Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 119:

Chương 119:Chương 119:
"Là bùa giữ nhà mà mẹ tôi ở xin được ở quê, nói là cực kỳ hiệu quả, có người ở quê tôi dán bùa này trong nhà, tên ăn trộm vừa mới cạy cửa nhà bà ấy đã bị sét đánh..." Tạ Tĩnh khinh thường bĩu môi: “Tôi mới không thèm tin cái chuyện này!"
Không nghĩ rằng dì Lưu nghe xong thì động tâm: "Nếu cô không cần thì cho tôi đi!"
Thành phố H ở vùng duyên hải phương Nam, tuy kinh tế phát triển nhưng một số người vẫn còn tồn tại tư tưởng phong kiến, người địa phương mê tín gấp mấy lần so với người bản địa, các dịp lễ Tết vô cùng tích cực tế bái tổ tiên.
Tạ Tĩnh không có ý kiến gì, cho bà ta câm đi.
Dì Lưu cầm bùa về nhà, dán bùa ở ngay cái tủ đầu giường, không cần biết thực hư thế nào cứ dán lên thôi, nhỡ đâu lại có hiệu quả thì sao.
Nào biết, tối hôm sau lá bùa đã được phát huy công dụng.
Hai giờ đêm bỗng có tiếng chó mặt xệ mà dì Lưu nuôi gầm gừ trong phòng khách, làm hai vợ chồng tỉnh giấc. Chồng bà ta trước giờ ngủ không sâu, bị làm ồn nên khá bực bội, bò dậy chuẩn bị mở cửa dạy dỗ con chó không hiểu chuyện.
Ai ngờ vừa mới ra khỏi phòng đã lui lại vê sau với tư thế kì quái.
Dì Lưu buồn ngủ mở mắt ra, hỏi chông mình: "Đêm khuya tối om, ông còn đi đâu, cẩn thận bị ngã..." Nói xong liền giơ tay bật công tắc đèn lên, vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền bị doạ cho mất hồn mất vía.
Hai tên trộm cầm con dao dài, hung thần ác sát chỉ vào chồng bà ta:
"Mang tất cả đồ quý giá của nhà mày ra đây!"
Nhìn diện mạo hai kẻ này, đúng là hai tên tội phạm đang bị truy nã với tội danh cướp của giết người mà tỉ vi chiếu mấy hôm trước!
Đây căn bản không phải là vấn đề cướp của, hai tên này đều là hai kẻ cực kì hung ác, chuyên cướp ở những tiểu khu xa hoa, mỗi lần vào nhà cướp của xong đều sẽ giết người. Bọn chúng vốn dĩ chính là tội phạm bị tử hình, bắt được thì lập tức bắn chết, bây giờ cảnh sát toàn thành phố đều truy nã chúng, chúng mang tư tưởng trốn được một ngày thì thêm một ngày sống, có thể giết hai thì sẽ không giết một.
"Đại ca, hai vợ chồng chúng tôi đều là người dọn vệ sinh, làm gì có tiền đây! Các anh tha cho chúng tôi đi!"
Chồng của dì Lưu không xem tin tức, căn bản không biết được sự nguy hiểm của hai tên này, còn tính toán tỏ vẻ đáng thương để giữ tài sản.
"Phi!" Một trong hai kẻ trộm cắp phun ra một ngụm nước miếng, giơ đao lên chém một nhát lên vai của chồng dì Lưu, sắc mặt tàn nhẫn: "Chúng mày ở tiểu khu xa hoa, một mét vuông cũng đến bảy, tám vạn mà còn dám nói là không có tiền! Lừa quỷ à?" Chồng dì Lưu lập tức ôm bả vai kêu thảm thiết, dì Lưu cũng sợ tới mức hồn vía lên mây.
"Thành thật giao hết đồ có giá trị ra đây, nếu không tao mà lục soát được, ông đây liền chém chết bọn mày!" Tên trộm còn lại cầm đao uy hiếp nói.
"Tôi... tôi đưa!" Dì Lưu run rẩy rời khỏi giường, bước đến tủ đồ chứa năm vạn tiền mặt, tiên đó vốn là để lì xì Tết cho con trai và con dâu.
Bà ta một bên kéo dài thời gian mở tủ, một bên liều mạng nghĩ cách tự cứu. Nhưng hiện tại làm gì có biện pháp nào đâu, lúc hai vợ chồng đi ngủ đều cất điện thoại ở một chỗ xa, bây giờ mà gọi điện báo nguy, chưa nói đến có báo được không, chỉ sợ làm như thế sẽ chọc giận bọn trộm mất.
Trông cậy vào hàng xóm cũng thì cũng không khả thi, tường cách âm ở đây quá tốt... Bảo an của tiểu khu xưa nay đều ăn không ngồi rồi, lân trước bọn họ còn mới tụ tập náo loạn đòi đổi quản lý, làm gì có biện pháp khác?
Trong lúc lơ đãng, khoé mắt bà ta bỗng lướt qua tấm bùa giữ nhà, trong đầu nhớ tới lời nói của Tạ Tĩnh lúc ban ngày:
"Có người ở quê tôi dán bùa này trên tường, kẻ trộm vừa mới cạy cửa đã bị sét đánh."
Dán bùa này... Dán!
Có phải là do bà ta không dán nó ở trên tường nên mới không có tác dụng? Nghĩ đến đây, bà ta lập tức nắm lấy lá bùa, mạnh mẽ dán lên tường của phòng ngủ.
Không cần biết là thân thánh phương nào, cầu ngài phù hộ cho nhà con vượt qua kiếp nạn này đi! Con nhất định sẽ vì ngài mà đúc một tượng vàng để cảm tạ ân đức của ngài! Dì Lưu ôm một phần vạn may mắn cầu nguyện trong lòng.
Mà kẻ trộm cướp thấy bà ta không chuyên tâm lấy tiền và tài sản ra, ngược lại còn làm ra chuyện râu ria liền mắng to: "Mụ già thúi, mày con mẹ nó làm cái gì đấy! Không thành thật đúng không, ông đây... Vừa nói vừa giơ đao định chém dì Lưu.
Đúng lúc này, trong phòng đột nhiên hiện lên hai đạo ánh sáng trắng, đồng thời một tiếng sét vang lên, ngay sau đó nổ một tiếng ầm cực lớn.
Hai vợ chồng bị tiếng sét làm cho lỗ tai bị chấn động kêu ong ong, đến khi lấy lại tinh thần thì thấy hai tên trộm cướp kia đã ngã lăn quay, đầu tóc quần áo bị đốt rụi, trên người còn toát ra hai luồng khói đen.
"Này... Đây là xảy ra chuyện gì?" Chồng của dì Lưu cả kinh đến quên cả vết thương trên vai.
Dì Lưu quay lại nhìn lá bùa dán trên tường, lúc này nó đã hoàn toàn bị thiêu cháy, chạm tay vào liền hóa thành tro rơi xuống đất. Một lúc lâu sau, bà ta mới hồi thần lại:
"Bùa này... Bùa này thực sự linh! Là lá bùa này đã cứu chúng tal" Sau đó bà ta bước nhanh đến chỗ lá bùa, chắp tay bái lạy tạ ơn: "Cảm tạ thần tiên phù hội Cảm tạ thần tiên phù hội"
"Bùa?' Đối mặt với ông chồng đang nghi hoặc, lúc này dì Lưu mới nói ra nguồn gốc của lá bùa. Chồng dì Lưu mới tìm được đường sống trong chỗ chết cũng tràn đầy biết ơn mà cảm tạ: 'Ít nhiêu cũng là nhờ vào thần tiên của lá bùa này phù hộ, ngày mai bà đến công ty hỏi cô nhân viên kia một chút, chúng ta đi đúc một bức tượng vàng cho vị thần này!"
"Đồng nghiệp kia của bà... Chúng ta cũng đừng quên cảm ơn cô ấy."
Dì Lưu ngâm đồng ý với chồng. Hai vợ chồng đang nói chuyện thì nghe được tiếng đập cửa truyền đến từ bên ngoài, lúc chạy tới phòng khách đã thấy chật kín hàng xóm đang đứng, mấy người bị động tĩnh nhà dì Lưu làm tỉnh giấc, tưởng có chỗ nào bị nổ nên chạy sang thăm hỏi.
"Không phải nổ, mà là sét đánh. Nhà chúng tôi bị hai tên tội phạm truy nã mà tỉ vi chiếu mấy hôm trước mò vào, may mà thần tiên phù hộ, giáng xuống sét thân đánh chết bọn họi!”"
Hàng xóm nghe xong cũng cảm thấy khiếp sợ, tội phạm bị truy nã, còn bị thần sét đánh chết, từ nào cũng làm cho người khác kinh hãi. Lòng hiếu kỳ nổi lên, những người này liền ùa vào phòng ngủ của vợ chồng dì Lưu, nhìn thấy hai tên tội phạm bị sét đánh cháy đen thì trợn mắt há hốc mồm.
Cho đến khi dưới đất truyên đến âm thanh rên rỉ của một tên trộm, tất cả mọi người mới sợ hãi lùi lại vê sau.
"Vẫn còn chưa chết, mau báo cảnh sát đi!" Không biết là ai hô lên, lúc này mọi người mới nhớ tới việc phải báo cảnh sát.
Mà kể cả chúng có chết rồi thì cũng phải báo lên trên! Vợ chồng dì Lưu luống cuống tay chân gọi điện cho cảnh sát, trong lúc chờ cảnh sát đến thì thuật lại tình huống lá bùa kia đã cứu mạng bọn họ trong lúc ngàn cân treo sợi tóc như nào.
Hàng xóm nghe được câu chuyện liền tấm tắc kêu lạ, trong đó không ít người động tâm:
"Bùa này cầu được ở chỗ nào thế, đúng là quá linh nghiệm!"
"Đúng đúng, tôi cũng muốn đi cầu một cái!"
Dì Lưu nghe được lời này thì nói: "Tôi đã hứa nguyện với thần tiên, nếu ngài cứu chúng tôi, tôi sẽ đúc một bức tượng vàng cho ngài. Lúc đó tôi sẽ đến làm lễ tạ ơn, mấy người muốn đi thì đi cùng tôi!"
Vài người phụ nữ trung niên mê tín lập tức lên kế hoạch ngàn dặm xa xôi tới bái thần.
Rất nhanh cảnh sát đã đến, đưa hai tên cướp sống dở chết dở đi, chồng của dì Lưu vào viện để băng bó vết thương, những người ngồi chờ có liên quan cũng đến đồn cảnh sát để làm chứng. Các hộ gia đình bên cạnh lăn lộn mãi đến bốn, năm giờ sáng mới được ngủ, nhưng vẫn không ảnh hưởng được đến nhiệt huyết truyền bá tin bát quái của mấy phụ nữ trung tuổi.
Sét đánh tội phạm cướp bóc, đây là chuyện mới lạ cỡ nào, nhóm các bà thím chụp rất nhiều ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Vì thế ngày hôm sau, chuyện này liền truyên khắp tiểu khu. Những người trẻ tuổi của tiểu khu thấy vụ này vô cùng kì lạ, lại chuyển tiếp sang Weibo. Bởi vì dạo gần đây tội phạm cướp của giết người của thành phố H làm cho lòng người hoảng sợ, nên hashtag #tội phạm truy nã của thành phố H bị sét đánh # rất nhanh đã leo lên hot search, ngày càng có nhiều người thảo luận.
"Bác gái tôi ở ngay tiểu khu đó, sáng nay tôi cũng đọc được tin này ở vòng bạn bè của bà ấy."
"Đồng nghiệp của tôi cũng ở tiểu khu kia, vừa rồi còn thấy bọn họ chụp hình lên diễn đàn thảo luận, không nghĩ tới trong chớp mắt đã leo lên hot search."
Rất nhiều cư dân của thành phố H tự mình kể chuyện, tỏ vẻ bản thân đã trực tiếp hoặc gián tiếp biết đến chuyện này, còn có người khoe ảnh chụp xe cảnh sát đến tiểu khu bắt người, càng tăng thêm tính chân thực cho câu chuyện. Mọi người đều sôi nổi vỗ tay khen ngợi, khẳng định hai tên cướp kia đã làm quá nhiều việc ác nên mới gặp phải báo ứng.
"Không phải là không có báo ứng, chỉ là chưa đến lúc!"
"Làm chuyện xấu sẽ bị thiên lôi đánh, tôi cực kỳ tin vào điều này!"
"Ông trời nổ sét đánh hay lắm! Vì dân trừ hại!"
Cũng có người cảm thấy kì quái:
"Đêm qua toàn bộ thành phố H không có chỗ nào mưa cả, sao tự nhiên lại có sét?"
"Đất bằng sinh lôi, như này cũng quá không khoa học rồi!"
Sau đó có một số dân cư của tiểu khu biết nội tình, đứng ra giải thích nghi ngờ của bọn họ:
Bạn cần đăng nhập để bình luận