Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 239:

Chương 239:Chương 239:
Một lập trình viên làm việc ở tâng 26 cũng nằm trong nhóm người gặp phải quỷ, anh ta muốn đi vệ sinh nhưng vì vào ban đêm không dám đi một mình nên anh ta rủ bạn mình đi cùng.
Mọi người đều cười nhạo anh ta vì quá nhát gan, nhưng anh ta vẫn nhất quyết đi cùng một đồng nghiệp .
Không ngờ vừa bước đến nhà vệ sinh, anh ta nhìn vào gương đã hét lên kinh hãi, sau đó quay người chạy thục mạng ra khỏi nhà vệ sinh, từ hành lang chạy lên sân thượng. Đồng nghiệp của anh ta hốt hoảng, đúng lúc đó sếp anh ta cũng vừa vào nhà vệ sinh, thấy vậy hai người cùng nhau đuổi theo nhân viên kia lên tâng thượng, vừa lên đến nơi đã thấy anh ta bước tới mép lan can còn một chân nữa là rơi xuống dưới.
Cả hai nhanh chóng dùng hết sức kéo anh ta lại nhưng lập trình viên vẫn tiếp tục muốn nhảy khỏi tòa nhà với vẻ mặt sợ hãi. Sếp anh ta tát cho anh ta một cái, lúc này lập trình viên mới tỉnh táo hơn chút.
“Cậu đang làm gì vậy!"
Sếp quát thẳng vào mặt anh ta.
Nếu ai đó nhảy khỏi tòa nhà vì làm việc quá giờ, thì chính người phụ trách hạng mục sẽ phải chịu trách nhiệm trực tiếp, chưa kể đến chấn thương tâm lý để lại trong tương lai ảnh hưởng rất nặng nề.
"Tôi... vừa rồi con quỷ đó lại xuất hiện, hắn đuổi theo còn dùng dao chém tôi, rõ ràng là tôi chạy đến văn phòng, sao có thể xảy ra chuyện này...' Lập trình viên nhìn rìa sân thượng ngay bên cạnh, hoảng sợ toát mồ hôi lạnh.
Anh ta không dám nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra với mình nếu đồng nghiệp đến chậm một bước.
Cuối cùng, tính mạng con người quan trọng hơn, người phụ trách hạng mục lập tức quyết định không tăng ca nữa. Nhưng lần này lập trình viên lại nắm lấy tay áo của người phụ trách hạng mục, cầu xin nói:
"Quản lý, tăng ca đi, chúng ta tăng ca đến hừng đông đi! Bằng không, tôi vê nhà một mình, hắn sẽ tới tìm tôi, đến lúc đó tôi sẽ chết mất!"
Nghe anh ta nói vậy, quản lý cũng nghĩ ngợi một lúc, sau đó anh ta yêu cầu các đồng nghiệp phải để mắt đến nhân viên này trong lúc làm việc. Để tránh bi kịch xảy ra với người khác, quản lý lập tức gọi điện cho tổng giám đốc tòa nhà yêu cầu họ lần lượt thông báo cho các công ty trong tòa nhà khi tăng ca chú ý an toàn.
Tuy nhiên mọi chuyện đã quá muộn, ngày hôm sau có tin một nhà thiết kế đã chết ở hiên nhà trong chính tòa nhà này.
Là ngã từ tâng thượng xuống mà chất. Nhà anh ta ở cạnh một thang máy, nhưng những người hàng xóm xung quanh đều cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao người đàn ông này vê nhà lúc nửa đêm mà không dùng thang máy lại đi leo thang bộ.
Tất cả những ai đã từng gặp phải quỷ đều không rét mà run. Bởi vì có khá nhiều người trong số họ, ngay khi bắt đầu gặp quỷ, họ đã đi lên cầu thang bộ vì thấy thang máy bị hỏng. Nhưng khi họ đến nói chuyện với ban quản lý tòa nhà và các đồng nghiệp vào ngày hôm sau, mọi người nói với họ rằng thang máy không hề bị hỏng.
"Những gì đại sư làm ngày hôm qua là vô ích, con quỷ sẽ tiếp tục quấy rối chúng ta cho kiệt sức rồi nó sẽ giết chúng ta!"
Mấy người đã gặp phải quỷ đứng lại gần nhau, có người kinh hãi nói:
"Hay là chúng ta thử đến miếu Sơn thần mà người hôm qua nói đi!"
Một người khác đề nghị nói:
"Nhưng không phải ai cũng nói là anh ta nói dối sao?"
"Không phải người kia nói mình đến từ Công ty Kế toán Thiên Hằng sao? Chúng ta trước tiên xác nhận thân phận của anh ta, nếu là thật, chúng ta đi miếu Sơn thần thử xem."
Cái gọi là cái gì cũng phải thử khi tuyệt vọng, mọi người đều không còn cách nào khác, chỉ biết còn con đường duy nhất đó, cho dù liều mạng bị lừa tiền, họ cũng chỉ có thể thử một lần.
Vì vậy, sau khi xác nhận danh tính của Ngụy Hỉ Bân, một nhóm bảy tám người sáng sớm đã xin nghỉ phép ở công ty rồi cùng nhau đến miếu Sơn thần.
Mọi người làm theo chỉ dẫn của các đạo sĩ trong miếu Sơn thần, thành tâm quỳ trước tượng thần lễ bái, yên lặng khẩn cầu.
Sau khi lễ bái Sơn thần xong mọi người đều được phát cho một lá bùa, chỉ có một người đàn ông trung niên tên Tưởng Tùng là có một lá bùa khác .
"Tại sao lá bùa của anh ta lại khác?" Có người thấy lạ bèn hỏi.
So sánh với mọi người thì đúng là như vậy, điều khó hiểu hơn nữa là thần khải mà Tưởng Tùng nghe thấy cũng khác với những người khác.
"Vừa rồi tôi nghe thấy một giọng nói, yêu cầu tối nay phải ở trong phòng ngủ có cửa sổ, khi con quỷ xuất hiện thì dán là bùa lên tường, mọi người có nghe thấy không?" Anh ta hỏi.
Những người khác đều lắc đầu. Tất cả những gì họ nghe được là ba từ "đeo bên người".
Vì vậy, tất cả mọi người phát hiện, ngôi miếu Sơn thần này có lẽ thật sự rất linh nghiệm, nếu không, vì sao có rất nhiều người đến mà chỉ một người có thể nghe tiếng Sơn thần nói còn những người còn lại đều không cảm nhận được gì.
Một người chu đáo thậm chí còn lấy điện thoại di động để ghi lại âm thanh, nhưng ngoài giọng nói của chính họ, không có gì được ghi lại.
Trong tiềm thức, họ tin chắc chắn có Sơn thần. Về phần tại sao người đàn ông trung niên lại được Sơn thần ưu ái thì chỉ có bản thân Linh Bảo biết rõ.
Chỉ sau khi nhận được lời cầu nguyện từ những người này, cô mới biết rằng con quỷ cầu thang ở thành phố Z vẫn chưa bị bắt, vì vậy cô quyết định đích thân đến thành phố Z, đây là vì sự an toàn của những tín đồ mới, và cũng là để tránh con quỷ này làm hại nhiều người hơn.
Muốn bắt quỷ thì phải có mồi.
Cô đã tiếp xúc với chín người bị quỷ ám, sau khi đọc lá số tử vi của họ, cô đã tìm ra quy luật gây án của con quỷ, hắn sẽ ưu tiên những người có dương khí yếu, hoặc những người có thể chất kém, hoặc là loại rất nhút nhát.
Bởi vì nếu bản thân con quỷ muốn cướp đi mạng sống của một con người thì nó chỉ có thể gây ra ảo giác ảnh hưởng đến nhận thức của người đó. Một số người có dương khí yếu, con quỷ sẽ dẫn dụ họ đến ngõ cụt, nếu họ không loại bỏ được ảo giác thì con quỷ sẽ hút hết dương khí của họ thông qua sự sợ hãi của bản thân họ, tự mình ra tay.
Trong số tám người đến nhờ giúp đỡ, người đàn ông trung niên tên Tưởng Tùng có giá trị công đức thấp nhất - xét theo tử vi, đây là một kẻ thích ỷ lại vào kinh nghiệm làm việc của mình để quấy rối tình dục các nữ nhân viên khác.
Làm loại chuyện xấu này, tuy rằng không phải tội chết, nhưng nếu để cho anh ta nếm trải cảm giác bị quỷ quái tra tấn cho kinh sợ một phen thì cũng không thành vấn đề.
Vì con quỷ ở cầu thang vừa bị trong thương mấy ngày trước, hắn cần được hồi phục, cho nên hắn chọn những người có dương khí yếu nhất để đêm nay ra tay, mà hắn phát hiện trong nhóm tám người thì có bảy người có linh khí dao động.
Chỉ có người đàn ông trung niên kia, trên người không có linh khí dao động. Xem ra chỉ có thể nhắm vào anh ta.
Khi con quỷ cầu thang tập trung toàn bộ sức lực, định dọa người đàn ông trung niên đến ngất đi rồi giết anh ta, hắn thấy người đàn ông trung niên tè ra quần vì sợ hãi, run rẩy lấy ra một lá bùa và dán nó lên tường.
Lá bùa giống hệt như cái đã làm hắn bị thương nặng vài ngày trước .
Hắn ta cảm thấy không xong rồi, định chui qua cửa sổ trốn ra ngoài thì bị sét bên ngoài đánh tơi tả đến mức thân hình mềm nhũn ra.
Tuy nhiên, hắn vẫn cố gắng hết sức để thoát ra ngoài cửa sổ.
Trực giác yếu ớt của hắn ta mách cho hắn biết hắn đã bị mai phục, hắn vốn nghĩ rằng những kẻ mai phục dưới lầu chỉ là mấy tên thây pháp gà mờ, nhưng hắn không ngờ khi hắn vừa bước xuống đã bị xích chặt lại bởi bùa rồi.
Dưới lầu chỉ có một cô gái trẻ tuổi, trên người ngay cả linh khí dao động cũng không có, nhìn hắn chằm chằm một hồi, không khỏi kinh ngạc nói:
"Quả nhiên là bút tích của bọn họ." Sau đó, một cơn lốc đen xuất hiện trong không khí hút hắn vào.
Sau khi gửi con quỷ cầu thang vào thông đạo Luân Hồi, Linh Bảo đã gửi một tin nhắn cho Cục Trưởng Chu:
"Tôi đã dọn dẹp con quỷ cầu thang ở thành phố Z rồi, bảo người của anh có thể đi làm việc khác được rồi."
Cục Trưởng Chu nhận được tin nhắn lúc nửa đêm không khỏi bất ngờ: "Ý ngài là ngài đã thu phục được nó rồi sao?"
Anh ta vội vàng gọi điện thoại hỏi nhân viên của văn phòng thành phố Z. Những người này vẫn đang ngồi xổm trong tòa nhà văn phòng nơi gần đây hồn ma thường xuất hiện, và không ai từng nhìn thấy Lục Linh Bảo cả.
Cục trưởng Chu kinh ngạc, tại sao lần này cô lại có thể tìm dấu vết của con quỷ nhanh như vậy, phải chăng mấy ngày trước cô cũng truy vết con quỷ giống như nhân viên ở Cục quản lý các sự kiện thần bí này sao.
*
Trong một tòa nhà ở ngoại ô thành phố Z, một người đàn ông trung niên toàn thân đầy âm khí đang run rẩy quỳ trên mặt đất, trước mặt là cái màn hình to.
Có hai chấm đỏ tươi trên đó, nhưng bây giờ chúng có màu xám.
"Tiên quân thứ tội!" Hắn nơm nớp lo sợ xin tha: "Đều là do tiểu nhân sơ ý, về sau nhất định sẽ dặn dò những quỷ hồn kia cẩn thận một chút!"
Quỷ vật được an bài ở thành phố Z, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã mất đi hai tên.
Hai quỷ hồn này, một giết người trên đường lên núi, một chạy quanh cầu thang của cả thành phố để phạm tội, vốn dĩ rất mạnh mẽ, vài ngày nữa sẽ hiến thân cho tiên quân. Bây giờ bị người ta diệt trừ, thật sự đáng tiếc.
Khó trách tiên quân từ khi xuất hiện đến nay đều mang một luồng khí lạnh đến đáng sợ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận