Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 193:
Bà chủ dịu dàng cười cười: "Bất kể có lưu hành hay không, chỉ cần bản thân trở nên xinh đẹp hơn là được rồi. Cô thử vào rồi mới biết bộ tóc này hợp với bản thân như thế nào, đến lúc ấy khéo cô còn không nỡ tháo nó ra ấy chứ”
Lúc này, thuật mê hoặc trên người cô ta càng trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu là người bình thường, chắc chắn không thể chống lại nổi.
Nghe từng lời cô ta nói Linh Bảo lập tức hiểu được, chỉ cần người bình thường đeo bộ tóc giả này vào thì chắc chắn không có cách nào tháo nó ra được nữa.
Xem ra những người mắc bẫy không hề ít. Vậy có bao nhiêu người đã bị hại rồi, bao nhiêu người đang cần được cứu giúp? Mục đích của bà chủ bán những bộ tóc giả này rốt cục là như thế nào đây?
Vì để biết tìm hiểu thêm sự tình, Linh Bảo vờ như bị mê hoặc:
"Cô nói có lý, vậy tôi sẽ mang thử vậy." Gương mặt cô nở nụ cười ngọt ngào nói.
Bà chủ cười càng thêm hoà nhã, cầm bộ tóc giả đeo lên đầu của Linh Bảo: "Mắt nhìn của tôi rất chuẩn đấy, đeo xong cô sẽ thấy được thôi."
Thang Viên thấy vậy có chút căng thẳng, Linh Bảo lại thoải mái lắc lắc ngón tay với anh ta, ra hiệu cho anh ta đừng mở lời.
Linh Bảo tỉ mỉ quan sát động tác của bà chủ, phát hiện lúc cô ta chỉnh bộ tóc giả, ngón tay trắng ngần biến ra một sợi tóc màu nâu đỏ. Đồng thời, lúc cô ta chỉnh bộ tóc, xem ra đã vờ như vô tình để sợi tóc đó lên trên mái tóc giả của cô.
Màu của sợi tóc đó, lại vừa hay giống hệt màu tóc của bà chủ.
Đây là đang làm gì vậy?
Linh Bảo mất một lúc vẫn không nhìn ra được sợi tóc này có tác dụng gì, trên bộ tóc giả của Cổ Nguyệt, cô thậm chí còn không phát hiện ra có một sợi tóc khác biệt như vậy.
"Cô xem kìa, có phải rất đẹp không?"
Chỉnh xong bộ tóc, bà chủ để Linh Bảo nhìn mình trong gương.
Thật ra, bộ tóc giả trông rất bình thường, nói làm cô đẹp lên cũng không đúng lắm, nhưng Linh Bảo lại làm ra bộ dạng rất thích thú: "Quả thực rất đẹp, bao nhiêu tiền vậy?"
"Cô là sinh viên, đưa 88 tệ là đủ rồi."
Linh Bảo liền rút tờ một trăm tệ từ trong ví ra đưa cho cô ta, đồng thời thêm lên đó một chút thân thức.
Cầm lên tờ tiên giấy đã được cô động chân động tay, bà chủ không có phản ứng bất thường gì, nhìn qua có vẻ giống như Lý Mạn Ni, không thể phát giác ra thần thức.
Lúc tìm tiền trả lại, bà chủ lại hỏi Linh Bảo tên họ, trường học và địa chỉ của cô, Linh Bảo cũng tuỳ ý bịa ra một cái tên và trường học để đáp lại. Bà chủ dường như cho rằng không có người bình thường nào có thể thoát khỏi thuật mê hoặc của cô ta, không hề nghi ngờ câu trả lời của Linh Bảo, trực tiếp ghi những thông tin này vào sổ đăng ký.
Linh Bảo tuỳ tiện dùng thần thức nhìn qua một cái, ngày tháng, họ tên, trường học hoặc địa chỉ nhà, tuổi tác, ... tất cả những mục thông tin này đều đầy đủ. Thông tin của cô ở hàng thứ mười một của trang đó, mười người phía trước chỉ có một người tới ngày hôm nay, đến sớm hơn cô, còn có một nữ sinh 21 tuổi, làm tóc nối, rất có khả năng là cô gái đang nối tóc ở trong tiệm vừa rồi.
Mỗi ngày phía trước số lượng đăng ký ít thì một người, nhiều cũng ba người.
Dù cho thời gian khai trương tiệm có là lúc Cổ Nguyệt tới làm tóc, ít nhất cũng phải có tới hơn một trăm người bị hại rồi.
Đăng ký xong, bà chủ nở nụ cười nói với Linh Bảo: "Từ giờ người đẹp nhớ giới thiệu khách hàng cho tôi nhé, tóc của tiệm đều làm từ tóc thật, chất lượng rất tốt, kỹ thuật nối tóc cũng rất giỏi. Bất kể là nối tóc hay mua tóc giả đều vô cùng chất lượng, giá cả lại hời."
Nghe nói vậy, Linh Bảo lập tức chỉ vào Thang Viên rồi nói: "Được thôi, mắt nhìn của bà chủ rất tốt, hay là cô cũng giúp anh tôi chọn một bộ tóc giả đi?"
Bà chủ nhìn Thang Viên, người đồng hành với cô: "Tôi cũng muốn chọn cho cậu ấy lắm, nhưng tiệm của chúng tôi không có tóc giả dành cho nam."
Linh Bảo đã dùng thần thức nhìn qua toàn bộ cửa tiệm, ở căn phòng phía sau rõ ràng vẫn có rất nhiêu bộ tóc có vấn đề, trong đó có một bộ tóc ngắn có thể dùng được cho nam giới.
Bà chủ này từ chối dứt khoát như vậy, sợ rằng bởi vì sức mạnh của cô ta không có tác dụng với đàn ông, hoặc cũng có thể đàn ông không đem lại thứ cô ta muốn.
Sau một chuyến thăm dò, cô lại có thêm thông tin mới.
Làm ra bộ dạng rất thích bà chủ, Linh Bảo chào tạm biệt cô ta, sau đó mới cùng Thang Viên ra khỏi tiệm.
Ra ngoài tâm một hai cây, Linh Bảo dứt khoát tháo bỏ bộ tóc giả trên đầu, dán một miếng bùa lên để giam giữ nữ quỷ trên bộ tóc, phong ấn giác quan của cô ta, sau đó mới nói với Thang Viên:
"Vụ lần này có rất nhiều nạn nhân dính dáng tới, một mình tôi không lo liệu hết được, cần phía các anh phái thêm người tới giúp đó.'
Chủ yếu là phải giải quyết vấn đê của nạn nhân, một mình cô giúp cho hơn một trăm người diệt trừ quỷ hồn trong cơ thể, vậy thì quá hao tổn thần lực rồi. Nếu đã có người ở Cục quản lý các sự kiện thần bí tới giúp, cô việc gì phải tự mình giải quyết hết kia chứ?
Thang Viên nhanh chóng nói rằng sẽ báo cáo lại với Cục quản lý, yêu cầu cục tiếp viện.
"Trước mắt, anh hãy phái người tới trông chừng tiệm tóc giả kia, tôi cũng sẽ tiếp tục quan sát, phải làm rõ ngọn nguồn trước rồi mới xử lý cô ta được." Thang Viên nhìn bộ dạng thoải mái tuỳ ý của cô, có chút không yên tâm nói:
"Trên người cô ta có luồng tà khí mạnh mẽ mà trước giờ tôi chưa từng gặp phải, Linh Bảo, cô tuy rằng là cảnh giới tiên thiên, nhưng đừng tự mình hành sự là tốt nhất, đợi cục phái các tiên bối giỏi tới rồi hãy cùng nhau hành động."
Linh Bảo gật đầu. Hiện tại, thông tin cô biết được quá ít, hiển nhiên không thể mạo hiểm đánh rắn động cỏ được.
Sau khi tách ra, hai người tự mình hành động.
Linh Bảo không trở về trường mà dán lên mình một tấm bùa ẩn nấp, trở về nơi cách tiệm tóc giả đó không xa, triển khai thần thức giám sát bọn chúng.
Sau khi Linh Bảo tới không lâu, cô gái vốn đang nối tóc đó rời đi, trước khi rời đi còn trả tiền, đăng ký họ tên. Cô gái đó tên Đường Mân, 21 tuổi, là một sinh viên đại học ở gần đây.
Nhìn cô ấy đăng ký họ tên, Linh Bảo mới biết rằng phán đoán trước đó của bản thân có chút nhầm lẫn, hôm nay có tới ba người bao gồm cả cô tới nơi này.
Cô để lại thần thức tương tự trên người Đường Mân, tiện cho về sau tiếp tục quan sát.
Sau khi Đường Mân rời đi được một tiếng, trời cũng nhập nhoạng tối, một người phụ nữ trung niên mang một bao nilong tới tiệm tóc giả này, bà chủ lập tức dẫn cô ta vào phòng trong.
Người phụ nữ trung niên mở túi nilong, bên trong đều là những bộ tóc dài hoặc ngắn được buộc thành từng bó, tổng có mười một bộ.
Bà chủ nhìn xong, lấy ra hai ngàn tệ tiền mặt đưa cho cô ta.
Người phụ nữ trung niên cầm lấy, có chút không hài lòng nói:
"Bà chủ, chỗ này của tôi có tới tóc của mười một người đấy, không giống với trước đây, cô nhìn xem hai bộ tóc này, vừa dày, vừa đen, vừa sáng bóng, lại còn dài như thế, cô ít nhất cũng phải đưa ba trăm rưỡi một bộ chứ phải không? Giá cả bên ngoài đã như vậy rồi, cô phải thêm năm trăm nữa."
Người phụ này làm việc ở nhà tang lễ, chồng là người gác đêm, cô ta là người dọn dẹp. Vốn dĩ cũng không nghĩ tới tóc của những người chết có thể bán được giá cao như vậy, dù sao đa số những thi thể được đưa tới nhà tang lễ để hoả táng đều có người thân xem chừng, không thể mạo hiểm tới mức này để lấy tóc của người ta. Có thể lấy tóc đều là những thi thể do cảnh sát mang tới, đăng báo tới nửa tháng cũng không có người tới nhận.
Người đã chết hơn nửa tháng, tóc cũng khô hết cả, chất tóc không tốt, căn bản không thể bán được tiền.
Lúc đầu khi bà chủ chủ động tìm tới cô ta để lấy tóc, còn đưa ra giá tóc dài thì hai trăm, tóc ngắn thì một trăm, chỉ thấp hơn một chút so với giá của những bộ tóc tốt, cô ta đã vui mừng và kinh ngạc lắm rồi.
Thành phố S có hai đến ba ngàn vạn người, tính lưu động cũng tốt, trong vòng một năm, những thi thể vô chủ mà nhà tang lễ nhận được nhiều vô số, dựa vào giá tiền mà bà chủ đưa cho, nhà hai người bọn họ mỗi tháng có thêm vài ngàn hoặc thậm chí cả vạn tiền thu nhập.
Con người ai cũng có lòng tham, vốn dĩ giá cả mà bà chủ đưa ra đã rất cao rồi, nhưng cô ta lân này có được hai bộ tóc có chất tốt, không nhịn được đòi tăng giá.
Bà chủ nghe được lời này, hiển nhiên rất không vui, trực tiếp nhặt ra hai bộ tóc đó ném cho cô ta: "Vậy cô cứ đem hai bộ tóc này của mình đi chỗ khác bán đi!"
Biểu cảm của người phụ nữ trung niên bỗng chốc trở nên ngượng ngập: "Không thì thêm ba trăm cũng được, bộ tóc này có chất rất tốt đó."
Linh Bảo đối với vụ tranh chấp mấy trăm bạc này không có hứng thú, sự chú ý của cô đều đặt trên những bộ tóc kia. Hai bộ tóc mà người phụ nữ trung niên đặc biệt xem trọng đều không có khí tức của quỷ hồn, bà chủ kia không muốn trả thêm hoặc thậm chí căn bản cũng không thèm mua hai bộ tóc đó, sợ rằng bởi vì cô ta chỉ nhắm tới những bộ tóc có quỷ hồn kia.
Hai người mặc cả một hồi, bà chủ chỉ đành đưa thêm hai trăm tệ, sau đó đuổi người đi.
Linh Bảo đi theo, đọc tử vi của người phụ nữ trung niên này, biết được thân phận của cô ta là người quét dọn của nhà tang lễ lớn nhất khu này, có một người chồng làm nghề gác đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận