Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 279:

Chương 279:Chương 279:
"Nếu em không muốn đi săn cũng không sao, tôi nuôi em."
Lời nói dịu dàng của hắn giống như đường mật trộn với độc dược, ý đồ mê hoặc cô gái trong lòng hắn.
Mặc dù cô gái bị tra tấn đến mức khuôn mặt trở nên dữ tợn, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, hoặc là nói cô có nguyên tắc riêng không muốn phá vỡ.
"Dù tôi có chết cũng sẽ không thông đồng làm bậy với anh, trở thành loại súc sinh hút máu người này!" Cô ấy nghiến răng nghiến lợi nói.
"CôI" Nghe được hai chữ súc sinh, trong nháy mắt người đàn ông đã nổi giận.
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Tôi thấy rằng thủ đoạn trước đây mà tôi đối đãi với cô đã quá tử tế rồi. Người đâu, kéo cô ta xuống tầng hầm thứ hai dưới lòng đất!"
Hắn ra lệnh một tiếng, lập tức có hai người phụ nữ kéo cô gái áo trắng kia đi xuống tầng hâm.
Linh Bảo dùng thần thức nhìn xuyên thấu sàn nhà, cũng thấy được tình hình tâng hai dưới lòng đất.
Thiết lập bên trong tương tự như một địa lao, có rất nhiều phòng tù sắt riêng, bên trong có mười mấy người đều bị xích sắt to bằng ngón tay treo trên tường, thỉnh thoảng có người cầm roi dính một loại nước đặc biệt quất bọn họ.
Loại nước kia hiển nhiên là có tác dụng đặc thù đối với ma cà rồng, quất một cái trên da sẽ phát ra tiếng xèo xèo, mà người bị tra tấn trên tường, trong miệng cũng phát ra tiếng gào thét thống khổ.
"Chỉ cần các người đi săn giết một người bình thường, là có thể chấm dứt loại tra tấn này! Tôi rất nhân từ, cho mấy người cơ hội để quay đầu bất cứ lúc nào!" Người đàn ông đẹp trai kia cất giọng nói với địa lao dùng cốt thép cách ly.
Nói xong, lại quay sang cô gái áo trắng bên cạnh: "Thế nào, hối hận không?"
Trong mắt cô gái toát ra một chút cảm xúc sợ hãi, nhưng không chịu khuất phục.
"Chủ nhân, không thật sự nếm được tư vị thống khổ, cô ta sẽ không hiểu trước kia ngài dung túng cô ta cỡ nào. Nếu không có sự tương phản, thì sẽ không được trân trọng." Cô gái xinh đẹp lúc trước cũng đến bên cạnh người đàn ông, nhân lúc này nói ra lời kích động bên tai hắn.
Người đàn ông nghe được lời này, bên miệng lộ ra nụ cười tàn khốc: "Nói đúng lắm, không trải qua địa ngục, cô ta sẽ không biết thiên đường là gì. Tôi muốn cô ta biết rằng hết thảy sinh tử của cô ta đều nằm trong tay tôi. Cô đích thân làm đi, dạy quy củ cho cô ta thật tốt vào."
Hắn nói với cô gái xinh đẹp kia.
Đúng lúc này, lối vào tâng hâm vang lên một giọng nói trong trẻo, châm chọc nói: "Lại còn sinh tử đều nằm trong tay anh! Toàn thân đều là tội nghiệt, dùng giết chóc xâm phạm người khác để duy trì sinh mệnh xấu xí của bản thân, anh thật sự cho rằng anh vứt bỏ nhân tính trở thành súc sinh, thì có thể biến thân thành Thượng Đế sao?"
“Người nào?!"
Người đàn ông cảnh giác nhìn về phía giọng nói truyền đến, mấy ma cà rồng bên cạnh hắn cũng tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Linh Bảo và Thanh Tiêu liếc nhau, xác định phân công công việc. Cô đi đối phó ma cà rồng cấp hai kia, Thanh Tiêu đối phó những tên râu ria khác.
Cả hai chia ra hành động.
Linh Bảo đá một cước về phía trái tim ma cà rông cấp hai, nhờ vào thần lực, hắn lập tức bay về phía địa lao, đụng phải một khối cốt thép lớn.
Tuy nhiên, ma cà rồng cấp hai không hổ là ma cà rồng cấp hai, cho dù hắn bị sự công kích bất thình lình này làm cho bị thương, nhưng cũng bật dạy ngay, tốc độ và sức mạnh đều vô cùng kinh người.
Tuy rằng hắn không thấy được Linh Bảo, nhưng có thể dựa vào công kích vừa rồi cảm giác được vị trí của cô, lập tức công kích tới một cách mãnh liệt.
Tốc độ của hắn nhanh, nhưng Linh Bảo nhanh hơn, tránh thoát công kích của hắn ngay tức khắc. Công kích lần này thất bại, đồng thời đả thương một ma cà rồng đang bị hành hình trong lao sắt, nhất thời làm cho cơ thể người nọ bị chặt đứt từ thắt lưng trở xuống.
Tuy nhiên, loại sinh vật này khôi phục rất nhanh, nếu không phá nát đầu và tim, sẽ không chết dễ dàng. Nhưng cũng làm cho Linh Bảo quyết định phải tốc chiến tốc thắng, để tránh tạo nên nhiều ngộ thương hơn.
Sự tiến công của cô càng thêm sắc bén, bùa giấy, kiếm Nhật Diệu đồng loạt ra trận.
Chỉ vài phút sau, ma cà rồng cấp hai kia đã bị trọng thương ngã trên mặt đất, mà bên phía Thanh Tiêu, cũng đúng lúc thu dọn xong.
Hai người trao đổi ánh mắt, mỗi người đều định trụ những ma cà rồng này.
Lúc này Linh Bảo mới đưa thần lực vào cơ thể ma cà rồng cấp hai.
Sức mạnh của hắn rất lớn, ít nhất là thực lực ở mức Hoàn Hư kỳ, còn mạnh hơn so với tu vi hiện tại của Thanh Tiêu.
Mất gần nửa giờ, Linh Bảo mới tinh lọc xong các hạt nhỏ trong máu hắn, đồng thời cũng giải trừ cấm chế ở chỗ trái tim hắn.
Lực lượng tràn lan vào trong không khí, ma cà rồng cấp hai này, triệt để biến trở về thành người thường.
Nhận thấy được biến hóa của cơ thể, hắn cực kỳ hoảng sợ:
"Không thể nào, sức mạnh của tôi đâu? Sức mạnh của tôi đâu!" Linh Bảo hiện thân: "Dùng tội nghiệt cướp đoạt sức mạnh, vốn đã không thuộc về anh. Bây giờ, anh nên suy nghĩ về loại hình phạt thế tục mà anh sẽ phải nhận đi!"
Bên ngoài vang lên tiếng còi báo động, hiển nhiên là cảnh sát Liên bang do Linh Bảo gọi tới.
Người đàn ông cố gắng bình tĩnh lại:
"Cô không thể phán tội tôi! Tôi là người nước ngoài và được hưởng quyền miễn trừ tư pháp!"
Linh Bảo hóa giải sức mạnh của hắn, đương nhiên có thể dễ dàng đọc được mệnh bàn, biết được toàn bộ trải nghiệm nhân sinh của hắn.
"Miễn trừ tư pháp? Điều kiện tiên quyết là anh thật sự là một người bình thường. Anh giết nhiều người ở Liên Bang như vậy, vẫn cho rằng mình có thể bình an trở vê nước sao?"
Dựa theo thân phận người này mà nói, quả thật được hưởng quyền miễn trừ tư pháp, bởi vì thân phận của hắn là đại diện ngoại giao của nước Thiên Thủy ở Liên bang, cũng là công tử của đại tài phiệt nước Thiên Thủy, đã nhậm chức trong nước một năm, đồng thời lấy thân phận tài phiệt giao lưu với nhân sĩ trong giới kinh doanh.
Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể nhanh chóng thâm nhập vào giới thương nhân giàu có trong nước.
Cùng với hắn còn có năm ma cà rồng cấp hai. Bọn họ trực tiếp phụ trách Giáo hoàng Phi Thần Giáo.
Lúc trước Linh Bảo bị công kích ở biên cảnh phía nam Liên bang, mà nơi đạo huyết ảnh kia trốn vào chính là nước Thiên Thủy, chỉ là lúc ấy muốn bế quan củng cố sức mạnh, sau khi xuất quan lại vì phát hiện lượng lớn ma cà rồng dị biến trong nước, vẫn không thể để ý việc này.
Ngay cả tư liệu lúc trước về thế lực của người tu hành nước Thiên Thủy bảo Nguyên Như Bồi tìm tới cũng chưa kịp đọc.
Tuy nhiên, rốt cuộc hiện giờ cũng đã biết, thủ phạm sinh ra nhiều ma cà rồng như vậy trong nước là ai, coi như là oan có đầu nợ có chủ, lúc nào cũng có thể đi bắt được tên đứng đầu.
Nhưng cũng không thể bỏ qua nhiều ma cà rồng cao cấp ở đây như vậy.
Cục quản lý các sự kiện thần bí đã đến hiện trường cùng với cảnh sát.
Linh Bảo nhìn qua, tu vi cao nhất trong đám bọn họ cũng chỉ là tiên thiên nhất cảnh, nhất thời có chút khó khăn.
Những ma cà rồng ở đây, tu vi cao hơn bọn họ nhiều, nếu nửa đường vượt ngục, sẽ để lại hậu hoạn khó lường.
"Nghiệt nợ thâm hậu, trên người có mệnh nợ, xử tử trực tiếp tại chỗ là được." Thanh Tiêu chia người ở đây thành hai nhóm.
Tuy rằng anh chưa khôi phục tu vi, nhưng dù sao vẫn sở hữu thần thức của thần linh, loại chuyện đọc mệnh bàn và phán đoán nghiệt nợ nông sâu này, có thân thức cường đại là có thể làm được. Linh Bảo suy nghĩ một chút, cũng không thể không thừa nhận đây là biện pháp tốt nhất.
Hiện tại tu vi phổ biến của người tu hành trong nước không cao, căn bản không phải là đối thủ của những ma cà rồng này. Điêu này có nghĩa là sau khi thuật định thân của cô mất hiệu lực, bọn họ căn bản không có cách nào hữu hiệu để trông coi ma cà rồng.
Những ma cà rồng này đã giết nhiều mạng người, kết quả xử lý cuối cùng cũng sẽ là bị xử tử, vậy hiện tại chết sớm một chút cũng không có gì khác biệt.
Cô đang muốn động thủ, lại bị Thanh Tiêu ngăn lại: "Để anh."
Dứt lời, anh dùng linh khí bàng bạc quét qua những con ma cà rồng bên kia, máu tươi phun trào ngay tức khắc, đầu rơi xuống.
Những ma cà rồng khác tội nghiệt không sâu nặng như vậy, về cơ bản sức mạnh cũng không cường đại, Linh Bảo hao phí một ít bùa định thân, rồi để nhân viên Cục quản lý các sự kiện thần bí và cảnh sát cùng nhau áp giải đi.
Những người này, chờ cho đến khi thanh tẩy, sau đó sẽ bị kết án theo luật pháp thế tục.
Về phần những người không chịu khuất phục trong địa lao, Linh Bảo thanh lọc cơ thể cho toàn bộ bọn họ. Những người này vẫn chưa tấn công nhân loại, thực lực thấp kém, các hạt nhỏ trong máu cũng không ngoan cố, vẻn vẹn nửa giờ, toàn bộ đã được Linh Bảo biến trở vê người thường.
Cảm nhận được biến hóa cơ thể của mình, tất cả mọi người đều vui mừng đến phát khóc.
"Sự kiên trì của các người đáng được khen ngợi, bây giờ, yên tâm vê nhà đoàn tụ với người thân đi." Linh Bảo mỉm cười cổ vũ nói.
"Cao nhân, ân đức của ngài giống như hồi sinh chúng tôi lần nữa, xin nói cho tôi biết tên của ngài, tương lai tôi sẽ báo đáp ngài!" Cô gái áo trắng vừa rồi vẫn có chút hoảng sợ nhưng giờ lại kiên định đi tới trước mặt Linh Bảo, nói với cô.
Những người khác nghe được lời này, cũng tỉnh táo lại, nhao nhao vây quanh Linh Bảo, nói muốn báo đáp đại ân đại đức của cô.
Linh Bảo khoát tay áo: "Không cần đâu. Bản thân các người đã không từ bỏ chính mình, vì vậy chính phủ cũng không từ bỏ các người." Cô chỉ vào cảnh sát ở phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận