Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 154:

Chương 154:Chương 154:
Nhưng người vợ này đã ở bên ông ta hơn 20 năm, có câu vợ chồng là một thể, bà ta hại ông †a có ích gì?
Lợi ích...
Nếu Mạnh Thi Văn thật sự bị giết, vậy tội danh của ông ta hoàn toàn được xác định, về cơ bản, ông ta sẽ bị kết án tử hình hoặc là cả đời sống trong ngục. Như vậy, dù là cổ phần trong tay Mạnh Thi Văn hay là cổ phần trong tay ông ta, mẹ con hai người đều sẽ là người thừa kế hoặc người quản lý hợp pháp nhất.
Mạnh Lập Hồng toát mồ hôi lạnh, suy đoán này làm ông ta càng nghĩ càng cảm thấy Vu Giai Dung là người đáng nghi nhất.
Chẳng lẽ thật sự là bà ta? Ông ta đột nhiên nhớ tới, lúc trước người đầu tiên đưa ra đề nghị giết Mạnh Thi Văn, diệt trừ mọi hậu hoạn cũng là Vu Giai Dung. Mạnh Lập Hồng lăn lộn trên thương trường nhiều năm, tuy rằng mấy năm nay lăn lộn chẳng ra gì, nhưng vẫn có một hai cánh tay đắc lực, hiện giờ ông ta không muốn gặp người nhà, chỉ xin gặp họ, bảo họ đi ra ngoài tìm người điều tra chuyện này, tìm chứng cứ cứu ông ta ra.
Cánh tay đắc lực của Mạnh Lập Hồng thực sự rất trung thành, anh ta đã tìm một thám tử tư có danh tiếng tốt cho ông ta, cuối cùng năm ngày sau anh ta đã tìm thấy bằng chứng, tiệm mát-xa kia ở chung tâng lầu với một hộ gia đình, ngoài cửa hộ gia đình đó có lắp mấy cái camera phòng trộm ẩn hình, đặt ở góc chết để theo dõi tình hình ngoài cửa.
Chiếc camera này đã chứng minh Mạnh Lập Hồng chưa bao giờ ra khỏi tiệm đó trong quá trình mát-xa, mà người đàn ông bị nghi ngờ là "Mạnh Lập Hồng" đó, sau khi ra khỏi thang máy đã đeo kính râm và khẩu trang, hoàn toàn không vào tiệm mát-xa mà chỉ thản nhiên ở đó lắc lư một lúc rồi rời đi bằng thang bộ. Đáng tiếc người đàn ông này rất giỏi tránh né, sau khi ra khỏi tiểu khu thì mất dấu.
Nhưng với bằng chứng này, hiềm nghi của Mạnh Lập Hồng cũng bị rửa sạch, vô tội được thả khỏi trại tạm giam.
Khi Mạnh Lập Hồng về đến nhà, những người giúp việc đều không có ở đó, còn Vu Giai Dung thì đang nói chuyện cười đùa với anh ruột và chị dâu của bà ta trên tâng hai, dáng vẻ dường như không hề lo lắng gì cho ông ta cả. Nhìn thấy Mạnh Lập Hồng xuất hiện ở cầu thang lầu hai, phản ứng đầu tiên của bà ta không phải là vui mừng kinh ngạc, mà là hoảng loạn.
"Sao vậy, thấy tôi trở vê sao lại hoảng sợ như thế?" Mạnh Lập Hồng ngoài cười nhưng trong không cười.
Vu Giai Dung đã nhìn ra vẻ mặt của ông ta không đúng, đè nén nghi hoặc và lo lắng dưới đáy lòng, chỉ cúi người ân cần hỏi han ông ta như thường lệ, Mạnh Lập Hồng đột nhiên tát vào mặt bà ta:
"Đồ đàn bà độc ác, đừng có đạo đức giả ở đây! Dám bày mưu hãm hại tôi, cho rằng bà sẽ lấy được hết tài sản của tôi à, tôi nói cho bà biết, nằm mơ đi! Tôi sẽ lập di chúc ngay, bà và Mạnh Thi Vũ đừng mơ nhận được một đồng nào từ tôi!" Vu Giai Dung đang che mặt nghe được lời cuối cùng này, trong mắt hiện lên một tia ác độc, ngay sau đó lại vẫn là làm ra dáng vẻ yếu đuối và bất lực như trước đây: 'Lập Hồng, rốt cuộc ông đang nói gì vậy? Ông đừng như vậy, tôi sợi"
"Không cần giả vờ nữa, tài xế đã khai ra hết rồi, hắn còn giao cho tôi đoạn ghi âm nói chuyện của các người, bà còn muốn xảo biện cái gì!" Mạnh Lập Hồng âm trầm nhìn bà ta, ánh mắt như muốn băm thây bà ta thành vạn đoạn. Nghe vậy, sắc mặt Vu Giai Dung hoàn toàn thay đổi, bà ta theo bản năng nói: "Không thể nào, sao hắn có thể ghi âm được!"
Thấy phản ứng của bà ta, Mạnh Lập Hồng đã hoàn toàn khẳng định tuyệt đối là bà ta làm. Ông ta không tìm được chứng cứ, tài xế cũng không có đoạn ghi âm nào, ông ta chỉ lấy cái cớ này để lừa gạt bà ta thôi.
"Ai biết được, có lẽ hắn muốn giữ lại tống tiền. Nhưng lại vừa lúc tiện cho tôi, có đoạn ghi âm này, tôi có thể đưa mụ đàn bà độc ác như bà thử cảm giác vào tù!"
Ông ta hung ác nói, tâm tư bay lộn nghĩ cách bắt được bằng chứng khiến Vu Giai Dung - mụ đàn bà độc ác, phải trả giá cho hành động của mình. Đúng lúc này, anh trai của Vu Giai Dung đột nhiên lao về phía ông ta, ông ta chỉ cảm thấy trước mặt có một lực đẩy cực lớn, làm ông ta ngã ngửa lăn xuống cầu thang, phần đầu bị va chạm đau nhức, làm ông ta rất nhanh mất đi ý thức. Anh trai Vu Giai Dung tiến lên một bước dò xét hơi thở của Mạnh Lập Hồng: "Còn thở, chỉ là ngất đi rồi."
"Hiện giờ đã làm đến bước này, hay là chúng ta..."
Vu Giai Dung hiểu ý của anh trai bà ta, nhưng bà ta vẫn lắc đầu: "Không được, chúng ta đều có mặt ở hiện trường, nếu xảy ra án mạng sẽ có hiềm nghi rất lớn. Đưa ông ta vào bệnh viện đi, em có cách.'
Trên đời này luôn có một vài bác sĩ lòng dạ xấu xa, mất đi y đức và sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì tiền. Tình cờ thay, Vu Giai Dung quen biết một bác sĩ như vậy.
Vu Giai Dung cùng anh trai chị dâu lái xe chở Mạnh Lập Hồng đến bệnh viện tư nơi bác sĩ kia làm việc và nhờ ông ta chữa trị cho Mạnh Lập Hồng. Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói với Vu Giai Dung rằng não của Mạnh Lập Hồng bị tổn thương do va chạm, nhưng không nghiêm trọng, hôn mê mấy ngày ông ta sẽ tỉnh lại.
"Tôi muốn ông ta vẫn luôn hôn mê như vậy, mãi cho đến khi chết." Bác sĩ ngầm hiểu: "Loại chấn thương sọ não do bị té ngã sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng hơn, vừa nãy tôi nhớ nhầm, có lẽ ông ta sẽ hôn mê lâu." Bọn họ không biết rằng, mặc dù Mạnh Lập Hồng không thể tỉnh lại nhưng ông ta có thể nghe thấy động tĩnh bên ngoài. Ông ta vô cùng tức giận, nhưng ngay cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích được, chỉ có thể để mặc thứ thuốc có vấn đề đó tiêm vào cơ thể mà không có bất kỳ phản kháng nào, vẫn luôn bị hôn mê.
Ngày hôm sau, Vu Giai Dung đến công ty, định thay thế Mạnh Lập Hồng nắm quyền chủ tịch. Nhưng bà ta vào công ty ngồi chưa được bao lâu thì được thông báo, người của tập đoàn Chu thị tới, trong tay bọn họ nắm 50% cổ phiếu của Mạnh thị, yêu cầu triển khai đại hội cổ đông, đổi chủ tịch.
"Sao có thể, sao các người lại có 50% cổ phần của công ty tôi?" Vu Giai Dung cực kỳ khiếp SỢ.
Không chỉ có chủ tịch Chu mà cả Mạnh Thi Văn cũng đi theo, cô ấy thấy vẻ mặt không thể tin của bà ta, lập tức cảm thấy sảng khoái: "Tôi đã bán nó cho họ, hiện tại Chu thị là cổ đông lớn nhất, đương nhiên nên đổi chủ tịch."
Vu Giai Dung như bị sét đánh, chỉ hận không thể đi lên xé Mạnh Thi Văn ra từng mảnh, nhưng lại bị người Chu thị mang đến đẩy sang một bên, mang theo những cổ đông nhỏ khác cùng nhau vào họp.
Mấy ngày nay, Chu thị đã thu mua cổ phần của những cổ đông khác - cũng chính là nhóm cao tầng trong công ty, vậy nên quyết định đổi chủ tịch, dù là xét vê cổ phần hay nhân số, đều được thông qua tuyệt đối.
Vu Giai Dung tuy có vài thủ đoạn, nhưng đó đều dùng trong nhà, còn đối với chuyện thương trường thì lại hoàn toàn không có kinh nghiệm gì, sao có thể là đối thủ của Chu thị. Vì thế, sau đại hội cổ đông, chủ tịch Mạnh thị đương nhiên đổi thành người khác, Vu Giai Dung còn chưa kịp hưởng thụ quyên lợi của chủ tịch một ngày nào đã bị đuổi ra ngoài.
Mà cùng lúc đó, vị danh y Giang Húc đã lâu không tìm được, anh ta rốt cục cũng từ bệnh viện Thánh Phúc biết được tin Lý Khải bị suy thận giai đoạn cuối đột nhiên khỏi hẳn.
Phép màu này tương tự như bệnh nhân ung thư gan giai đoạn cuối đột nhiên khỏi hẳn.
Nhưng lúc này, anh ta học thông minh, không đi tìm người nhà bệnh nhân hỏi thăm nữa, mà trực tiếp lấy camera bệnh viện ra quan sát mấy ngày liền. Trong lúc theo dõi, anh ta phát hiện ngày mà bệnh tình Lý Khải đột nhiên chuyển biến tốt lên, có đoàn người đến thăm cậu ta.
Trong số những người này, có người từng đến thăm bệnh nhân ung thư gan. Người kia anh ta từng gặp một lần, lại ấn tượng rất sâu, rõ ràng chỉ là một thiếu nữ trẻ tuổi, nhưng lại được Vi Tuấn - một lão tướng thương trường coi trọng thậm chí là lấy lòng. Anh ta đã lén hỏi thăm, vụ quảng trường Vân Khai nhà Vi Tuấn bị trêu chọc là quảng trường nhảy lầu, nghe nói chính là do mời một vị đại sư trẻ tuổi đến mới có thể hồi phục bình thường lại.
Từ thái độ không bình thường của Vi Tuấn có thể thấy, chỉ sợ vị đại sư trẻ tuổi kia rất có thể chính là cô thiếu nữ này.
Kết hợp tất cả tin tức trong tay, vê cơ bản anh ta đã có thể xác định, trong tay thiếu nữ này nắm giữ bí thuật có thể làm ông nội anh ta hồi phục lại! Tin tức này làm anh ta vô cùng phấn khởi, chỉ cần ông nội khỏe lại, mọi khó khăn hiện tại của anh ta sẽ được giải quyết. Vì thế, anh ta mang theo lễ vật tự cho là rất có thành ý, tràn đầy hy vọng tìm tới đại học F.
Anh ta biết Mạnh Thi Văn là bạn của Lục tiểu thư, cho nên liên hệ cô ấy trước, nhờ cô ấy chuyển lời hẹn Linh Bảo ra quán cà phê ngoài trường gặp mặt. Bởi vì trong tay còn nắm nhược điểm của Mạnh Thi Vũ nên Linh Bảo cảm thấy cũng có thể đến gặp Giang Húc một lần.
"Lục tiểu thư, mời ngồi." Trên mặt Giang Húc mang theo nụ cười công nghiệp, nhìn nhiệt tình, nhưng ý cười lại không chạm tới đáy mắt.
Anh ta lơ đãng đánh giá vị thiếu nữ đại sư này, cô gái này thoạt nhìn mới 17 - 18 tuổi, thật sự làm người khác không có cảm giác an toàn, ngay cả ánh mắt cũng sinh động trong sáng, không phải là loại ánh mắt đã trải qua nhiều tang thương thăng trầm của các vị cao nhân đại sư thường có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận