Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 187:

Chương 187:Chương 187:
Hai người dính nhau một hồi, mới bắt đầu ăn cơm.
Ngồi trên bàn ăn một lúc, chàng trai đã thấy chiếc bùa đang đặt ở trên bàn kia. Căn nhà mà họ thuê khá chật chội, trên chiếc bàn một nửa đặt đồ ăn, một nửa còn lại là bày biện những thứ khác.
"Ồ, cái này là em mua khi nào thế?" Chàng trai sờ đi sờ lại hai mặt của miếng ngọc hình vành khuyên, sau đó lại cầm lên soi dưới ánh đèn, có chút kinh ngạc nói: "Cái này đúng là ngọc Dương Chi thật sự, lượng nước dầu cũng rất tốt, mặc dù không được coi là cực phẩm, nhưng một miếng to như thế chí ít cũng phải hai mươi vạn trở lên!"
Công việc của anh ta thoạt nhìn là biết rất có kiến thức nghiên cứu về ngọc thạch, ngay lập tức đã nói ra giá cả tương đối chính xác.
"Thật sao?" Thần sắc trên mặt Cổ Nguyệt bắt đầu trở nên vui vẻ: "Trước đó em sờ vào đã có cảm giác giống như hàng thật, cho nên mới câm về. Nếu bán cái này đi, thì có phải là chúng ta đã tích đủ tiền đặt cọc căn nhà này rồi không?"
Chàng trai nhìn kỹ lại chiếc móc ngọc kia: "Bên trên bề mặt này khắc họa tiết, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến giá trị một chút... Không, nếu như đặt cho nó một cái tên hay, nói không chừng còn có thể tăng giá trị của nó lên. Ơ, chỗ này sao lại có một vết nứt..."
Cổ Nguyệt sốt sắng hỏi: "Vết nứt có ảnh hưởng lớn không?”
"Vết nứt không phải quá dài, chắc là sẽ không ảnh hưởng nhiều, kiểu gì cũng vẫn có thể bán mười mấy vạn." Nghe anh ta nói thế, Cổ Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Linh Bảo nghe hai người nói chuyện, sự nghi ngờ trong lòng càng sâu hơn. Lời nói cử chỉ của Cổ Nguyệt hoàn toàn không ngây thơ hoạt bát giống như trước đây, trái lại cảm giác giống như một con buôn, không giống học sinh, nhưng lại giống dân xã hội đã lăn lộn ngoài xã hội rất nhiều năm.
Chàng trai tò mò hỏi: 'Miếng ngọc đắt như vậy em lấy ở đâu ra, em nhặt được à?"
"Không phải, hôm nay có một bạn học cùng trường em tặng. Cô ấy nói là bùa cầu bình an cầu ở quê, cấp trên quả thật có chút môn đạo, lúc đầu em cầm vào còn suýt nữa bị thương, sau đó rơi vỡ ra có vẻ là đã phá pháp thuật của cấp trên, không có gì khác biệt với những viên ngọc bình thường cả."
Chàng trai nghe nói vậy, lập tức quan tâm hỏi cô ấy có sao không, Cổ Nguyệt trấn an nói: "Anh yên tâm, hiện tại là em đang sống trong cơ thể của người khác mà, những cái pháp thuật kia đều sẽ không thể gây tổn thương nhiều cho em, đợi tròn một trăm ngày, em và cái cơ thể này dung hòa vào làm một, thì sẽ không còn thứ gì có thể đả thương được em nữa."
"Vậy thì tốt rồi." Chàng trai cảm thấy yên tâm, kèm theo câu hỏi có chút ghen tuông: "Bạn học gì, mà lại tặng em món đồ tốt như vậy? Không phải là con trai đấy chứ?" Cổ Nguyệt cười trừ một tiếng: "Anh suy nghĩ lung tung cái gì vậy! Là một bạn gái, quan hệ rất tốt với nguyên chủ, không biết có phải là trong nhà giàu lên đột ngột hay không, dù sao bắt đầu từ học kỳ trước đã trở nên rất giàu, cô ấy đối xử với bạn bè luôn rất phóng khoáng. Có điều em thật sự không ngờ, cô ấy lại tặng em một miếng ngọc đắt như vậy."
Nghe thấy là nữ sinh, sắc mặt của chàng trai thay đổi dễ chịu hơn, suy xét nói: "Kiểu bạn nhiều tiền ngu ngốc này, vẫn có thể tiếp tục kết giao, nói không chừng tương lai em tốt nghiệp còn có thể nhờ vả cô ấy.'
"Em cũng cảm thấy thế, cho nên cô ấy nói ngày mai mời em cùng ăn một bữa cơm trưa, em đã đồng ý rồi. Không ngờ nguyên chủ còn có bạn chất lượng cao như này." Trên mặt Cổ Nguyệt lộ ra vẻ rất hài lòng.
Hai người nói xong việc này thì bắt đầu ăn cơm, trong lòng Linh Bảo rốt cục cũng đã có manh mối.
Cổ Nguyệt đã bị quỷ hồn nhập vào người.
Nhưng cô từng nghe đến chuyện hoặc từng gặp qua chuyện quỷ hồn nhập vào người hoặc là mượn xác không trả, đều không thể duy trì được thời gian quá dài, dù sao cũng không phải là cơ thể của mình, nhiều nhất ba ngày thì sẽ bị cơ thể đẩy ra.
Nhưng cái cô Mạn Ni này, kết hợp với lời mà mấy lời Lê Tuyết nói, từ lúc mới khai giảng thì đã có bạn trai luôn, khai giảng đến bây giờ cũng đã gần ba tháng rồi, thời gian nhập vào người cũng là con số lớn hơn khoảng thời gian này, lại còn nói qua trăm ngày thì có thể hòa làm một. Cho tới giờ Linh Bảo chưa từng gặp qua loại tình huống này, trong chốc lát thật sự là hơi khó giải quyết.
Cô không chắc chắn thời gian cụ thể Cổ Nguyệt bị nhập vào người, nhưng kỳ hạn một trăm ngày sẽ không còn bao lâu nữa, có lẽ cũng chỉ còn mấy ngày.
Nếu như cô phát hiện sớm hơn một chút thì có lẽ tình huống sẽ khác, nhưng học kỳ này cô thường xuyên rời khỏi trường học, Cổ Nguyệt lại xa cách họ không gặp cô bao giờ, mãi cho tới hôm nay vô tình gặp mới phát hiện ra điều bất thường.
Suy cho cùng đã làm bạn một thời gian, cô không thể nhìn một cô gái dăm ba ngày lại cùng nhau ăn cơm, cùng lên lớp với cô cứ bị người khác mượn xác như vậy, tùy ý dùng cơ thể của cô ấy làm những chuyện mà bản thân cô ấy không tự nguyện, thậm chí đã mất đi tính mạng của mình từ đây.
Linh Bảo lo lắng Mạn Ni kia cũng là loại ma quỷ tinh quái rất mẫn cảm với thần thức, tạm thời không dùng thần thức để xem tình trạng linh hồn hiện tại của Cổ Nguyệt.
Như vậy thì, trước hết, phải điều tra cái cô Mạn Ni này và bạn trai của cô ta trước đã. Sau khi tìm hiểu rõ hơn tình trạng của đối thủ, sẽ có lợi cho việc tìm biện pháp giải quyết.
Đợi hai người đi ngủ, Linh Bảo lặng lẽ dùng thân thức mở túi tiền của chàng trai, lấy ra chứng minh thư của anh ta, ghi lại mã số và họ tên, sau đó lại để mọi thứ trở về hình dáng ban đầu, sau đó đi đến bên ngoài túc xá, gọi điện thoại cho Thang Viên. "Alo, Thang Viên, anh lập tức điều tra một người giúp tôi được không, còn có tình huống của bạn gái anh ta nữa, tôi muốn có kết quả trước buổi trưa mai."
Nếu cô Mạn Ni kia đã nhập vào người Cổ Nguyệt, thì chắc chắn là đã chết, bình thường đều sẽ có ghi chép vê mặt hình sự trinh sát, với quyền hạn của Thang Viên Cục quản lý các sự kiện thần bí, rất dễ dàng tra ra được những thông tin này.
Không biết Tê Mục nghĩ như thế nào, bây giờ đã từ chức ở Cục quản lý các sự kiện thần bí, nói là muốn quay về chuyên tâm tu luyện, bây giờ tổ của anh đã giao cho Thang Viên phụ trách.
Mặc dù thăng chức tổ trưởng, Thang Viên vẫn hiên hòa giống như trước đây, sảng khoái đáp ứng việc mà Linh Bảo phó thác, nói sẽ đi điều tra ngay lập tức.
Mười giờ tối, Mạn Ni nhập vào người Cổ Nguyệt và bạn trai cô ta cũng đã rửa mặt lên giường, anh ta ôm Mạn Ni, như là muốn thân mật một phen, nhưng lại bị Mạn Ni sốt sắng đẩy ra:
"Không được, đợi thêm chút thời gian nữa, đợi tròn một trăm ngày...
Chàng trai thở dài một tiếng, một mình nằm ngủ. Mạn Ni kề sát vào, đặt tay ở trên đầu của anh ta.
Linh Bảo rõ ràng nhìn thấy, một chút âm khí từ trên tay cô ta truyền vào não của chàng trai, chàng trai lập tức bất tỉnh.
Mạn Ni đứng dậy bắt đầu trang điểm, nhưng quá nửa tiếng, đã trang điểm thành thạo cho mình xong thành một cô gái hộp đêm cá tính, hình dáng cả người thay đổi chóng mặt, chắc có lẽ bạn trai cô ta có tỉnh dậy cũng không chưa chắc đã có thể nhận ra.
Trang điểm xong, liền gọi xe ra ngoài, nhìn địa điểm mà cô ta định vị, lại là Bar Rock lớn nhất ở khu Ngọc Trì.
Thần thức của Linh Bảo ở trên miếng ngọc, không thể nào thấy được những hành động sau đó của cô ta, nên trực tiếp rời khỏi ký túc xá, đi theo đến ngoài cửa quán bar đó.
Mở thần thức ra tìm kiếm một hồi, nhìn thấy Mạn Ni dùng cơ thể Cổ Nguyệt, ve vãn một người đàn ông trong quán bar một cách thành thạo, được hơn mười phút, hai người song song đi ra từ quán bar, đi thuê phòng ở một khách sạn gần đó.
Linh Bảo lặng lẽ thở dài, Cổ Nguyệt vẫn là một cô gái nhỏ ngây thơ ôm mơ mộng tốt đẹp vê tình yêu, ngay cả nụ hôn đầu cũng còn chưa cho đi, không biết khi biết được chuyện người khác dùng cơ thể của cô ấy ra bên ngoài làm mấy chuyện mang tính giống như lạm dụng như này, thì sẽ đau lòng đến cỡ nào.
Chỉ có điều hiện tại, việc cứu mạng người vẫn là quan trọng hơn. Cho nên Linh Bảo không ngăn cản, bởi vì cô đã có thể nhìn ra đây cũng không phải là lần đầu tiên, không cần thiết phải đánh rắn động cỏ sớm như vậy.
Hơn một tiếng sau, Mạn Ni và người đàn ông từ khách sạn đi ra, Mạn Ni tinh thần đồi dào, tà khí trên bộ tóc cô ta trở nên nhạt hơn chút, mà sắc mặt người đàn ông bên cạnh cô ta tiêu tụy đi rất nhiều, tinh khí trên người chí ít cũng đã hao tổn một phần ba, coi chừng sau khi quay vê thì sẽ bệnh nặng một trận.
Thang Viên biết được tin Linh Bảo có bạn đã bị quỷ hồn chiếm lấy cơ thể, tình huống khẩn cấp, cũng rất tận tâm. Cúp điện thoại xong lập tức bắt đầu tìm kiếm thông tin bạn trai Mạn Ni ở trên hệ thống công an, tìm hiểu nguồn gốc, cũng đã tìm thấy vụ án của Mạn Ni, lập tức gọi điện thoại cho Linh Bảo.
Mạn Ni họ Lý, là nhân viên tài vụ bình thường ở một công ty bán lẻ, quản lý số tiền mặt tương đối lớn, nửa năm trước tan ca xong trên đường đi gửi tiết kiệm bị lôi vào trong một chiếc xe tải ven đường, sau đó ngày hôm sau mới có người phát hiện thi thể của cô ta bị vứt bỏ trong một gian nhà xưởng ở vùng ngoại ô, tất cả tiền tài đồ trang sức trên người đều đã bị lấy đi, thậm chí bộ tóc dài được chăm sóc rất tốt của Lý Mạn Ni, cũng đã bị cắt theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận