Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 196:
Đội trưởng tổ hành động ở thành phố S là Thang Viên sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng, điên cuồng thúc giục tài xế tăng tốc độ, sợ Lục Linh Bảo gặp chuyện chẳng lành.
Hơn mười phút sau, đoàn người liền tới ngõ bên ngoài tiệm tóc giả kia, vừa bước xuống xe thì nhìn thấy ánh chớp phát ra từ phía tiệm. Từng đạo từng đạo tia sét từ không trung đánh vào phía cửa sắt của tiệm tóc giả, cửa sắt chống trộm sớm đã bị đánh cho tan tành.
Ở đầu ngõ nhỏ cách đó năm trăm mét, rất nhiều người tụ tập lại, phần lớn đều là người sống ở khu dân cư bên trong tiệm tóc giả. Bọn họ phát hiện ra có sét đánh ở căn nhà phía ngoài tiểu khu, hơn nữa không hề có dấu hiệu ngừng lại, họ sợ tới nỗi chạy hết ra phía ngoài, lúc này đang bàn tán xôn xao.
Trình Toàn Khắc nhìn thấy ánh chớp phát ra bên kia liền đoán ra được là Lục Linh Bảo đang tranh chấp với con quỷ kia, thâm nghĩ đây đúng là cơ hội tốt để tạo ra sự cố khiến Lục Linh Bảo bị trọng thương, miệng hét lớn một câu: "Chúng ta mau đi hỗ trợ Lục tiểu hữu!”
Ông ta đi trước dẫn đầu, trong lúc những người khác còn chưa kịp phản ứng, ông ta đã phóng như bay về phía tiệm tóc giả kia.
Thang Viên đang định theo sau lại bị các tiền bối đi cùng ra lệnh ở lại bên ngoài, cùng những cảnh sát đặc nhiệm trấn an dân thường và tổ chức sơ tán, nhằm đề phòng dân thường và đám tiểu bối bị vạ lây khi xảy ra tranh chấp.
Đương nhiên, đây chỉ là một câu nói mà thôi, phân phó xong, năm cao thủ tiên thiên cũng ngay lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới tiệm tóc giả.
Ai ngờ rằng lúc chạy gần tới tiệm tóc giả, họ đã nghe thấy âm thanh vật gì đó phát nổ. Ngay sau đó, đám người cảm nhận được một vụ nổ mang theo một nguồn lực lượng cường đại đang hướng về phía bọn họ, tất cả mọi người đều bị thổi tung lên, dãy nhà thấp nơi có tiệm tóc giả cũng đổ sụp hoàn toàn.
Uy lực của vụ nổ này chẳng khác gì một lượng lớn thuốc nổ TNT.
Hai vị cao thủ tiên thiên tam cảnh tới trước ứng cứu đều bị vụ nổ làm cho rách đầu chảy máu, nhưng ít nhất vẫn có thể miễn cưỡng bò từ dưới đất dậy. Bốn cao thủ tiên thiên nhị cảnh cũng không đủ sức để chống lại uy lực giống như vũ khí nóng này, không bị nổ thành từng mảnh như người bình thường đã xem như tốt lắm rồi, lúc này cơ bản đều đang nằm trên mặt đất, không ngừng nôn ra máu. Thảm nhất vẫn là người chạy tới nhanh nhất Trình Toàn Khắc, hai cánh tay đều bị nổ tung mất, trên bụng còn có một cái lỗ lớn.
Linh Bảo người đầy bụi bặm bò ra từ đống đổ nát, miệng ngậm toàn sỏi cát và đất bụi, cô nhổ ra vài ngụm nước miếng, còn phải thi triển thuật thanh tẩy cho bản thân mới cảm thấy khá khẩm hơn. Sau đó, cô nhìn mấy ông lão từ đầu tới chân đều là máu ở bên ngoài, lại nhìn bản thân mình tay chân vẫn lành lặn sạch sẽ, biểu cảm trên gương mặt phút chốc liền trở nên ngượng ngập: "Ừm... đây thực sự chỉ đơn thuần là sự cố, tôi cũng không ngờ rằng cô ta lại bỗng dưng tự phát nổ..."
Vừa nãy, lúc cô đang thẩm vấn nữ quỷ kia, rõ ràng cô ta đang chuẩn bị khai ra rồi, không ngờ rằng vừa nói được một câu "Người truyền pháp lực cho tôi là... lại đột ngột phát nổ. Cô cảm nhận được nguy hiểm, ngay lập tức chộp lấy quyển sổ ghi thông tin của những nạn chân trên quầy rồi chạy đi, căn bản không kịp lập kết giới bảo hộ cho những người khác.
Thời gian có hạn, cô chỉ có thể bảo vệ được quyển sổ ghi thông tin nạn nhân của rất nhiều người bình thường kia. Vốn dĩ cô nghĩ rằng những tu giả kia sẽ tự bảo vệ được bản thân, nào ngờ họ lại yếu đuối tới vậy.
Lúc cô triển khai thần thức, chú ý tới những người này vô cùng tích cực muốn tới cứu cô, kết quả nhân vật chính như cô đây an toàn lành lặn, những người tới cứu cô lại bị thương đến thảm hại.
Trong lòng Linh Bảo có chút áy náy, nhìn toàn bộ xung quanh một lượt, ông lão bị nổ tung đứt mất cả hai cánh tay kia là thảm nhất, vì vậy, cô lập tức đi tới, quan tâm hỏi:
"Vị lão tiên sinh này, ngài cảm thấy thế nào?”
Thấy cô tự do di chuyển, cơ thể hoàn toàn nguyên vẹn, trên người không dính lấy một hạt bụi, Trình Toàn Khắc đang thoi thóp trên mặt đất phun ra một ngụm máu tươi.
Những tiên thiên cao thủ khác bộ dáng cũng như gặp phải quỷ, cô ta thực sự là tiên thiên nhất cảnh sao? Toàn bộ tiên thiên nhị cảnh tam cảnh đều bị thương tới mức này, nhất cảnh như cô ta lại không có tổn hại gì cả ư?
Linh Bảo kêu những người này đến chủ yếu là để giúp giải cứu một hai trăm người bị nạn kia, nhiều người bị hại như vậy nếu không có người giúp đỡ thì một mình cô không lo liệu hết được, bởi vì muốn cứu những người bị hại kia cần tiêu hao rất nhiều thần lực.
Suy đi tính lại thì Linh Bảo thấy tốt nhất là nên chữa trị cho bọn họ trước. Dùng thần thức xem qua sáu người ở đây, thấy họ tuy bị thương cũng nặng nhưng may là chỉ bị thương ngoài da, dùng bùa chữa trị là được. Bùa này là để đề phòng Tề Mục bị thương cần dùng đến, có thể xem chúng như "thuốc dự phòng" nên cô vẽ cả một xấp bỏ vào túi.
Cô lấy ra năm tấm bùa chữa trị dán vào sau ót của ba ông lão nằm trên đất. Cô cũng không quên dán bùa cho hai ông lão sức lực còn khá tốt đang đứng bên cạnh.
Trong lúc những cao thủ tiên thiên còn đang đắm chìm trong sự kinh ngạc về sức mạnh của Linh Bảo, lại thấy cô lấy mấy tấm bùa từ túi ra, bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì phía sau ót mỗi người đã bị dán một tấm bùa. Ngay sau đó một nguồn linh khí được truyền vào cơ thể họ, đi đến những chỗ bị thương của nội tạng và cả vết thương bên ngoài.
Mấy người bọn họ đều vô cùng kinh ngạc.
"Tiểu Lục... Lục đạo hữu, đây... đây là?" Vị cao thủ tiên thiên tam cảnh ông Ngô lúc đầu có cơ hội giao đấu với Linh Bảo, ông ta còn định sẽ nhận cô làm đệ tử, lúc này đây lại lắp bắp hỏi. Ông ta say mê với bùa chú nên khi thấy bản lĩnh này của Linh Bảo thì rất kinh ngạc. "Trị thương cho các ông đấy, đợi cho vết thương ổn rồi thì có thể gỡ xuống." Giọng Linh Bảo nói cứ như đó là một tờ giấy có thể tùy tiện dán đâu cũng được. Cô vừa nói vừa đi nhặt hai cánh tay bị nổ lìa của Trình Toàn Khắc rồi đi đến bên cạnh ông ta, một tay đỡ cánh tay lên, tay còn lại thì dán bùa, ngón tay cô nhấc lên thi triển pháp quyết, sau đấy thì bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra cánh tay của Trình Toàn Khắc đang dần dần được nối lại.
Con mắt của ông Ngô nhìn đến sắp rớt ra ngoài: "Cái... cái này làm sao có thể làm được như vậy?”
Đó là cánh tay bị đứt lìa đấy, thịt xương gì đều gãy hết rồi, làm sao một tấm bùa lại có thể nối lại được, sao lại dễ dàng như đứa con nít đang gắn lại tay chân cho búp bê vậy?
Mấy người khác nghe thấy thế thì nhìn sang, tận mắt chứng kiến cảnh Linh Bảo nối cánh tay còn lại, bọn họ thấy thế thì miệng đều mở to ra, mắt trợn tròn cả lên.
Đến vài phút sau, khi vết thương trên bụng của Trình Toàn Khắc cũng đã khép lại hoàn toàn thì mọi người mới bình tĩnh lại, mí mắt giật giật. Nếu không phải thấy đám tiểu bối cũng bắt đầu bu lại thì nhóm người cao thủ tiên thiên này đã gào thét lên.
Rốt cuộc đây là thân thánh phương nào, mọi người đều là tu tiên tại sao cô có thể tu được đến mức độ cao cấp như vậy! Thay thịt nối xương, làm như vậy có khác nào thần tiên trong truyền thuyết!
Những người khác trong lòng còn đang gào thét thì ông Ngô đã trực tiếp đi qua, ông ta kích động hỏi:
"Lục tiểu hữu, những tấm bùa này đều là do cô vẽ sao?"
"Đúng vậy." Linh Bảo thuận miệng trả lời.
Vẻ mặt của ông ta lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc, cả người đều ngây ra, không biết ông ta đang nghĩ gì.
Linh Bảo thấy Thang Viên đi đến nên cũng không để ý đến ông ta nữa, cô đi thẳng đến chỗ của Thang Viên:
"Vừa rồi lúc thẩm vấn nữ quỷ kia, khi cô ta đang muốn khai ra kẻ đứng đằng sau thì bỗng nhiên tự phát nổ, quỷ hồn đi cùng cô ta cũng bị nổ đến hồn bay phách tán, bây giờ tất cả manh mối đều bị đứt đoạn."
Thang Viên cuốn quýt hỏi thăm: "Vậy cô có bị làm sao không?" "Anh yên tâm, tôi không bị gì hết. Trên người tôi có vài tấm bùa phòng ngự nên không sao." Linh Bảo lấy từ trong túi ra vài tấm bùa phòng ngự cho anh ta xem, món đồ này là đợt đi huyện Y còn dư lại, cô thấy thời đại này trong tay ai cũng có súng nên cô luôn để vài tấm bùa vào trong túi để phòng thân. Bởi vì chính cô cũng không chắc rằng tấm thân phàm nhân này rốt cuộc có chịu nổi lực ảnh hưởng của việc tự phát nổ như lúc đó hay không. Nghe những lời đó, nhóm người cao thủ tiên thiên như bừng tỉnh. Bây giờ kể ra một người chưa tới hai mươi tuổi mà đã là cao thủ tiên thiên thì đã rất lợi hại rồi, nếu như biết được cô còn chưa tới hai mươi tuổi mà đã là tiên thiên tứ cảnh chắc đám lão già đó sẽ đi tự tử vì nghĩ không thông mất! Các vị tổ tông dù tu luyện cả một đời hơn một trăm năm thì cũng khó mà đạt được cảnh giới tứ cảnh tiên thiên, khắp cả nước còn chưa có tới mười người. Mà bây giờ một đứa nhóc chưa tới hai mươi tuổi đã là tiên thiên tứ cảnh, thật sự làm cho cả giới tu tiên phải bái phục.
Trình Toàn Khắc nằm trên đất thở mạnh một hơi, lúc nhìn thấy Lục Linh Bảo không một chút tổn thương nào đi ra từ đám tàn tích thì cả thân hồn của ông ta đều chấn động. Tu vi còn cao hơn cả tiên thiên tam cảnh, thật là một sự tồn tại rất đáng sợ, vậy mà trước đó ông ta còn muốn tính kế với một cao nhân như vậy, chắc lúc ấy ông ta chê mạng mình quá dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận