Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 135:

Chương 135:Chương 135:
Bạn bè và bạn học từ thời sơ trung, cao trung của Linh Tú cũng đến không ít, còn có bạn bè và người thân của ông bà Lục ở thành phố trực thuộc tỉnh và những khách mời từ phía đàn trai, họ ngồi tổng cộng mười bàn, còn được mời vào tiệc cưới, trông có vẻ rất náo nhiệt.
Với tư cách là phù dâu, Linh Bảo luôn đi phía sau Linh Tú cho đến khi toàn bộ buổi lễ kết thúc, đợi Linh Tú thay quân áo mới có thể quay trở lại bàn tiệc.
Một bàn người đang đợi hai chị em bọn họ, thức ăn trên bàn vẫn còn chưa động đến, Linh Bảo đi đến, vừa ngồi xuống đã bắt đầu ăn ngon lành.
Sau đó, cha mẹ của cả hai bên đưa đôi vợ chồng mới cưới Linh Tú và Miêu Phong đến bàn để nâng ly chúc mừng, đi dạo đúng một vòng mới có thể trở về được chỗ ngồi của mình.
Linh Tú lấy một ly rượu đưa cho Linh Bảo: "Linh Bảo, chị kính em một ly rượu. Chuyện kết hôn lần này của chị thật may là có em."
Khuôn mặt cô ấy tràn đầy cảm kích, Linh Bảo cũng đáp lại bằng một nụ cười đáng yêu ngọt ngào, đang định cầm lấy ly rượu thì đột nhiên dừng lại một chút, sau đó hỏi: "Sao đột nhiên chị lại khách sáo như vậy chứ? Em là em gái của chị, còn phải kính rượu gì sao?"
"Là cha mẹ bảo chị đến kính rượu cho em, nói em đã vất vả rồi..." Linh Tú nhỏ giọng nói: "Nếu em không muốn uống rượu thì không cần uống đâu."
Khi cô ấy nói điều này, Linh Bảo nhìn thấy sắc mặt của cả hai ông bà Lục đều đột nhiên căng thẳng, Linh Bảo bĩu môi,'Rượu mừng của chị gái, sao em có thể không uống chứ?"
Nói xong, cô cầm ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Nhìn thấy rượu đỏ trong cốc giấy đã cạn đáy, ông bà Lục thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại chăm chú nhìn Linh Bảo không rời mắt.
Hai mươi phút sau, thấy Linh Bảo vẫn ăn uống như thường, hai vợ chồng liền trở nên sốt ruột.
"Không phải đã nói chỉ cần uống một lúc sẽ có cảm giác như say rượu sao? Sao nó lại chẳng bị sao hết?" Bà Lục thấp giọng nói với ông Lục.
Năm giác quan của Linh Bảo nhạy bén đến mức có thể nghe thấy những lời này rõ ràng. Nên say rồi sao? Được thôi, vậy tôi sẽ say. Trái lại, cô muốn xem hai người phía sau kia rốt cuộc muốn bày trò gì.
Ly rượu vừa rồi bị bỏ thuốc, cô vừa ngửi liền có thể ngửi thấy, mặc dù không biết là thuốc gì, nhưng cô lại biết rất rõ tác dụng của nó, loại thuốc này khiến linh khí trong kinh mạch tan thành mây khói. Nếu cô là một tu sĩ bình thường, sau khi uống chén rượu này, cô sẽ trở thành một người bình thường, không còn chút sức mạnh nào nữa.
Dù sao hiện tại cô cũng không phải một thân thể hoàn chỉnh, vì vậy cô không thể mạo hiểm, lập tức dùng linh lực làm bay hơi rượu trong chén, nhưng mắt người bình thường sẽ thấy cô như đã uống cạn ly rượu. .
Sau đó, cô vừa ăn thức ăn vừa đọc lá số tử vi của hai vợ chồng kia, biết được đầu đuôi sự việc.
Điều có thể khẳng định chính là vị phu nhân của nhà họ Thường kia chắc chắn có tham gia vào chuyện này. Nhưng loại thuốc này lại thâm độc và cao siêu đến vậy, không giống thứ đạo sĩ huyền môn bình thường có thể có, ngược lại, người này hẳn phải là người tu luyện lâu năm. Hơn nữa, muốn tìm người tính sổ, đương nhiên phải bắt được cả vật chứng.
Thấy khuôn mặt của Linh Bảo đỏ bừng, cô nằm mềm nhũn trên bàn, đôi mắt lờ đờ mơ màng, bà Lục bèn đứng dậy nói: "Aiz, tửu lượng của con bé này sao lại thấp như vậy, mới uống một chút đã say rồi, hay là mẹ lên tâng đặt cho con một phòng để con ngủ một lát, kẻo lại cảm lạnh."
Đại sảnh đang bận chiêu đãi khách nên chỉ có thể làm như vậy, lúc này không ai nghĩ rằng bà Lục sẽ có ý đồ gì xấu với Linh Bảo, cũng không ai ngăn bà ta đỡ Linh Bảo đi ra ngoài.
Không ai biết bà ta đã đỡ Linh Bảo đi thẳng xuống tầng, đứng bên đường vẫy vẫy tay, liền có một chiếc taxi đã đậu sẵn đi đến. . Bà ta nói với người lái xe tên tiểu khu của Linh Bảo rồi nhét cô vào trong xe.
Người lái xe chính là người đàn ông trung niên mà Linh Bảo đã xem được trong lá số tử vi của ông Lục, đó chính là người đã đem theo tiên đến quán cà phê để tìm ông Lục, mặc dù ông ta đã thay quần áo và đóng giả làm tài xế taxi, nhưng vẫn không qua mắt được Linh Bảo.
Thông qua việc đọc tử vi của người này, Linh Bảo đã biết được danh tính của ông ta, đây không phải là trợ lý hay thư ký gì, mà chính là anh trai ruột của Trịnh Thu Lan.
Để đối phó với cô, quả thực Trịnh Thu Lan cũng bỏ nhiều công sức đấy.
Chi ra hàng trăm vạn để đến cái gọi là trang web đen để mời những sát thủ huyền môn, thậm chí còn cử cả anh trai của mình.
Theo kế hoạch của họ, họ phải để cô ra khỏi thành phố trước, vì khắp nơi trong thành phố đều có các máy quay an ninh. Đạo sư huyền môn sợ sẽ làm kinh động đến các cơ quan có liên quan nên họ không dám động thủ trong thành phố. Vì vậy họ phải đưa cô đến vùng ngoại ô.
Xe taxi chạy thẳng ra khỏi thành phố, đến một trang trại bị bỏ hoang, ba người đàn ông trung niên mặc áo choàng xám từ bên trong bước ra, đỡ Linh Bảo ra khỏi xe.
Một người trong số họ đã kiểm tra mạch của Linh Bảo, rất hài lòng nói với anh trai của Trịnh Thu Lan: "Các người đã làm rất tốt. Anh hãy đợi ở đây trước, cô ta không phải người bình thường. Nếu lát nữa cô ta tỉnh lại rồi nổi điên lên, làm anh bị thương thì không ổn lắm, đợi sau khi tôi xử lý xong cô ta, anh vào xem cũng không muộn."
Anh trai của Trịnh Thu Lan cảm thấy hợp lý nên đã đợi trong xe.
Mà ba người kia đã mang Linh Bảo vào trong trang trại bị bỏ hoang.
Trên đường đi, một người trong đó nói: "Cô gái này tu vi không thấp, sau khi đoạt hồn vê nhất định có thể trở thành quỷ sứ rất mạnh, lát nữa các người đừng có tranh với tôi đấy!"
"Đừng có tự quyết định, sư phụ đã dặn phải mang hồn của cô ta về." Một người đàn ông khác thấp hơn nói.
Người nói chuyện ban đầu liền im bặt, rõ ràng là không dám giật đồ của sư phụ.
Cái gì mà đoạt hồn, quỷ sứ, điều này đã giúp cho Linh Bảo đi đến kết luận về danh tính của những người này. Giáo phái đang tu luyện tà pháp đó quả nhiên rất hận cô, mọi chuyện còn chưa lắng xuống, vậy mà đã tìm đến cửa rồi.
Linh Bảo mở thần thức của mình, cẩn thận thăm dò phạm vi 2km xung quanh, phát hiện ra không có sự tồn tại của tu sĩ nào mạnh hơn, cô không cần giả vờ say nữa.
Thấy một trong những người đàn ông chuẩn bị trói cô bằng một sợi dây, cô dùng linh lực của mình, đá hắn ta vào góc tường.
Hai người còn lại cả kinh: "Cô... Rõ ràng cô đã mất hết sức mạnh rồi kia mà, sao có thể..."
Linh Bảo vỗ võ tay, đứng lên cười: "Tôi vốn đang tìm các người đấy, không ngờ các người đã tìm đến cửa nhanh như vậy! Lần này hẳn là một con cá lớn đây, hi vọng lại có thể câu được thêm mấy tên khốn kiếp nữa thì càng tốt!"
Đây là tu vi của ba người bọn họ, so với Vương Hạo bị bắt lúc đầu mạnh hơn gấp hai, ba lần. Linh khí dự trữ cũng cao gấp đôi Tề Mục. Đoán chừng bọn họ hẳn là thành viên trụ cột của phái tu luyện tà pháp, bây giờ đã bắt được ba người, cô không tin tên tà đạo khốn kiếp đứng phía sau sẽ không tới cứu người.
Không biết tại sao, thấy dáng vẻ Linh Bảo nói nói cười cười ôn hoà dịu dàng, trong lòng ba người họ đều có dự cảm không lành.
Nhưng bọn họ đều là tiên thiên cao thủ, chẳng lẽ lại sợ một cô nhóc còn chưa tới hai mươi tuổi như cô sao, dù thế nào ba người bọn họ cũng có thể thu phục được cô.
Nghĩ vậy, ba người họ cùng nhau bao vây công kích Linh Bảo.
Lục Linh Bảo thả người nhảy xuống, thoát khỏi vòng vây của đám người.
Sau khi vận đủ linh lực, cô đánh một chưởng vê hướng ba người nọ. Linh khí mạnh đến mức có thể đào núi lấp biển lập tức đánh ba người kia bay ra xa mười thước, đập mạnh vào vách tường phía sau, bọn họ như diều đứt dây, lập tức ngã xuống.
Ba người năm trên mặt đất không ngừng hộc máu, lúc này họ mới nhận ra Lục Linh Bảo quá mạnh, đến cả một chiêu của cô mà họ cũng không thể chịu đựng nổi.
Cô lấy từ trong túi ra một lá bùa cùng chu sa, chậm rãi vẽ ra một tấm bùa sinh mệnh, một bên vẽ bùa một bên lạnh lùng nói:
"Dám ám sát tôi, hôm nay tôi sẽ khiến các người phải trả giá đắt."
Đúng lúc này, có một tên rút từ trong túi ra một lá bùa dịch chuyển, nào ngờ người chưa kịp biến mất đã bị Linh Bảo nắm trở lại, đánh ngã xuống dưới đất. "Muốn chạy mà dễ vậy sao!" Lục Linh Bảo hung hăng đạp thêm một cái vào ngực hắn ta, vết thương càng thêm trâm trọng, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi.
Hai người đàn ông còn lại thấy thế lập tức tỏ vẻ sợ hãi, sự chênh lệch về năng lực cũng như tốc độ của họ với cô gái trước mắt này là quá rõ ràng, bọn họ biết lá bùa mà đại ca vừa dùng chính là bùa chú phòng ngự cao cấp xin được từ chỗ sư phụ, thế mà chưa kịp dùng đã bị cô gái trẻ tuổi này đánh lại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trao đổi ý nghĩ, cuối cùng quyết định bóp nát bùa định vị, câu cứu sư phụ. Bùa định vị là loại bùa có độ chính xác cao, thường được dùng với mục đích cầu chi viện cũng như ghi chép lại thông tin kẻ thù, người của huyền môn sẽ mang theo bùa con bên mình, trong khi đồ đệ hay hậu bối câm bùa mẹ. Một khi bùa mẹ bị bóp nát, vị trí cũng như cảnh tượng mà người dùng bùa đang nhìn thấy sẽ được gửi đến trên bùa con, từ đó cầu cứu hoặc lưu lại hình ảnh kẻ địch để ngày sau trả thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận