Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 74:
Linh Bảo đang muốn nói chuyện thì một cái phích nước nóng bay tới đầu của hiệu trưởng, nếu lần này bị đánh trúng dù không chết thì cũng mất đi nửa cái mạng. Cô ném một lá bùa qua, lập tức phích nước nóng kia nổ tung ở trong không trung, mấy miếng thuỷ tinh bắn ra cũng không đả thương được ba người. Linh Bảo híp lại mắt nhìn hư không, lạnh lùng nói:"Ngươi thế mà còn không biết hối cải!" Nói xong liên ném một tấm bùa vàng vào không khí. Chỉ nghe một tiếng rít do bị đau, không khí xung quanh trở nên lạnh hơn. Quỷ vật bị lá bùa của Linh Bảo gây thương tích, âm khí tiết ra khiến cho toàn bộ ký túc xá bị âm khí bao bọc càng thêm dày đặc, lúc này ba người trong ký túc xá cũng thấy được bộ dáng của con quỷ kia.
Thì ra không phải một con quỷ nữ tóc dài như bọn Chu Đào Đào tưởng tượng mà là một người mặc đồng phục học sinh cấp ba, nam sinh có chút nhỏ nhắn, gương mặt trắng bệch còn môi đen nhánh, trong mắt toàn là tơ máu, khuôn mặt hắn dữ tợn giống như mũi tên mà bay tới Linh Bảo:
"Cô làm hỏng chuyện của tôi, tôi muốn giết cô!"
Lúc quỷ nam bay tới muốn tiếp cận Linh Bảo thì trái tim chủ nhiệm lớp và hiệu trưởng đập liên tục. Lại thấy thiếu nữ ấy đảo một cái đã bắt được cổ áo quỷ nam, tát bạch bạch mấy cái rồi hô lên. Mỗi lần cô đánh thì trên đầu quỷ nam kia lại có một luồng khí đen toát ra.
Mãi đến sáu bảy lần, cô mới ném quỷ nam xuống đất. Khi quỷ nam kia chạm đất, liền bay nhanh về phía cửa sổ, nhìn giống như là muốn chạy trốn nhưng lại không ngờ giống như đụng phải hàng rào điện, trực tiếp bị quăng trở về, trên người vẫn còn bắn ra tia chớp.
"Lá gan của cậu cũng không nhỏ, thế mà lại hại ba mạng người vô tội!" Linh Bảo từ trên cao nhìn xuống quỷ nam, lạnh lùng nói.
Cô nhìn thấy trong hồn thể của quỷ nam có mệnh nợ, không chỉ hai người mà là ba người mệnh nợ. Chứng minh hắn đã giết một người trước khi giết bạn cùng phòng Chu Đào Đào.
"Trước kia do e dè quá nhiều mới bị người ta ức hiếp tới chết!" Quỷ nam giọng căm hận nói: "Bọn họ cũng là những người khinh bỉ người ta, loại người thờ ơ lạnh nhạt, đều vô cùng đáng chết! Bọn họ đều thiếu nợ tôi, cho nên trời cao mới cho tôi cơ hội, để bọn họ trở thành đồ ăn của tôi!"
Thoạt nhìn như có nội tình nên Linh Bảo nhìn về phía hiệu trưởng: "Cậu ta giống như rất hận ông cùng các học sinh cấp ba khác, ông biết cậu ta không?" Giọng điệu công kích của quỷ nam không giống như lúc cậu ta trêu chọc ông già thần côn, mà là công kích hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp của Chu Đào Đào. Hiệu trưởng nhìn kỹ, đúng là ông ta có biết người này.
Đứa nhỏ này tên là Nghê Hạo, trước khi khai giảng đầu năm học năm nay đã tự sát tại nhà. Học kì 1 phụ huynh của cậu ta vẫn luôn tới trường học gây sự, nói cậu ở trường bị bạo lực học đường nên không muốn đi học, rồi mới gây ra chuyện tự sát, yêu cầu giáo viên chịu trách nhiệm. Nhưng người là chết ở nhà trong kì nghỉ đông nên hiệu trưởng cảm thấy trường không có nghĩa vụ phụ trách, vì thế hai bên cách vài bữa lại cãi nhau vì chuyện này, cho tới khi gần kì nghỉ hè mới hết, có thể phụ huynh học sinh thấy không thể chiếm được thế mạnh nên không tới nữa.
Nghe được lời hiệu trưởng nói vậy thì quỷ nam kia tức đến nỗi đỏ bừng hai mắt: "Mẹ tôi bởi vì tôi chết mới vào bệnh viện, mấy người còn ở đây nói bóng nói gió! Đáng chết! Ông thật đáng chết!"
Nói xong, cậu ta giương nanh múa vuốt lần nữa đánh tới phía hiệu trưởng. Linh Bảo tát một cái quăng cậu ta xuống mặt đất, quỷ nam mất đi năng lực công kích hoàn toàn, sắc màu trắng xanh trên mặt đều tan hết, thoạt nhìn cậu ta giống như người bình thường, cậu ta cuồng loạn quát:
"Vì sao? Vì sao lại đối xử với tôi như vậy, lúc còn sống thì bị khinh bỉ cho tới chết, lúc chết cũng không thể báo thù cho bản thân!"
"Ba người chết lúc trước là những người đã từng ức hiếp cậu ta sao?" Linh Bảo hỏi hiệu trưởng.
Hiệu trưởng lắc đầu: "Cậu ta là học sinh lớp 10A5, ba người chết là lớp 11, lớn hơn cậu ta một lớp thì đương nhiên không có qua lại. Những người ức hiếp đều là bạn cùng lớp của cậu ta."
Linh Bảo đỡ trán, đúng là một tình huống rối rắm, người này tuy rằng đáng thương, nhưng bị oán khí khống chế, giết ba học sinh không liên quan. Nhưng có một việc rất không thích hợp, nghe hiệu trưởng nói thì rõ ràng đây là con quỷ mới chết nửa năm, còn là tự sát, tại sao lại có sức lực cường đại như vậy?
Theo lý thuyết, sức mạnh quỷ tự sát là yếu nhất, yêu cầu tích tụ nhiều năm oán khí mới có thể ảnh hưởng tới vùng sóng điện não đến người khác, làm người ta bị ảo giác rồi tiến hành mê hoặc. Thế nhưng cậu ta lại có thể giết người mà còn giết liên tiếp ba người.
Linh Bảo bắt người này lại đây, phát hiện oán khí của cậu ta tuy rằng bị cô đánh tan, trạng thái của hồn thể lại rất không bình thường, cô nhìn một hồi lâu mới phát hiện manh mối: "Cậu... Cắn nuốt hồn phách ba người kia?" Quỷ nam ngạnh cổ: "Như vậy có thể làm tôi tăng cường sức mạnh, thì tại sao tôi lại không nuốt!"
Ánh mắt Linh Bảo nháy mắt trở nên có chút nghiêm khắc: "Ai giúp cậu làm như vậy? Mau nói!"
Đây là một loại tà pháp cổ từng có, người tu luyện nên tà pháp này có thể dùng bí pháp khiến cho người đó lựa chọn được quỷ đi cắn nuốt hồn phách khác, khi con quỷ đã đủ mạnh thì người đó có thể hấp thu toàn bộ sức mạnh trên người con quỷ. Người đó đã lập khế ước hữu hạn trên người con quỷ, lúc nào cũng có thể triệu hồi quỷ.
Linh Bảo âm thâm đề cao cảnh giác, thả một sợi thân thức đánh vào trên người quỷ nam.
"Tôi sẽ không bán đứng ân nhân của tôi!" Quỷ nam không chịu khai"Ân nhân?" Linh Bảo châm chọc mà cười: "Nếu cậu không nói thì tôi cũng chỉ có thể để cho cậu tiến hành nghi thức khống chế linh hồn, đến lúc đó tổn thương tới hôn phách của cậu thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm."
Nói xong, cô ra vẻ chuẩn bị hành động thì ngay lúc đó có một trận gió nhẹ thổi qua, quỷ nam trong tay cô nháy mắt không thấy tung tích.
"Chạy rồi! Bây giờ phải làm sao?" Dương Đại Long lo lắng nói: "Trông dáng vẻ của tên quỷ kia vô cùng xảo trá, sau này muốn bắt cậu ta xem chừng còn khó hơn!"
"Không cần phải lo lắng, chuyện này tôi sẽ xử lý sạch sẽ." Linh Bảo đưa cho bọn họ viên an thân*, lại hỏi hiệu trưởng: "Người bắt nạt cậu ta bị trừng phạt như thế nào?”
*ví với những lời nói và hành động nhằm làm cho người khác an tâm
"Cái này..." Mặt hiệu trưởng lộ vẻ khó xử, lúc ấy chủ yếu là phụ huynh học sinh cãi nhau rất căng với trường học, hơn nữa người cũng đã chết, trường học đã tiến hành một lần ghi lỗi đối với những học sinh bắt nạt kia, không tính là trừng phạt quá nghiêm khắc gì.
Ánh mắt của Linh Bảo như nhìn thấu hết thảy, không hiểu sao hiệu trưởng có chút chột dạ, thật ra ông ta cũng bị quỷ nam kia dọa cho sợ, rất nhanh nhẹn đáp: "Chúng tôi sẽ họp lại rồi điều tra chuyện này lần nữa, đối với mấy học sinh kia phải tiến hành mức trừng phạt nghiêm khắc nhất! Cũng phải bồi thường cho phụ huynh học sinh."
Bạo lực học đường thật sự là không có cách giải quyết, không có luật pháp để tiến hành quy phạm, cái gọi là trừng phạt nghiêm khắc nhất, cùng lắm cũng chỉ là đuổi học, sao có thể đền bù cho tính mạng của một người được. Nhưng mà, những việc khác cũng chỉ có thể chờ bọn họ tự thanh toán với nhau trong thông đạo Luân Hồi thôi. Loại bỏ bạo lực học đường, thực tế mà nói thì việc quan trọng nhất vẫn là nhà trường phải tăng cường giám sát.
"Chuyện đã qua rồi thì không nói, sau này nếu gặp lại chuyện bởi vì bị bạo lực học đường mà tự sát, ma quỷ lộng hành thế nào trong trường học, tôi cũng sẽ không xen vào nữa." Cuối cùng Linh Bảo cảnh cáo.
Hiệu trưởng vội vàng nói: "Chúng tôi chắc chắn sẽ tăng cường tương quan giữa hai phương diện giáo dục và giám sát, sẽ không để bi kịch tái diễn lần nữa." Nói xong, hiệu trưởng liên đề xuất trả cho Linh Bảo thù lao lần này, tìm được đường sống trong chỗ chết, ông ta chủ động tăng tiên lên thêm mười ngàn đồng.
Ông ta vừa nói như vậy, Dương đại sư cũng vội vàng lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị thanh toán mười ngàn đồng mới vừa hứa hẹn, Linh Bảo khoát tay một cái: "Được rồi, giúp tôi đưa tiền này cho phụ huynh của đứa bé vừa rồi đi."
Cô có một trăm vạn tiền tiết kiệm, không hề thiếu tiền, coi như đó là một phần tâm ý mà cô dành cho gia đình mất đi đứa con độc nhất đó. Hơn nữa cũng không phải cô không có thu hoạch gì, thế mà lại thu được tín ngưỡng chỉ lực của bảy người này đó.
Nghĩ đến mấy người thiếu niên còn ở ngoài cửa chờ cô, Linh Bảo cầm ra mấy lá bùa trừ tà vẽ bằng mực đỏ, đưa cho Chu Đào Đào và bốn người: 'Đề phòng nhỡ có chuyện gì xảy ra, mấy đưa mang theo lá bùa trừ tà này, có thể ngăn cản ba lần công kích của tà vật."
Đám người Chu Đào Đào cảm kích vội vàng nhận lấy, hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp cùng với Dương đại sư, thấy lá bùa trừ tà này đều hết sức nóng mắt, mới vừa rồi bọn họ thật sự bị ác quỷ kia dọa cho sợ vỡ mật.
"Lục đại sư, có phải cô xem chúng tôi cũng..."
Linh Bảo nhìn bọn họ một cái: "Người trưởng thành thì lấy tiền mà mua, hai ngàn một tấm."
Ba người vội vàng lấy tiền, Linh Bảo xoẹt xoẹt vẽ mấy lá bùa trừ tà, đưa cho bọn họ một người một tấm, ba người cũng xem như bảo bối mà cất vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận