Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 91:
"Chuyện này hoàn toàn không bình thường, Thiến Thiến nhà tôi không thể không có lý do gì mà lại tự mình đến bể bơi, tôi yêu cầu nhà trường cho tôi xem camera giám sát!" Trịnh Thu Lan ra lệnh.
Hiệu trưởng nghe theo, đích thân gọi điện thoại cho bảo vệ, yêu cầu trích xuất đoạn camera giám sát ở bể bơi ngày hôm đó. Tuy nhiên, mọi người xem rất lâu, cũng chỉ thấy cảnh Thường Thiến Thiến vừa đi vừa trò chuyện với sáu người, sau đó tự mở cửa bể bơi bước vào.
Kiểm tra đoạn camera giám sát trước và sau khoảng thời gian bảy người họ bước vào bể bơi, thì dường như cổng sắt ở bể bơi tự đóng mở.
Thực ra, hiệu trưởng đã cho kiểm tra camera giám sát một lần sau khi xảy ra vụ việc rồi, ông ta nói với Trịnh Thu Lan: "Bể bơi này thực sự có chút kỳ dị, chúng tôi đang tìm đại sư tới làm phép, tôi cũng không ngờ lại có chuyện như vây xảy ra với thiên kim đây. Đây là sự lơ là của chúng tôi, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm, thực sự xin lỗi..."
"Chuyện bể bơi xử lý thế nào là chuyện của trường các người, tôi không quan tâm, nhưng chúng tôi đã nhờ sư thầy điều tra chuyện này, đây không phải là chuyện ngoài ý muốn mà là con gái của tôi bị hãm hại, tôi nhất định phải tra ra hung thủ!" Trịnh Thu Lan nói ra ý muốn của mình, ý bà ta muốn điều tra tất cả những người đã từng đắc tội với con gái bà ta.
Tất cả những người có mâu thuẫn với Thường Thiến Thiến, thậm chí những người hóng hớt ham vui cũng sẽ bị điều tra. Tất cả đều là đối tượng điều tra quan trọng.
Sau cuộc điều tra này, phát hiện ra rằng hai người duy nhất đi ra ngoài sau khi Thường Thiến Thiến rời khỏi ký túc xá chỉ có Lục Linh Bảo và một nữ sinh năm nhất khác.
Nữ sinh năm nhất đó từ cổng trường trở về, hướng đi của cô ấy hoàn toàn khác, còn về Lục Linh Bảo, mặc dù đã đuổi theo Thường Thiến Thiến ra khỏi ký túc xá, nhưng cô đi đến căn tin mua đồ ăn tối, chưa hề đi đến bể bơi. Cùng với một số người khác đã từng cãi nhau với Thường Thiến Thiến và Lục Linh Bảo đều bị bà ta yêu cầu đến phòng hiệu trưởng, để nhà sư kiểm tra, đồng thời để Trịnh Thu Lan đích thân tra hỏi.
Cô gái tên Lục Linh Bảo đó, là đối tượng được quan tâm đặc biệt nhất.
Bởi vì vào đêm hôm đó, cô đã có mâu thuẫn với Thường Thiến Thiến.
Khi Linh Bảo được gọi đến văn phòng hiệu trưởng, cô nhìn thấy một phu nhân giàu có với đôi mắt kiêu kỳ ngồi ở sô pha bên cạnh. Cô đã biết lý do vì sao Thường Thiến Thiến lại gây khó dễ cho mình và Lê Tuyết, tự nhiên ký ức bất chợt xuất hiện, Linh Bảo đã biết người này là ai.
Chẳng lẽ là bà ta đã biết chuyện này do cô làm, đến tìm cô để tính sổ hay sao?
Linh Bảo đã bí mật dạy cho Thường Thiến Thiến một bài học, cũng tự tin vì không để lộ bất cứ manh mối nào. Cho dù có bị lộ thì cô cũng không sợ, gia tộc này chẳng qua là dựa vào ân đức của tổ tiên, hiện tại gặp vận may, nhưng lại sống không có lòng nhân từ, sớm muộn gì cũng hủy hoại hết ân đức tổ tiên để lại. Nếu thực sự muốn gây rắc rối cho cô, cô cũng sẽ không nhân từ đối với bọn họ.
"Nghe nói cô đánh Thiến Thiến nhà tôi?" Trịnh Thu Lan dùng ánh mắt sắc như dao nhìn Linh Bảo, Thiến Thiến nhà bà ta là bảo bối, từ khi còn nhỏ, bà ta và chông mình còn chưa từng để Thiến Thiến phải động ngón tay, đứa con gái của gia đình thường dân này lại dám đánh con gái bà tai
Khi Thường Thiến Thiến nói ra chuyện này, bà ta đã rất tức giận, cố tình để cô gái này đến cuối cùng, bà ta muốn xử lý cô gái này thật thỏa đáng.
"Đúng." Linh Bảo thẳng thắn thừa nhận. Không việc gì để phủ nhận chuyện này, rõ ràng ai cũng chứng kiến được chuyện đó.
"Hiệu trưởng, sinh viên này ngang nhiên đánh người trong trường, thật quá đáng, nhà trường phải nghiêm trị những sinh viên có hành vi bạo lực như vậy!" Trịnh Thu Lan quay sang nói với hiệu trưởng.
Hiệu trưởng đang định khiển trách thì đã bị Linh Bảo ngắt lời.
"Em đánh cậu ta chỉ vì tự vệ thôi, ai bảo cậu ta dẫn theo sáu người đến đánh em trước. Nếu em bị họ vây đánh mà lại không đánh trả, chẳng lẽ lại để bản thân bị đánh à, đúng không? Em là nạn nhân, lấy lý do gì lại trừng phạt nạn nhân đây?"
"Sự thật như thế nào, thì cũng chỉ là lời nói một phía của cô thôi!" Trịnh Thu Lan cất giọng lạnh lùng.
"Việc gì trên đời đều có lý do đúng không? Lần trước em đã nói với quản lý ký túc xá rồi, lần này em sẽ nói cho thầy biết vậy, em có quay lại toàn bộ sự việc ngày hôm đó, nếu nhà trường giải quyết không công bằng, em nhất quyết sẽ không bỏ qua, đến lúc đó em không đảm bảo được chuyện gì sẽ xảy ra đâu." Linh Bảo bình tĩnh liếc nhìn hiệu trưởng.
Hiệu trưởng cũng đã từng nghe nói qua hành vi không hay của đại tiểu thư Thường này, đại học F nhận cô ta vào học là vì gia đình cô ta là nhà tài trợ lớn của trường, mặt khác ông chủ Thường lại đích thân đưa người đến, nên hiệu trưởng tin rằng người có tâm từ thiện sẽ có được một đứa con ngoan. Hiệu trưởng âm thầm đánh giá Linh Bảo, thấy cô rất tự tin, e rằng cô thực sự có được chứng cứ trong tay, nếu làm ầm ï lên thực sự sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
Sau khi hạ quyết tâm, hiệu trưởng mỉm cười giảng hòa: "Sinh viên với nhau có chút mâu thuẫn cũng là chuyện bình thường, nhưng vì môi trường học đường hài hòa, sau này những chuyện động tay động chân như vậy, nếu cảm thấy không hòa giải được thì nhất định phải mời giáo viên đến giải quyết, không được gây ra chuyện như vậy nữa."
Linh Bảo cảm thấy không cam tâm, Trịnh Thu Lan mặc dù không hài lòng nhưng bà ta cũng nhận ra rằng một ngôi trường nổi tiếng toàn quốc như đại học F không thể hoàn toàn phó mặc cho bà ta thích làm gì thì làm như mấy trường tư thục khác. Không có chứng cứ thỏa đáng, chắc chắn rất khó để trừng trị cô gái kiêu ngạo này, vì vậy bà ta đành phải để Linh Bảo quay về.
Bà ta thâm nghĩ, hiệu trưởng quan tâm đến danh tiếng của trường, nhưng những người phía dưới không nhất định như vậy, bà ta nhất định yêu cầu mấy giáo viên trực tiếp ép Linh Bảo thi thêm vài môn, để cô không thể tốt nghiệp được, sớm muộn gì cũng sẽ bị trường đuổi học. Phải cho cô gái này biết, trên đời này có một số người cô không thể đắc tội được, nếu đã dám đánh Thiến Thiến nhà bà ta, thì nhất định phải trả giá đắt.
Sư thầy đã kiểm tra qua tất cả các sinh viên có mâu thuẫn với Thường Thiến Thiến, nhưng không tìm thấy ai có năng lực dị thường nào cả, vì vậy họ rời khỏi đại học F và bắt đầu điều tra các bạn học cấp ba đã từng có mâu thuẫn với Thường Thiến Thiến và một số người có liên quan khác.
Vì vụ tấn công Thường Thiến Thiến và sáu sinh viên khác, nhà trường đã phải dành toàn bộ sự chú ý đến cái bể bơi ma ám này vì sức ép của các phụ huynh. Bể bơi tạm thời đóng cửa, bắt đầu tìm kiếm mấy cao nhân bắt ma về, thế nhưng ba, bốn người vào rồi lại ra, bọn họ đều là cao nhân nổi tiếng của thành phố S, nhưng sau khi khảo sát qua tình hình, ai cũng lắc đầu nói rằng họ không thể làm gì được với ma nữ này.
"Cô ấy nói rằng trong trường có một kẻ sát nhân, người này đã giết chết cô ấy, cô ấy sẽ không rời đi cho đến khi kẻ đó đền mạng cho cô ấy." Một số người đã cố gắng kết nối với hồn ma này, nhưng lại chỉ nhận được câu trả lời như thế. Họ muốn hỏi hung thủ là ai, nhưng ma nữ này lại không nói, có lẽ sợ bọn họ tìm cách bao che cho hung thủ.
Đây là một ma nữ rất cao thâm, những cao nhân kia đánh mãi cũng không thắng được, thuyết phục cũng vô dụng, cho nên bể bơi lớn trong trường chỉ có thể tạm thời bỏ trống. Đội bơi lội của đại học thể dục thể thao phải chuyển sang một bể bơi nhỏ khác để huấn luyện hàng ngày, việc học bơi của các sinh viên khác cũng bị tạm ngừng lại.
Tin đồn bể bơi bị ma ám ngày càng lan nhanh, Thường Thiến Thiến và mấy người bị hại đêm đó cũng bị cho rằng đang bị ma ám, tuy nhiên, cũng có rất nhiều người mỉa mai, nói rằng họ bị như vậy là quả báo cho những hành động kiêu căng lúc trước.
Ngày tháng trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến tháng mười một rồi.
Tại trường trung học của thị trấn, còn hai tuân nữa là đến kỳ thi giữa kỳ, học sinh đều đang trong giai đoạn ôn tập cật lực.
Trong kỳ thi bậc ba đầu tiên của tháng, điểm số của Chu Đào Đào ngày một tốt hơn, hiện tại cậu đã trở thành một trong ba người đứng đầu lớp. Với ánh mắt hâm mộ của các bạn cùng lớp, cùng với lời khen ngợi của các giáo viên, hứng thú học tập của cậu ngày một cao hơn.
Là một học sinh, không ai không muốn đạt điểm cao, trong phòng tự học vào buổi tối, lúc cậu đang tự ôn tập, có một số bạn học khá thân đã tìm đến hỏi cậu bí quyết để có thể học hành tiến bộ nhanh chóng đến vậy.
Chu Đào Đào cũng không phải người ích kỷ, tất nhiên, cậu rất vui vẻ chia sẻ phương pháp học tập cho mọi người, cậu ấy cầm lấy lá bùa Trạng nguyên mà cậu luôn đeo bên người suốt thời gian qua, nói:
"Thật ra, bí mật nằm ở đây, trước đây mình được chị Linh Bảo cho một lá bùa Trạng nguyên này, sau khi đeo lên, trí nhớ của mình tiến bộ rất nhiều, tinh thân cũng rất tập trung, hiệu quả học tập cũng cao hơn trước đây nhiều lần!"
"Thật sự thần kỳ như vậy sao?" Một người bạn học vô thức hỏi.
"Cậu chưa thấy được năng lực của chị Linh Bảo đâu, chị ấy không chỉ giỏi bắt ma, để mình kể cho mấy cậu nghe, trước đây..." Cậu không ngừng kể về những thành tích của Linh Bảo, cậu cảm thấy Linh Bảo thực sự đối xử rất tốt với mình, cậu phải giúp cô thu hút nhiều khách hàng hơn. Linh Bảo đã từng giúp họ hàng phục yêu ma trong ký túc xá, cứu họ thoát khỏi nguy hiểm, một số học sinh háo hức nhìn lá bùa Trạng Nguyên trong tay Chu Đào Đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận