Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 124:
Lúc Quý Quân Hoa đi đến Phòng Giáo Vụ, Lục Linh Bảo đang ngồi đợi trong văn phòng trưởng phòng, trưởng phòng Dương thì đang dựa vào bàn làm việc.
Thấy bà ta bước vào, trưởng phòng Dương ngẩng đầu lên, hỏi bằng giọng điệu phải giải quyết cho xong việc:
"Cô Quý, học sinh Lục Linh Bảo này nói rằng bạn ấy nghi ngờ về điểm số của mình, nhưng cô không cho bạn ấy xem lại bài kiểm tra. Cô nói chuyện này là sao đây hả?"
Trước mặt chủ nhiệm khoa, Quý Quân Hoa bày ra dáng vẻ hết sức khiêm tốn, mặt cười tươi như hoa:
"Trưởng phòng Dương, chuyện trong lớp lại phiền tới thầy, tôi thật là có lỗi, đứa trẻ này cũng quá nóng nảy rồi, tôi đang bận nên mới bảo bạn ấy đến xem lại vào hôm khác, thế nhưng không ngờ bạn ấy lại đến làm phiền thầy."
Nói xong bà ta quay sang nhìn Lục Linh Bảo, ánh mắt lạnh như băng nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười ôn hòa: "Học sinh Lục Linh Bảo, nếu em đã có nghi ngờ về điểm số của mình, vậy phải nhờ trưởng phòng Dương đích thân xem lại bài thi của em một lần ngay tại đây luôn rồi."
Bà ta đặt bài kiểm tra lên bàn làm việc, bài kiểm tra bị vấy mực đen ngay lập tức thu hút sự chú ý của hai người.
Lục Linh Bảo cau mày, thảo nào bà ta lại tự tin như vậy, thì ra bà ta đã chuẩn bị kế hoạch để đối phó.
"Trưởng phòng Dương, thầy xem đi, đây là bài kiểm tra của học sinh Lục, các câu trả lời ở trên đều bị mực che mất, tôi không thể đọc được em ấy đang viết gì. Tôi đã cho cô ấy 60 điểm là có ý quan tâm giúp đỡ em ấy, biểu hiện ngày thường của em ấy cũng không có gì nổi trội nên tổng điểm cũng chỉ có 61 điểm." Quý Quân Hoa làm ra bộ dáng thông tình đạt lý giải thích cho trưởng phòng Dương.
Điểm tổng kết của đại học F bao gồm hai phần, thành tích thông thường chiếm 20% đến 40%, điểm kiểm tra viết cuối kỳ chiếm 60% đến 80%, tỷ lệ này thường do giáo viên bộ môn quyết định. Môn kinh tế vi mô của Quý Quân Hoa sử dụng tỉ lệ 4/6.
Trưởng phòng Dương dường như có chút khó xử, Hiệu trưởng yêu cầu ông ta tiếp nhận Lục Linh Bảo, có lẽ cô và Hiệu trưởng có quan hệ gì khác. Nhưng giờ bài kiểm tra này lại thành ra như vậy, điểm mà giáo viên cho cũng không hề có sai sót.
Linh Bảo tiến đến, chỉ vào vết mực, nói: "Lúc thi em dùng bút bi, không hề dùng bút máy, cũng có nghĩa là không thể nào mang theo lọ mực đến, không biết vết mực lớn như vậy là từ đâu mà ra?"
Chữ viết bằng bút bi và bút máy tương tự nhau, nhìn bằng mắt thường khó phân biệt được, Quý Quân Hoa rất tự tin: "Học sinh Lục, chính em đã làm hỏng bài thi, phải tự chịu trách nhiệm, bây giờ đùn đẩy chối cãi cũng vô dụng."Lục Linh Bảo cười nói: "Cô có chắc là em đã tự làm đổ mực trong phòng thi không?”
"Không phải em thì là ai, giáo viên thu bài hay là tôi sau khi nhận bài thì đều bảo quản bài thi rất kỹ càng."
"Được, nếu cô Quý đã khẳng định như vậy thì chúng ta gọi người đến thẩm định đi." Nói xong cô liên gọi một cuộc điện thoại.
"Alo, Tê Mục phải không, giúp tôi gọi hai người từ bộ phận thẩm định của cục Cảnh sát đến văn phòng học vụ của đại học F, tôi muốn thẩm định thời gian mực viết bị đổ lên giấy. Coi như lần này tôi nợ cậu một ân tình."
Tê Mục làm trong Cục An ninh quốc gia, cũng có quan hệ chặt chẽ với Cảnh sát, điêu động nhân lực sẽ dễ dàng hơn. Nếu cô gọi thẳng cho cục Cảnh sát thì chờ kết quả giám định sẽ mất rất nhiều thời gian.
Tề Mục vừa ngạc nhiên vừa vui mừng khi thấy Lục Linh Bảo nhờ hắn giúp đỡ, vội vàng quan tâm hỏi cô: "Chuyện khó giải quyết sao, có cần tôi tự mình dẫn người đến hay không?"
"Không có gì, chỉ cân bộ phận thẩm định mang thiết bị đến là được, anh không cần đến đâu." Cô giải thích rõ tình hình, Tê Mục đồng ý, lập tức gọi người tới.
Lục Linh Bảo cúp máy nói với Quý Quân Hoa: "Nếu cô Quý đối với việc mình làm không có chút chột dạ nào thì chúng ta hãy ngồi đây đợi kết quả đi."
Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Lục Linh Bảo, Quý Quân Hoa có linh cảm không lành, tại sao Lục Linh Bảo này lại giống như là biết hết mọi chuyện vậy. Hơn nữa, cô ta có thể gọi người từ bộ phận thẩm định của cục Cảnh sát đến thật sao?
Trong lòng bà ấy nghĩ như vậy nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng bình tĩnh: "Em đang nói cái gì thế, tôi có gì mà phải sợ."
Bốn mươi phút sau, một chiếc xe cảnh sát đến dưới tòa nhà, hai người của bộ phận thẩm định mang thiết bị đi lên, theo sau còn có hai cảnh sát, Quý Quân Hoa lúc này mới thấy hoảng SỢ.
Lục Linh Bảo này chỉ cần một cú điện thoại là có thể gọi được cảnh sát đến, chẳng lẽ mình phán đoán sai lai lịch của nó sao, sao lại giống như là con cái của gia đình bình thường không có lai lịch gì vậy chứt
Mấy viên cảnh sát đưa giấy tờ của họ cho trưởng phòng Dương xem rồi bắt đầu tra hỏi vê tình hình. Khi trưởng phòng Dương xác nhận rằng họ thực sự là cảnh sát thì tỏ vẻ xin lỗi: "Chuyện nhỏ trong trường mà phải phiền các đồng chí đi một chuyến, chúng tôi thật có lỗi. Bài kiểm tra này, nhờ các đồng chí kiểm nghiệm xem, thời điểm vết mực trên đây bị đổ lên là lúc nào.
Ông ta hiểu ý của Lục Linh Bảo, cô nghi ngờ rằng giáo viên Quý Quân Hoa đã cho điểm cô không công bằng, giờ phòng giáo vụ yêu cầu điều tra, bà đã cố tình làm đổ mực lên bài thi. Người của bên cảnh sát cũng đã tới, đây không còn là chuyện nhỏ nữa, ông ta gọi điện thoại báo cáo cho Hiệu trưởng, năm phút sau Hiệu Trưởng cũng tới.
Tình thế này khiến Quý Quân Hoa không thể ngồi yên, lò sưởi trong văn phòng đang bật, giữa mùa đông mà mồ hôi bà ta lại tuôn như mưa.
Cảnh sát nhanh chóng đưa ra kết quả thẩm định: "Mực trên bài kiểm tra này, theo như kết quả kiểm tra từ thiết bị của chúng tôi thì chỉ mới dính vào giấy không quá ba giờ."
Trong chưa đến ba giờ, nghĩa là rõ ràng có ai đó đã cố ý đổ mực lên giấy, nhưng vì lý do gì chứ.
"Cô Quý, cô giải thích sao đây?" Sắc mặt của Hiệu Trưởng cực kỳ khó coi.
Năng lực của Lục Linh Bảo, ông ta đã từng được tận mắt chứng kiến, có một học sinh như vậy học ở trường của mình thật tiện lợi biết bao. Ông ta không ngờ lại có giáo viên bí mật gây khó dễ cho cô. Đây không phải là gián tiếp gây rắc rối cho nhà trường sao?
"Người là do con bé đó gọi đến, kết quả bọn họ đưa ra chắc chắn sẽ có lợi nó! Sao lại để kẻ có quyền ức hiếp dân thường như thế!" Quý Quân Hoa hoàn toàn mất bình tĩnh bắt đầu vu khống cảnh sát của Cục Cảnh sát.
Người của bộ phận thẩm định lập tức không phục: "Ý cô đây là muốn nói chúng tôi đang làm giả kết quả sao?"
Hiệu trưởng vội vàng nói vài câu trấn an rồi quay sang lạnh lùng nhìn Quý Quân Hoa: "Nếu cô Quý nghi ngờ tính xác thực của kết quả vậy hãy để giáo viên ở phòng thí nghiệm của khoa Hóa học đến kiểm tra lại lân nữa. Cô Quý, cô phải suy nghĩ kỹ, nếu bây giờ cô thừa nhận thì có thể sẽ chịu hình phạt nhẹ hơn, nhưng nếu khoa Hóa học vẫn đưa ra kết quả như vậy thì cô đừng trách nhà trường không giữ thể diện cho cô."
Quý Quân Hoa cuối cùng cũng không thể chịu nổi nữa, bà ta biết tình huống của mình hiện tại là như thế nào, dù khoa Hóa học có đến thẩm định lại thì kết quả vẫn sẽ như vậy.
"Là tôi đã đổ mực lên. Học sinh này thường ngày quá kiêu ngạo, tôi không thể quản nổi nó, tôi muốn cho nó một bài học."
"Vậy thì điểm kiểm tra thực tế của cô bé là bao nhiêu?" Hiệu trưởng hỏi.
"97 điểm." Quý Quân Hoa thành thật nói, sau đó bắt đầu thừa nhận sai lâm của mình."Thầy Hiệu trưởng, trưởng phòng Dương, lần này đúng là tôi đã sai, tôi bằng lòng viết kiểm điểm và xin lỗi Lục Linh Bảo."
Sự việc đã đến nước này, bà ta cùng lắm là bị phê bình vài câu sau đó bị bắt nói xin lỗi, không lẽ trường còn có thể làm tới mức sa thải bà ta sao?
Nghe được điểm số này, ngay cả trưởng phòng giáo vụ cũng không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh nữa. 97 điểm, một học sinh xuất sắc như vậy lại bị đánh trượt trắng trợn chỉ vì vài ân oán cá nhân. Dựa vào chút quyền lực trong tay mà giáo viên lại chèn ép học sinh thế này thì thật là quá đáng. "Bản kiểm điểm? Cô nghĩ chỉ một bản kiểm điểm là đủ sao? Cô làm ra loại chuyện xấu xa đến thế, làm bại hoại đạo đức của một người giáo viên, đại học F chúng tôi không giữ được cô nữa. Cô tự viết thư từ chức đi." Thầy Hiệu Trưởng nói.
"Cái gì?" Quý Quân Hoa sửng sốt, bà ta không nghĩ Hiệu trưởng lại trừng phạt bà ta nghiêm khắc như vậy."Ông thật sự muốn sa thải tôi sao?"
Yêu cầu bà ta viết thư từ chức là để giữ thể diện cho bà ta, nhưng như vậy có khác gì bà ta bị sa thải đâu.
Bà ta nhìn Lục Linh Bảo rồi nhìn viên cảnh sát, khuôn mặt hiện lên một nụ cười mỉa mai:
"Có vẻ bạn học Lục Linh Bảo này có lai lịch không tâm thường nhỉ, ngay cả Hiệu trưởng cũng muốn lấy lòng cô. Ông không thấy xấu hổ khi Hiệu trưởng của một ngôi trường danh giá mà lại làm ra chuyện hèn hạ như vậy sao? Sa thải tôi, được thôi, nhưng tôi sẽ vạch trần những chuyện bẩn thỉu của các người với giới truyên thông để người dân cả nước sẽ có thể nhìn rõ bộ mặt của ông.
Bà ta có một người bạn là tổng biên tập của một trang web video nổi tiếng, bà ta không tin nhà trường sẽ đuổi việc bà ta như vậy.
Thấy giáo viên này vẫn đe dọa ông như vậy, Hiệu trưởng tức giận nói: "Nhà trường đã chọn giữ thể diện cho cô như vậy, nếu cô không muốn thì cứ làm theo quy trình bình thường. Cô Quý muốn vạch trần mọi việc thì cứ đi đi. Đây không phải là lần đầu cô làm những chuyện này, tôi sẽ cho cô xem tất cả những bức thư tố cáo của học sinh từ những năm trước để xem đến lúc đó ai sẽ là người bị chỉ trích! Để xem sau này trường đại học nào sẽ dám nhận một giáo viên không có đạo đức như cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận