Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 114:
Đội trưởng bị ăn đòn đau che tay mình lại, hoảng sợ phát hiện trên vai Trương thiếu xuất hiện máu tươi chảy ròng ròng, vết thương còn có dấu hiệu trở nên lớn hơn, tiếng kêu đau của Trương thiếu vang vọng khắp phòng.
"Ôi chao, đồng chí cảnh sát bắn lung tung vào người dân, bây giờ lại bắn cả con trai của lãnh đạo, quả là khiến người khác mở mang tâm mắt mài" Linh Bảo vui sướng khi người gặp họa, cười nói.
"Cô... !' Đội trưởng hoảng loạn giải thích: "Trương thiếu, tôi không cố ý, tôi lập tức cứu cậu đây!"
Hắn lạnh băng liếc nhìn Linh Bảo, giống như đang nhìn một người đã chết: "Tôi khuyên cô mau chóng thả Trương thiếu ra, nếu đắc tội với Trương gia, cả cô và ba mẹ, anh em cô đều chết không có chỗ chôn đâu!"
Phong thủy phiên chuyển liên tục, phú quý cùng quyền thế ở nhân gian có thể ở nhà này vài chục năm, vài chục năm sau lại nhảy vào nhà khác. Chỉ là vài người phàm có chút quyên thế, sao có thể uy hiếp được thần linh như Linh Bảo. Cô cao giọng nói với mọi người:
"Tên Trương thiếu này tu luyện tà pháp, thao túng nữ quỷ ở quảng trường Vân Khai và trường đại học F hại chết hơn trăm mạng người, nếu pháp luật không xử lý được chuyện này thì cứ để tôi đến dạy dỗ hắn!"
Cô cho rằng, ở một đất nước toàn dân đề cao chủ nghĩa vô thân, chắc chắn sẽ không có phương diện pháp chế liên quan đến mấy vấn đề kỳ bí này, cho nên đó giờ cô chưa từng nghĩ tới việc báo cảnh sát, mà trực tiếp ra tay trừng trị tên tà tu ở huyện, bây giờ đối với tên này cô cũng định làm giống vậy, sau khi kiểm tra tử vi của hắn xong, sẽ trực tiếp xử lý ngay tại chỗ.
Cứ như thế, trước mặt bao nhiêu người ở đây, cô công khai hành vi phạm tội của hắn ta.
Mấy tên cảnh sát ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu cô đang nói gì, chỉ có Trương thiếu đang nằm trên mặt đất là ngộ ra mọi chuyện. Cuối cùng thì hắn cũng hiểu rõ lai lịch của Linh Bảo:
"Thì ra kẻ phá hỏng kế hoạch ở quảng trường Vân Khai của tôi là cô!" Hắn gân như nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Nữ quỷ ở quảng trường Vân Khai là một nguồn cung cấp không tệ, vài ngày trước hắn phát hiện nguồn dinh dưỡng này bị người phá hủy thì vô cùng tức giận, nhưng e ngại thực lực cường đại của người nọ nên hắn chỉ dám báo tin cho sư môn, đợi bề trên tới giúp hắn, không nghĩ tới bê trên còn chưa tìm đến thì hắn đã bị kẻ địch cường đại tìm tới cửa rồi.
"Các người còn thất thần cái gì, mau giết cô ta, tất cả đêu bắn súng cùng lúc cho tôi!" Hắn quát lên với mấy tên cảnh sát.
Đám cảnh sát nghe vậy thì cùng nhau giơ súng lên, nhắm thẳng vào Linh Bảo. Nhưng còn chưa kịp nổ súng thì đã thấy Linh Bảo xách Trương thiếu lên làm lá chắn che ở trước ngực: "Nổ súng đi, bắn cho hắn nở hoa luôn, đỡ cho tôi phải động thủ!"
Đám cảnh sát không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng cũng không lùi vê sau, nhất thời hai bên lâm vào thế giằng co nhau.
Đúng lúc này, Linh Bảo phát hiện có mấy chiếc xe dừng ở bên ngoài, mấy chục cảnh sát vác súng trên vai từ trên xe bước xuống, nhanh chóng chạy vào KTYV.
Không thể nào, đội chi viện đến nhanh như vậy sao? Linh Bảo nhăn mày, đưa mắt đánh giá hoàn cảnh xung quanh, suy nghĩ xem rốt cuộc nên đi đường nào mới thuận tiện xách tên Trương thiếu này theo được.
Đám người kia cũng không phải là người thường, đến lúc đó đánh nhau sẽ có chút phiền phức, nếu Trương thiếu bị bọn họ cứu đi thì cô sẽ vô cùng mất mặt.
Đang định nhảy xuống từ cửa sổ, thông qua thần thức cô lại phát hiện có người mai phục ở bên dưới.
Hay là cứ lãng phí chút thân lực đi, đánh cho bọn họ răng rơi đầy đất, dạy dỗ cái bọn tiếp tay cho giặc đó một chút, sau này bọn chúng làm việc sẽ biết kiêng kị hơn?
Trong lúc cô còn đang suy nghĩ thì những người đó đã vọt tới hành lang. Những cảnh sát quân sự vây lại thành hình tròn, lên đạn răng rắc một tiếng, nhắm thẳng vào những tên cảnh sát đối địch với Linh Bảo. So với những cảnh sát mới đến này, mấy kẻ nịnh bợ Trương thiếu chỉ như múa rìu qua mắt thợ, huống chi số người của họ còn nhiều hơn gấp đôi.
"Bỏ vũ khí xuống!" Có người trong nhóm cảnh sát quân sự quát lên.
Ơ, những người này không phải cùng một giuộc với đám Trương thiếu à? Trong lòng Linh Bảo âm thầm buồn bực.
Đột nhiên xuất hiện sự cố, tên đội trưởng khi nãy còn vênh váo tự đắc lập tức đổ mồ hôi lạnh, hắn quay sang nhìn những cảnh sát quân sự mới đến, cười gượng:
"Đồng chí, các anh có ý gì thế, đầu là người một nhà cả, sao lại chĩa súng vào nhau làm gì?"
Hai người đàn ông mặc thường phục bước ra từ giữa mấy cảnh sát quân sự, trong đó một người khoảng 27-28 tuổi, dung mạo vô cùng tuấn tú, chiều cao phải trên mét tám, mặc một chiếc áo gió màu đen, bên trong là áo lông cao cổ màu xám, khí chất giống hệt như nam minh tỉnh thường xuất hiện trên ti vi. Anh lấy ra một tờ giấy giơ lên trước mặt tên đội trưởng:
" Cục quản lý sự việc huyền bí của quốc gia nhận lệnh tróc nã tội phạm nghiêm trọng, yêu câu đơn vị địa phương phối hợp."
Người đàn ông mập mạp bên cạnh anh lấy ra một công văn từ trong túi văn kiện, tên đội trưởng nhận lấy rồi nhanh chóng nhìn kĩ vài lần, vậy mà lại là lệnh bắt giữ do Bộ quốc phòng phê chuẩn, không những thế người bị tróc nã còn là Trương thiếu đang nằm bẹp dí trên đất, tội danh là gây nguy hại nghiêm trọng đến an toàn xã hội.
"Đồng chí à, chắc chắn là có hiểu lầm gì rồi, cậu ấy chính là cậu hai nhà phó cục trưởng Trương của Cục Công An..." Anh béo lạnh mặt nói: "Hiểu lầm cái gì, người bọn tôi cần bắt chính là hắn ta! Mấy người tốt nhất nên mau chóng rời đi, nếu làm ảnh hưởng đến bọn tôi chấp hành công vụ thì đừng trách bọn tôi không khách khít"
Nhìn những họng súng đen ngòm, đội trưởng cảnh sát không dám nói gì thêm, lập tức chạy nhanh như chớp. Hắn tự nhủ với chính mình, không phải hắn lâm trận bỏ chạy mà là đi tìm người cứu viện đến cho Trương thiếu.
Đội cảnh sát cùng tất cả người trong KTV đều bị đuổi ra ngoài, lúc này người đàn ông mặc áo lông dê màu đen mới bước tới trước mặt Linh Bảo, nở nụ cười ôn hòa:
"Chào Lục đạo hữu, tôi tên là Tê Mục, chuyên quản lý những sự việc huyền bí thuộc Bộ Quốc Phòng."
Linh Bảo liếc qua giấy chứng nhận của anh để xác thực, thì ra chức vụ của anh là tổ trưởng. Căn bản là trong trí nhớ của nguyên chủ không hề có ấn tượng gì về cái ngành này, còn cô thì mới đến xã hội loài người chưa được nửa năm, cũng chưa từng nghe người khác nhắc đến. Thế nhưng Trương thiếu thì không, từ lúc vừa nghe thấy danh hiệu này thì lập tức trở lên hoảng loạn y như chuột thấy mèo, có lẽ là do hắn ta biết ngành này chăng?
"Cục quản lý của mấy người chủ yếu làm những gì?" Linh Bảo giương cằm nói, thái độ vô cùng cao ngạo.
Tề Mục cũng không tức giận mà kiên nhẫn giải thích: "Tuy rằng quốc gia vì sự bình yên của xã hội mà vẫn luôn khởi xướng thuyết vô thân cho người dân, nhưng rốt cuộc đạo sĩ Huyền môn hay đám quỷ quái linh tinh gì đó vẫn còn tồn tại. Để phòng ngừa một số bộ phận dân chúng không tuân thủ quy định của pháp luật, gây nguy hại đến an toàn xã hội, Bộ Quốc Phòng đã thành lập ra ngành này, chuyên quản lý đám người đặc biệt đó."
"Tên Trương thiếu này giam giữ quỷ vật rồi nuôi dưỡng chúng nó để sát hại người thường, chúng tôi đã để ý đến cậu ta một thời gian rồi, không ngờ mỗi lân muốn ra tay thì cô Lục lại đi trước một bước, để chúng tôi ở phía sau nhặt được món hời."
Chuyện của quảng trường Vân Khai cũng đã qua hơn một năm, những người nhảy lầu lên đến mấy chục người, sự việc vô cùng bất thường, dần dần khiến cho bọn họ chú ý. Có điều nữ quỷ kia thực sự quá giảo hoạt, bọn họ mời đến mấy đại sư bắt quỷ cũng không bắt được cô ta, ai ngờ mới không chú ý một chút, nữ quỷ kia đã bị một cô gái nhỏ không có tiếng tăm gì bắt giữ, còn tra khảo thêm được vài thứ nữa.
Bởi vì trên mái nhà của Vân Khai là nơi xảy ra chuyện nên bọn họ đã âm thầm cho người lắp rất nhiều camera mini ở đó, mục đích là tìm cơ hội bắt lấy nữ quỷ, không ngờ lại ngoài ý muốn quay được cảnh Linh Bảo bắt giữ nữ quỷ cùng quá trình thẩm vấn cô ta.
Với Linh Bảo mà nói, thời điểm đó Vân Khai đã xoá sạch video giám sát nên manh mối cũng bị gián đoạn, nhưng bọn họ thì lại khác. Tất cả hình ảnh, tư liệu của hai tháng trước đều ở trong tay bọn họ, không những thế còn có thể lấy được video ghi lại hình ảnh các vùng xung quanh.
Vì vậy, sau nhiều lần điều tra, cuối cùng họ cũng xác định được mục tiêu là Trương Hạo, cậu hai nhà Phó cục trưởng Trương thuộc Cục Công An thành phố S. Để đề phòng hắn tiếp tục hại thêm nhiều người khác, bọn họ lập tức ra quyết định tiến hành bắt giữ Trương Hạo. Thế nhưng thân phận Trương Hạo có chút đặc biệt, họ sợ công an và nhân viên bao che cho hắn, cản trở họ chấp hành công vụ nên trước lúc đến họ đã vận dụng các mối quan hệ xin điều động hai xe quân sự.
Bởi vì trước đó anh đã phái người mai phục ở bên ngoài KTV nên cũng biết được cô gái trẻ thân bí của Huyền môn tên Lục Linh Bảo cũng xuất hiện, không biết bằng cách nào lại nhận ra được Trương Hạo là tà tu mang tội ác tày trời, một thân một mình tiến vào giải quyết hắn.
Trong mắt anh, cho dù Linh Bảo lợi hại đến mấy, nhưng cô cũng chỉ là một cô gái còn nhỏ tuổi, thân thể cũng không phải đao thương bất nhập, lo lắng cô gái tài giỏi này sẽ chịu thiệt dưới nòng súng của đám cảnh sát kia nên khi vừa đến nơi anh đã tức tốc chạy vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận