Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 277:

Chương 277:Chương 277:
"Bùa lúc trước mình cho cậu đâu?" Linh Bảo hỏi.
"Mình... Mình đã cho dì của mình, lúc trước dì ấy gặp tà vật, bùa đó rất hiệu quả, sau khi đeo cũng không thấy chuyện kỳ quái nữa." Nói đến đây Lê Tuyết có chút chột dạ, cô ấy đưa đồ Linh Bảo tặng cô ấy cho người khác, có phải Linh Bảo sẽ tức giận không.
Linh Bảo đương nhiên không so đo những chuyện nhỏ nhặt này, tiện tay lấy ra một tấm bùa bình an cho cô ấy: "Sau này đừng dễ dàng tặng cho người khác. Chỉ cần đeo nó, cậu sẽ không bao giờ gặp phải chuyện thế này lần nào nữa."
Lê Tuyết cảm kích nhận lấy.
Linh Bảo lại hỏi tên công ty và tên khách sạn cụ thể của cô ấy, rồi gọi xe chuẩn bị đưa họ trở về trường học.
"Cậu không về trường sao?" Lê Tuyết hỏi.
"Mình còn phải xử lý một số việc. Sau này nếu lại gặp phải chuyện gì, nếu điện thoại không liên lạc được, cũng có thể đến tượng thần miếu Sơn Thần Bạch Đế tìm mình."
Cô để lại những lời này, rồi nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Đám người Lê Tuyết thấy cô đột nhiên xuất hiện lại đột nhiên biến mất, cũng ý thức được thân phận Linh Bảo không tâm thường, không hỏi nhiều nữa, yên lặng rời miếu thần lên xe trở về trường học.
Họ không giúp được gì cho cô, chỉ có thể tận lực không gây thêm phiền toái cho cô.
Về phần Linh Bảo, cô tới quảng trường Hoa Đại theo lời Lê Tuyết, chuẩn bị đi thăm dò một phen công ty phát triển ma cà rồng ngụy trang dưới vỏ bọc tuyển dụng.
Trung tâm mua sắm ở Quảng trường Hoa Đại được liên kết với tòa nhà văn phòng, phía dưới tầng bốn là trung tâm mua sắm, trên đó là các căn hộ thương mại chung cư. Bởi vì vị trí địa lý tốt, hầu hết các căn hộ được sử dụng để làm văn phòng, nhưng cũng không thiếu một số nhà hàng tư nhân.
Linh Bảo dùng thần thức quét qua toàn bộ các tâng, rất nhanh đã phát hiện công ty mà Lê Tuyết nói ở tầng 15.
Lúc này là sáu giờ hơn, đại đa số công ty đều đã tan tâm, trong phòng họp của công ty này lại vẫn có người họp.
Sự khác biệt là tất cả các thành viên của cuộc họp này, đều có vấn đề.
Không giống như quỷ quái bình thường để lộ tà khí ra ngoài, do sinh vật ma cà rồng có thân thể con người, vậy nên âm tà chỉ khí được giấu trong cơ thể, người huyền học bình thường khó có thể phát hiện, nhưng không thể lừa được cảm giác thần thức.
"Mọi người báo cáo kết quả công tác hôm nay một chút đi." Một người đàn ông gây gò ngôi ở trên ra lệnh.
"Bên tôi thành công phát triển ba người. Hai nam một nữ, đều là sinh viên đại học, dung mạo của cô gái kia không tệ." Người đàn ông bên trái nói.
Có người lộ ra nụ cười mập mờ: "Vậy sau này chúng ta sẽ có diễm phúc rồi!"
Người thứ hai bên trái: "Hôm nay tôi chỉ phát triển một người, cô gái đó có tính cảnh giác khá cao, từ chối ăn một mình. Tôi đề nghị trong tương lai có thể động tay động chân trong nước uống, điều này cũng có thể tiết kiệm chi phí phát triển tuyến dưới, tất cả mọi người đi ăn, một là chi phí quá cao, ngoài ra cũng quá lãng phí thời gian.'
Lời nói này của hắn ta làm cho người đứng đầu cao gầy rất hài lòng: "Đề nghị này rất tốt, Tiểu Lưu, lát nữa sẽ phát cho anh ta năm ngàn tiền thưởng! Về việc thực hiện cụ thể như thế nào, chúng ta cần phải thảo luận chỉ tiết vê việc hoàn thiện. Chúng ta không thể chỉ đơn giản là tìm kiếm nhanh chóng, cũng không thể một mực tiết kiệm chi phí, an toàn, hiệu quả cao là quan trọng nhất!"
Những người còn lại rất sôi nổi, chỉ có người phụ nữ già dặn tên Tiểu Lưu kia, sắc mặt cực kỳ không thoải mái.
"Sao thế, không muốn à?" Người đàn ông gây gò nhìn cô ta với vẻ mặt không mấy thiện cảm: "Đúng là trước kia cô là ông chủ, nhưng cô đừng quên, hiện tại tôi là chủ nhân của cô, sống chết của cô đều nằm trong tay tôi!"
Sắc mặt Tiểu Lưu thay đổi liên tục, cuối cùng thỏa hiệp nói: "Tôi không hề nói không muốn, lát nữa sẽ phát tiên thưởng cho anh ta."
Báo cáo vẫn đang tiếp tục, nói xong thành quả hôm nay, trong đó có một nữ sinh trẻ tuổi tên là Tiểu Trương, không phát triển được người nào, bị tên gầy cao kia phê bình nặng nề:
"Tiểu Trương, thành tích của cô là tôi tệ nhất, vậy tối nay ở lại đi."
Tiểu Trương nghe được lời này, sắc mặt trắng bệch, giống như sắp gặp phải chuyện kinh khủng gì đó.
Báo cáo thành tích xong, tên cao gây ấy lại hỏi một chuyện khác:
"Tiểu Lý, người tên Lê Tuyết bên kia của cậu, sao còn chưa tới báo danh?"
Nghe được tên Lê Tuyết, Linh Bảo đề cao sự chú ý, người đàn ông trẻ tuổi được gọi là Tiểu Lý kia, có lẽ chính là người phỏng vấn họ Lý mà Lê Tuyết nói.
"Vâng." Tiểu Lý đứng lên nói.
"Đã hơn mười ngày rồi, ngày mai hãy đến trường của cô ta theo dõi thử xem, có thể chịu đựng lâu như vậy, cũng không bình thường. Để cô ta thấy máu sớm một chút, không còn đường lui mới tốt. Bằng không nếu xuất hiện tình huống ngoài ý muốn nào đó mà bị bại lộ, tất cả mọi người đều phải chết!"
Tiểu Lý vội vàng đồng ý. Dặn dò xong những thứ này, hắn ta mới tuyên bố tan họp, để cho bọn họ tự đi tìm bữa tối của mình.
Mà Tiểu Trương ở lại, hiển nhiên đã trở thành bữa tối của hắn ta.
Tất cả mọi người đi từ trong phòng họp ra ngoài, đóng cửa lại, nữ sinh tên Tiểu Trương bắt đầu run rẩy lui vào trong góc. Trên khuôn mặt tên gầy gò cao lớn kia nở nụ cười tà ác:
"Tiểu Trương sợ cái gì, cũng đâu có đau, cô thử qua trước đã, sẽ rất thoải mái đấy, ngoan ngoãn lại đây nào!”
Tiểu Trương vẫn lui vào một góc, tên cao gầy có chút không kiên nhẫn, trong mắt xuất hiện vài tia đỏ: "Tôi bảo cô tới đây!"
Cơ thể Tiểu Trương bắt đầu không tự chủ được mà đến gần tên cao gầy, mặc dù biểu cảm trên mặt cô ta vẫn là sợ hãi và kháng cự.
Tên gây gò đẩy cô ta ngã xuống bàn dài trong phòng họp, răng nanh lộ ra, cắm thật sâu vào cổ nữ sinh, trong phòng vang lên tiếng nuốt chửng hưởng thụ.
Đúng lúc này, cửa phòng họp bị một cước đá văng ra, động tác vô cùng thô bạo.
Tên đàn ông gầy gò cao lớn không vui nhìn về phía cửa, từ khi hắn ta nắm trong tay công ty này, không ai dám vô lễ như vậy trước mặt hắn ta.
Tầm mắt của hắn ta dừng ở cửa, chỉ thấy một cô gái trẻ tuổi mặc áo len cổ cao màu tím nhạt cùng váy dài lụa trắng đi tới, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng tinh xảo, tóc dài có thắt một bím tóc nhỏ, bên trên buộc sợi dây đỏ có chuông, tổng thể còn tươi mát đáng yêu hơn so với tiểu thư quốc dân trên TV.
Hắn ta không cảm thấy uy hiếp từ trên người cô, lập tức cho rằng đây là con mồi tự đưa tới cửa.
"Em gái nhỏ, em rất hợp khẩu vị của anh, nếu em bằng lòng, anh có thể ban cho em thanh xuân và nhan sắc vĩnh hằng!" Hắn ta ngẩng đầu lên từ cổ Tiểu Trương, hứng thú nhìn Linh Bảo.
"Cái gọi là thanh xuân và nhan sắc vĩnh hằng của anh cần bao nhiêu máu tươi đồng loại để duy trì đây, quá bẩn!" Linh Bảo bày ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Mày..." Tên cao gây cảm giác có gì đó không đúng, đang chuẩn bị tập kích Linh Bảo, đã bị một tấm bùa trừ tà ném lên người.
Một trận điện quang ầm ầm lóe lên, hắn ta thẳng tắp ngã xuống đất ngay tức khắc, co giật không ngừng.
Đây là thủ lĩnh trẻ của ma cà rồng đầu tiên mà Linh Bảo gặp phải, cho nên cô cũng không giết chết hắn ta, mà lưu lại một hơi thở rồi bắt đầu đọc mệnh bàn của hắn ta.
Nửa năm trước khi người này đi quán bar, sau khi bị một người phụ nữ diện mạo xinh đẹp cắn, bắt đầu biến thành ma cà rồng.
Ngày thường phẩm hạnh của hắn ta không đứng đắn, tham lam ích kỷ, bởi vậy khi biết mình cũng có thể cắn người khác phát triển tuyến dưới, mà tuyến dưới của hắn ta không thể phản kháng hắn ta, hắn ta lập tức không chút do dự xuống tay với đồng nghiệp trong công ty. Ngay cả bà chủ công ty cũng chính là người phụ nữ giỏi giang được hắn gọi là Tiểu Lưu, cũng bị hắn ta hạ độc thủ.
Kể từ đó, sau khi đồng hóa tất cả các đồng nghiệp của mình trong công ty, hắn ta đã dùng việc tuyển dụng của công ty như một vỏ bọc, tiếp tục phát triển ma cà rồng mới.
Thông qua kinh nghiệm của mình, Linh Bảo đã học được về mô hình chuỗi thức ăn của ma cà rồng.
Từ trên xuống dưới, tổng cộng chia làm năm cấp độ. Người đàn ông cao gầy ở cấp độ thứ tư, hắn ta có thể ra lệnh cho ma cà rồng do chính mình phát triển, đối phương không thể cãi lại ý chí của hắn ta.
Người hắn ta trực hệ phát triển, chính là cấp thứ năm. Cấp độ thứ năm vẫn có thể biến người khác thành ma cà rồng thông qua sở thích cắn, nhưng những ma cà rồng này không còn có khả năng phát triển người khác thành ma cà rồng. Chúng chủ yếu được sử dụng để săn bắn, thâm nhập rộng rãi vào đám đông và hút máu của người bình thường theo nhiều cách khác nhau.
Những ma cà rồng cấp thấp nhất này, giống như là rễ cắm vào đất, hấp thu năng lượng từ trong máu của người thường và tinh chế, sau đó cung cấp cho các ma cà rồng cấp trên.
Vừa rồi tên cao gầy này ra lệnh cho những người khác tự mình đi ra ngoài tìm bữa tối, chính là ý tứ này. Bảo họ hấp thụ máu của ma cà rồng cấp dưới để tăng cường sức mạnh của họ theo cách này. Mà bình thường hắn ta sẽ hưởng dụng máu của ma cà rồng cấp năm này.
Vậy nên, ma cà rồng cấp càng cao thì sức mạnh càng lớn càng tinh khiết, bởi vì đã hấp thụ huyết dịch của ma cà rồng cấp dưới nhiều năm. Chuỗi thức ăn rất hoàn chỉnh này cung cấp chất dinh dưỡng cho họ.
Ma cà rông cấp thấp và người bình thường trở thành nạn nhân cuối cùng, một người đứng trước nguy cơ bị săn và bị bắt đi săn, một người lại rất dễ bị hút máu quá mức mà mất mạng hoặc bệnh tật liên miên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận