Nhiều người đổ xô tiến đến và lớn tiếng hò hét:
"Thả chúng tôi ra! Thả chúng tôi rail"
"Dựa vào cái gì mà nhốt chúng tôi lại, cho dù sắp chết tôi cũng phải chết bên người nhà của mình!
"Trước kia rõ ràng tôi không bị bệnh, tất cả là tại những người làm quan chức như các người muốn phong tỏa thành phố không cho người ta rời đi nên tôi mới bị lây nhiễm!"
Đám đông kích động, cho dù có lực lượng công an quân đội đi trước mở đường nhưng chẳng mấy chốc mấy người vẫn bị những người bệnh kích động vây quanh, ngay cả nổ súng cảnh cáo cũng không thể làm cho những người này an tĩnh trở lại. Những người này đã biết mình bị cúm không khí này chỉ có một con đường là chết, chết sớm hay chết muộn cũng đều như nhau, cho nên bọn họ vô cùng căm hận những nhân viên chính phủ đã ban bố lệnh phong tỏa thành phố.
Thấy lại sắp xảy ra xung đột, Linh Bảo nhảy lên không trung đứng ở giữa đại sảnh:
"Im lặng! Chính phủ không từ bỏ mọi người, chúng tôi đến đấy là để tìm cách cứu người! Mọi hãy người nhường lối, chúng tôi cần phải đi đến khu vực bệnh nhân có triệu chứng nặng."
Khu vực bệnh nặng của bệnh viện nằm ở tầng trên và phải đi lên bằng thang máy hoặc cầu thang ở sảnh tầng 1.
Giọng nói lanh lảnh của cô lúc này bỗng trở nên xa xăm kỳ ảo, truyền đến tai mỗi người giữa bầu không khí ồn ào huyên náo như âm thanh vang vọng, thần thánh mà lại uy nghiêm.
Ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, đám người không khỏi câm lặng.
Chỉ thấy thiếu nữ vừa rồi đi vào cùng với các quan viên kia lúc này đang đang đứng lơ lửng trên không trung giữa sảnh lớn, trên người phảng phất tản ra ánh hào quang thánh khiết, ánh sáng này không hiểu sao lại khiến cho tâm tình người ta trở nên bình tĩnh hơn.
Một cảnh tượng phản khoa học như vậy không khỏi làm cho mọi người thấy khiếp sợ, tuy nhiên cũng đồng thời làm cho người ta bỗng dấy lên một chút hy vọng.
Thiếu nữ nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, mọi người liền đổ xô tránh ra nhường đường.
Nhóm Linh Bảo thuận lợi đi thang máy lên lầu, lầu dưới là bệnh nhân cách ly giai đoạn đầu, trên lầu mới là những bệnh nhân bị cách ly giai đoạn sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận