Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 192:
"Sau khi rút linh hôn của cô ta ra ngoài, chúng tôi sẽ trả lại cho anh." Linh Bảo nói.
"Sao các người có thể độc ác đến như vậy! Rút linh hồn ra ngoài chính là giết chết cô ấy đó!" Nghe thấy lời này, bạn trai của Lý Mạn Ni càng trở nên tức tối hơn.
Linh Bảo cũng lười nói đạo lý với loại người này: "Câm miệng!"
Vừa nãy không nên giải thuật cấm ngôn cho anh ta mới đúng.
Hiển nhiên, anh ta lại bị Linh Bảo biến thành một tên câm lần nữa, còn bị cấm túc ở một chỗ không thể cử động, chỉ có thể trừng mắt nhìn những đường nét kỳ lạ dần dần xuất hiện trên thân hũ tro cốt của Lý Mạn Ni.
Khi các đường nét đan đầy lấy hũ tro, cái hũ bỗng chốc phát ra ánh sáng rực rỡ, toàn thân hũ giống như trở nên trong suốt vậy. Ánh sáng rực rỡ chỉ duy trì trong phút chốc, sau đó trở lại như bình thường.
"Thành công rồi! Linh hồn của cô ta đã được rút ra hết toàn bộ, sau này sẽ không gây phiền hà gì đến cậu được nữa." Linh Bảo giúp Cổ Nguyệt lấy chiếc khăn ngậm trong miệng ra, vỗ nhè nhẹ lên lưng cô ấy, giúp cô ấy cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.
Cổ Nguyệt hiển nhiên đã cảm thấy khác hẳn, nở nụ cười đầy cảm kích nhìn Linh Bảo.
Linh Bảo lấy ra một lá bùa, vẽ một bùa an hồn đưa cho cô ấy: "Lá bùa này bắt buộc phải đeo trên mình trong suốt một tháng, hồn thể bị tổn thương của cậu mới có thể hoàn toàn khôi phục lại được."
Cổ Nguyệt nhận lấy lá bùa một cách trịnh trọng, thâm nghĩ sẽ đem chuyện này về nhà kể lại cho bố mẹ nghe, bảo họ cảm tạ Linh Bảo cho thật tốt.
Linh Bảo giải pháp thuật trên người bạn trai của Lý Mạn Ni, sau đó vứt hũ tro cho anh ta: "Này, trả tro cốt lại cho anh đấy, mang cả hồn thể của bạn gái anh lượn đi."
Nể tình Lý Mạn Ni cũng là một kẻ bất hạnh bị người khác giết chết, cô không đụng gì đến hồn thể của cô ta cả. Đương nhiên, đây cũng là lần cuối cùng. Nếu như sau này cô ta còn làm chuyện xấu xa gì nữa, cô tuyệt đối sẽ không nương tay đâu.
Linh Bảo có lòng tốt mà bạn trai của Lý Mạn Ni lại không biết điều, vừa có được tự do lập tức đặt hũ tro xuống dưới nền, bộ dáng vô cùng căm hận xông về phía Cổ Nguyệt: 'Cô mau trả cơ thể lại cho Mạn NI, trả lại cho cô ấy ngay lập tức!"
Anh ta bị Thang Viên đang ngồi ăn cơm bên cạnh một tay bắt lấy rồi đẩy ngã xuống sàn. Thang Viên trước nay vốn tính tình tốt, cũng không nhịn được mà giêu cợt một câu: "Tôi nói anh này, có biết phải trái hay không vậy, bạn gái anh cướp cơ thể của người khác dùng một thời gian, trong mắt anh cơ thể đó thực sự biến thành của cô ta hay sao?"
Tên bạn trai của Lý Mạn Ni bị Thang Viên áp xuống không thể giãy giụa được, nhưng anh ta vấn lên giọng chỉ trích đây phẫn nộ: "Các người rút hồn thể của cô ấy ra, chính là giết chết cô ấy, là tội phạm giết người! Lũ độc ác các người sớm muộn gì cũng gặp phải báo ứng thôi, tôi không tha cho lũ các người đâu!"
Cổ Nguyệt tức tới nỗi không thể nói nên lời, nạn nhân như cô ấy còn chưa truy cứu trách nhiệm gì, người ta ngược lại vậy mà đòi báo thù cô ấy.
Linh Bảo đi tới trước mặt anh ta: "Con người anh thật buồn cười, sao cứ muốn bắt người khác hy sinh vì cái thứ gọi là tình yêu của các người kia chứ? Anh đang làm cái gì vậy?"
Đối mặt với lời nhạo báng của cô, bạn trai của Lý Mạn Ni không hề do dự đáp: "Vì có thể ở bên cạnh Mạn Nị, tôi sẵn sàng trả bất cứ giá nào!"
"Sẵn sàng trả bất cứ giá nào ư...' Linh Bảo không biết nghĩ tới cái gì, trên mặt hiện lên nụ cười quỷ quyệt: "Thấy anh và bạn gái anh tình cảm sâu nặng đến vậy, tôi thành toàn cho hai người là được chứ gì."
Bạn trai Lý Mạn Ni nhìn cô với vẻ mặt kinh ngạc, không dám tin cô sẽ có lòng tốt như thế, ánh mắt không nhịn được dâng lên một tia kỳ vọng. Anh ta đã được chứng kiến sức mạnh của Linh Bảo, biết đâu cô thật sự có cách giúp mình.
" Cô có lòng tốt đến thế ư?"
"Đương nhiên rồi. Tôi có thể tìm cách nhét hồn thể của bạn gái anh vào cơ thể của anh, như vậy thì cô ta có thể sống lại rồi. Và rồi cô ta sẽ nuốt chửng linh hồn của anh, hai người các anh không phải là có thể đời đời kiếp kiếp ở bên nhau rồi sao? Thế nào, có phải cách này rất tuyệt không?”
Biểu cảm trên mặt bạn trai Lý Mạn Ni dần trở nên cứng nhắc, anh ta luôn nghĩ tới việc người khác sẽ hi sinh hoặc giúp đỡ để thành toàn cho hai người bọn họ, làm sao có thể hi sinh chính bản thân mình kia chứ!
Linh Bảo không thèm để ý anh ta có đồng ý hay không, trực tiếp ra tay. Nhìn thấy những đường nét trên hũ tro lại phát sáng lên lân nữa, còn bay về phía mình, mặt tên bạn trai của Lý Mạn Ni lộ ra biểu cảm sợ hãi, sợ đến mức cả tay cả chân đều lui vê phía sau để chạy trốn.
"Không, cô không thể làm như thết Cút ra, cút rat"
Chẳng mấy chốc, anh ta cảm thấy đầu đau như búa bổ, không nhịn được hét lớn: "Mạn Ni, đừng mà, Mạn Ni, em không thể làm như vậy với anh!"
Nhưng Linh Bảo không hề ngừng lại, cho đến khi những đường sáng trên hũ tro vụt tắt, chiếc hũ mới nhẹ nhàng rơi xuống mặt sàn.
Dao không cứa vào người mình, tất nhiên sẽ không cảm thấy đau đớn. Nếu anh ta đã hiên ngang yêu cầu người khác hy sinh vì mình, thì cô sẽ để anh ta cảm nhận một chút, người bị bắt phải hy sinh tính mạng vì anh ta rốt cục đã phải chịu nỗi thống khổ và sợ hãi đến nhường nào.
"Ba tháng sau, anh sẽ bị hồn thể của bạn gái anh nuốt chửng hoàn toàn, về sau cũng không thể hồi sinh được nữa. Trân trọng ba tháng cuối cùng này đi!"
Linh Bảo nhàn nhạt kể hậu quả cho anh ta biết. Bạn trai của Lý Mạn Ni chỉ nghe thôi đã chịu không nổi: "Không, không được, cô mau mau kéo cô ấy ra ngoài đi! Sao cô có thể làm một việc tàn nhẫn như thế với một người sống sờ sờ kia chứ!"
Anh ta muốn lao tới vồ lấy Linh Bảo, nhưng cơ thể anh ta căn bản không cử động nổi.
Linh Bảo không thèm để ý đến anh ta, nhặt bộ tóc giả rơi xuống từ đầu của Cổ Nguyệt sau khi rút hồn thể của Lý Mạn Ni ra khỏi cơ thể cô ấy, trực tiếp đến quầy thanh toán. Sau đó, cả đoàn người ra khỏi phòng ăn.
Cô để Mạnh Thi Văn và Lê Tuyết đưa Cổ Nguyệt về trường học, còn mình thì đi thẳng đến tiệm tóc giả mà Cổ Nguyệt đã nói đến. Vì liên quan đến sự kiện siêu nhiên, Thang Viên cũng cùng đi với cô.
Nhà của Cổ Nguyệt cách trung tâm thành phố gần hơn đại học F rất nhiều, chỉ mất một tiếng đồng hồ, hai người đã đến ngõ của cửa tiệm nối tóc giả đó.
Tiệm tóc giả nằm phía ngoài một khu dân cư cũ, được trang trí rất đẹp mắt, dưới ánh đèn, nó trông vừa sạch sẽ gọn gàng, lại vừa có cảm giác thời trang. Trong tiệm trưng bày rất nhiều những bộ tóc giả tuyệt đẹp, phòng trưng bày còn có một quầy thu ngân, bên trong là một phòng chuyên dụng để nối tóc. Phía trước dãy gương là bốn chiếc ghế, trước một trong số chúng, một cô gái trẻ tâm mười mấy tuổi đang nối tóc cho khách hàng. Tuổi của vị khách kia cũng chỉ tâm hai mươi mấy, xấp xỉ với Cổ Nguyệt.
Tóc của cô ấy đã được nối hơn một nửa rồi, trong số tóc nối đó có một bó phát ra tà khí, mắt thường không thể nhìn ra được, nhưng Linh Bảo có thể thấy một nữ quỷ sắc mặt tái nhợt đang bò trên lưng của vị khách kia, vẻ mặt thèm khát nhìn cơ thể cô ấy.
Ngoại trừ bó tóc đó, các bộ tóc giả khác trong tiệm đều không có gì bất thường.
Khi tiến gần đến cửa tiệm, họ lập tức cảm nhận được một luồng tà khí mạnh mẽ, thậm chí đến cả Thang Viên với đạo hạnh như vậy vẫn cảm nhận được. Khuôn mặt phúng phính của anh ta thường ngày luôn mang nụ cười tươi tắn, giờ phút này lại lộ ra biểu cảm nghiêm túc.
Nhìn thấy Linh Bảo bước vào, bà chủ ngồi ở quầy thu ngân mắt sáng lên một chút rồi nhiệt tình chào hỏi cô: "Người đẹp, muốn mua tóc giả phải không? Tiệm chúng tôi vừa mới nhập về một kiểu tóc, vô cùng phù hợp với khí chất của cô đây, cô có muốn thử một chút không?”
Linh Bảo nhìn bà chủ xinh đẹp với mái tóc dài đến hông, cô ta trông vô cùng hấp dẫn, khiến người ta không thể tự chủ được mà tin tưởng và phục tùng những lời cô ta nói. Nhưng Linh Bảo biết, sự hấp dẫn này là do một loại bùa phép mê hoặc mà ra.
Luồng tà khí ban nãy bọn họ cảm nhận được cũng toát ra từ trên người bà chủ này. Đây cũng là khí tức của quỷ. Đến phàm giới lâu như vậy rồi, Linh Bảo vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một con quỷ có sức mạnh ghê gớm đến nhường này.
Bà chủ nói rồi bước ra khỏi quầy, vào bên trong lấy ra một bộ tóc giả kiểu đầu búp bê rồi đưa cho Linh Bảo: "Ngũ quan của cô rất đẹp, đeo bộ tóc này lên thì chẳng khác nào thêu hoa trên gấm”" Linh Bảo nhìn qua bộ tóc giả trong tay cô ta, bên trên có tà khí rõ rệt, hẳn rằng phải có quỷ hôn bám trên đó mới tản mát ra hơi thở như vậy.
Nhìn thấy dáng vẻ do dự của Linh Bảo, bà chủ động viên: "Tóc giả của tiệm chúng tôi bán cho học sinh sinh viên đều rất rẻ đó, sinh viên của các trường quanh đây đều biết đến tiệm. Người đẹp thử một chút đi mà, thấy không đẹp cô cũng có thể không mua."
"Có rất nhiều sinh viên đến đây mua tóc giả sao?" Linh Bảo hiếu kỳ hỏi
"Tất nhiên rồi, chất lượng tóc giả của tiệm chúng tôi rất tốt, giá cả thì phải chăng, rất nhiêu sinh viên, người đẹp ưa thích đó. Cô mua về chắc chắn sẽ không hối hận đâu”
" Tại sao lại có nhiều sinh viên đeo tóc giả như vậy, tôi cảm thấy trường chúng tôi không lưu hành trào lưu này." Linh Bảo giả bộ không hiểu cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận