Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 75:
"Chị Linh Bảo, chị phải đi thành phố S học, nếu như chúng em gặp lại chuyện như thế này thì phải làm sao?" Chu Đào Đào lo lắng hỏi. Lần này nếu như không phải là Linh Bảo kịp thời chạy tới, nói không chừng cậu và các bạn cùng phòng đã bị quỷ giết chết rồi.
Linh Bảo nghĩ một chút, nói: "Nếu quả thật gặp lại loại tà ma khó giải quyết này, trước tiên hãy vào trong miếu Sơn thần của thôn tránh đi một chút, tà vật không vào được."
Miếu Sơn thần có ba phần thần thức của cô, cũng có Kim Thân Thần Quang, là khắc tinh của tà vật, quỷ quái cũng sẽ tránh lui chín mươi dặm.
Nghe lời này, cuối cùng mọi người mới yên tâm.
Nhìn lại mấy người đụng phải quỷ, Linh Bảo lại dặn dò: "Trên người mấy người dính âm khí, sẽ tạo thành tổn thương đối với thân thể, bắt đầu từ hôm nay mỗi buổi trưa phơi nắng ba tiếng, liên tục phơi trong một tuần."
Dân gian có truyền thuyết, người sau khi đụng phải quỷ cũng sẽ bị bệnh, mấy người suy nghĩ về lời đồn này, tôn thờ lời của Linh Bảo như thân linh.
Vì vậy một tuần tiếp theo, học sinh của Nhất Trung có thể thấy hiệu trưởng, Chu Đào Đào và ban chủ nhiệm lớp cùng với bốn học sinh giữa trưa khi thời tiết nóng nhất, đứng ở sân tập đầu đầy mồ hôi không có gì che chắn mà phơi nắng, nhất thời trở thành một hiện tượng lạ.
Giải quyết xong chuyện trong trường học, Linh Bảo chuẩn bị truy tìm quỷ hồn biến mất không dấu vết kia, còn chưa đi được bao xa, đã thấy vị Dương đại sư kia lấy sự nhanh nhẹn không hợp với tuổi mà đuổi theo:
"Lục đạo hữu, Lục đại sư! Cô chờ tôi một chút!"
"Làm gì?" Linh Bảo quay đầu lại nhìn ông ta, vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo*.
*không có chuyện gì mà tự dưng đối xử tốt, không phải kẻ gian cũng là trộm.
"Hì hì, biết là ngài muốn đi bắt quỷ, cho nên tôi tới giúp!" Mặt Dương đại sư đầy lấy lòng nói.
Lần này Linh Bảo từ chối cho ý kiến, chỉ cảm thấy người này thay đổi sắc mặt cũng quá nhanh rồi, so với dáng vẻ vênh vênh váo váo của ông ta lúc trước, bây giờ hoàn toàn là hai người khác nhau.
Cô nào biết, Dương đại sư thấy tốc độ vẽ bùa của cô, lại nhìn linh lực mỏng manh của lá bùa trừ tà trong tay, đã sớm giật nảy mình, dưới sự so sánh, những thứ bùa ông ta vẽ kia chắc chắn chỉ là đống cặn bã, quyết định phải ôm lấy cái đùi lớn này không buông.
"Lục đại sư muốn đến thành phố S học sao? Thật đúng lúc đúng dịp, tôi có một em họ ở thành phố S làm nghề kiến trúc, nên cũng định đến thành phố S đi dạo một chút, trong thành phố lớn luôn có nhiều cơ hội hơn." Dương Đại Long một mạch tự quyết định.
Hai người cùng nhau đi tới một nhà dân, Linh Bảo đã thấy, mới vừa rồi quỷ nam kia chính là vào căn phòng này, bên trong có một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, trong tay câm một lá cờ đen nhìn rất không tốt, quỷ nam vào phòng liền chui vào trong lá cờ đen kia.
Linh Bảo dùng một cước mở cửa phòng, dọa người đàn ông trung niên kia sợ hết hồn, mặt ông ta đầy cảnh giác nhìn vê phía Linh Bảo và bọc hành lý của âm dương tiên sinh Dương Đại Long sau lưng cô:
"Hai vị đồng đạo, làm gì vậy? Không mời mà tự ý vào là phạm pháp đấy!"
Linh Bảo bình tĩnh nhìn người nọ, định tìm ra một ít tin tức từ lá số tử vi của ông ta, nhưng lại phát hiện lá số tử vi của ông ta không phải cái mà linh lực có thể đọc ra. Điều này cho thấy sức mạnh của người này ít nhất là trên Dương Đại Long.
Linh Bảo đang định tăng cường sức mạnh đọc ra tử vi của ông ta, liền phát hiện người đàn ông kia điều khiển cờ đen tấn công về phía cô.
Cô dùng một tia thân quang đánh vào cờ đen kia, cờ đen lập tức giống như gặp phải axit, nhanh chóng hòa tan, trong nháy mắt hai quỷ hồn xuất hiện, một trong đó chính là quỷ nam cô đã gặp ở trường học, mà người đàn ông trung niên hình như cũng bị thương nặng, phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên là cờ đen kia có liên hệ chặt chẽ với ông ta.
Dường như ý thức được sức mạnh của Linh Bảo hơn mình rất nhiều, người đàn ông trung niên há miệng hút một cái, hai quỷ hồn ngay cả giãy giụa cũng không kịp liền trực tiếp tiến vào trong miệng ông ta, mà người đàn ông trung niên bởi vì bị thương nên sắc mặt ảm đạm, cũng chuyển biến tốt trong nháy mắt.
"To gan!" Linh Bảo cả giận nói, cô không ngờ rằng người đàn ông trung niên này lại dám hấp thu hồn phách của người khác ở trước mặt cô.
Một tia thân quang đánh vào người đàn ông trung niên, khiến cho ông ta lại nôn ra máu, sau đó cả người chợt lóe đã đến bên cạnh người đàn ông trung niên kia, một tay bắt được cổ của ông ta: "Thành thật khai báo, ông nuôi dưỡng quỷ vật tu luyện tà pháp là từ đâu?”
Trước khi cô chìm vào giấc ngủ say, đã từng sử dụng loại tà pháp này hấp thu sức mạnh của người tu luyện, cũng đã bị toàn bộ thiên đình trừng phạt, không ngờ tới bây giờ cuối cùng lại có người bắt đầu sử dụng. Phương pháp tu luyện không có tính người như vậy, không nên tồn tại ở thế giới này.
Người đàn ông trung niên định giấy giụa, nhưng phát hiện căn bản không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của cô gái này: "Tôi không biết cô đang nói gì!"
"Được, nếu như ông không chịu nói, vậy thì tôi cũng chỉ có thể phế bỏ tu vi của ông." Vừa nói, Linh Bảo vừa dùng một cỗ thần lực xuyên qua kinh mạch toàn thân của người đàn ông trung niên.
Ông ta dùng loại tà pháp này để tự tăng cường sức mạnh, toàn thân đều là khí âm tà, gặp phải thần lực chí dương chí thuần, toàn bộ kinh mạch sẽ bị ăn mòn. Chỉ trong chốc lát, người đàn ông trung niên liên thoi thóp nằm trên mặt đất.
Ông ta đã biến thành người bình thường, Linh Bảo lập tức đọc được tử vi của ông ta dễ như trở bàn tay. Một lát sau, cô hơi im lặng mím môi một cái. Cờ đen và quyển sách viết tà pháp kia, lại được người đàn ông trung niên này nhặt được trong một ngôi miếu đổ nát. Người đàn ông này vốn là đạo sĩ, nhưng bởi vì linh khí mỏng manh, sức mạnh cũng rất yếu ớt, chỉ có thể dựa vào thủ đoạn lừa gạt để kiếm cơm, sau khi nhặt được sách này, sợ tiến hành loại thủ đoạn này ở thành phố lớn bị Bộ An ninh Quốc gia thân thông quảng đại phát hiện, nên đã tới huyện nhỏ này tu luyện tà pháp. Xui xẻo thay, mới luyện được hai quỷ hồn, chưa kịp hấp thu quá nhiều sức mạnh từ các quỷ hồn, thì gặp phải cô.
Từ trong trí nhớ của ông ta, Linh Bảo biết được ngăn kéo ông ta cất tà thư kia, lấy quyển sách kia ra, mới phát hiện sách lại rất mới, cách in xếp hàng cũng là hiện đại mới có, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
Rõ ràng tà thuật này đã thất truyền năm trăm năm trước, sao có thể có được phiên bản in ở hiện đại chứ? Chẳng lẽ là có người tận lực truyền bá sao?
Nhưng mà, thẩm vấn người đàn ông trung niên này, ông ta cũng không nhớ nổi ban đầu lúc phát hiện ra quyển sách này có điểm gì dị thường, vì vậy Linh Bảo cũng chỉ có thể từ bỏ.
Tự mình nhóm lửa, đốt rụi quyển tà thư này, đồng thời phong ấn trí nhớ liên quan tới tà thư của người đàn ông trung niên. Như vậy, ông ta cũng sẽ không trở thành người truyền bá kế tiếp nữa.
Trừ việc này ra, cũng không cần cô làm thêm gì.
Người đàn ông trung niên này đã mất đi sức mạnh, trên người cũng đã bị khí âm tà nhiễm thấu, từ nay vê sau những quỷ quái sẽ không để cho ông ta có cuộc sống yên bình. Đây coi như là sự trừng phạt dành cho ông ta khi còn sống, đến sau khi chết, tự khắc sẽ có thông đạo Luân Hồi xét xử đối với tội của ông ta trước kia.
Toàn bộ quá trình Dương Đại Long nhìn đến trợn mắt hốc mồm, đây, cũng quá mạnh rồi, người đàn ông nuôi quỷ đó hoàn toàn không có sức đánh trả luôn! Ông ta càng thêm kiên định quyết tâm ôm chặt bắp đùi Linh Bảo không buông, Linh Bảo đến thành phố S, ông ta cũng đi theo.
Ở cùng một thành phố, luôn có cơ hội làm quen, đến lúc đó nói không chừng khi vui vẻ cô sẽ truyền thụ cho ông ta một chút chiêu thức...
Xử lý xong chuyện ở huyện, trở lại tỉnh thành, Linh Bảo lại cho bà ngoại mình lá bùa bình an khá hơn chút, cộng thêm các loại bùa trừ tà, lúc này mới yên lòng bước lên máy bay đến thành phố S. Cho dù nói thế nào, học đại học là mơ ước từ nhỏ đến lớn của nguyên chủ, vất vả lắm mới thi đậu được vào trường nổi tiếng cả nước, Linh Bảo cũng không có ý định phá hỏng.
Hơn nữa, bây giờ cô không giống như trước nữa, không thể tùy tiện rời đi quá xa đất phong, nhưng vẫn muốn đi khắp nơi xem một chút.
Thành phố S được xem như trung tâm kinh tế của cả nước, trình độ sâm uất đương nhiên hơn một bậc so với tỉnh thành, lúc Linh Bảo đến là buổi tối, lúc hạ cánh thấy bầu trời của cả thành phố lung linh rực rỡ, giống như khi còn bé lúc cô và ba cùng nhau thấy biển sao ở Cửu Trọng Thiên, ấn tượng đầu tiên đối với thành phố này cũng trở nên thân thiết hơn. Theo địa chỉ trong trí nhớ của nguyên chủ, Linh Bảo thành công bắt xe taxi, đi tới đại học của nguyên chủ.
Đại học S của nguyên chủ có trong top 10 trường nổi tiếng cả nước, ở phía nam ngoại ô thành phố S tấc đất tấc vàng chiếm diện tích hơn mười ngàn mẫu đất, cây xanh bóng mát, môi trường vô cùng tốt đẹp. Nhóm sinh viên khoa chính quy ở tại viên khu ký túc xá phía nam, tất cả đều là phòng bốn người, lúc Linh Bảo đến, bạn cùng phòng trong ký túc xá đã có hai người tới.
Một người là Lê Tuyết, Linh Bảo mới gặp qua trong khi nghỉ hè, một cô gái khác tên Mạnh Thi Văn, là một băng sơn mỹ nhân có khuôn mặt lạnh lùng, rất kiệm lời, từ trước đến giờ đều đơn độc một mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận