Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 194:

Chương 194:Chương 194:
Những bộ tóc đều được lấy của những thi thể không có người nhận, mà thời gian bà chủ chủ động liên lạc với cô ta là từ mười tháng trước.
Như vậy xem ra, nguồn gốc của những bộ tóc, cùng thời điểm căn bản từ lúc trên người bà chủ xuất hiện điều bất thường đã được làm sáng tỏ.
Đọc tử vi chỉ mất hai ba phút đồng hồ, lúc Linh Bảo trở lại con hẻm bên ngoài tiệm tóc giả kia thì tiệm đã đóng cửa. Tuy nhiên, việc Linh Bảo chỉ dùng thần thức để quan sát thì không gặp trở ngại gì.
Bà chủ và cô gái trẻ trong tiệm kia có vẻ như là quan hệ mẹ con, ít nhất trên danh nghĩa là vậy. Hai người lúc này đang phân loại từng bó tóc một, có quỷ hồn là một loại, tóc thường là một loại. Mấy bộ tóc thường được ngâm trong nước thuốc, còn mấy bộ có quỷ hồn cũng được bà chủ đích thân chải chuốt.
Cô ta vừa chải vừa nói:
"Tôi biết các người đều chết trong oan uổng, con người tôi tốt bụng, thương xót cho các người. Chỉ cần các người ngoan ngoãn nghe lời tôi, tôi sẽ dạy cho các người phương pháp để có thể sống lại trên cơ thể người sống. Tới lúc đó, các người muốn báo thù cũng tốt, muốn yên ổn sống qua ngày cũng được, muốn gì làm đó."
Bộ tóc khô cứng thô ráp trong tay của cô ta dần trở nên bóng bẩy, mượt mà như nước. Toàn thân của bà chủ ngập trong âm khí dày đặc, cô ta nhẹ giọng nói: "Yên tâm đi, chúng ta là đồng loại, tôi sẽ không làm hại mấy người đâu."
Sống lại có lẽ chính là dụ hoặc lớn nhất với quỷ hồn.
Chẳng mấy chốc, trên năm bộ tóc đó liền lần lượt hiện ra những nữ quỷ, ngoại hình giống hệt như người sống, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt. Có những con quỷ vẫn giữ nguyên bộ dạng khi chết thảm, có những con mang hình dáng đã thối rữa, có thể nhìn ra được sức mạnh của chúng là không giống nhau. Bởi vì sức mạnh càng cường đại, quỷ hồn càng có thể duy trì một dung mạo xinh đẹp, chỉ là chúng có muốn như vậy hay không mà thôi.
Bàn tay của bà chủ lại lau lau từng bộ tóc một, chẳng mấy chốc, những quỷ hồn lại lần lượt trở về trong bộ tóc của mình.
Buổi tối, bà chủ để "con gái" của mình lại trông cửa tiệm, bản thân thì trở vê căn nhà ở tiểu khu phía sau tiệm, ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu tu luyện.
Tới mười hai giờ đêm, thời điểm âm khí giữa đất trời dày đặc nhất, Linh Bảo nhìn thấy từng đợt từng đợt sức mạnh từ trên tóc của cô ta dần dần tràn vào trong cơ thể.
Những làn sóng sức mạnh này vô cùng cường đại, không thể chỉ dựa vào tu luyện bình thường mà hấp thụ được của tự nhiên. Vậy chúng từ đâu mà tới?
Ngay lúc cô đang ngờ vực, cảnh tượng do thần thức mà cô để lại trên người Đường Mân truyền tới đã cho cô đáp án.
Lúc này Đường Mân và Lý Mạn Ni trước đây giống hệt nhau, mê hoặc được một người đàn ông ở hộp đêm cùng nhau vào khách sạn, tinh khí mà cô ta hấp thụ được từ lần đầu giao hợp với người đàn ông đó phần lớn đều bị sợi tóc nâu đỏ trong mái tóc thu về.
Chẳng mấy chốc, sức mạnh mà sợi tóc nâu đỏ đó hấp thụ đột ngột biến mất. Sau đó, màu sắc của sợi tóc nâu đỏ đó hoà làm một thể với những sợi tóc còn lại.
Sức mạnh được hấp thụ rồi biến mất, cuối cùng Linh Bảo cũng hiểu rõ toàn bộ chân tướng của tiệm tóc giả này.
Theo một khía cạnh nào đó, bà chủ kia cũng được xem như một người làm mối lái. Chỉ là những người làm mối lái khác thường kiếm hoa hồng từ việc làm trung gian cho các mối quan hệ tình dục, cô ta lại kiếm âm khí từ các cô gái bị quỷ quấn thân, cùng với tinh khí mà các nữ quỷ hấp thụ được trên người đàn ông.
Đưa ra điều kiện mê hoặc như có thể sống lại, các nữ quỷ chỉ có thể ngoan ngoãn làm việc cho cô ta.
Hơn nữa, dù là hấp thụ linh khí hay nuốt chứng linh hồn của con người đều không phải do cô ta trực tiếp thực hiện. Dù cho có một ngày rơi vào thông đạo Luân Hồi, cô ta cũng không phải trực tiếp gánh món nợ giết người, quả thực vô cùng giảo hoạt.
Lại nói, phương thức truyên sức mạnh tới một nơi có khoảng cách xa đến vậy quả thực vô cùng cao siêu. Thậm chí, phương pháp này còn tương tự như việc cô sử dụng thần thức để truyền đồ vật hoặc sức mạnh tới nơi khác, ít nhất phải là thực lực cùng cấp bậc với cô mới có thể thực hiện được. Con quỷ này lại không có thực lực cao như vậy, sao có thể làm được điều này?
Linh Bảo cảm thấy bản thân rất cân bắt nữ quỷ này về tra hỏi một phen.
Nếu đã vậy, cô cũng không cần phải đợi thêm nữa, xử lý sớm một chút cũng bớt đi vài người bị hại.
Tuy nhiên, nghĩ tới Thang Viên đã trở về báo cáo với phía cục của anh ta, Linh Bảo vẫn gọi điện cho Thang Viên, thông báo phát hiện của bản thân, đồng thời quyết định mười hai rưỡi trưa mai sẽ ra tay hành động.
Lời này nói ra liền khiến Thang Viên sốt ruột muốn chất:
"Bà nhỏ ơi, cô đừng tự ý hành động, nữ quỷ kia quá mạnh, nếu cô bị thương thì phải làm saoU
"Hôm nay trở vê tôi đã lập tức báo cáo với cục rồi, ngày mai sẽ có mấy tiên bối tiên thiên nhị cảnh tam cảnh tới thành phố S tiếp viện, cô nhất định phải chờ chúng tôi tới rồi cùng nhau hành động nhé!"
Cách qua điện thoại cũng có thể nghe thấy tiếng anh dậm chân vì sốt ruột.
Linh Bảo bất lực, chỉ đành đồng ý với anh ta. Cục quản lý các sự kiện thần bí này hiệu quả khá tốt, đợi thêm vài giờ cũng không thành vấn đề.
*
Ở thời đại thông tin phát triển cao như hiện tại, điện thoại truyền đi tin tức chỉ mất vài giây. Vì vậy, tối hôm đó, Trình gia đã biết được tin tức Lục Linh Bảo gặp phải một vụ án rất hóc búa tại thành phố S, đối thủ là một con quỷ có sức mạnh vô cùng cường đại, nhân viên của Cục quản lý các sự kiện thần bí ở đây còn phải nhờ phái cao thủ tới hỗ trợ.
Trình Toàn Khắc, người ông ở đỉnh cao của tiên thiên nhị cảnh của Trình Thiều Thi, đã đích thân gọi điện cho cục trưởng:
"Thang Viên với Thiều Thi của chúng tôi từng là đồng nghiệp, quan hệ cũng không tồi, nghe nói lần này gặp phải một con quỷ rất khó nhăn, tôi cũng qua đó một chuyến, ít nhiều cũng giúp được đôi chút."
Cục trưởng tất nhiên rất hoan nghênh những tiền bối cao thủ chủ động tham gia hành động, trịnh trọng biểu thị lòng biết ơn với đại nghĩa to lớn của ông ta, sau đó thông báo về thời gian địa điểm của chuyến bay ngày mai, sự việc cứ như vậy được định đoạt.
Sau khi cúp điện thoại, Trình Toàn Khắc lộ ra một nụ cười hài lòng.
Trình gia đã điêu tra tường tận về Lục Linh Bảo, chắc chắn rằng phía sau cô không có cao nhân nào trợ giúp. Nếu vậy, vừa hay có thể nhân cơ hội ngày mai khiến cho Lục Linh Bảo trọng thương, chờ lúc cô chỉ có một mình sẽ sai người khống chế cô.
Dù là tiên thiên nhất cảnh thì đã sao, đã bị thương thì rơi vào tay Trình gia cũng chẳng khác nào một con kiến mặc người khác xâu xé. Đến lúc đó, còn sợ cô không ngoan ngoãn mà giao ra bí pháp vô giá để tạo bùa đó sao?
Ngày thứ hai, Linh Bảo không đợi được người của Cục quản lý các sự kiện thần bí tới mà hành động trước.
Để đề phòng sự cố bất ngờ, Linh Bảo luôn dán tấm bùa ẩn nấp, đứng ở ngoài ngõ của cửa tiệm tóc giả kia, dùng thần thức để giám sát nhất cử nhất động của bà chủ và "con gái” của cô 1a.
Lúc hơn hai giờ chiều, Linh Bảo liên lạc với Thang Viên, biết được người mà Cục quản lý phái tới để hỗ trợ đã hạ cánh máy bay, đang nhanh chóng chạy tới hiện trường. Vốn dĩ cô đang muốn đợi, nào ngờ nhìn thấy bà chủ kia nhận được một cuộc điện thoại, dáng vẻ kinh hãi biến sắc nói:
"Cái gì? Cô nói cảnh sát đặc nhiệm muốn phong tỏa xung quanh chỗ chúng ta? Tin tức đáng tin không?”
Đầu dây bên kia có lẽ đã đưa ra câu trả lời chắc chắn, bà chủ cúp điện thoại, lập tức nói với "con gái" của mình:
"Tình hình không ổn. Không biết vì sao cảnh sát đặc nhiệm tìm tới cửa, nhưng tốt nhất chúng ta nên lập tức rời khỏi đây." Có lẽ những kẻ làm chuyện sai trái đều trở nên chột dạ, trong tình huống biết chắc sẽ bị bắt tới nơi, bọn chúng không dám khoanh tay chịu trói.
Linh Bảo nhìn thấy hai người đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, lập tức gọi điện cho Thang Viên: "Có kẻ làm lộ tin tức rồi, bọn chúng đang muốn chạy trốn, tôi không thể chờ các anh được nữa!"
Không chờ Thang Viên trả lời, Linh Bảo đã cúp điện thoại, phi tới trước cửa tiệm tóc giả.
Hai "mẹ con" tiệm tóc giả lấy tiền từ trong ngăn kéo ra, dùng một cái bao đựng những bộ tóc có quỷ hồn vào. Ngay lúc họ chuẩn bị đóng cửa rời đi, không ngờ tới lại nghe thấy một giọng nói trong trẻo vang lên:
"Bà chủ, hai người muốn đi đâu vậy?"
Hai người quay đầu lại nhìn, là cô sinh viên có ngoại hình dễ thương tới tiệm mua tóc giả ngày hôm qua, nhưng trên đầu cô lại không đeo bộ tóc giả đó.
Người bình thường căn bản không thể nào nào gỡ mái tóc giả đó ra được, bởi vì bộ tóc một khi mang vào sẽ mọc rễ cắm vào trong da đầu, dần dần thay thế cho tóc thật. Nhìn thái độ như mèo vờn chuột của Linh Bảo, trong lòng bà chủ và "con gái" của cô ta đều dâng lên dự cảm chẳng lành.
"Người đẹp, có việc gì sao? Chúng tôi đang có chuyện gấp cần ra ngoài một chút." Bà chủ vờ như không có chuyện gì xảy ra mà đáp.
"Có chuyện gì gấp hơn việc công an muốn tìm tới mấy người để điều tra" Sắc mặt của Linh Bảo trở nên nghiêm túc, nói với vẻ trách cứ: "Hợp tác với cơ quan công an giải quyết vụ án là nghĩa vụ của mọi công dân tuân thủ pháp luật. Mấy người đều đã biết cảnh sát đặc nhiệm sẽ tới tìm mình, sao còn có thể ra ngoài kia chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận