Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 195:
"Cô... cô đang nói gì thế?" Bà chủ ngoài mặt thì giả ngốc, trong lòng lại bồn chồn không yên, sao cô gái này lại biết được cô ta đã nhận được tin tức?
Bất kể là hôm qua hay hiện giờ, cô ta đều không cảm nhận thấy bất kỳ khí tức nào của tu giả trên người cô gái trẻ này, thể trạng cũng không được cường tráng như cảnh sát hay lính đặc chủng. Tuy nhiên, cô không những có thể bình an vô sợ gỡ bộ tóc giả xuống, nghe giọng nói hẳn đã biết hết chuyện của tiệm tóc giả, còn tỏ ra không hề sợ hãi, nhìn thế nào cũng không giống như một người bình thường.
Chẳng lẽ bộ phận đặc nhiệm của quốc gia đã chú ý tới cửa tiệm của bọn họ rồi? Tuy cô ta hiện giờ đã hấp thụ được lượng sức mạnh vô cùng to lớn, nhưng bề trên đã cảnh cáo cô ta rằng, tuyệt đối không được thu hút sự chú ý của lực lượng quốc gia.
"Tôi nói, mấy người buộc phải ở lại tiệm chờ người của Cục Công An tới, tiếp nhận sự điều tra!" Linh Bảo nhấn mạnh lại một lân nữa.
Bà chủ và "con gái” của cô ta trao đổi ánh mắt với nhau, bà chủ nói: "Tuy không nghe hiểu cô đang nói gì, nhưng không sao, tôi có thể gọi điện cho công an để gỡ bỏ hiểu lầm này, chúng tôi chỉ đơn thuần kinh doanh mà thôi, sao có thể có cảnh sát đặc nhiệm tìm tới được?"
"Mời cô vào trong ngồi một lúc nhé."
Linh Bảo nhìn như không có chút phòng bị gì mà tiến vào trong phòng, cô vừa bước vào, cửa cuốn chống trộm rầm một cái rơi xuống, sau đó, một mớ tóc dài lập tức nhắm về phía đầu cô mà tấn công.
Linh Bảo nhẹ nhàng nghiêng người tránh được đòn công kích, mớ tóc đánh vào phía chiếc quầy trong phòng, khiến chiếc quầy bị đập thủng. Có thể nhìn ra tuy chỉ là một mớ tóc, nhưng nó lại sắc bén như dao.
"Các người thiếu kiên nhẫn thật đấy." Linh Bảo tuỳ ý đưa tay về phía sau nắm lấy mớ tóc đó, thân lực mạnh mẽ tỏa ra từ đầu ngón tay, khiến cho mớ tóc cứng như thép trở nên giống như bị axit ăn mòn vậy.
"ÁI" "Con gái" bà chủ ôm lấy đầu mình kêu lên một tiếng thảm thiết.
Bà chủ nhìn về phía đầu của cô ta, phát hiện mái tóc mà mình cất trữ toàn bộ sức mạnh đã bị đốt thành tro rơi xuống đất. Sắc mặt bà chủ trở nên kinh hãi, không ngờ cô gái không có một chút khí tức nào của tu giả này lại lợi hại như vậy.
Nếu đã thế, không thể bỏ qua cho cô được.
Cô ta biết rõ các cảnh giới của người tu thuật, độ tuổi này bất kể thế nào cũng chưa thể vượt qua cảnh giới tiên thiên được. Tuy nhiên, mới chừng này tuổi đã có sức tấn công lợi hại như thế, tương lai ắt hẳn có tiền đồ vô hạn. Một mối nguy hại như thế, tất nhiên nên tiêu diệt từ trong trứng mới phải. Nghĩ tới đây, cô ta lập tức thao túng sáu mớ tóc dài công kích từ các phía về hướng Linh Bảo.
Linh Bảo cảm nhận được sức mạnh của đòn tấn công, không tiếp tục vẽ bùa nữa, một luồng thần lực khuếch tán ra từ cơ thể cô, tóc của bà chủ vừa chạm vào, lập tức giống như gặp sức nóng ngàn độ, bị nung chảy cả một đoạn dài. Bà chủ đau đớn kêu lên một tiếng, thu toàn bộ tóc trở về, ánh mắt nhìn Linh Bảo vừa sợ hãi, vừa không thể tin nổi:
"Làm sao có thể như vậy... rốt cuộc cô là ai?" Chỉ là một cô gái trẻ, sao có thể có thực lực cường đại tới vậy.
"Thành thực chút, khoanh tay chịu trói đi, bằng không, tôi sẽ cho mấy người hồn phi phách tán!" Linh Bảo khuyên nhủ lần cuối, đồng thời lấy ra một lá bùa, thần lực chuyển thành linh lực, lập tức khiến sức mạnh của lá bùa trở nên mạnh mẽ.
Những lá bùa này vốn dĩ được dùng để đối phó với mấy con quỷ bình thường, sợ rằng không có tác dụng với những con quỷ có sức mạnh lớn như thế này, vì vậy, cô cường hoá cho lá bùa. Nếu như đã có thời gian để chuẩn bị, cô vẫn nên sử dụng bùa để tiết kiệm chút thần lực.
Nữ quỷ nhìn thấy lá bùa trong tay cô, lúc này mới thực sự cảm nhận được độ nguy hiểm.
Nội tâm cô ta càng thêm chấn động, một cô gái trẻ như vậy không những có thực lực mạnh mẽ mà còn có thể triệt để không để lộ ra khí tức của mình, thật là một thủ đoạn cao siêu. Mà những lá bùa kia lúc cô mới lấy ra cũng không có tính uy hiếp rõ ràng tới vậy, nhưng chỉ trong một khắc, chúng đã được cô cường hóa đạt tới sức mạnh khủng khiếp như thế.
Đây rốt cục là người như thế nào?
Cô ta tu luyện cũng không dễ dàng gì, đương nhiên sẽ không biết rõ phía trước là đường cùng mà vẫn cố đâm đầu, đánh không lại thì nên chạy trốn vẫn hơn.
Cô ta làm ra động tác chuẩn bị tấn công, nhưng lại quay người chạy về phía cửa, nào ngờ tốc độ của Linh Bảo nhanh hơn cô ta, trong nháy mắt đã chặn ở cửa ra. Bà chủ vừa hay xông tới, bị Linh Bảo giơ tay dán một lá bùa lên trán.
Đầu cô ta trong phút chốc truyền tới cảm giác đau đớn như bị điện giật, bà chủ ngã xuống sàn, ôm lấy đầu mình hét lớn.
Linh Bảo hờ hững đứng bên cạnh, thỉnh thoảng ném về phía người cô ta một lá bùa, nhàn nhã giống như đang cho cá ăn vậy.
Trong lôi quang rực rỡ, bà chủ phát hiện cơ thể mình không thể cử động được, bèn muốn sử dụng chiêu ve sầu thoát xác.
Một làn khói đen bốc lên từ trên đầu cô ta, ngay lúc chuẩn bị chạy trốn, Linh Bảo đã nhanh tay nhanh mắt lấy ra một lá bùa dán lên tóc cô ta: "Ở trước mặt tôi, đừng hòng nghĩ tới việc chuyển từ thân xác này sang thân xác khác."
Trên cơ thể của mỗi một người bị quỷ quấn thân, bà chủ đều để lại một sợi tóc, nếu đã có thể thông qua sợi tóc này để truyền sức mạnh, vậy cô ta cũng có thể lấy đó làm trung gian, nhanh chóng dịch chuyển linh hồn giữa các thân xác khác nhau. Vì thế, cô cần phải phong ấn đường trung gian này trước.
Bà chủ hoảng sợ phát hiện hồn phách của bản thân vậy mà đã bị phong ấn trong cái thân xác bị trọng thương này: "Cô đã làm cái gì? Mau thả tôi ral"
"Hiện tại, tôi hỏi cô vài vấn đề, nếu cô thành thực trả lời, biết đâu vẫn còn một con đường sống.' Linh Bảo kéo một băng ghế nhỏ ra, ngồi trước mặt bà chủ đang nằm vật trên mặt đất, lấy một lá bùa ra nghịch nghịch trong tay: "Nói cho tôi biết, năng lực hấp thụ sức mạnh của những con quỷ khác từ xa của cô rốt cuộc là do kẻ nào truyền lại?"
Nếu con quỷ quấn thân trên người bà chủ có thực lực lớn tới vậy, nó sẽ không thể chỉ câm cự được dưới tay cô một lúc rồi không thể phản kháng tiếp. Vì thế, sau khi giao đấu, Linh Bảo càng thêm chắc chắn phía sau con quỷ này còn tồn tại một nhân vật lợi hại hơn nữa.
Bà chủ quay mặt sang một bên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi sẽ không tiết lộ nửa lời đâu, cô nên bỏ cuộc đi!"
"Vậy ư?" Linh Bảo lấy từ trong túi ra một lá bùa, vẽ vài đường lên trên, cười híp mắt nói: "Vậy cô nếm thử một chút Ngũ Lôi Phù mà tôi tự tạo cho cô nhé."
Lực uy hiếp của một tấm Ngũ Lôi Phù rất mạnh, dù cho con quỷ này mạnh hơn những con quỷ cô từng gặp rất nhiều, nhưng cũng không thể chịu nổi. Nếu đã muốn tra tấn, tất nhiên sẽ phải khiến cô ta nếm trải đau đớn từ từ rồi.
Vẽ xong lá bùa, Linh Bảo ném về phía cô ta, ngay lập tức, một đạo tia sét to bằng hai ngón tay đánh lên chân bà chủ.
Mọi vật có tà khí đều sợ sấm sét, công kích từ nó không chỉ khiến sức mạnh của bọn chúng yếu đi mà còn khiến chúng đau đớn cùng cực. Đương nhiên, bà chủ cũng không thể nhịn được mà hét lớn.
"Có nói không?" Linh Bảo hỏi.
"Không nói! Tôi không biết gì cải"
'Vậy được thôi." Linh Bảo tiếp tục kích hoạt Ngũ Lôi Phù, một tia sét đánh vào cánh tay của bà chủ, từng tia từng tia một, ánh sáng của sét liên tục phát ra trong chừng hơn mười phút, cho tới khi có một tia đánh vào tim của bà chủ, cuối cùng cô ta cũng không chịu nổi nữa.
"Tôi... tôi không biết gì cả! Cô tha cho tôi đi!" Cô ta cầu xin với gương mặt bê bết máu.
Cô ta tuy rằng có gương mặt của một con người, nhưng linh hôn sớm đã bị ác quỷ nuốt chứng, sớm đã không còn là một phàm nhân yếu ớt nữa. Linh Bảo không hề mềm lòng, lại vẽ ra một lá bùa:
"Nếu còn tiếp tục nói dối, xem ra cô cần một hình phạt nghiêm khắc hơn mới được." Linh Bảo dùng toàn lực kích hoạt Ngũ Lôi Phù, những đạo tia sét từ khắp từ phía đánh về phía người bà chủ.
Trong ánh sáng lấp lóe của sấm sét, bà chủ phun ra một ngụm máu to, hồn thể cũng bị đả thương nặng. "Loại bùa tiếp theo sẽ khiến cô hồn phi phách tán. Cô làm nhiều điều ác, lại chẳng có giá trị gì với tôi, chẳng cần giữ lại trên đời này làm gì nữa." Gương mặt của Linh Bảo mang biểu cảm lạnh lùng, hoàn toàn không có sự hồn nhiên vô tư của những cô gái trẻ, giống như quy luật của Thiên Đạo, không thể thuyết phục, cũng chẳng thể cải biến, lãnh thép vô tình khiến bà chủ phải rùng mình.
Cô ta biết, những lời cô gái trẻ này nói đều là sự thực. Cô có năng lực làm chuyện này, hơn nữa thực sự sẽ xuống tay.
Con kiến nhỏ bé còn tham sống sợ chết, càng huống chi tới một con quỷ đã trải qua một lần chết đi như cô ta, nỗi sợ hãi bị hôn phi phách tán khiến bà chủ cuối cùng cũng không nhịn được mà kêu lên:
“Tôi nói, tôi nói! Cao nhân xin hãy tha mạng! Cao nhân xin hãy tha mạng!"
*
Đám người Trình Toàn Khắc vừa hạ cánh máy bay đã vội vã chạy tới khu dân cư có tiệm tóc giả này, đi cùng còn có hai xe cảnh sát đặc nhiệm.
Nào ngờ, lúc cách tiệm tóc giả còn hai mươi phút, Lục Linh Bảo đột nhiên gọi điện thoại tới, nói con quỷ đó muốn chạy trốn nên cô sẽ hành động trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận