Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 153:
Linh Bảo gật đầu với Mạnh Thi Văn, ý bảo cô ấy người này đáng tin cậy, có thể ký hợp đồng, Mạnh Thi Văn hoàn toàn tin tưởng Linh Bảo, vì vậy cô ấy đã nhờ luật sư soạn thảo hợp đồng chuyển nhượng ngay tại chỗ, sau đó đến cơ quan thuế công thương để nộp đơn xin chuyển nhượng.
Sau khi làm xong những việc này sẽ tổ chức đại hội cổ đông để chuyển giao quyên hạn, cô ấy chỉ cần lộ mặt, Chu thị sẽ xử lý Mạnh Lập Hồng. Bây giờ cổ phần đã được bán, cô ấy không còn phải dây dưa với nhà họ Mạnh, bán cổ phần xong cô ấy có tài sản hơn hai trăm triệu, sau này Mạnh Thi Văn có thể tự do sống theo ý mình muốn.
Giải quyết xong, Mạnh Thi Văn cảm thấy rất nhẹ nhõm, như thể cả cuộc đời cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Để chúc mừng, cô ấy quyết định mời Linh Bảo đến trung tâm thành phố ba sao Michelin ăn một bữa no nê.
Sau khi xuống xe đi dạo ngoài phố, Mạnh Thi Văn tò mò hỏi Linh Bảo: "Linh Bảo, cậu nói xem, sao chủ tịch Chu lại dễ nói chuyện thế?"
Trong lòng Linh Bảo biết rõ ràng mọi chuyện, nhưng cũng chỉ nói mơ hồ: "Có lẽ là do lúc mẹ cậu còn sống đã tích nhiều thiện duyên."
Mạnh Thi Văn tưởng tượng, rồi cảm thấy cũng đúng, trước kia trên thương trường mẹ cô ấy cũng có rất nhiều bạn tốt.
Hai người đang thảo luận xem lát nữa sẽ ăn gì thì đột nhiên có biến cố xảy ra, một người đàn ông gầy gò mặc áo khoác, đội mũ, đeo khẩu trang, kính râm, che kín mít mặt mũi đột nhiên lao ra, tay cầm một con dao găm hung hăng đâm mạnh về phía trái tim Mạnh Thi Văn.
Nhưng đòn đâm này lại như đập mạnh vào lò xo, người đàn ông bị một lực bật ra đánh lui mấy bước, vất vả mãi mới đứng vững lại được.
Những người xung quanh vừa thấy cảnh tượng này đều hét lên kinh hoảng, bỏ chạy tán loạn.
Người đàn ông thấy hai người các cô đều là những cô gái yếu đuối nhu nhược, lập tức điều chỉnh tốc độ rồi tấn công Mạnh Thi Văn một lần nữa. Mạnh Thi Văn vừa rồi không chuẩn bị trước, bởi vì mang giày cao gót nên sau khi té xuống đất còn chưa kịp đứng dậy, mắt thấy sắp không trốn khỏi công kích của hắn, lại không ngờ rằng bên kia Linh Bảo đã cởi chiếc túi mà mình đang đeo ra, đập mạnh vào mặt người đàn ông, đầu người đàn ông bị ngoẹo sang một bên, khóe miệng trào ra một vệt máu.
Hắn còn chưa kịp hoàn hồn, lại bị Linh Bảo đá một cái, trúng vào cổ tay, dao găm rơi phịch xuống đất, sau đó cô lại đá mạnh vào đầu gối của người đàn ông, khiến người đàn ông ngã quy trên mặt đất.
Dù sao Mạnh Thi Văn cũng là đại mỹ nữ, lúc này một số nam thanh niên đã kịp phản ứng lại, lao tới đè người đàn ông xuống đất, có người còn hỗ trợ báo cảnh sát. Sau đó cảnh sát đã có mặt tại hiện trường, đưa nhóm người này vê đồn lập biên bản.
Loại án giết người kiểu này xuất hiện ở khu vực trung tâm thành phố làm ảnh hưởng rất tồi tệ tới an ninh trật tự xã hội, sở cảnh sát rất nghiêm túc, lập tức tiến hành thẩm vấn suốt đêm. Hai ngày sau đã có manh mối.
Người đàn ông bị bắt là một tên xã hội đen chuyên vào nhà cướp của, phạm đủ loại tội ác, bởi vì có người ra giá cao một trăm vạn bảo hắn đi giết Mạnh Thi Văn, mấy ngày trước vẫn luôn không tìm được cơ hội, hôm nay mới có thể ra tay ở trung tâm thành phố.
Hắn cũng không biết ai là người sai hắn giết Mạnh Thi Văn, người bên kia che kín mặt mũi, thậm chí còn sử dụng thiết bị thay đổi giọng nói, chỉ đặt cọc cho hắn mười vạn.
Nhưng có một manh mối mà hắn luôn nhớ kỹ, là chiếc xe mà người nọ lái là chiếc sedan hạng sang mới nhất của Lexus, hắn đã nhìn thấy biển số xe. Cảnh sát căn cứ vào biển số xe, cuối cùng tra ra chiếc xe đó trên danh nghĩa là thuộc vê Mạnh Lập Hồng - chủ tịch tập đoàn Mạnh thị.
"Nửa tháng trước, ông Mạnh đã chuyển 50% cổ phần cho nạn nhân là Mạnh Thi Văn. Nghe nói ông Mạnh luôn có quan hệ không tốt với con gái lớn Mạnh Thi Văn, việc chuyển nhượng cổ phần lần này cũng là do bị ép buộc." Một cảnh sát xuất thân từ một gia đình thương nhân giàu có ở thành phố S nói tin đồn mà anh ta nghe được, đội trưởng phụ trách vụ án lập tức cử người đi điều tra, quả nhiên đã được chứng thực.
Vậy nên, Mạnh Lập Hồng trở thành nghi phạm số một, cảnh sát ngay lập tức triệu tập ông ta đến.
Lúc cảnh sát tìm tới cửa, Mạnh Lập Hồng thật sự rất ngạc nhiên.“Anh nói tôi thuê xã hội đen giết người? Tôi thuê giết ai?" Ông ta chất vấn nói."Đến đồn cảnh sát rồi nói sau." Thái độ của cảnh sát cũng không khách khí, hiển nhiên đã coi ông ta là nghi phạm.
Đến đồn cảnh sát, Mạnh Lập Hồng mới biết, người bị hại là Mạnh Thi Văn."Bây giờ nó thế nào rồi?" Ông ta vội hỏi.
"Cô Mạnh không bị thương, chỉ là đã bị hoảng sợ."
Nghe câu trả lời này của cảnh sát, trong mắt Mạnh Lập Hồng không giấu được sự thất vọng. Nếu chẳng may Mạnh Thi Văn chết, ông ta sẽ đỡ việc biết bao, tiếc thật.
Các cảnh sát thẩm vấn nhìn nhau, quả nhiên rất có hiềm nghi.'Ông Mạnh, xin hỏi ba đến bốn giờ chiều năm ngày trước ông đang ở đâu?" Cảnh sát bắt đầu hỏi chuyện.
Thời gian này đúng là lúc người thuê kẻ tấn công tới gặp hắn ta. Mạnh Lập Hồng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi đến một tiệm mát-xa tư nhân để làm vật lý trị liệu."
"Địa chỉ ở đâu? Có ai chứng minh được không?"
"Tiểu khu Vân Huy, tài xế của tôi và chủ tiệm mát-xa đều có thể chứng minh." Tiệm mát-xa nằm ở đầu tiểu khu, chỉ tiếp khách tư nhân. Điều kiện tuy đơn sơ nhưng kỹ thuật lại rất tốt. Mạnh Lập Hồng thường xuyên đến đó để châm cứu, chườm muối và tiến hành các phương pháp trị liệu khác. Lần này ông ta thật sự nói thật, tự nhận là không có vấn đề gì, dù sao thì ông ta cũng đâu thuê ai giết người.
Hai viên cảnh sát nhìn nhau, kẻ hành hung nói địa điểm gặp mặt của bọn họ đúng là tại con đường hẻo lánh ở cửa sau tiểu khu Vân Huy. Vì thế bọn họ lại gọi cho ông chủ tiệm mát-xa kia để xác nhận, sau đó biết được, trong quá trình trị liệu, Mạnh Lập Hồng bởi vì có việc riêng nên ra ngoài nửa tiếng, trong nửa tiếng này Mạnh Lập Hồng không ở hiện trường, đồng nghĩa với việc nửa tiếng đó Mạnh Lập Hồng không có bằng chứng ngoại phạm.
Thang máy theo dõi cũng cho thấy lúc đó 'Mạnh Lập Hồng" đã cải trang rời khỏi tiệm mát-xa.
Thời gian địa điểm đều trùng khớp.
Cảnh sát mang kẻ hành hung đến gặp Mạnh Lập Hồng, hỏi: "Là ông ta sao?" Kẻ hành hung đánh giá Mạnh Lập Hồng vài lần: "Đúng vậy, chính là ông ta, thân hình vóc dáng đều giống nhau!"
Như vậy, nhân chứng có, thời gian địa điểm có, động cơ phạm tội cũng có, Mạnh Lập Hồng xem như đã bị định tội.
Mạnh Lập Hồng thấy cảnh sát muốn kết tội ông ta, lập tức hoảng sợ: "Tôi chưa từng gặp hắn, sao có thể ra lệnh cho hắn giết người!"
Nhưng cảnh sát đã không thèm nghe ông ta nói, đưa ông ta ra khỏi phòng thẩm vấn sau đó giam giữ riêng ông ta.
Mạnh Lập Hồng vừa giật mình vừa tức giận, phải mất một lúc lâu trong trại giam mới bình tĩnh lại được, sau đó ông ta bắt đầu suy nghĩ cặn kẽ vấn đề này từ đầu đến cuối.
Trước hết, Mạnh Lập Hồng khẳng định gần đây mình tuyệt đối không thuê ai giết người. Nhưng tất cả chứng cứ đều "trùng hợp” chỉ ra ông ta, như vậy chứng tỏ có người cố ý hãm hại ông ta.
Mà để làm được điều này thành công, nhất định phải có sự tham gia của người bên cạnh ông ta.
Bởi vì thời gian đến tiệm mát-xa của ông ta trước giờ đều không cố định, hầu hết đều là tùy hứng. Tên gián điệp này phải là người biết trước chuyện ông ta muốn đến tiệm mát-xa. Ông ta cẩn thận nhớ lại rốt cuộc là mình đã nói trước bản thân sẽ đến tiệm mát-xa với ai.
Liên quan đến vấn đề sống chết, Mạnh Lập Hồng suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nhớ ra, sáng hôm trước ông ta đã nói với Vu Giai Dung rằng mình sẽ đến tiệm mát-xa, bảo bà ta mau chóng sắp xếp lịch trình, ngoài ra, trợ lý và tài xế cũng biết trước lịch trình đến tiệm mát-xa của ông ta.
Tài xế...
Kẻ hành hung nói hắn đã tận mắt nhìn thấy ông ta lên chiếc xe Lexus... Lúc đó, ông ta đến tiểu khu để mát-xa, tài xế vẫn luôn đợi ở bên ngoài. Có lẽ tài xế có thể chứng minh mình không hề lên chiếc xe nào trong quá trình mát-xa, kể từ đó có thể hoàn toàn lật đổ lời khai của kẻ hành hung. Nếu bằng chứng không được thiết lập, ông ta sẽ được tự do, đến lúc đó có thể ra ngoài điều tra kỹ sự việc. Mạnh Lập Hồng vội vàng xin gặp người cảnh sát đã xử lý vụ án, kể cho anh ta nghe vê phát hiện của mình.
Cảnh sát phá án lập tức triệu tập tài xế đến thẩm vấn, kết quả tài xế nói trong nửa tiếng đó đúng là Mạnh Lập Hồng có lên xe, ở trên xe đeo mũ và khăn quàng cổ, rồi đi đâu đó nửa giờ sau mới quay lại.
Hơn nữa, đoạn đường anh ta đỗ xe có camera giám sát, cảnh sát có thể trực tiếp kiểm tra camera giám sát để chứng miinh lời anh ta nói là xác thực. Vì thế lân này Mạnh Lập Hồng chính là đang dùng búa đập lên chân mình, chỉ càng tăng thêm chứng cứ phạm tội của ông ta mà thôi.
Mạnh Lập Hồng cực kỳ tức giận, cũng hoàn toàn xác định tài xế có vấn đề. Nhưng tài xế là người cuối cùng biết ông ta đến tiệm mát-xa, trợ lý của ông ta cũng không biết sớm hơn tài xế bao nhiêu lâu nên không thể sắp xếp một vở kịch lớn như vậy. Người biết sớm nhất, là Vu Giai Dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận