Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 197:

Chương 197:Chương 197:
May là chuyện đó còn chưa xảy ra.
Lỡ như chuyện có xảy ra vậy thì kỹ năng vẽ bùa đỉnh cao của Lục Linh Bảo có thể sẽ thuộc về Trình Khắc Toàn.
Chỉ là, ông ta nhìn những cao thủ tiên thiên xung quanh... Nếu thật sự như vậy thì sẽ không ít người muốn giành giật, thậm chí cuối cùng mấy gia tộc kia cũng sẽ nhúng tay vào chia phần.
Lúc ông ta đang âm thâm suy tính như thế, Lục Linh Bảo lại đang bận bàn đến việc cần làm tiếp theo với Thang Viên:
"Quyển sổ này là tôi lấy ra từ bên trong, trên đó có viết toàn bộ thông tin của những người đã qua một trăm ngày và bị quỷ hồn chiếm đoạt, bọn họ nhất định sẽ gây hại cho mọi người xung quanh, nên không thể mặc kệ được. Nhưng cũng còn nhiều người chưa tới một trăm ngày, vẫn còn có thể cứu được, chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị đi cứu người."
Thang Viên thấy đây là việc gấp nên lập tức cầm lấy quyển sổ kêu người đi thống kê, một lát sau đã có kết quả. Nhìn từ thời gian đăng ký, từ một năm trước chỗ này đã bắt đầu xuống tay với các cô gái trẻ. Thời gian đầu thì khá ít, nhưng sau này vì được giới thiệu ngày càng nhiều nên càng có thêm nhiều người bị hại. Cho nên suốt một năm qua đã có tổng cộng 268 người bị hại.
Trong đó có 110 người đã bị chiếm xác, cần phái người chuyên về trừ ma đi xử lý trước, còn 158 người còn lại thì vẫn có thể cứu vãn được.
Chuyện liên quan đến hơn trăm mạng người, Thang Viên cũng không dám làm qua loa. Lập tức đem số lượng người cùng tình hình báo lên cho cục trưởng, cục trưởng liên lạc với Cục Công An thành phố S để nói rõ tình huống sự việc. Với sự phối hợp của Cục Công An, họ lấy lý do có sai sót trong việc lấy dấu vân tay trên căn cước để triệu tập người rồi để những người đó tập trung tại mấy gian phòng to mà người bên Cục quản lý các sự kiện thân bí đã âm thầm chuẩn bị từ trước.
Đám ma quỷ đó chủ yếu bám vào con người hút đi sức sống của họ, chứ chúng cũng chẳng có tính công kích gì lớn lao. Bọn chúng dùng thủ đoạn tàn ác để đoạt lấy tinh khí nhưng đa số tỉnh khí chúng đoạt được đều được chuyển đến chỗ của bà chủ kia.
Linh Bảo đã sớm lập trận pháp ở bên ngoài, cho nên tất cả tà linh ở bên trong đều xụi lơ, bọn chúng mất hết sức kháng cự cứ như một con dê đợi bị làm thịt. Linh Bảo cùng mấy cao thủ tiên thiên được người bên Cục quản lý các sự kiện thần bí sắp xếp đến để đuổi đám tà linh ấy ra, xong việc Linh Bảo còn đưa cho đám người được triệu tập một tấm bùa an thần, rồi mới để bọn họ ra về tịnh dưỡng.
Còn những người sau khi diệt trừ đi tà linh trong thân thể mà chết đi thì chính phủ sẽ đứng ra giải thích với gia đình họ, chuyện này Linh Bảo cũng không hỏi nhiều.
Bởi vì người bị hại rất nhiêu mà linh lực của các cao thủ tiên thiên có hạn nên người bên Cục quản lý các sự kiện thần bí đã cử thêm mười cao thủ tiên thiên qua giúp đỡ, trong đó có bốn người là tiên thiên nhất cảnh. Linh Bảo chỉ cho bọn họ pháp thuật dẫn các tà linh ra. Linh Bảo cùng mười bảy người ở bên trong bận rộn suốt ba ngày ba đêm mới có thể cứu hết toàn bộ những người bị hại.
Tất cả mọi người đều vô cùng mệt mỏi, chỉ có Linh Bảo vì đa số thời gian đều đứng bên cạnh chỉ đạo và vẽ bùa nên không tiêu hao quá nhiều thần lực. Mấy ngày này mọi người đều bận rộn cứu người, cho nên cũng chẳng ai còn sức làm mấy chuyện dư thừa, có làm thì cũng chỉ là báo tin về cho gia tộc. Rõ ràng là vì mọi người ngưỡng mộ thiên phú vẽ bùa và tu luyện của Lục Linh Bảo nên muốn tạo quan hệ với cô, vì vậy cô nói gì mọi người đều tình nguyện phối hợp.
Những người xuất thân từ gia tộc lớn đều có cách nghĩ giống nhau đó chính là phải lôi kéo nhân tài. Cộng thêm việc cô tuổi còn nhỏ tâm tính đơn thuần dễ dỗ, nếu như cô có thiện cảm với họ và gia tộc của bọn họ thì sau này muốn làm gì cũng dễ dàng hơn.
Nếu như cô không thích mêm mỏng, cũng còn thời gian từ từ kiếm cách khác. Cho nên tất cả mọi người ở đây bao gồm cả Trình Toàn Khắc đều muốn để lại ấn tượng tốt trong lòng cô. Cũng vì thế khi cục trưởng bảo muốn thêm người đến giúp đỡ, đám tổ tông cao thủ tiên thiên này mới nhiệt tình đứng ra ứng cứu, thậm chí khi cứu người cũng vô cùng hăng hái.
Lần này các cao thủ tiên thiên bình quân một người cứu được mười người, linh khí trong cơ thể họ có hạn, dùng hết thì phải nhờ đến linh thạch để bổ sung. Tuy rằng mỗi ngày không cứu quá nhiều, người nhưng bởi vì liên tục sử dụng linh khí chưa có một giây phút nào nghỉ ngơi nên rất nhiều người trong bọn họ có một cảm giác mà gần trăm năm qua họ chưa nếm trải, đó là sự mệt mỏi đến sức cùng lực kiệt.
Khi sự việc được giải quyết xong xuôi, bọn họ cũng giống như người bình thường mệt mỏi đến mức chỉ muốn nằm xuống tại chỗ, hoàn toàn không còn hơi sức đi làm chuyện khác. Sau khi tạm biệt bạn bè họ cũng rời đi, còn Linh Bảo được Thang Viên đưa về trường học.
"Cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện này, ngày mai tôi phải ngủ một giấc thật đã mới được. Linh Bảo, cô cũng nghỉ ngơi dưỡng sức đi, khi nào khỏe thì chúng ta hẹn nhau đi ăn cơm.' Thang Viên vừa lái xe vừa thoải mái nói.“Anh vui mừng sớm quá rồi, việc còn chưa xong đâu."
Thang Viên nhìn qua kính chiếu hậu thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Linh bảo, anh ta lập tức dừng xe ở bên lê: "Chưa xong là sao?"
Những lời này Linh Bảo cũng đắn đo suy nghĩ trong ba ngày, mới quyết định nói với anh ta. Không phải cô không tin tưởng Thang Viên hay gì, mà là vì cô muốn quan sát thái độ của người bên Cục quản lý các sự kiện thần bí đối với chuyện này.
Người có năng lực chuyển năng lượng của quỷ hồn đến chỗ của bà chủ kia, cộng với việc thực lực ngang bằng thậm chí có thể cao hơn cả Linh Bảo, nhìn khắp cả nước cũng chỉ có vài người, trước mắt chỉ có thể nghĩ tới mấy người bên Cục quản lý các sự kiện thần bí, cùng Tề Mục và người ở các gia tộc lớn.
Cục quản lý các sự kiện thần bí là đại diện chính phủ quản lý quốc gia, lân này bên cục có thể cử nhiều người đến giúp đỡ như thế, thậm chí là tiêu tốn rất nhiều linh thạch quý giá cho người tu luyện cũng đủ để chứng minh chính phủ không hề liên quan đến kẻ đứng đẳng sau vụ việc này, lập trường của chính phủ rất rõ ràng, cộng với việc họ cũng không xem thường tính mạng của người dân. Vậy nên cô vẫn có thể tin tưởng vào bọn họ, để họ cùng cô tìm ra kẻ đứng sau.
"Lúc nữ quỷ đó muốn khai ra kẻ đứng sau thì bỗng nhiên phát nổ, anh có biết đây là có ý gì không?”
Lúc đó Thang Viên chỉ lo lắng cho an nguy của Linh Bảo, sau đó lại bận rộn cứu người, không chú ý đến việc lúc ấy cô nói là còn có người đứng sau, mọi việc cũng qua rồi đột nhiên bây giờ lại nghe thấy thế, dây thân kinh của Thang Viên lại căng lên:
"Ý cô là có người giám sát cô ta? Cài bom trên người cô ta?"
Thang Viên suy đoán như thế. Bởi vì với sự hiểu biết của anh ta thì chỉ có thể nghĩ đến thế mà thôi.
"Không phải, việc còn nghiêm trọng hơn như vậy. Sự nổ tung ấy là xuất phát từ trong hồn thể của nữ quỷ đó, nói thẳng ra chính là có người đã thiết lập cấm thuật lên hồn thể cô ta, để cô ta không thể tiết lộ bất cứ thông tin liên quan nào đến người đó. Loại người làm được chuyện như vậy không những tâm tư ác độc mà tu vi còn rất cao cường."
Tất nhiên "cao cường" trong suy nghĩ của Thang Viên khác hoàn toàn với "cao cường" của Linh Bảo. Nghe thế, anh ta bèn hỏi:
"So với các tiên thiên tiền bối kia thì như thế nào?”
"Cao hơn bọn họ nhiều." Người có thể làm ra chuyện như vậy thì phải tâm cỡ cô thậm chí là cao hơn, những lão già râu ria kia thì làm sao mà có cửa so."Anh tranh thủ báo cáo lên trên để phía bên cục coi trọng chuyện này mà điều tra kỹ càng, sớm ngày lôi được đám người đó ra."
Nghe những lời như thế, vẻ mặt của Thang Viên trắng bệch ra, thấy bản thân hình như đã va vào chuyện lớn rồi: "Với những điều cô nói, chỉ có mấy vị lão tổ tông của các gia tộc lớn mới có sức mạnh như vậy, trên khắp cả nước còn chưa tới mười người. Nhưng mà những người đó thì đến người của Cục quản quản lý các sự kiện thần bí chúng ta cũng không thể tùy tiện động vào.”
Linh Bảo hơi nhăn mày, chuyện như vậy dù có là bên chính phủ đứng ra cũng khó mà giải quyết được.
"Sư phụ của Tề Mục so với các lão tổ tông đó thì như thế nào?" Tê Mục từng tiện tay tặng cho cô một tấm bùa hộ thân, công lực của tấm bùa này không thua gì so với bùa cô vẽ, cho nên dù cho thần lực của cô được hồi phục, tăng lên gấp bội đi nữa thì sức mạnh của sư phụ Tê Mục vẫn là điều đáng để cô cẩn trọng. Bởi vì trong tất cả tu giả mà cô từng gặp, ông ta là người có thực lực mạnh nhất, còn những người khác thì thôi không đáng nhắc đến. Thang Viên nghĩ, sư phụ của Tề Mục, ông Dương là cao thủ tiên thiên tam cảnh, ông ta và ông Ngô đều có sở trường vẽ bùa nhưng những tổ tông tiên thiên tứ cảnh kia thực lực còn mạnh hơn gấp đôi gấp tư so với tam cảnh, cho nên anh ta dựa theo sự thật mà mình biết nói: "Ông Dương còn không bằng một nửa thậm chí còn chưa tới một phần tư mấy lão tổ tông kia. Mấy người đó, đừng nói tôi mà ngay cả cục trưởng của chúng ta còn khó mà gặp mặt được bọn họ, cho nên sức mạnh của bọn họ thâm sâu khó lường, tôi cũng khó mà nói chắc được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận