Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 266:
Lần này vào phòng bệnh bọn họ không gặp phải trở ngại gì cả. Những người trong phòng bệnh đều đang nằm thoi thóp, có thể thấy được tính mạng của họ không còn được bao lâu nữa.
Linh Bảo liếc mắt nhìn qua một cái liền thấy tinh khí của mọi người đang tiêu hao một cách nhanh chóng, giống như thân thể của họ đột nhiên xuất hiện những lỗ hổng như một cái sàng.
Một người chết trước mặt cô, Linh Bảo nhìn thấy một làn khói đen tràn ra từ thân thể người nọ. Năng lượng bọc trong làn khói đen đó phút chốc đã biến mất trong không khí.
Linh Bảo tùy ý lựa chọn mấy bệnh nhân để xem xét tỉ mỉ hơn thì phát hiện trong thân thể những người này đều có một ít hạt nhỏ màu đen tràn ngập tà khí, những hạt đen này ăn sâu vào tinh khí của bọn họ, tiêu hao sinh mệnh của bọn họ một cách nhanh chóng. Hơn nữa khi đạt đến một trình độ nhất định, những hạt màu đen kia còn có thể sinh sôi thêm.
Cô lần lượt thử dùng tinh khí, linh lực, thân lực tiếp xúc với những hạt màu đen kia, nhưng không có cách nào tiêu diệt được nó. Từ trước đến nay Linh Bảo chưa từng đụng phải thứ khó giải quyết như vậy, không khỏi nhíu mày, đây rốt cuộc là cái gì?
Cô quyết không chịu bỏ cuộc dễ dàng, bắt đầu dùng các tổ hợp sức mạnh kết hợp, tiếp tục kiên trì tấn công, cuối cùng cũng phát hiện ra, một phần ba thần lực kết hợp với tinh khí có hiệu quả rõ rệt với những hạt nhỏ màu đen kia. Vừa tiếp xúc, những hạt kia trong nháy mắt đã hóa thành khí, tinh khí vốn dĩ bị cắn nuốt cũng trở về trong cơ thể người, cơ thể người bệnh bắt đầu quá trình tự chữa trị.
Bệnh nhân vốn đang nằm thoi thóp ấy vậy mà lại có thể mở mắt một cách thần kỳ, ngay cả sắc mặt vàng vọt khô héo cũng trở nên tươi tỉnh hơn nhiều.
Nhân viên y tế đều cảm thấy điều này rất khó tin, lập tức đưa người bệnh đi kiểm tra thì phát hiện virus ngoan cố trong cơ thể anh ta thế mà đã biến mất, các chỉ số cơ thể đều vô cùng khỏe mạnh.
Những người khác không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng những người của Cục quản lý các sự kiện thần bí đi cùng lại biết rất rõ ràng - tiên bối Lục đã tìm ra được biện pháp đối phó với bệnh dịichI
Linh Bảo lại làm thêm một thí nghiệm, dùng một lượng thần lực và tinh khí có tỉ lệ ngang bằng nhau hòa lẫn với nước ngưng tụ trong không khí rồi cho bệnh nhân sử dụng lần lượt qua đường uống và đường tiếp xúc.
Kết quả đường uống không có hiệu quả, đường tiếp xúc lại có hiệu quả tương tự như khi cô đưa trực tiếp tinh khí và thân lực vào kinh mạch.
Cô lại tiếp tục sử dụng phương pháp này để thử nghiệm với các bệnh nhân ở các giai đoạn khác, kết quả không những cơ thể của những người đó được chữa khỏi mà tinh thân còn tốt hơn so với các bệnh nhân ở khu vực bệnh nặng. Chứng tỏ tinh khí và thần lực dư thừa không có hại mà còn có thể làm cho thân thể người ta trở nên khỏe mạnh hơn.
Có thể quan sát được các phản ứng bản chất nhất của cơ thể con người khiến cô dễ dàng xác định được cách để đối phó với dịch bệnh này.
"Hãy di chuyển mọi người đến một địa điểm ngoài trời, tôi có cách để cứu họ rồi." Cô nói với trưởng phòng Lý.
Trưởng phòng Lý không chần chừ lập tức thực hiện theo mệnh lệnh của cô.
Bên phía bệnh viện tuy rằng không hiểu gì cả, nhưng vẫn bán tín bán nghi chấp hành mệnh lệnh từ cấp trên, các bệnh nhân triệu chứng nặng lần lượt được khiêng ra sân ngoài trời được sắp xếp bên ngoài tòa nhà.
Hành động này đã làm kinh động đến những bệnh nhân thời kỳ giữa ở các phòng bệnh khác, bọn họ nhao nhao xúm lại trước cửa sổ, vừa hoảng sợ vừa phẫn nộ:
Rốt cuộc chính phủ định làm gì với bọn họi
Nhiều bệnh nhân triệu chứng nặng như vậy đều mang ra đặt ở ngoài sân, định mặc kệ sống chết của bọn sao?
Điều khiến bọn họ phẫn nộ hơn nữa là, người trong tòa nhà không còn di chuyển bệnh nhân ra ngoài nữa, bầu trời bắt đầu trở nên u ám, có vài đám mây đen trôi lững lờ trên bầu trời tòa nhà. Trời sắp mưa rồi!
Ấy thế mà các nhân viên y tế lại chẳng đoái hoài gì đến các bệnh nhân bị bỏ ngoài trời mà chạy trở lại dưới mái hiên.
Những giọt mưa bắt đầu rơi xuống, mưa nhanh chóng thấm ướt quần áo và ngấm lên da của bệnh nhân.
Sau đó, mọi người kinh hãi phát hiện ra những bệnh nhân triệu chứng nặng dần dần cử động, họ từ từ đứng dậy, chủ động ngửa mặt và vươn tay ra để tiếp xúc với mưa, biểu hiện trên khuôn mặt rất hưởng thụ.
Tuy nhiên, không lâu sau đó những đám mây tan đi và mưa cũng ngừng lại.
Những bệnh nhân triệu chứng nặng vốn nằm trên mặt đất ngạc nhiên cảm giác được, loại cảm giác nặng nề quẩn quanh bên mình đã biến mất, thân thể trở nên nhẹ nhàng và thoải mái hơn hẳn.
Các nhân viên y tế dưới hành lang kêu lên mừng rỡ, ra sức võ tay để biểu đạt tâm tình kích động của mình, các bệnh nhân cũng hoan hô không ngứớt.
Kể cả các nhân viên của Cục quản lý Các sự việc thần bí cũng vui mừng ra mặt, không hổ là tiền bối Lục, ngay cả bệnh cúm không khí nan giải này mà cũng có thể giải quyết được!
Bọn họ lập tực báo cáo tình hình lên cho cấp trên, cấp trên dường như không hề bất ngờ, chỉ bảo cho bọn họ tiếp tục nghe theo tiền bối Lục chỉ huy.
Sau khi Linh Bảo xác định được biện pháp của mình có hiệu quả, liền nói với trưởng khoa Lý: "Ông hãy nhanh chóng quy hoạch một vài khu vực ngoài trời lớn trên toàn thành phố sau đó tập trung tất cả các bệnh nhân lại."
"Cô vẫn có thể tiếp tục điều trị cho họ sao? Toàn thành phố có đến hàng trăm ngàn người nghỉ ngờ bị nhiễm bệnh..." Trưởng khoa Lý có chút lo lắng cho sức khỏe của cô.
"Chữa được, ông đi sắp xếp đi."
Lúc trước ở miếu Ngọc Hoàng cô đã cướp được của Xích Vân sáu viên tinh khí kết tinh, tinh khí kết tinh này chứa một lượng tinh khí dồi dào, hơn nữa cô vẫn luôn có sức mạnh từ tín ngưỡng cuồn cuộn không ngừng tràn vào cơ thể, căn bản không thiếu năng lượng.
Quân đội và cảnh sát hợp lực cộng thêm giới nghiêm toàn thành phố, hoàn toàn không có áp lực giao thông, chỉ trong vẻn vẹn nửa ngày bọn họ đã hoàn thành việc tập trung bệnh nhân ra khu vực ngoài trời.
Tất nhiên, việc này cũng không dễ dàng, chính sách phong tỏa trước đó đã khiến cho người dân nghi ngờ và không muốn tuân theo các lệnh ban bố từ chính phủ, nhưng cuối cùng họ không thể không nhượng bộ. Mặc dù các quan chức nói rằng chính phủ tập hợp người dân lại để chữa bệnh chữa bệnh cho họ nhưng hầu hết mọi người vẫn không tin.
Mấy trăm ngàn người được tập hợp lại ở mười địa điểm, nhìn mây đen trên đỉnh đầu, tâm trạng mọi người đều rất nặng nà.
Đột nhiên có một số người phát hiện có một luông ánh sáng màu trắng từ xa bay tới, người thị lực tốt hơn một chút thì phát hiện ra đó thế mà lại là một người, người nọ lơ lửng trong không trung đứng bên rìa những đám mây đen.
Bọn họ không thấy rõ người nọ rốt cuộc đang làm cái gì nhưng họ phát hiện trên người người này có một luồng kim quang không ngừng bắn vào trên đỉnh đầu bọn họ.
Quá trình này chỉ kéo dài chưa đây một phút, người nọ lại hóa thành ánh sáng biến mất khỏi tầm mắt và mưa bắt đầu trút xuống đỉnh đầu bọn họ.
Không có nơi nào để tránh mưa, quá nhiều người, cũng rất khó để di chuyển, mọi người chỉ có thể bị động để cho mưa rơi trên đầu mình. Thế nhưng sau đó họ lại kinh ngạc phát hiện ra, mưa này làm cho người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Sau một cơn mưa, mọi người cảm thấy cơ thể thoải mái hơn rất nhiều, lúc này họ mới phát hiện ra những bệnh nhân bị bệnh nặng vốn đang hấp hối lại có thể đồng loạt đứng dậy được, thoạt nhìn trông không khác gì người khỏe mạnh. Mà các triệu chứng bệnh trên chính bọn họ cũng biến mất đâu không thấy.
Rốt cuộc là làm bằng cách nào vậy?
Một trận dịch khiến mọi người bị bao phủ trong mây mù tử vong, ấy thế mà cứ như vậy biến mất không để lại dấu vết gì.
Tất cả mọi người đều cảm ơn người đã làm ra cơn mưa kỳ diệu kia cho bọn họ.
Rất nhiều người đều nhìn thấy, trước khi trời mưa quả thật có người bắn từng luồng sáng lên những đám mây, đó rất có thể chính là mấu chốt đã giúp xua đuổi bệnh dịch cho bọn họ.
Là thần linh, hay là dị nhân?
Trận lũ ở thành phố L nửa năm về trước đã sớm làm cho bọn họ bắt đầu tin tưởng trên thế giới này có rất nhiều lực lượng thần bí mà bọn họ không thể hiểu được.
Nhiều người dân đã hỏi chính quyên rằng người đã cứu họ là ai, họ muốn mở đền thờ cho người đó để cảm ơn ân đức mà người đó đã dành cho thành phố Y.
Họ chắc chắn rằng chính phủ biết rõ sự tình, nếu không bọn họ sẽ không thể biết trước để tập trung người dân tại các địa điểm ngoài trời như vậy được.
Tuy nhiên thật ra thì ngay cả chính quyền địa phương thành phố Y cũng không rõ rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
Song đại đa số quan chức và nhân viên công tác đều là người địa phương thành phố Y, người thân bạn bè của họ cũng được người kia cứu giúp cho nên bọn họ cũng cảm kích không kém gì những công dân bình thường.
Vì vậy có người bên phía thành phố bèn đi dò hỏi nhân viên thường trú của Cục quản lý các sự kiện thần bí được cấp trên phái đến thành phố Y sau khi dịch bệnh bùng phát không lâu.
Trưởng phòng Lý xin chỉ thị của cấp trên, không ngờ cục trưởng Chu lại cười ha hả nói:
"Anh bảo bọn họ muốn cảm ơn thì hãy cảm ơn Sơn Thần Bạch Đế."
Trưởng phòng Lý có chút ngạc nhiên:"Chẳng lẽ tiền bối Lục thật sự là thần sứ của Sơn Thần Bạch Đế? Sơn Thần núi Bạch Đế thật sự tồn tại sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận