Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 128:

Chương 128:Chương 128:
Niềm vui trong lòng bà ta bất chợt lắng xuống, nhưng vẫn giữ nụ cười trên mặt.
"Con chịu chi thật, mua đồ hơn hai ngàn cho em gái cơ đấy!"
Trong cái nhà này, người duy nhất có thể ăn mặc phong cách này chỉ có thể là đứa con gái thấp hèn Lục Linh Bảo.
"Linh Bảo hiện giờ học đại học rồi, nó cần vài thứ đồ cao cấp này." Linh Tú nói nhỏ giải thích. Cô ấy vẫn luôn chăm sóc em gái cẩn thận, Linh Bảo từ nhỏ đã không có mẹ chăm sóc, những chuyện như vậy chỉ có chị gái nghĩ cho cô.
Trước mặt ba mẹ, cô ấy vẫn luôn tỏ ra yếu thế, đây là tính cách được nuôi dưỡng trong hơn hai mươi năm.
Ba Lục nghe nhắc đến Linh Bảo thì nổi giận: "Người ta giờ giàu có rồi, không thèm mấy thứ rẻ tiên này đâu! Bây giờ con có con mắt tinh tường rồi, thật biết cách lấy lòng người khác!"
Trong kỳ nghỉ hè về quê, cả hai vợ chồng ông ta bị Linh Bảo dọa cho khiếp vía, chưa đòi hỏi được gì thì đã hoảng loạn trốn chạy, hiện tại ba Lục vừa hận mà vừa sợ đứa con gái này. Khi Linh Bảo trở về tỉnh, họ thậm chí không dám ló mặt ra, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ bịa ra vài lời nói xấu sau lưng Linh Bảo.
Linh Tú cảm thấy rất oan ức, cô ấy chỉ theo thói quen mua quần áo cho em gái mình, hoàn toàn không có ý gì như họ nói.
Nhưng mẹ Lục ở một bên lại nói: "Ông ngốc thật, Linh Tú của chúng ta là đã thông suốt, lấy lòng em gái để em gái còn cho mình nhiều của hồi môn, như thế mới có mặt mũi ở nhà chồng chứt"
Ba Lục càng nghĩ càng thấy có lý, với hoàn cảnh nhà chồng của Linh Tú, Lục Linh Bảo lại có tiền trong tay, lẽ nào lại để chị gái mình thiếu thốn mà lấy chồng như vậy? Chỉ cần bây giờ tiền ở trong tay Linh Tú, bọn họ lấy không phải sẽ dễ dàng hơn sao?
"Lý do là như vậy đấy, Linh Tú, con phải đối xử tốt với em gái mình, nếu nó đưa cho con nhiều tiền hơn thì cuộc sống nhà ta sẽ bớt khó khăn đi."
Linh Tú ngừng tay sắp xếp đồ đạc, sau một lúc mới nói: "Tiền của em ấy là của em ấy."
Dù lời nói không rõ nhưng thái độ của cô ấy đã tỏ rõ, cô ấy sẽ không làm theo những gì ba mẹ mình muốn.
Ba Lục tức đến mức la lối om sòm: "Tao không biết cái đầu gỗ của mày giống ai nữa! Mày xứng đáng đi làm thuê trong nhà máy đến hết đời!"
Linh Tú không đáp, chỉ im lặng chống đối.
Sau khi tốt nghiệp cấp hai, cô ấy được nhận vào một trường cấp ba trọng điểm, nhưng ba mẹ không cho cô ấy đi học và gửi cô ấy đi làm trong một nhà máy, hàng tháng cô ấy chỉ đủ trang trải một ít chi phí sinh hoạt, phần còn lại gửi về nhà cho gia đình, cho ba mẹ. Linh Tú không có quyên lựa chọn ba mẹ sinh ra mình, cô ấy không có cách nào khác là phải báo đáp công ơn sinh thành của ba mẹ. Nhưng em gái của cô ấy, Linh Bảo, từ nhỏ đã chưa từng sống trong ngôi nhà này một ngày nào, tại sao lại bị họ hút máu. Linh Tú sẽ không bao giờ giúp đỡ những kẻ bất lương!
Mẹ Lục kéo ba Lục vào phòng, đóng cửa lại, bắt đầu thảo luận riêng.
"Nếu nó không giúp, thì tự chúng ta nghĩ cách, vài hôm nữa tìm thời gian rảnh, chúng ta mời mẹ và Lục Linh Bảo đến dùng cơm, đến lúc đó chúng ta thay đổi thái độ tốt hơn..."
Lợi dụng việc Linh Tú trở về, biết đâu được bọn họ có thể hàn gắn quan hệ với cô con gái thứ hai tài giỏi đói
Nghĩ vậy, tối hôm đó hai vợ chồng họ đã gọi cho bà ngoại của Linh Bảo là Ngô Xảo Trân, nói rằng Linh Tú trở về, nên muốn mời bà và Linh Bảo đến ăn bữa cơm gia đình.
Đây là lần đầu tiên Linh Bảo đặt chân đến ngôi nhà mà vợ chồng ông bà Lục mua ở tỉnh, cũng là lần đầu tiên cô tận mắt nhìn thấy chị gái và em trai của nguyên chủ.
Cả hai đều được thừa hưởng nét đẹp của vợ chồng ông bà Lục, đều rất ưa nhìn, Lục Linh Hiên thậm chí có đôi mắt to giống hệt Linh Bảo, nhưng đôi mắt của cậu lại anh dũng hơn nhiều. Linh Tú có làn da trắng giống nguyên chủ, mái tóc dài đen nhánh, đường nét đôi lông mày rất thanh tú, đúng là một mỹ nhân điềm đạm nho nhã khiến người khác phải quay đầu nhìn.
Khi Linh Bảo và bà ngoại bước vào nhà, Lục Linh Hiên đang ngồi trên ghế sofa ăn chân gà và xem TY, trong khi Linh Tú đang đeo tạp dề, cùng mẹ Lục bận rộn trong bếp.
Nhìn thấy Linh Bảo đi vào, cô ấy hơi ngạc nhiên, sau đó cau mày, kéo Linh Bảo sang một bên, trầm giọng nói:
"Sao em lại đến đây? Bọn họ muốn lấy danh nghĩa của chị để vòi tiền em, sau này em đừng lo cho chị, có chuyện gì cứ nhất quyết từ chối là được."
Dù sao cũng là máu mủ ruột rà, hai chị em tuy không gặp nhau thường xuyên nhưng vẫn thường xuyên giữ liên lạc qua điện thoại và WeChat nên không có cảm giác xa lạ.
Linh Bảo thấy chị gái thật sự lo lắng cho mình, cười nói: "Yên tâm đi, em sẽ không để họ lợi dụng chị đâu, nhưng mà chị ấy, đối mặt với họ phải cứng rắn hơn một chút."
Chẳng mấy chốc các món ăn đã sẵn sàng, lúc ngồi vào bàn ăn tối, mẹ Lục đối xử với Linh Bảo như là khách quý, vô cùng nhiệt tình tiếp đãi, giữa bữa ăn, hai người họ kẻ xướng người họa nói:
"Ôi, nhà chồng Linh Tú ấy mà, chị dâu chồng của nó đã mang đến năm mươi vạn làm tiền sính lễ, không biết gia cảnh như nhà chúng ta, thì Linh Tú gả qua đó có bị xem thường không nữal"
Chồng sắp cưới của Linh Tú chính là người bạn trai mà cô ấy nhắc đến lâu nay, gia đình anh ấy sống ở một thành phố phía đông, có nên kinh tế khá phát triển, anh ấy lại đang điều hành một công ty nhỏ, cũng có mấy trăm vạn của cải. Ở thành phố đó, người dân địa phương thường kết thông gia với nhau, nếu nhà gái giàu có, cũng sẽ mang một phần của hồi môn đến cho nhà chồng, đương nhiên, sính lễ do nhà trai đưa cho nhà gái cũng rất nhiều.
"Là do ba mẹ bất tài, nhìn gia cảnh nhà mình thế này, đến của hồi môn cũng không cho con được.' Ba Lục cũng tỏ vẻ chán nản bất lực.
Đối mặt với hai cô con gái, họ luôn giả vờ khóc lóc than nghèo khổ.
"Ba mẹ yên tâm đi, con đã cùng A Phong bàn bạc rồi, gia cảnh nhà mình không chuẩn bị nổi của hồi môn, vậy con cũng sẽ không đòi nhà họ mang sính lễ qua, đỡ phải đi tới đi lui phiền phức." Linh Tú không muốn để em gái mình lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan nên đã lên tiếng trước.
Cô ấy và bạn trai Miêu Phong có quan hệ tình cảm rất tốt, năm ngoái cô ấy đã thử dò hỏi về của hồi môn của gia đình, sau khi biết ba mẹ không có ý cho mình của hồi môn, cô ấy đã nói với bạn trai tình hình nhà mình. Miêu Phong nói rằng anh ấy sẽ cố hết sức chuẩn bị sính lễ bên nhà trai, của hồi môn sẽ do anh ấy âm thầm chuẩn bị, đến lúc đó chỉ cần nói với người lớn trong nhà, đó là bên phía nhà gái đưa sang là được.
Mặc dù ba mẹ của Miêu Phong không hoàn toàn hài lòng với gia cảnh của cô con dâu tương lai, nhưng sau khi họ kết hôn sẽ mua nhà và dọn ra ở riêng, không thường xuyên va chạm thì cũng sẽ không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của họ, chỉ cần Miêu Phong là người chồng tốt là được.
"Cái gì!
Lúc ba mẹ Lục nghe được điều này, ngay lập tức cảm thấy mình như con ếch bị ai bóp lấy cuống họng. Không ngờ rằng Linh Tú chẳng những không liên thủ với họ lừa tiền Linh Bảo, mà còn quay lưng trở mặt với họ trước. Ba Lục lên tiếng mắng:
"Không đòi sính lễ? Tao nuôi mày hai mươi mốt năm, giờ mày bảo không cần sính lễ! Lục Linh Tú, mày là đồ hèn mọn! Cứ thế mà lấy chồng sao?"
Linh Tú sợ hãi rùng mình một cái, từ nhỏ cô ấy đã bị ba đánh nhiều lần, trong tiêm thức cô ấy rất sợ sự tức giận của ba mình. Nhưng có một số việc, cho dù bị đánh cô ấy cũng sẽ không nhân nhượng.
Thấy vậy, Linh Bảo đột nhiên đập bàn, nhìn chằm chằm ba Lục: "Ông nói ai hèn mọn đấy!"
Ba Lục lập tức rụt cổ lại, không dám nói nữa, cô con gái này quả thật quá ác, ông ta không dám đối đầu với Linh Bảo, mẹ Lục thấy vậy, đỏ mặt ân cần:
"Linh Tú, con không thể không đòi sính lễ được. Nếu cứ vậy mà gả đi, sẽ bị nhà chồng coi thường, con còn trẻ tuổi nên chưa hiểu chuyện, một cô con dâu dám đòi hỏi nhiều sính lễ thì sau này ở nhà chồng mới càng có địa vị! Mẹ nghe chị dâu của chồng con nói, lúc cô ta kết hôn nhà chồng con đã tặng ba mươi vạn làm sính lễ, con không thể ít hơn được, nếu không nhất định sau này sẽ bị cô ta coi thường!"
"Hai người muốn sính lễ ba mươi vạn, vậy nhất định phải có năm mươi vạn của hồi môn trước mới được!" Linh Bảo chặn lời của bọn họ ngay lập tức. Bất kể là ở đâu, cơ sở kinh tế sẽ quyết định địa vị trong gia đình, sau này ở bên anh rể, con dâu địa phương nói chung sẽ có địa vị cao trong nhà, muốn sống sung túc thì vẫn phải dựa trên nên tảng môn đăng hộ đối, của hồi môn mà nhà gái cho con gái mình không bao giờ được thấp hơn sính lễ của nhà trai, nhà gái thường sẽ đưa cả sính lễ của nhà trai và của hồi môn cho con gái hết, xem như là tài sản trước hôn nhân của cô dâu.
Linh Bảo còn không biết kế hoạch của vợ chồng họ Lục là gì hay sao, họ muốn lợi dụng cuộc hôn nhân của Linh Tú để kiếm được một số tiên không nhỏ! Tiền của cô, bọn họ không lấy được, tiền của nhà anh rể tương lai, bọn họ cũng đừng mơ nắm lấy.
Về phần anh rể tương lai của mình, Linh Bảo đã xem qua tướng mạo trong video, là một người đàn ông tốt, tận tụy và có trách nhiệm còn đối xử rất tốt với Linh Tú, là một người chồng tốt đáng để nương tựa. Linh Bảo sẽ không cho phép đôi vợ chồng dã tâm này làm hại người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận