Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 162:

Chương 162:Chương 162:
“Thang Viên, lại đây, lại đây!"
Thang Viên lon ton chạy tới: "Chuyện gì vậy, Linh Bảo?”
"Thương lượng với anh một chuyện, tôi lấy cái này đổi lấy hộp cơm mới của anh có được không?" Linh Bảo nhìn anh ấy bằng ánh mắt trông mong.
Thang Viên nhìn hộp cơm những người khác đang ăn rồi lại nhìn vào hộp cơm của cô, lập tức biết cái này không hợp khẩu vị Linh Bảo, tuy rằng anh ấy là một người sành ăn nhưng bình thường cũng không kén ăn, chút chuyện nhỏ này đương nhiên là rất vui vẻ sẵn lòng, thế là anh ấy lập tức trở lại chỗ ngồi lấy hộp cơm của mình mang tới cho cô rồi cười tủm tỉm nói: "Vừa hay để tôi ăn mấy món thanh đạm chút, giảm cân luôn."
Tê Mục:...
Nhìn tiểu mập mở hộp cơm ra, miệng nhồm nhoàm ăn thức ăn trong đó, Trình Thiều Thi đau lòng đến nhỏ máu, cơm hộp tình yêu mà cô ta mất công chuẩn bị cả buổi sáng lại bị lãng phí như vậy, cô ta oán hận liếc một cái sắc lẹm nhìn Linh Bảo và Thang Viên đang ăn cơm:
Hai con lợn không có mắt!
Bộ dạng thiếu suy nghĩ của Linh Bảo khiến Trình Thiều Thi cảm thấy mình rất cần phải canh giữ bên cạnh Tề Mục, phải thể hiện ra thân phận đặc biệt của mình, vì thế suốt cả buổi chiều cô ta đều xoay quanh Tê Mục. Nhưng Tề Mục thỉnh thoảng lại cứ sáp tới bên Linh Bảo, rõ ràng Lục Linh Bảo đang hỏi những kỹ thuật viên khác ấy thế mà anh lại có thể làm như vô tình đi qua rồi trả lời giùm.
Nụ cười trên mặt Trình Thiều Thi dần vụt tắt, ánh mắt nhìn về phía Linh Bảo pha lẫn thêm sự chán ghét.
Lúc trước cô ta quả thật đã mắc một sai lầm lớn, cứ nghĩ rằng một nữ sinh như vậy tuổi gì mà làm đối thủ của cô ta. Nhưng lúc này, biểu cảm cùng hành vi bất giác của Tề Mục khiến cho cô ta không thể nào tự lừa gạt mình được nữa.
Một buổi chiều chẳng mấy mà đã trôi qua, mặt trời dân khuất bóng, cùng với đó âm khí trong trời đất cũng dần trở nên dày đặc.
Các thiếu niên đang trong trò chơi ở bên kia từ trước đến nay đều là cao thủ thức đêm, lúc này tinh thân đều đang rất tốt, bởi vì đang thi đấu nên tất cả mọi người đều dốc hết sức, đến mười hai giờ đêm, đại đa số vẫn đang tiếp tục chiến đấu, khí thế không kém hơn chút nào so với buổi sáng.
Đột nhiên giao diện trò chơi của một nam sinh để tóc húi cua hiện lên một giao diện:
"Bạn đã đến lối vào bí cảnh vụ trạch, có tiến vào hay không?”
Ánh mắt nam sinh đầu húi cua lộ ra vẻ mừng rỡ, không ngờ cậu ta lại gặp được bí cảnh vụ trạch trong truyền thuyết, không chỉ có trang bị cực phẩm mà khi làm nhiệm vụ trong này điểm tích lũy cũng sẽ tăng nhanh hơn người khác, bí cảnh này trước giờ đều chỉ kích hoạt một cách ngẫu nhiên, xác suất rất thấp, cậu ta đúng là gặp may lớn rồi!
Cậu ta lập tức kích vào, giao diện trò chơi chợt lóe lên rồi dần bị bao phủ bởi một màn sương mù dày đặc. Không hiểu sao màn sương này lại làm cho người ta cảm thấy nổi gai ốc, tinh thần căng thẳng cao độ, nhưng cậu ta đã sớm đã được nghe kể về tình hình bên trong này, sương mù cũng sẽ không cản trở được hành động của cậu ta, bởi vì trong ba lô của cậu ta có mang theo đạo cụ 'đèn pin”.
Nhân vật trên màn hình bật đèn pin, ánh đèn chiếu sáng xua đi từng tấc sương mù, cậu ta thử đi lại xung quanh, nơi cậu ta đi qua tâm nhìn có thể đạt khoảng ba mươi đến bốn mươi phân, khi ánh đèn di chuyển sang nơi khác màn sương lại khép lại, ngay cả phương hướng trước sau trái phải cũng không phân biệt được rõ ràng.
Nam sinh đầu húi cua tập trung tinh thân nhìn mặt đất dưới chân, hướng dẫn trên mạng nói rằng ở nơi này có thể nhặt được thảo dược và trang bị cực phẩm. Không bao lâu sau, có tiếng lăn lộc cộc từ phía trước truyền đến, cậu ta soi đèn qua nhìn, chỉ thấy một quả cầu màu trắng, cậu ta cũng không để tâm mấy. Không ngờ lúc cậu ta đi ngang qua quả cầu kia thì nó bỗng nhiên hóa thành một cái đầu lâu bay lên không trung, há miệng xông tới cắn vào mặt cậu ta.
Nam sinh đầu húi cua hoảng hốt, như người mất hồn bị dọa đến mức chân tay mềm nhữũn, sau khi bị cắn vài miếng mới phục hồi tinh thân, rút kiếm trên người nhân vật ra chém trái chém phải, tốn mất mấy phút đồng hồ cuối cùng cũng giết chết đầu lâu kia.
Trong phòng giám sát bên cạnh, nhân viên của cục quản lý các vấn đề bí ẩn quan sát màn hình của thiết bị theo dõi từ trường và thiết bị theo dõi nhiệt độ phát ra cảnh báo:
"Chú ý, phát hiện bất thường! Phát hiện bất thường!"
Những người còn lại trong phòng giám sát đều vây quanh, trên màn hình hiển thị của thiết bị giám sát từ trường, vị trí nam sinh đầu húi cua kia ngồi có một chấm đỏ sáng lên, nhiệt độ quanh đó cũng thấp hơn so với các khu vực khác.
"Vị trí máy C-20, mau kiểm tra xem dữ liệu có gì bất thường hay không!" Tề Mục lớn tiếng gọi kỹ thuật viên giám sát dữ liệu trò chơi.
Kỹ thuật viên bên kia nhanh chóng thao tác trên bàn phím, cả phòng đều lâm vào bầu không khí căng thẳng.
Linh Bảo thì triển khai thân thức, quan sát tình huống bên tiệm net, trên màn hình máy tính trước mặt nam sinh đầu húi cua kia có hai chùm tơ nhỏ màu đỏ đang vươn ra cắm vào hai bên huyệt thái dương của nam sinh, tinh khí cuôn cuộn không ngừng theo sợi tơ nhỏ chảy vào máy tính, giống y hệt lúc Lý Khải bị hấp thụ tinh khí.
Lần này cô không phân tâm mà tập trung tinh thân dùng thần thức từ từ thăm dò đến nơi tỏa ra sợi tơ màu đỏ kia, phát hiện sau màn hình là một thứ gì đó dài khoảng mười phân trông giống như một con sâu được tạo thành từ vô vàn chấm nhỏ đang ngọ nguậy, để ý kỹ lại thấy nó giống như dòng điện? Nhưng vì sao trên dòng điện này lại có khí tức của oán linh? "Tôi nhìn thấy nó rồi, đó là một dòng điện ẩn trong máy tính!" Cô bước nhanh đến bên cạnh Tê Mục nói.
Từ trước đến nay cô chưa từng gặp qua oán linh như vậy, không biết nên bắt như thế nào nên định nói ra để mọi người cùng nhau tập trung suy nghĩ.
Tê Mục còn chưa lên tiếng, Trình Thiều Thi bên cạnh anh đã mở miệng: "Làm gì có chuyện linh thể là dòng điện được chứ, cô Lục không có kinh nghiệm phá án, nhưng chúng tôi thì đã trải qua rất nhiều. Nhìn từ trường đo được và sự thay đổi nhiệt độ này, rất rõ ràng đó chính là linh thể, chỉ đi bắt nó theo cách bắt quỷ thông thường là được rồi."
"Mấy người các anh lập tức mang theo dụng cụ đi theo tôi qua cửa hàng bên cạnh bắt quỷ!" Cô ta chỉ vào hai tay bắt quỷ thiện nghệ trong tổ nói.
Thông qua thái độ của Tề Mục đối với Lục Linh Bảo trong khoảng thời gian này, cô ta đã hiểu được lúc trước mình đã phạm sai lầm lớn cỡ nào. Người anh thích hẳn là người có thể sóng vai ngang vai với anh, như vậy thì cô ta nhất định phải thể hiện cho anh thấy mình có năng lực hơn Lục Linh Bảo, tuyệt đối không thể để cho cô đoạt mất danh tiếng của mình.
Tề Mục đang tập trung suy nghĩ đối sách, người khác không tin lời Linh Bảo nhưng anh tin, có điều vừa là dòng điện, lại biểu hiện ra đặc tính của linh thể, đây rốt cuộc là cái gì?
Những người khác trong tổ không có mệnh lệnh của Tề Mục đều không dám tự tiện hành động, Trình Thiều Thi thấy thế bèn tự mình chạy qua bên kia.
Cô ta cũng có tu vi nhất định, trong tay lại có bùa giấy cao cấp được trưởng bối cho, nếu ác linh đã hiện thân chẳng lẽ cô ta lại không bắt được.
Linh Bảo muốn kiểm tra một vài thứ nên cũng không ngăn cản cô ta, cô tiếp tục thả thần thức ra quan sát tình hình phía bên kia. Trình Thiều Thi đẩy cửa tiệm net bên cạnh ra, bước nhanh về phía vị trí C-20, ước chừng còn khoảng ba mét nữa là đến, sợi tơ đỏ cắm ở thái dương nam sinh đầu húi cua giống như cảm ứng được cái gì đó, lập tức rụt trở về, biến thành một bộ phận của dòng điện nối liền với nó, cô ta còn chưa kịp phản ứng, khí tức tà ác kia lập tức biến mất khỏi tiệm net như chưa từng xuất hiện.
"Từ trường đã trở lại bình thường!" Người theo dõi từ trường lớn tiếng thông báo.
"Đi rồi. Nó có thể cảm ứng được khí tức của tu giả trong phạm vi ba mét." Linh Bảo nói ra phán đoán của mình một cách chắc chắn.
Mà Trình Thiều Thi bên tiệm net vừa mới đến gần cái máy tính kia, chỉ thấy nam sinh đầu húi cua chửi tục một tiếng rồi ảo não đấm xuống mặt bàn, miệng lẩm bẩm: "Tự nhiên thoát khỏi phó bản, ông đây còn chưa nhặt được trang bị gì cả!"
Cô ta nhìn vào giao diện máy tính, quả nhiên hình ảnh từ phó bản biến thành phong cảnh non xanh nước biếc. Sau khi trở lại phòng bên cạnh xem camera giám sát và các số liệu khác mới biết được, cô ta còn chưa tới gân máy tính thì ác linh kia đã bỏ chạy.
"Lần sau đừng đánh rắn động cỏ nữa.' Tê Mục hờ hững cảnh cáo cô ta một câu, Trình Thiều Thi nhất thời mặt đỏ đến tận mang tai. Cô ta vốn muốn thể hiện nhưng không ngờ lại làm hỏng chuyện của Tề Mục, thật sự là quá mất mặt.
"Có phát hiện!" Nhân viên kỹ thuật của công ty trò chơi hưng phấn hô lên một câu, những người khác lập tức vây quanh.
Thì ra, bọn họ thông qua phân tích dữ liệu về vị trí C-20, phát hiện tại thời điểm ác linh xuất hiện, trong chương trình trò chơi của máy tính này xuất hiện một luồng dữ liệu bất thường, mà khi ác linh biến mất thì đoạn dữ liệu kia cũng đồng thời biến mất.
"Bản chất của dữ liệu máy tính không phải là dòng điện sao?" Một lập trình viên nói.
Kết hợp với lời Linh Bảo vừa nói, Tê Mục đưa ra một kết luận không thể tưởng tượng nổi:
Bạn cần đăng nhập để bình luận