Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 126:

Chương 126:Chương 126:
Trên màn hình điện thoại, đó là trang tin tức video nổi tiếng, tiêu đề tin tức nổi bật là "Chủ nhiệm khoa Tài chính đại học F bị bắt vì tội mại dâm khi đang chơi gái trong một câu lạc bộ núp bóng biệt thự xa hoa." Họ thậm chí còn nêu rõ cả tên của ông ta.
Nhất thời trong đầu ông ta chỉ còn lại ba chữ "kết thúc rồi".
Vốn dĩ người trong giới tài chính đến các câu lạc bộ là chuyện bình thường, trong trường các đồng nghiệp và lãnh đạo cũng sẽ không biết đến, nhưng nếu chuyện này bị công khai và tất cả mọi người đều biết đến thì sẽ là một vụ bê bối rất lớn, chắc chắn nhà trường sẽ trực tiếp sa thải ông ta.
Quả nhiên, một tuần sau khi ông ta ra khỏi trại tạm giam, ông ta đã nhận được thông báo sa thải từ nhà trường.
Sau khi mất đi vị trí chủ nhiệm khoa Tài chính của trường đại học danh tiếng như đại học F, ông ta đã mất đi danh tiếng trong giới, ngay cả công ty ông ta từng làm bán thời gian cũng sa thải ông ta vì họ đều cho rằng tiếng xấu của ông ta sẽ ảnh hưởng đến công ty của họ.
Trong một khoảng thời gian nhất định, ông ta thậm chí không thể tìm được việc làm, và vợ ông ta cũng muốn ly hôn, cuộc sống của ông ta dần trở thành một mớ hỗn độn.
Biết được kết cục của ông ta, Quý Quân Hoa vô cùng vui vẻ.
Lại Vinh Tùng, hẳn ông cũng không ngờ quả báo lại đến nhanh như vậy đúng không.
Bà ta buộc phải từ chức vì đã giúp đỡ ông ta, Lại Vinh Tùng chẳng những không bảo vệ bà ta mà còn cắn ngược lại bà. Lúc đó bà ta đã thề sẽ trả thù, thế nhưng bà ta không ngờ rằng nhược điểm của Lại Vinh Tùng lại bị nắm sớm thế, ông ta thế mà lại bị bắt vì tội chơi gái mại dâm chỉ trong vòng hai ngày.
Bà ta đã đem chuyện này gửi cho những người bạn trong giới truyền thông, nhất thời giúp Lại Vinh Tùng nổi lên. Bây giờ Lại Vinh Tùng còn thảm hơn bà ta nhiều, danh tiếng của ông ta đã trực tiếp bị hủy hoại rồi.
*
Sau khi giải quyết xong Lại Vinh Tùng, thành tích của Lục Linh Bảo cũng không có vấn đề gì nữa.
Ngày hôm đó xem qua lá số tử vi của Lại Vinh Tùng, biết ông ta được Thường phu nhân chống lưng, Lục Linh Bảo quyết định xử lý anh ta trước khi rời khỏi trường.
Tuy nhiên, chuyện này quả thật có chút phức tạp. Người xưa có câu "đánh chuột sợ vỡ bình ngọc”.
Cách đơn giản nhất để giải quyết Trịnh Thu Lan và Thường Thiến Thiến là khiến bọn họ mất đi tài sản và quyền lực, nhưng ông nội của Thường Thiến Thiến và Thường Hải Vân là người thành lập tập đoàn Tây Sơn, hằng năm đều quyên góp rất nhiều tiền và luôn gửi đồ tiếp tế cho viện dưỡng lão cùng cô nhi viện, giúp đỡ nhiều người nghèo khổ, yếu thế, có thể nói là từng làm vô số việc thiện, phước đức sâu dày.
Nếu chỉ vì đứa cháu gái và con dâu chẳng ra gì và ân oán cá nhân mà hủy hoại cơ nghiệp mà một người tốt như vậy đã dày công gây dựng thì đó là chuyện trái với luật trời, cũng không phù hợp với nguyên tắc của cô.
Sau khi cân nhắc kỹ càng, Lục Linh Bảo quyết định để ông tự giải quyết việc trong nhà.
Nghĩ thế, cô viết một bức thư nói rõ mình là thầy phong thủy, đồng thời nói rõ những việc xấu xa mà Trịnh Thu Lan và Thường Thiến Thiến đã làm, muốn ông ấy răn đe người nhà, nếu mẹ con họ lại gây chuyện thì cô sẽ dạy cho toàn bộ Thường gia một bài học.
Cô để bức thư vào phòng làm việc của ông rồi lên máy bay về nhà.
Tết năm nay, trong nhà cô có chuyện vui, chị Linh Tú và gia đình của anh rể tương lai đã cùng bàn tính đến chuyện cưới xin. Trước Tết, gia đình anh rể sẽ đến để hỏi cưới, tháng giêng sẽ làm đám cưới ở nhà trai.
Trong lòng chờ đợi, Linh Bảo trở vê nhà. Mà trong lúc đó, lá thư cô để lại đã gây ra một hồi sóng gió cho Thường gia.
Sau bữa tối, ông cụ Thường chống gậy đi vào thư phòng, định xử lý một vài giấy tờ.
Dù đã ngoài bảy mươi nhưng ông vẫn chưa hoàn toàn chuyển giao hết quyền lực của công ty, phần lớn cổ phần vẫn nằm trong tay ông, nguyên do cũng vì ông không yên tâm về cậu con trai cả của mình.
Vừa ngồi xuống, ông nhìn thấy một phong thư để trên bàn, trên đó có một dòng chữ đậm bắt mắt viết bằng bút máy: Gửi riêng Thường Hải Vân.
Ông mở phong bì, sau khi đọc xong lá thư thì khuôn mặt lập tức trở nên u ám.
Người viết bức thư này tự xưng là thây phong thủy, người này nói rằng cháu gái ông, Thường Thiến Thiến ngang ngược ở trường học, bắt nạt bạn bè, chặn họ trong ký túc xá và đánh họ. Nên người này đã nhốt Thường Thiến Thiến vào bể bơi ma ám, khiến cô ta chịu kinh hãi một đêm, xem như huề nhau. Tuy nhiên, gân đây con dâu lớn của ông, Trịnh Thu Lan đã đút lót mua chuộc các giáo viên ở trường cố gắng tìm cách khiến người này trượt môn và bị đuổi học, điều này khiến người này rất tức giận, nhưng biết ông cụ Thường là người tốt, hi vọng ông nghiêm khắc quản giáo lại gia đình mình, dạy dỗ mẹ con Trịnh Thu Lan cho tốt, nếu không đừng trách tại sao người này tàn nhẫn, hại cả nhà họ Thường.
Ông hiểu rõ tính tình con dâu và đứa cháu gái này của mình, ông không yên lòng với đứa con trai cả vì nó không quản được vợ con mình, sợ một khi giao lại toàn bộ công ty cho con trai rồi, sau này vợ nó gặp phải mối họa lớn, phá hỏng cơ nghiệp kinh doanh mà ông đã dày công gìn giữ suốt mấy thập kỷ qua.
Ông biết chuyện lần trước cháu gái của mình gặp phải chuyện quỷ ám, trong nhà còn gọi cả sư thầy Huyền môn đến sắp xếp mấy lần thì mọi chuyện mới lắng xuống, chẳng lẽ đây chính là sự thật được viết trong thư? Thường Hải Vân bôn ba trong thương trường đã nhiều năm, đối với những người theo đạo giáo như thây phong thủy, ông rất kiêng nể. Hơn nữa, ông ghét việc con cháu trong nhà dựa vào sự giàu có của gia đình mà hống hách, làm việc ác khắp nơi, cho dù có phải cao nhân hay không thì việc con dâu và cháu gái mình ức hiếp người khác là sai, phải giáo dục lại.
Nhưng... có chút kỳ lạ, làm thế nào mà bức thư này lại có thể xuất hiện trong thư phòng?
Thư phòng là nơi cất giấu nhiều bí mật của ông, người bên ngoài không thể nào tùy tiện mang đồ vào đây được, hay là, gia đình thằng út...
Phải nói rằng ông cụ Thường cảm thấy rất nghi hoặc.
Để không làm phân tán quyền lực công ty, vốn dĩ ông muốn giao lại công việc kinh doanh của gia đình cho con trai cả, ngay từ đầu ông đã giải thích rằng công ty sẽ được giao cho con cả, còn con trai út sau này sẽ thành lập một công ty riêng, vốn tính như vậy để anh em trong nhà không tranh giành tài sản mà làm ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của gia đình. Nhưng trên thực tế, năng lực của con trai út không hề thua kém con trai cả, có thiếu sót đi nữa thì cũng chỉ là cậu con trai út của ông nhỏ hơn con trai cả tận mười tuổi.
Không lẽ chỉ vì chuyện này mà con trai út không cam tâm, cố tình làm vậy để kích động sự bất mãn của ông với gia đình con trai cả?
Lo lắng chuyện này, nên ông cụ Thường xem lại camera giám sát ở thư phòng.
Ông có thể chắc chắn rằng ông đã rời khỏi thư phòng lúc sáu giờ để đi ăn tối, lúc đó bức thư không hề có trên bàn, bây giờ là bảy giờ ba mươi, nên chắc chắn bức thư đã xuất hiện trong khoảng thời gian này.
Ông nhanh chóng tìm được đoạn camera từ lúc sáu giờ trở đi, khi đoạn phim phát đến khoảng thời gian sáu giờ bốn lăm, phong thư bằng da trâu đột nhiên xuất hiện trên màn hình, ông lập tức bấm dừng, sau đó tua lại.
Nhưng mà cho dù ông có tua đi tua lại như thế nào, thì hình ảnh chiếc phong thư xuất hiện trên bàn chỉ trong một giây vẫn không mất đi. Thời gian hiển thị trên đoạn camera vẫn chạy liên tục, không hề có dấu vết cắt ghép hay chỉnh sửa.
Việc trong thư phòng có camera giám sát chỉ một mình ông cụ Thường biết, vậy nên không ai có thể can thiệp vào đoạn phim này được.
Chỉ có một khả năng. Bức thư này thực sự được gửi đến theo cách thức của thần linh.
Ông cụ Thường đã lăn lộn trong thương trường hơn bốn mươi năm, chưa bao giờ ông thấy một cách chuyển thư từ kỳ lạ như thế... Lời đe dọa mà người viết thư viết trên đây, chắc chắn không phải là nói đùa.
Ông cụ Thường đổ mồ hôi ướt cả lưng áo. Các thầy phong thủy rất cao thâm, ông từng thấy qua những gia tộc có phong thủy xấu phải đi tới bước tan cửa nát nhà, nên những người năng lực thâm sâu như thầy phong thủy thì càng không thể đắc tội được!
May thay, do nể mặt ông mà người này đã không trực tiếp xuống tay. Không dám chậm trễ dù chỉ một giây, ông bước nhanh xuống phòng khách dưới lầu, ra lệnh cho người làm: "Gọi mọi người đến đây!"
Ba người nhà con trai út luôn rất hiếu thuận, thường xuyên ở bên cạnh Thường Hải Vân, chỉ mấy phút đã thấy họ xuống lầu, nửa giờ sau thì gia đình con trai cả hay đi xã giao bên ngoài cũng vội vàng về đến, trong khi đứa cháu gái lớn, Thường Thiến Thiến thì một giờ sau mới quay về, cả người nồng nặc mùi rượu.
"Quỳ xuống cho ông!" Thường Hải Vân nổi giận đùng đùng quát lên.
"Ba, làm sao vậy, Thiến Thiến lại chọc giận ba sao?" Trịnh Thu Lan vội vàng bênh vực con gái.
Thường Hải Vân nhớ đến nội dung của bức thư, cơn giận lập tức bùng lên, trút cả lên người Trịnh Thu Lan: "Cô cũng quỳ xuống cùng nó!"
Trịnh Thu Lan nhìn thấy cô em dâu Mễ Ninh đang ngồi trên sô pha đối diện suýt nữa thì phá lên cười, nhưng kịp kiềm chế lại thì bà ta giận đỏ mặt.
Làm dâu nhà họ Thường nhiêu năm như vậy, chưa bao giờ bà ta thấy mất mặt như bây giờ, trước mặt đứa em dâu luôn muốn lấy lòng bà ta, lại bị bê trên phạt quỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận