Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 215:

Chương 215:Chương 215:
Nhưng mà, sau khi đi vào Cục Cảnh Sát, rất nhanh hắn đã có đáp án. Lục Linh Bảo đi vào Cục Cảnh Sát liền đi thẳng đến tòa nhà hành chính, đi tới văn phòng trưởng phòng đặc cần trong đó, từ trong túi lấy ra một quyển sổ nhỏ có điểm tương tự huy chương cảnh sát đưa cho đối phương, trưởng phòng đặc cần vốn muốn chỉ trích bọn họ xông vào làm loạn khu hành chính thì khi thấy thứ trên tay cô, sắc mặt ngay lập tức thay đổi, thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ, trở nên vô cùng cung kính: "Không biết lãnh đạo có yêu cầu chúng tôi trợ giúp gì hay không đây ạ?”
Lãnh đạo? Đây là văn phòng trưởng phòng phải không, trưởng phòng gọi Lục sư muội là lãnh đạo?
Rốt cuộc sư muội này có lai lịch gì? Hướng Văn Nam sợ ngây người, nghĩ. Hắn nào đâu có biết, Lục Linh Bảo cũng là lần đầu tiên dùng giấy chứng nhận này.
Cục trưởng Cục quản lý các sự kiện thần bí nói cho cô biết, câm giấy chứng nhận này là có thể điều động lực lượng hành chính địa phương, không nghĩ tới thật sự là dùng khá tốt.
Lục Linh Bảo nói rõ ý đồ khi đến đây, trưởng phòng lập tức điều tra hệ thống một phen, sau đó liên hệ với người phụ trách vụ án, không lâu sau, đã có cảnh sát của đội điều tra hình sự đi tới văn phòng gặp mặt.
"Đây là trưởng quan Lục của Cục An ninh Quốc gia, về vụ án tự sát kỳ lạ của Vương Trí Long, có một số việc cần người trong cục chúng ta hỗ trợ, anh đưa cô ấy đi xem thi thể của Vương Trí Long đi, nếu trưởng quan Lục có yêu cầu gì thì hãy phối hợp hết sức với cô ấy."
Vương Trí Long được nhắc tới chính là vị đồng nghiệp tự sát của Hướng Văn Nam.
Vì thế, Lục Linh Bảo và Hướng Văn Nam được vị cảnh sát kia dẫn đến khu vực nhà xác lưu trữ, lấy thi thể của Vương Trí Long ra.
Thi thể được để trong kho lạnh, đã đông đến cứng ngắc, Lục Linh Bảo lấy ra một tờ bùa giấy, vẽ một tờ bùa dẫn hồn, ném lên thi thể, bắt đầu thi triển thuật dẫn hồn.
Nhưng mà, đã trôi qua mười mấy phút, lá bùa lại không hề có một chút biến hóa nào. Lục Linh Bảo cũng không thấy được quỷ hồn xuất hiện trong phòng. Tốc độ của quỷ hồn không thể so sánh với người thường, cho dù khoảng cách xa xôi đến mấy, mười mấy phút cũng đủ để triệu hoán quỷ hồn đến đây. Thuật dẫn hồn này không tầm thường, ngay cả quỷ hồn đã bị thu vào thông đạo Luân Hồi cũng có thể tạm thời cho mượn.
Nhưng mà quỷ hồn này không hề đến.
Vậy thì chỉ còn có một khả năng, hôn phách của Vương Trí Long đã không còn tồn tại trên đời nữa...
Người bình thường bị quỷ hồn giết chết, ngay cả hồn phách cũng không tồn tại ở hậu thế, nếu thật sự là như vậy, sự tình xem ra không phải là chuyện đơn giản... Điều này làm cho Lục Linh Bảo không khỏi nhớ tới Luyện Quỷ Môn. Chẳng lẽ còn có dư nghiệt của Luyện Quỷ môn tác quái ở nhân gian sao? Ngắn ngủi chỉ hơn mười ngày đã liên tục có hai người bị tập kích, nếu không sớm tìm được đầu sỏ gây ra chuyện, chỉ sợ sẽ tiếp tục có không ít người vô tội bị hại.
"Xem ra, chúng ta phải tự mình đi thăm dò chuyến cuối cùng của xe buýt công cộng 321 rồi."
Dù sao chuyện Lục Linh Bảo vướng vào vụ này một phần cũng là việc của hắn, Hướng Văn Nam vì lo lắng cô đi một mình nguy hiểm nên đã đợi cùng cô, nhưng hai người đợi đến mười hai giờ đêm cũng không chờ được chuyến xe buýt cuối cùng mang số 321.
Ngày hôm sau kết quả vẫn như vậy.
Vào ngày thứ ba, Linh Bảo nhận ra một số vấn đề: "Học trưởng Hướng, hôm nay anh đừng đeo bùa bình an nữa."
Không chỉ dặn hắn như thế, hôm nay Lục Linh Bảo cũng dán lên người một tấm bùa liễm tức, hoàn toàn che lấp linh khí trên người mình.
Cô tiếp xúc cùng yêu ma rất nhiều nên đã có không ít kinh nghiệm, có quỷ có thể cảm ứng được linh khí, có quỷ có thể cảm ứng được linh lực của người tu luyện, cho nên nhất định phải hoàn toàn ngụy trang thành người bình thường thì mới dụ chúng vào tròng được. Để tăng tỷ lệ thành công, cô còn thêm một chút âm khí vào người Hướng Văn Nam.
"Lục sư muội, sao đột nhiên tôi lại cảm thấy có chút lạnh vậy?" Hướng Văn Nam rất mẫn cảm, ngay sau khi Lục Linh Bảo thêm âm khí vào người hắn đã hỏi ngay.
"Lạnh là chuyện bình thường, tôi cũng đang lạnh đây." Lục Linh Bảo bình tĩnh nói như thể không có việc gì. Chờ bọn họ bắt được quỷ, cô lại xua tan âm khí cho hắn, đồng thời bổ sung thêm chút linh khí thì sẽ không để lại bất kỳ tổn thương qì.
Lúc 11 giờ 20 phút, một chiếc xe mang số 321 đi ngang qua, Hướng Văn Nam muốn chặn xe, Linh Bảo liền kéo hắn lại: 'Chiếc này không phải."
Đợi đến 11h50, phía trước truyền đến tiếng xe buýt chạy trên đường. Theo mắt nhìn của người bình thường, chiếc xe này có chút không rõ ràng, nhưng Linh Bảo biết sương mù lượn lờ ở trên đầu xe kia đều là quỷ khí âm u.Tới đây!" Hướng Văn Nam có chút lo lắng đứng ở chỗ biển báo dừng và vẫy xe buýt.
Chiếc xe dừng lại trước mặt họ.
Trong mắt Hướng Văn Nam, chiếc xe buýt này có ít nhất mười hành khách hoặc ngồi hoặc đứng, thoạt nhìn không khác gì một chiếc xe buýt bình thường chạy vào đêm khuya. Nhưng Lục Linh Bảo đã đồng ý để hắn vẫy chiếc xe này chứng tỏ xe này không bình thường, tuy nhiên có cô đồng hành bên cạnh, hắn tương đối yên tâm, mạnh dạn lên xe.
Hướng Văn Nam không biết trong mắt Linh Bảo, đây là một chiếc xe buýt mà đầu xe bị lõm, rách nát, rỉ sét loang lổ, bên trong lại không có bất kỳ người nào, ngay cả tài xế cũng không có, thế mà xe vẫn tự chạy được. Thấy vẻ mặt Hướng Văn Nam vẫn bình thường, cô biết trong xe nhất định có ảo giác.
Làm bộ như không phát hiện ra gì, cô và Hướng Văn Nam cùng nhau lên xe. Xe chạy suốt quãng đường, qua ba bến mới dừng lại, một ông già mặc áo dài, chống quải trượng đi tới.
Ngồi đối diện Linh Bảo, Hướng Văn Nam toàn thân căng thẳng, dùng điện thoại di động gửi tin nhắn cho Linh Bảo: "Chính là ông tat"
Linh Bảo cẩn thận nhìn ông già. Ông ta mặc một chiếc áo choàng dài mang lại cảm giác già nua, người dựa vào một cây gậy, làn da khô và đôi mắt của ông ta chỉ là hai lỗ đen trống rỗng. Đây hẳn là dưới tình trạng không có ảo ảnh, thi thể đã hiện ra dưới trạng thái chân thật nhất.
Nhìn trạng thái của thi thể, có thể biết đó là một lão quỷ đã có tuổi, khó trách có thể nhận ra khí tức của tu sĩ.
Nghiệp nợ trên người quỷ vật không thể gạt được ánh mắt Linh Bảo. Cô vừa nhìn đã biết lão quỷ này giết không ít người, hơn nữa quỷ hồn thể hiện ra một loại mật độ không tâm thường. Từ đó có thể suy ra, ông ta không chỉ giết người mà còn cắn nuốt hồn phách của nạn nhân.
Điểm này thực sự rất giống với những quỷ hồn được nuôi dưỡng bởi Luyện Quỷ Môn.
Nếu đích thực là dư nghiệt của Luyện Quỷ Môn, nhất định phải bắt người ra, bằng không còn không biết bọn chúng muốn tạo ra bao nhiêu cỗ máy giết người như thế này để dùng cho việc giết người và nuốt chửng hồn phách nhằm tăng thêm tu vi nữa.
Gần mười hai giờ, âm khí giữa trời và đất càng lúc càng đậm, Linh Bảo âm thầm tăng cường cường độ âm khí trên người, ông lão nhìn cô rồi đứng bên cạnh Hướng Văn Nam.
Khi xe đến trường, cả Linh Bảo và Hướng Văn Nam đều xuống xe, ông già đi theo Linh Bảo đến ký túc xá nữ.
Trên đường đi, Linh Bảo đột nhiên dừng lại, mở chiếc túi nhỏ ra và bắn một lá bùa Ngũ Lôi về phía ông già.
Chỉ nghe một tiếng sấm gầm lên, nhìn lại đã thấy ông lão bị đánh ngã xuống đất, hét lên một tiếng, yêu khí trên người phần lớn đều biến mất."Cô... Cô..." Ông ta sợ hãi nhìn Linh Bảo, rồi mới phát hiện mình đã mắc mưu. Linh Bảo lấy ra một lá bùa khác, giơ tay lên lạnh lùng nói: "Ông dám giết người vô tội bừa bãi, hôm nay tôi sẽ vì dân trừ hại, đánh ông đến khi hồn phi phách tán thì thôi!
Thấy tình hình của mình có vẻ bất lợi, lão quỷ tức khắc bỏ chạy. Tốc độ của lão quỷ rất nhanh, Linh Bảo phải tăng thêm thần lực mới có thể vững vàng đuổi theo lão.
Bằng cách này, cô có thể đuổi theo ông ta để tìm ra thủ phạm đứng đẳng sau vụ này.
Nhưng chẳng được bao lâu thì đột nhiên có chuyện xảy ra. Linh Bảo nhận thấy lão quỷ đang nhanh chóng trở nên trong suốt.
Không ổn! Có người đang dùng biện pháp đặc thù triệu hồi quỷ hồn này. Nếu là như vậy, cô là người phàm sẽ không có khả năng đuổi theo.
Linh Bảo nhanh chóng suy tính trong lòng. Nếu để quỷ hồn này chạy thoát, ông ta và xe buýt không có quan hệ ràng buộc, rút kinh nghiệm lần này, dựa theo trình độ xảo quyệt của ông ta sẽ không có khả năng xuất hiện lại trên chuyến xe buýt số 321 như cũ. Vậy thì sau đó cô muốn tìm được ông ta lần nữa sẽ rất khó. Thả hổ về rừng sẽ vô cùng rắc rối về sau. Cô không biết ông ta sẽ lại hại thêm bao nhiêu người nữa.
Tuy rằng hiện tại diệt trừ quỷ hồn kia sẽ làm gián đoạn manh mối của kẻ đứng sau, nhưng nếu cô không làm vậy thì sẽ để lão quỷ kia trốn thoát, sau đó sẽ còn khó khăn hơn nữa để truy vết ông ta, huống chỉ là kẻ đứng phía sau giật dây ông ta làm chuyện ác.
Những suy nghĩ trên tưởng dài, nhưng sự thay đổi trong tâm trí Linh Bảo chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt. Sau khi nghĩ thông, cô quyết định mở thông đạo Luân Hồi.
Không có sức mạnh nào lớn hơn sức hút của thông đạo Luân Hồi đối với một quỷ hồn, cho dù chủ nhân của ông ta triệu hoán cũng bằng thừa. Lão quỷ đã sắp biến mất gần như lập tức bị hút trở về, thân hình hơi lảo đảo rồi cứ thế bị hút vào thông đạo Luân Hồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận