Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 123:

Chương 123:Chương 123:
Lão yêu bà trong lời của mọi người chính là người dạy các cô môn Ấ£ Kinh tế học vi mô ) , cô Quý Quân Hoa.
Trải qua một học kỳ tiếp xúc với nhau, trong cảm nhận của tất cả mọi người về giảng viên hệ tài chính thậm chí toàn bộ viện quản lý, danh tiếng đều rất kém cỏi. Bởi vì từ trước đến nay bà ta luôn tìm mọi cách bắt bẻ con gái, còn đối với con trai thì lại ôn hoà, thậm chí còn thường xuyên làm nũng với các nam sinh. Theo lời các đàn anh đàn chị hơn họ một khoá, những người bị bà ta xử lý, tất cả đều là nữ sinh, cho dù nam sinh thi không tốt cỡ nào, chỉ cần nói ngon ngọt vài ba câu là có thể thay đổi thành tích.
Mạnh Thi Văn suy nghĩ xong cũng nói: "Có thể là các thầy cô thống kê sai điểm, nhân lúc còn chưa rời trường, Linh Bảo, cậu đi cô Quý xem" Linh Bảo đang định gọi điện thoại, cô ấy lại không yên tâm, dặn dò nói: "Ngữ khí nói chuyện nhẹ nhàng một chút, đừng đắc tội bà ta, học kỳ sau môn é Kinh tế học vĩ mô }) vẫn là do bà ta dạy đó."
Bởi vì trong nội quy trường đại học F, thầy cô giáo có quyền sinh sát đối với điểm số của sinh viên, trên cơ bản tất cả sinh viên đều rất sợ đắc tội thây cô giáo, cho dù sau lưng có bất mãn, nhưng ngoài mặt cũng vẫn rất tôn trọng. Nhưng mà, cô ấy lo lắng vô ích rồi, bởi vì Linh Bảo không gọi được. Gọi cả đêm, vẫn không nghe.
Ngày hôm sau gọi lại, vẫn như vậy.
Nghĩ rằng có những người sẽ tự động tắt số máy lạ, nên Linh Bảo chỉ có thể tự mình tới văn phòng trường tìm người.
Nhưng giảng viên đại học trừ lúc lên lớp ra, thời gian ở trường đều không cố định, Linh Bảo đi qua rất nhiều lần cũng không gặp được, chỉ có thể nhờ thây cùng văn phòng gọi điện thoại hỏi cô Quý.
Biết được buổi chiêu ngày hôm sau bà ta sẽ đến, hai giờ chiều Linh Bảo đã đứng ở ngoài viện quản lý chờ.
Lúc Quý Quân Hoa là ba giờ, tóc ngắn màu nâu nhạt, đôi môi đỏ thẫm, mặc áo khoác lông dê màu trắng thời thượng, Linh Bảo thấy bà ta đỗ xe lại, mỉm cười tiến lên gọi một tiếng cô Quý. Đối với nghề nhà giáo này, cô vẫn luôn cực kỳ tôn trọng.
Nhưng mà cô Quý này lờ cô đi, đi qua mắt nhìn thẳng. Linh Bảo đuổi theo sát: 'Cô Quý, điểm số của em có chút vấn đề, cô có thể giúp em xem lại, xem có phải nhập sai rồi không?”
Quý Quân Hoa nhíu lông mày, chân thật đáng tin nói: "Điểm số tôi đã nhập thì không thể sai được."
"Nhưng em không thể nào bị 61 điểm được, sau khi thi em cũng đã so qua đáp án, kiểu gì cũng 85 trở lên." Linh Bảo nhẹ giọng khẩn cầu nói: "Cô giúp em kiểm tra đi, điểm số này đối với em thật sự rất quan trọng!"
Quý Quân Hoa không thích gặp nhất chính là nữ sinh trẻ tuổi xinh đẹp, chỉ cần hơi hơi trang điểm một chút, trong mắt bà ta đều là yêu tinh, chỉ cần mềm giọng với bà ta một chút, là bà ta được nước lấn tới. Thấy Linh Bảo mềm giọng muốn nhờ, thái độ càng không kiên nhẫn:
"Là do cô thi điểm kém, còn đòi phúc khảo, nếu người nào cũng giống cô, thì mấy thầy cô giáo chúng tôi còn có thể làm việc bình thường được sao! Tôi đang rất vội, không có thời gian dây dưa với cô!"
Nói xong thì sửa sang lại tài liệu, không hề để ý tới Linh Bảo. Thành tích của nguyên chủ vẫn luôn rất tốt, từ trước đến nay Linh Bảo cũng không muốn phá hư công sức cô ấy bỏ ra, cho nên cả học kỳ đều học tập rất nghiêm túc, hiện giờ cô chắc chắn phải được tám chín mươi điểm, mà lại làm ra con số không đạt tiêu chuẩn, đương nhiên là cô không thể đồng ý rồi."Cô ơi, đối với điểm số của mình em rất chắc chắn, nếu cô thật sự không nhập sai điểm, thì có thể cho em xem bài thi không?" Không thấy được bài thi cô không chết tâm.
Mặt Quý Quân Hoa lửa giận, đập bang một tiếng vào bàn: "Tôi nói không nhập sai là không nhập sai, đi ra ngoài!"
"Em có nghi ngờ đối với điểm số của mình, có quyên phúc khảo, nếu cô cảm thấy lãng phí thời gian, thì cứ lấy bài thi ra em tự tìm cũng được."
Nghe được lời này, trên mặt Quý Quân Hoa hiện lên một tia chột dạ không dễ phát hiện.
Thành tích của Lục Linh Bảo, quả thật có vấn đề.
Buổi chiêu hôm đó mới vừa thi xong môn kinh tế học vi mô, chủ nhiệm Lại Vinh Tùng gọi bà †a vào văn phòng, sau một lúc khách sáo đùa nhau, Lại Vinh Tùng mở miệng nói:
"Cô Quý có biết sinh viên Lục Linh Bảo này không, thật sự không thể quản nổi, tôi thấy trong việc học tập của cô ấy, phải vất vả mới nhắc nhở được, ngày thường cũng chẳng thấy học hành gì, sao thì cuối kỳ có thể đạt điểm tiêu chuẩn được!"
Nói xong lời này, ông ta lại nói gân đây có tham dự một hạng mục, thù lao hậu hĩnh, hỏi Quý Quân Hoa có muốn tham dự vào hay không.
Nghe đến đó, Quý Quân Hoa lập tức hiểu ý của ông ta.
Điểm số đối với sinh viên đại học F quan trọng hơn nhiều trường khác nhiều. Những trường khác, cùng lắm là thi lại, không có tư cách nhận học bổng, thi rớt 3 môn ở đại học F sẽ bị ghi tội, loại chuyện ghi tội này là vết nhơ rất lớn trong hồ sơ, vì tiên đồ nên không có sinh viên nào không coi trọng. Sinh viên Lục Linh Bảo kia, chắc là đắc tội với chủ nhiệm Lại, cho nên chủ nhiệm Lại mới cố ý ngáng chân cô.
Trước kia không phải bà ta chưa từng đánh rớt một số nữ sinh nhìn không thuận mắt, đối phương không dám đắc tội bà ta, cũng chỉ có thể nén giận, hiện giờ lại có hậu đãi, cũng chỉ là đánh rớt điểm của một sinh viên, sao bà ta có thể không làm.
Bà ta đồng ý với Lại Vinh Tùng, nhưng mà vừa lấy bài thi của Lục Linh Bảo ra đã thấy sinh viên này thi viết rất tốt, thành tích thật sự ưu tú, vậy mà thi được 97 điểm.
Điều này quả thật có hơi phiên phức. Bà ta suy nghĩ một chút, rồi trực tiếp cho Lục Linh Bảo điểm thấp, thi viết chỉ cho cô 60 điểm, bài thi tổng hợp ép xuống chỉ còn 61 điểm.
Dù sao bà ta cũng có quyền sát phạt đối với điểm số, chỉ cần không kiểm tra bài thi, thì căn bản không thể phát hiện ra vấn đề. Sinh viên kia bà ta cũng có chút ấn tượng, vừa nhìn đã biết là xuất thân nghèo khổ, đến lúc đó bà ta không cho kiểm tra bài thi, thì cô có thể làm thế nào nữa.
Thật không ngờ, Lục Linh Bảo lại khó chơi, vừa rồi bà ta hung dữ như vậy, cô vẫn còn kiên trì muốn kiểm tra bài thi. Bà ta đảo tròng mắt, lập tức nghĩ ra cách: "Muốn xem bài thi cũng phải cần nhiều thứ, chờ tôi rảnh rồi nói sau." Nguyên chủ đã từng làm ở phòng hồ sơ, loại bài thi cuối kỳ này cũng chẳng phải văn kiện bí mật gì, không cần lưu trữ, vẫn luôn đặt trong quầy hồ sơ của thây Nhậm, một năm sau là có thể tiêu hủy, lời này của bà ta rõ ràng là nói dối. Linh Bảo bắt đầu cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bình thường, nếu sinh viên cảm thấy nghi ngờ số điểm của mình, thì thây cô tuyệt đối không thể ngăn không cho họ xem bài thi, hơn nữa vừa rồi biểu hiện của cô Quý hiện lên vẻ có tật giật mình, rốt cuộc là tại sao?
Hỏi đương nhiên là không hỏi được rồi, Linh Bảo trực tiếp đọc tử vi của Quý Quân Hoa, chọn lọc tin tức, cuối cùng cũng phát hiện ra thông tin hữu dụng. Hoá ra là cái lão Lại Vinh Tùng này.
Nhưng Sơn Thần Bạch Đế cô lại dễ bị bắt nạt như vậy sao? Xem ra cô giảng viên này rõ ràng là muốn tự mình giải quyết, Linh Bảo đương nhiên là sẽ không để bà ta thực hiện được, cô chỉ xuống tủ đứng trong suốt trong văn phòng nói: "Không phải bài thi ở trong ngăn tủ này sao, còn cần điều kiện gì nữa? Cô cũng không nên bắt nạt em không hiểu như vậy chứ."
Cô vừa nói xong, một giảng viên khác trong văn phòng liên nghi hoặc mà nhìn Quý Quân Hoa, Quý Quân Hoa thẹn quá hóa giận: "Đã nói bây giờ tôi không có thời gian rồi, chờ tôi rảnh thì tôi gọi cô tới! Còn bây giờ, cô, lập tức, lập tức đi ra ngoài cho tôi! Nếu không tôi sẽ gọi bảo an lên đấy!"
"Mong cô đừng gián đoạn thời gian ở đây nữa, hay là cô đã động tay động chân vào bài thi của em rồi!"
Thấy Lục Linh Bảo nói xong thì rời đi, Quý Quân Hoa lập tức nhẹ nhàng thở ra. Sinh viên này, thật đúng là khó chơi.
Vì phòng đêm dài lắm mộng, bà ta đi tới phòng tài liệu của mình lấy bài thi ra, lại câm một lọ mực tàu, vào trong xe mình, rút từ ghế sau ra một túi giấy, lấy bài thi của Lục Linh Bảo ra, giơ lọ mực, xối lên phần câu hỏi và câu trả lời ngắn. Đề bà ta ra, câu hỏi và câu trả lời chiếm 65 điểm, loại đê này không giống đề khách quan, có đáp án chính xác, có những sinh viên bà ta quý mấn, cho dù không có ý đúng, bà ta cũng có thể cho thêm một chút điểm, tương đối dễ bề thao tác.
Hiện tại bà ta dội mực nước lên phần sau bài thi của Lục Linh Bảo, không thể nhìn rõ chữ viết, đến lúc đó cứ nói là Lục Linh Bảo tự làm dơ bài thi, bà ta chỉ có thể dựa vào đó mà cho điểm, xem ai có thể làm gì bà ta. Nhưng không nghĩ rằng, chỉ qua một giờ, trưởng phòng Phòng Giáo Vụ đã gọi điện thoại tới, kêu bà ta mang bài thi của Lục Linh Bảo tới Phòng Giáo Vụ. Trong lòng bà ta cả kinh, Lục Linh Bảo vậy mà rất kiên cường, còn chạy đến Phòng Giáo Vụ tố cáo bà tal
Nhưng nhìn bài thi đã dính đầy mực, trong lòng bài lại tự tin mười phần, cho dù có tố cáo lên Phòng Giáo Vụ, bà ta cũng chiếm thế thượng phong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận