Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 148:

Chương 148:Chương 148:
Thật sự là bộ dạng hết sức thông tình đạt lý cầu xin Linh Bảo.
Linh Bảo cười lạnh một tiếng, chỉ vào mặt cô ta nói: "Các người nói muốn xin lỗi tôi, tôi cho Thi Văn chút mặt mũi, cất công từ xa đến đây, nhưng các người không có chút thành ý nào cũng thôi đi! Chẳng lẽ cái gọi là xin lỗi của các người, chính là để cái loại tiểu nhân tâm cơ bạch liên hoa này đến cùng tôi đùa giỡn sao?"
"Thật ngại quá, tôi không có nhiều thời gian đến vậy."
Nói xong, Linh Bảo lập tức đứng lên muốn rời đi.
Vợ chồng nhà Lý Bách nhất thời càng thêm bất mãn với hành động của Mạnh Thi Vũ, bọn họ cũng không phải là Mạnh Lập Hồng, bị mỡ lợn che mắt, đối với mẹ con Vu Giai Dung mang theo bộ dạng hào quang, lại nhìn không ra chút tâm tư của hai người họ.
"Lục tiểu thư, đừng như vậy, chúng tôi tuyệt đối không có ý này!" Bọn họ vội vàng nói, lại quay sang nói với Mạnh Lập Hồng: "Lão Mạnh, ông còn không mau bảo con gái của mình câm miệng lại, chẳng lẽ con bé muốn con trai của chúng tôi thật sự tiêu đời hay sao?"
Tuy rằng Mạnh Lập Hồng cảm thấy con gái nhà mình nói không sai, nhưng mấy năm nay công ty của ông ta đã bắt đầu xuống dốc, đối với Lý gia có sự dựa dẫm rất lớn, nếu phải trở mặt với Lý gia, chấm dứt hợp tác, công ty của ông ta sẽ phải chịu tổn thất rất lớn, ít nhất vài năm cũng khó có thể lấy lại được trạng thái cũ.
Thấy vợ chồng Lý gia tức giận đến vậy, để bình ổn cơn giận của họ ông ta đành phải giận dữ quát: 'Con câm miệng cho tal"
Lúc này, Linh Bảo mới trở về vị trí cũ, nhìn những người trên bàn tiệc, nói: "Con trai của các người chơi phải loại trò chơi có vấn đề, trước kia tôi nhìn thấy cậu ta, tinh khí trong cơ thể cậu ta đã tiêu hao mất bảy phần, lấy tình huống lúc đó, nếu lại bị hấp thụ một lượt tinh khí nữa, trên cơ bản sẽ lập tức mất mạng. Đó là lý do tại sao tôi khuyên cậu ta đừng nên chạm vào trò chơi đó thêm lần nữa. Hiện giờ trên người cậu ta còn có ngọc phù cứu giúp mới miễn cưỡng duy trì được hơi thở, nhưng nếu muốn tiếp tục sống, sẽ phải thêm phần tinh khí bị hao hụt đã mất vào cơ thể."
Vợ chồng Lý gia liên tục gật đầu: "Đều là tại chúng tôi không biết tốt xấu, lúc ấy ngài có lòng tốt nhắc nhở, tiểu tử kia còn vô lễ với ngài! Chỉ cân ngài cứu lấy con trai chúng tôi, tất thảy những điều kiện ngài đề ra chúng tôi đều sẽ đồng ý!"
Bây giờ họ đã hối hận đứt ruột. Thời gian trước con trai họ một mực đắm chìm vào trò chơi, sắc mặt đã không tốt chút nào, nhưng bọn họ chỉ cho rằng thăng nhóc đó đã lên mạng cả đêm dẫn đến thần sắc không tốt, nên không để trong lòng, ai nghĩ tới đã bị tà vật xâm nhập vào cơ thể.
Vị Lục tiểu thư này sau khi nhìn ra, còn có lòng tốt nhắc nhở, bọn họ cũng không nghĩ đến việc ngăn cản tiểu tử ấy động vào cái trò chơi kia, nên mới tạo thành một thảm kịch như bây giờ.
Nói xong, Lý Bách rút ra một tấm chi phiếu: "Đây là chút thành ý nhỏ của chúng tôi bồi tội với ngài, kính xin ngài cứu giúp cho con trai của chúng tôi, sau khi khỏi bệnh vẫn còn có hậu tại"
Linh Bảo không nhận chi phiếu, nhưng thái độ đối với biểu hiện của Lý gia có chút hài lòng. Sau đó cô lại nhìn vê phía của Mạnh Lập Hồng:
"Mạnh gia nói thế nào đây?"
Mạnh Lập Hồng vội vàng đáp: "Chúng tôi cũng vậy! Mạnh gia cùng Lý gia trước nay thân thiết như người một nhà, tôi cũng coi Tiểu Khải như con trai ruột, chỉ cần ngài nguyện ý cứu chữa cho Tiểu Khải, điều kiện gì tôi cũng có thể đáp ứng!"
Linh Bảo gắp một con cua, nhàn nhã mở chiếc vỏ cua rồi nói: "Dù sao đó cũng là một mạng người, tôi muốn cứu cậu ta cũng phải chấp nhận chịu đựng cái giá không nhỏ, người bình thường chắc chắn không trả nổi, cũng càng không muốn trả."
Cô vừa nói, lại lấy chiếc thìa nhỏ múc ra một thìa gạch cua, từ tốn đưa vào miệng rồi mới tiếp tục: "Tôi tin các người đã tìm đến không ít những nhân sĩ Huyền môn khác, bọn họ đều nói không cứu được đúng không? Kỳ thật không phải là không có cách để cứu, chỉ là việc này sẽ hao phí hơn một nửa số tu vi họ có, coi như có cho bọn họ thêm nhiều tiên hơn nữa thì ai nguyện ý đánh đổi đây?"
Lúc này Lý gia mới bừng tỉnh, ông quả thật đã mời không ít đại sư đến xem, nhưng bọn họ đều đưa ra một lý do giống nhau, tinh khí thất thoát quá nhiều, không cách nào bù lại được. Thì ra không phải là không cứu được, mà là cái giá phải trả thật sự quá đắt, bọn họ không muốn cứu.
"Chúng tôi hiểu rồi! Lục tiểu thư có điều kiện gì cứ việc nói ra! Tất cả chúng tôi đều sẽ đáp ứng!"
Linh Bảo đưa mắt nhìn thoáng qua Mạnh Lập Hồng đang ngồi bên cạnh: "Mạnh gia cũng đồng ý sao?"
"Đúng đúng đúng!" Mạnh Lập Hồng vì để thể hiện sự chân thành trước mặt Lý gia nên rất sảng khoái đáp ứng.
Khóe miệng Linh Bảo nhếch lên, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ: "Được thôi, vậy điều kiện của tôi là, Mạnh gia lập tức sang tên 50% cổ phần của Mạnh thị cho Thi Văn."
Mạnh thị chính là tập đoàn mà Mạnh Lập Hồng đã gây dựng nên sau khi vét sạch từ công ty cũ trước đây.
"Cái... Cái gì cơ?" Mạnh Lập Hồng kích động tới mức sắp làm rơi cái chén trong tay xuống đất.
Mạnh Thi Vũ cũng dùng ánh mắt đầy ngờ vực nhìn qua chỗ Linh Bảo. Phải biết rằng, Mạnh thị dưới trướng ba cô ta không có giá niêm yết cụ thể, Mạnh Lập Hồng chia một ít cổ phần cho nhân viên cũ, trong tay ông ta tổng cộng mới có 83% cổ phần của công ty, nếu hiện tại phải rút ra 50% giao cho Mạnh Thi Văn thì trong tương lai, số cổ phần nhiều nhất cô ta nhận được cũng chỉ có 33%! Điều này làm sao có thể xảy ra được!
"Thế nào? Ông không muốn sao?" Linh Bảo khí thế mạnh mẽ hỏi ngược lại, tiện thể đưa mắt nhìn lướt qua vợ chồng nhà Lý gia một lượt.
"Ba, chắc hẳn trong lòng mọi người đều rõ, Mạnh thị làm cách nào để có thể phát triển thành bộ dạng như hiện tại. Đây vốn dĩ là một phần di chúc năm đó mẹ tôi để lại cho tôi, ngài chỉ là đem số cổ phần xứng đáng thuộc về tôi trao trả lại mà thôi, lại không cần mất thêm một xu nào." Mạnh Thi Văn ở bên cạnh mỉm cười nói.
Những chuyện Mạnh Lập Hồng lén lút làm, vợ chồng nhà Lý Bách đều biết, cũng rất chờ mong nhìn về phía Mạnh Lập Hồng:
"Đúng vậy, lão Mạnh ông xem, những cổ phần kia vốn dĩ được mẹ Thi Văn lưu lại cho con bé, bây giờ con bé cũng đã lớn rồi, ông để lại quyên quản lý số cổ phần ấy cho con bé cũng là điều nên làm!"
"Cái này cũng không tính là điều kiện gì quá đáng, vì Tiểu Khải của chúng ta, ông nên đáp ứng đi!"
"Khi nào làm thủ tục sang tên, khi ấy tôi sẽ cứu người. Nếu không thì không còn gì để nói nữa." Linh Bảo dùng thái độ cường ngạnh kiên quyết nói, quyết từ chối thương lượng với những người còn lại.
Mạnh Lập Hồng bên kia tức giận đến mức bắt đầu thở hổn hển. Cho Mạnh Thi Văn 50% số cổ phần ông ta nắm trong tay, Mạnh Thi Văn sẽ trở thành vị cổ đông lớn nhất của công ty, sau đó ngay cả ông ta cũng buộc phải nghe theo sự chỉ huy của con bé, điều này làm sao ông ta có thể chấp thuận được!
Nhưng nếu không chuyển nhượng cho Mạnh Thi Văn những cổ phần ấy, đứa trẻ Lý gia kia nhất định sẽ phải chết. Nhà họ Lý chỉ có một bảo bối như vậy, nếu cậu ta có mệnh hệ gì chỉ vì ông ta không đồng ý đáp ứng điều kiện của Lục Linh Bảo, họ nhất định sẽ kiếm ông ta trả thù đầu tiên.
Dựa vào mối quan hệ giữa hai công ty, chỉ cần Lý thị có ý định trả đũa ông ta, nhất định sẽ giáng cho ông ta một đòn trí mạng, đến lúc đó không chừng sẽ phải phá sản, chẳng những không còn một xu dính túi mà có thể còn phải gánh trên vai món nợ hàng trăm triệu.
Một bên là có nguy cơ phá sản, một bên là hao hụt mất 50% số cổ phần trong tay mình, cái nào thiệt hại ít hơn thì chọn cái đó, trong lòng Mạnh Lập Hồng cân nhắc một phen, cuối cùng vẫn cắn răng chọn cái sau.
"Lão Lý, ông đây là đang nói cái gì thế, tôi đã sớm nói qua, để cứu lấy Tiểu Khải điều kiện gì tôi cũng có thể đáp ứng được! Chẳng qua vừa rồi tôi chưa phản ứng kịp thôi, không ngờ Thi Văn lại đưa ra yêu cầu này!" Nếu ông ta đã phải đáp ứng, thì cũng nên nói thêm mấy lời hoa mỹ.
Quay đầu lại nói với Mạnh Thi Văn về điều kiện: "Thi Văn à, không phải ba không muốn chuyển giao số cổ phần kia qua cho con, chỉ là tình hình của công ty hiện tại cũng không tốt lắm, nếu tuỳ tiện thay đổi số cổ phần đó, chỉ sợ sẽ phát sinh ra nhiều rắc rối lớn. Con xem, trước tiên ba đi làm công chứng cho con, sau khi con tốt nghiệp có thể tự mình điều hành công ty, ba lập tức chuyển số cổ phần đó về lại tên con!"
Nếu có thể kéo dài, ông ta cũng không ngại sử dụng lại kế sách cũ mà kéo thêm thời gian, tận lực bảo vệ số tài sản trong tay càng lâu càng tốt.
Linh Bảo liếc mắt một cái cũng nhận ra ông ta đang có chủ ý gì, nhưng đó cũng là việc nhà của Mạnh Thi Văn, Linh Bảo đưa ánh mắt dò hỏi vê phía cô ấy, hiển nhiên Mạnh Thi Văn cũng nhìn thấu được mánh khoé này của ông ta, bèn lắc đầu với Linh Bảo.
"Mạnh tiên sinh không hiểu những điều tôi vừa nói sao? Thủ tục chuyển nhượng hoàn tất mới cứu người!" Linh Bảo tiếp tục nhấn mạnh.
Lý Bách vì nôn nóng cứu con, ở bên cũng không ngừng thúc giục: "Lão Mạnh, dù sao Thi Văn cũng là con gái ông, tương lai sau này số tài sản của ông cũng phải để lại một nửa cho con bé. Huống hồ công ty dưới tay ông bây giờ, cũng có một phần xương máu mẹ con bé góp vào đó, sớm muộn gì ông cũng phải trao trả lại cho con bé thôi. Hiện tại tình hình của Tiểu Khải đã trở nên hết sức nghiêm trọng, chúng ta thật sự là không thể chờ được thêm nữa, ông vẫn nên nhanh chóng đi làm thủ tục chuyển nhượng đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận