Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 122:

Chương 122:Chương 122:
Trịnh Thu Lan mẹ của Thường Thiến Thiến nhận được điện thoại của người quản lý ký túc, lập tức cho người thông qua bảng số xe đi tra người nọ có quan hệ gì với Lục Linh Bảo.
Lúc trước Linh Bảo giúp Ưng Sa Hải thu phục con quỷ chết oan gây rối con gái lớn của anh ta, cuối cùng còn khiến mẹ Ưng Sa Hải ngồi tù, Ưng Sa Hải là người có tâm ảnh hưởng lớn ở trong đơn vị, đến mức nhiều đồng nghiệp quan hệ gần gũi với Ưng Sa Hải đều biết đại sư tuổi còn trẻ mà có bản lĩnh hơn người, thế mà lại là sinh viên đại học F.
Thế là người của Trịnh Thu Lan rất nhanh đã nghe được chân tướng, quay về báo cáo chỉ tiết cho bà ta.
"Thì ra là cô ta" Trịnh Thu Lan nghiến răng nghiến lợi.
Lúc trước bà ta đã hoài nghi, chuyện con gái Thường Thiến Thiến nói có quỷ ở bể bơi là có người cố tình thiết kế, lúc ấy căn bản không nghĩ tới Lục Linh Bảo tuổi còn trẻ như vậy mà lại có bản lĩnh này, bởi vì trong camera giám sát cô không hề đi qua bể bơi nên mới coi nhẹ cô, hiện tại lại phát hiện Lục Linh Bảo vậy mà lại là cao thủ bắt quỷ!
Nếu cô có thể bắt quỷ, đương nhiên cũng có thể điều khiển quỷ tới hại Thiến Thiến!
Bà ta và con gái tìm người một vòng, cũng chưa tìm được ai khả nghi, bây giờ xem ra, không phải là Lục Linh Bảo có động cơ lớn nhất saol
Cô dám đối xử với Thiến Thiến như vậy, bà ta nhất định sẽ khiến tiểu tiện nhân đáng giận này sống không bằng chết!
Không bao lâu nữa là tới kiểm tra cuối kỳ, vậy thì cứ ra tay từ việc học của cô đi!
Đại học F có quy định, điểm trung bình thấp hơn 70 sẽ bị ghi tội, ghi tội ba lần thì sẽ đuổi học.
Ba lần ghi tội này rất dễ kiếm, tùy tiện chấm rớt mấy môn thi thôi, không phục thì cứ đi tìm giáo viên để lý luận, như thế là vi phạm hai lần rồi, nếu thêm một lần tái phạm nữa thì sẽ trực tiếp bị đuổi.
Chờ đến lúc ăn Tết, người nhà cô tụ tập đông đủ, bà ta sẽ đi trừng trị bọn họ...
Quyết định xong, Trịnh Thu Lan tự mình đi tìm Lại Vinh Tùng. Đóng cửa văn phòng lại, bà ta trực tiếp lấy một cái túi giấy từ trong túi ra:
"Chủ nhiệm Lại, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, giúp tôi làm một chuyện."
Lại Vinh Tùng vừa mở ra túi giấy đã thấy, bên trong là mấy chồng tiên mặt màu hồng phấn.
"Ba mươi vạn, khiến Lục Linh Bảo bị đuổi học, ông muốn sắp xếp như thế nào cũng được. Sau khi mọi chuyện thành công sẽ cho ông thêm 30 vạn nữa." Tuy rằng em rể Lại Vinh Tùng làm ở tập đoàn Tây Sơn, nhưng thuê người khác làm tất nhiên là càng có tiền càng có hiệu quả rồi. Đối với những gia đình bình thường, sáu mươi vạn là tài sản xa xỉ, nhưng đối với bà ta, cũng chỉ là tiền mua túi, làm hai cái thẻ hội viên spa mà thôi.
Lại Vinh Tùng là chủ nhiệm khoa tài chính, cũng nhậm chức ở bên ngoài trường, kiếm thêm được mấy chục vạn. Nhưng mà vị trí này của ông ta, xã giao nhiều, chi tiêu cũng nhiều, hơn nữa năm trước đầu tư vào cổ phiếu của lão Mã lỗ vốn mất hai ba trăm vạn, hiện giờ cũng không còn bao nhiêu tiền nữa. Sáu mươi vạn đối với ông ta bây giờ cũng rất có sức hấp dẫn. Hơn nữa, tập đoàn Tây Sơn ở thành phố S có tâm ảnh hưởng lớn cỡ nào chứ, cự tuyệt yêu cầu của vị Thường phu nhân này, chẳng khác nào đắc tội với tập đoàn Tây Sơn, đến lúc đó người ta chỉ cần tùy tiện nói một câu, khiến ông ta không thể kiêm chức ngoài trường hoàn toàn không phải việc khó.
Huống chỉ, vốn dĩ ông ta cũng định xử lý Lục Linh Bảo, bây giờ chỉ là chuyển thời gian lên trước mà thôi, một mũi tên trúng 2 đích, sao lại không làm."Nếu Thường phu nhân đã phân phó, thì Lại mỗ đương nhiên sẽ toàn lực mà làm." Ông ta cười tiếp nhận túi giấy.
Loại học sinh giống Lục Linh Bảo, bình thường cũng không gây chuyện gì lớn, muốn đuổi học cô, thì chỉ có thể giở trò từ thành tích học tập, đây là chuyện dễ làm nhất.
*
Kỳ thi cuối kỳ toàn khoa kết thúc, Linh Bảo rảnh rang liền nghĩ cách xử trí đống quà tết nhận được.
Cô đưa một nửa số hộp quả khô cho Lê Tuyết và Mạnh Thi Văn, cho các cô ấy mang về nhà, còn dư thì để trong phòng ngủ, để học kỳ sau thì lại ăn. Phần còn lại là mấy gói quà hải sản hôm nay chuyển đến.
Nghĩ tới Tê Mục cứ muốn rủ cô đi ăn, Linh Bảo lập một nhóm rồi thêm anh và tiểu mập mạp vào, chụp mấy tấm ảnh túi hải sản gửi lên:
"Nhận được một ít đồ, ăn không hết, mời mọi người nè."
Sau đó @ tiểu mập mạp, bảo anh ta tìm chỗ ăn một bữa.
Tiểu mập mạp không phụ kỳ vọng của Linh Bảo, chọn được một tiệm ăn trong trung tâm thành phố, gọi mọi người đến cùng liên hoan.
Linh Bảo vừa bước vào cửa, chỉ bằng khứu giác nhạy bén của kẻ tham ăn, cô đã ngửi được mùi thơm đang được nấu trong phòng bếp, dầu chiên, chiên xào, ngao chế, đều rất thơm, còn chưa ăn đã biết không tệ rồi.
Không khỏi nhìn tiểu mập mạp với ánh mắt tán thưởng: "Chọn chỗ này ổn đấy!"
Tiểu mập mạp đắc ý, ưỡn ngực: "Con người của tôi ý, cái khác không dám nói, nhưng ở phương diện ăn uống này tuyệt đối là kẻ thông thạo! Về sau mà em gái Linh Bảo muốn ăn cái gì, cứ đi cùng tôi, chắc chắn không sai được!" Linh Bảo rất biết lắng nghe: "Vậy về sau tôi sẽ thường xuyên gọi cho anh! Hơn nữa tôi cũng biết rất nhiều cửa hàng ăn uống gần trường, tôi cũng có thể đưa anh đi ăn..."
Cô là người công bằng, sẽ trả tiền, cũng sẽ cố gắng hết sức báo đáp tiểu mập mạp, sẽ không có chuyện để anh ta một mình ra sức. Tiểu mập mạp liên tục gật đầu, kích động đến mặt đỏ tai hồng. Trước đó anh ta đã cảm thấy thái độ của Lục Linh Bảo đối với mình nhiệt tình hơn những người khác, bây giờ xem ra không phải là anh ta tự mình đa tình!
Tuy rằng bây giờ vẫn là mùa đông, nhưng anh ta cảm giác đoá hoa đào đầu tiên trong đời đã nở rồi! Cô bé đáng yêu như thế, còn cùng chung chí hướng với anh ta, thật đúng là trời cao hậu ái! Liệu có phải anh ta lập tức có thể thoát được kiếp đơn thân không nhỉ ha ha ha hai
Tề Mục ngồi ở vị trí chính trên bàn ăn, thấy hai người đứng ở cửa nói chuyện đến khí thế ngất trời, không khỏi ho nhẹ một tiếng:
"Thang Viên, đừng nói chuyện phiếm nữa, mau mang đồ Linh Bảo cầm đến xuống phòng bếp đi."
Giờ Linh Bảo mới biết tiểu mập mạp tên là Thang Viên, âm thầm gật đầu, dáng vẻ tròn tròn này của anh ta, cũng rất có hình tượng đó chứ, xem ra ba mẹ anh ta rất biết dự kiến trước.
Lão đại đã lên tiếng, Thang Viên cũng không dám trì hoãn, nhanh chóng tiếp nhận đồ vật trong tay Linh Bảo, vào phòng bếp tìm ông chủ giúp chế biến hộ. Tề Mục kéo Linh Bảo tới bên cạnh mình, bắt đầu giới thiệu cho cô những người khác đang ngôi chung bàn.
Trên bàn tổng cộng có chín người, năm nam bốn nữ, đều là người trẻ tuổi, Linh Bảo đi thẳng qua đó, phát hiện những người trẻ tuổi này đều không phải người thường, hàm lượng linh khí trong cơ thể tương đương với Tề Mục từ 40 đến 60%, tổng thể mà nói, tất cả mọi người đều khá yếu ớt.
Nhưng tính cách của những người này đều không tồi, chung đụng cũng khá vui vẻ thoải mái, hơn nữa đồ ăn rất ngon, lần liên hoan này Linh Bảo cảm thấy rất vui, nên lúc trên đường mọi người chụp ảnh chung vài lân, hay chơi trò chơi Linh Bảo đều rất phối hợp.
Tề Mục vẫn luôn ở chú ý tới cử chỉ của Linh Bảo, cuối cùng quan sát ra một chút manh mối.
So với chơi, cô nàng này càng thích ăn hơn, khó trách sẽ ưu ái tiểu mập mạp Thang Viên. Cuối cùng, anh muốn kéo gân quan hệ với côi
Vì thế sáng sớm hôm sau liền gọi Thang Viên vào văn phòng mình:
"Giao cho cậu một nhiệm vụ, chuẩn bị cho tôi danh sách các địa danh ẩm thực, phải tỉ mỉ một chút."
Thang Viên vẻ mặt mờ mịit: "Lão đại, đột nhiên chuẩn bị cái này làm gì?" Tề Mục lật văn kiện, không chút để ý nói: "Sau này khi đi các thành thị công tác, dùng để đặt tiệc liên hoan."
Thang Viên cân nhắc, lão đại đang chuẩn bị cải thiện thức ăn cho bọn họ sao, lập tức vui như nở hoa: "Vâng, lão đại, tôi đi liền! Việc này giao cho tôi anh cứ việc yên tâm!"
Sau đó vui sướng trở về chuẩn bị kỹ càng.
*
Linh Bảo ăn xong cơm trở lại phòng ngủ, thấy phòng ngủ cách vách có vài người ở trong phòng cô đang ở thảo luận chuyện thành tích. Lê Tuyết vừa thấy Linh Bảo trở về, liền hưng phấn nói với cô: "Linh Bảo, có điểm của tư duy và kinh tế học vi mô rồi! Điểm mình thấp quá trời, cậu mau xem được bao nhiêu điểm đi!"
Hai môn này thi sớm nhất, có điểm đầu tiên cũng nằm trong dự kiến của bọn họ."Từ trước đến nay Linh Bảo đều là học bá, chắc chắn là trên 90 điểm rồi!" Một nữ sinh cách vách nói.
Đối với thành tích của mình, Linh Bảo cũng rất có tự tin, tiện thể dùng máy tính của Lê Tuyết đăng nhập vào tài khoản trang web của trường , nhưng điểm số mà mọi người thấy được đều khó có thể tin được, điểm môn tư duy thì bình thường, nhưng môn kinh tế học vi mô của Linh Bảo lại chỉ có 61 điểm.
61 điểm, ở đại học F tương đương với không đạt tiêu chuẩn.
"Sao có thể, thường ngày Linh Bảo đi học luôn tích cực trả lời câu hỏi, cũng rất nghiêm túc làm bài tập, trước khi thi cũng ôn tập kỹ lưỡng, sao có thể được 61 điểm chứ!" Lê Tuyết là người đầu tiên lên tiếng.
Nữ sinh phòng ngủ cách vách cũng rất khó hiểu: "Tuy rằng lão yêu bà đó ngày thường thích nhất là gây khó dễ cho nữ sinh, nhưng cũng không đến mức gây khó dễ cho Linh Bảo chứ! Linh Bảo chưa từng đắc tội bà ta mài”
Bạn cần đăng nhập để bình luận