Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 206:
Nào ngờ ông trời cũng giúp hắn, đúng lúc đó có một tiếng hét lớn từ bên ngoài truyền vào:
"Xin thủ hạ lưu tình, xin tiền bối thủ hạ lưu tình!"
Linh Bảo nghe giọng nói này có vẻ quen tai nên quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy Ngô lão cô từng gặp qua trước đây đang có vẻ rất lo lắng mà nhảy vụt qua tường viện rồi xông thẳng vào trong. Ngay sau đó lại có thêm năm ông lão nữa nhảy vào theo. Trong số đó có một ông lão thấp bé gầy còm, tu vi cao hơn những người khác một phần.
Người vừa nãy hét lớn chính là Ngô lão, trước đây Linh Bảo đã có dịp tán gấu vài lần.
Linh Bảo bị phân tâm trong chốc lát, người đàn ông mặc áo choàng đen nhân cơ hội đứng lên bỏ chạy. Tốc độ chạy trốn có thể sánh ngang với một chiếc xe đua. Nhưng mà muốn chạy trốn khỏi tay Linh Bảo đâu có nào dễ dàng như hắn nghĩ? Linh Bảo lấy ra một tấm bùa cố định từ trong túi, đầu cũng chẳng buồn quay lại mà ném thẳng vào hắn.
Vì cuộc gặp mặt ngày hôm nay mà Linh Bảo đã chuẩn bị kỹ lưỡng đủ các loại bùa phòng ngự, vẽ mấy thêm vài ba tấm bùa tấn công, bùa định thân, . v. v. Bùa định thân này đủ để hoàn toàn chế ngự hoàn toàn hành động của người đàn ông mặc áo choàng đen.
Vì thế, hắn vừa mới nhảy lên trần nhà thì "bịch" một tiếng rơi thẳng xuống đất. Linh Bảo thấy Ngô lão và mấy ông lão kia đều há hốc miệng, kinh ngạc nhìn cô nghía mắt thì khó hiểu hỏi:
"Tại sao phải thủ hạ lưu tình? Không thể giết người của miếu Ngọc Hoàng sao? Tôi còn chưa định giết họ đâu."
Ngô lão mở miệng muốn nói lại thôi, không biết nên nói gì, giờ phút này ông ta cảm thấy bản thân đã đánh mất đi khả năng nói chuyện.
Ông ta nên nói cái gì đây, chẳng lẽ Ngô lão phải nói rằng lúc nãy ông ta nói cái câu hạ thủ lưu tình là ông nói với người đang mặc áo choàng đen kia, tránh cho hắn đừng manh động bẻ chết Linh Bảo hay sao?
Giờ mới vỡ lẽ, ra là Linh Bảo tự tiện ý xông vào miếu Ngọc Hoàng, Ngô lão gấp đến mức như kiến bò trên chảo nóng. Một người vẽ bùa tài năng ngút trời như vậy, một thiên tài luyện bùa, có thể làm cho giới luyện bùa nổi lên biết bao mưa to gió lớn. Nếu Linh Bảo thật sự chết ở miếu Ngọc Hoàng thì đối với toàn bộ giới tu hành đều là tổn thất vô cùng đáng tiếc.
Phải biết rằng người đứng sau miếu Ngọc Hoàng là sự tồn tại khủng bố cỡ nào. Năm đó hắn đánh một lão tổ tông tiên thiên tứ cảnh bị thương nặng, còn tiện tay giết chết hai cao thủ tiên thiên tam cảnh. Người có tiên thiên nhất cảnh như Lục Linh Bảo chắc chắn sẽ bị bóp chết dễ như một con kiến.
Để cứu được nhân tài này, Ngô lão đã phải chạy vạy khắp nơi, tốn hết nước bọt mới có thể thuyết phục được năm đại gia tộc cùng nhau ra mặt, đi mời tổ sư nhà họ Chu, người duy nhất không bế quan đi đến thành phố H cứu người. Sáng hôm nay trước khi lên máy bay Thang Viên còn liên lạc trước với Lục Linh Bảo, chắc chắn rằng biết tin cô vẫn bình an vô sự, hơn nữa còn nhất quyết tự mình đi đến miếu Ngọc Hoàng gây sự làm cả đám người tức điên lên, đều cảm thấy cô gái nhỏ này thật sự là tuổi trẻ không biết trời cao đất dày là gì, tự ý đâm đầu vào chỗ chết. Nhưng vì quá luyến tiếc thiên tài này, bọn họ chỉ có thể vội vàng đi cứu cô.
Vừa xuống máy bay đã chạy thục mạng đến miếu Ngọc Hoàng, bọn họ nào có biết vừa đến bên ngoài miếu Ngọc Hoàng đã nghe thấy tiếng đánh nhau vang trời vọng ra từ bên trong. Trong lòng Ngô lão nóng như lửa đốt, vội vàng hét lớn câu "Xin thủ hạ lưu tình", chỉ mong rằng Lục Linh Bảo không bị nguy hiểm đến tính mạng, cũng không đụng phải người đứng sau miếu Ngọc Hoàng. Trường hợp xấu nhất là Lục Linh Bảo đã gặp phải người đứng sau miếu Ngọc Hoàng, nếu đã như vậy thì mấy người bọn họ với lão tổ tông nhà họ Chu chỉ có thể mặt dày đòi người từ trong tay người kia, giữ lại mạng cho Linh Bảo. Ai mà biết ngờ được, khi bọn họ vào trong lại nhìn thấy cảnh tượng này. Người đàn ông mặc áo choàng đen trong miếu Ngọc Hoàng mà tất cả cao thủ tiên thiên luôn cho là tôn tại khủng bố nhất, giờ đây lại bị Linh Bảo, cô gái nhỏ này khống chế bằng một tấm bùa định thân.
Nhìn thấy người đàn ông mặc áo choàng đen nằm im không nhúc nhích giống hệt như cá chết ở dưới đất, mọi người mất một lúc lâu mới phục hồi tinh thân lại được.
Lão tổ tông nhà họ Chu, cũng chính là ông lão cao gây mà Linh Bảo thấy có thực lực mạnh hơn những người khác một phần, vô cùng cẩn thận mà tiến lên phía trước, nhìn kỹ khuôn mặt người đàn ông mặc áo choàng đen, cất giọng nghi ngờ:
"Ngài là... sư tổ của miếu Ngọc Hoàng sao?"
Lão tổ tông nhà họ Chu là người có thực lực yếu nhất trong các lão tổ tông của tất cả các gia tộc. Trong trận chiến năm năm trước ở miếu Ngọc Hoàng, ông vẫn còn là người có tu vi tiên thiên tam cảnh mà đã cùng với lão tổ tông nhà họ Tề đi tham chiến rồi. Vì thế nên ấn tượng của ông với dáng vẻ của người đàn ông mặc áo choàng đen và thực lực của người đó vô cùng sâu đậm. Khó mà tin được người đó lại dễ dàng bị một cô gái nhỏ tu vi tiên thiên nhất cảnh dùng một lá bùa áp chế. Chắc người này không phải là kẻ giả mạo chứ?
"Đúng vậy thì sao!" Người đàn ông mặc áo choàng đen tức giận nói, trước mặt người có thực lực yếu hơn mình, hắn vẫn có thể "thùng rỗng kêu to". Lão tổ tông nhà họ Chu lại nhìn kĩ hắn thêm vài lần, xác nhận rằng người mặc áo choàng đen hoàn toàn không thể cử động được thì ông tiến lên, nắm lấy cổ tay hắn để kiểm tra tu vi.
Linh lực của ông vừa đi vào trong cơ thể đối phương thì giống như cá nhỏ lao vào trong hồ lớn vậy. Thực lực của đối phương - sâu không lường được! Lão tổ tông nhà họ Chu kinh ngạc mà lùi vê sau mấy bước, đây đúng thật là người mặc áo choàng đen đáng sợ năm đó!
"Lúc trước chúng ta đã đạt được thỏa thuận, không xâm phạm lẫn nhau, bây giờ các người không được bất tín! Các người không được giết tôi!" Người đàn ông mặc áo choàng đen lớn tiếng tranh luận cho bản thân mình.
"Thật sự có thỏa thuận này à?" Linh Bảo hỏi lại xác nhận.
Nếu thật sự có thỏa thuận này thì không nên phá vỡ nó, nếu không sẽ khiến cho người có thực lực không rõ ở phía sau tức giận. Nghe được câu hỏi của Linh Bảo, lão tổ tông nhà họ Chu vội vàng quay đầu lại nhìn cô.
Dựa vào tuổi tác và tu vi thực tế, cô gái nhỏ này chỉ là một tiểu bối tiên thiên nhất cảnh. Nhưng với lá bùa trong tay, cô có thể chiến thắng người có tu vi tiên thiên tứ cảnh trở lên. Giới tu hành tôn vinh thực lực, lão tổ nhà họ Chu nhanh chóng thay đổi thái độ với Linh Bảo, định cho cô sự kính trọng ngang với lão tổ tông nhà họ Nguyên.
Lão tổ tông nhà họ Nguyên, Nguyên Thanh Tiêu là người có thực lực mạnh nhất trong các lão tổ tông của năm đại gia tộc. Sáu năm trước lúc ngài ấy bế quan, nghe nói thực lực đã đạt tới đỉnh giới tiên thiên tứ cảnh.
Lão tổ tông nhà họ Chu hổ thẹn nói: "Đúng thật là như vậy, năm đó chúng tôi không có cách nào chiến thắng được hắn nên phải tạm thời thoả hiệp, thỏa thuận không xâm phạm lẫn nhau với miếu Ngọc Hoàng. Bọn họ cũng không làm hại đến tính mạng ai, chỉ dùng tà pháp hút linh khí của người bình thường. May mà hôm nay có Lục đạo hữu..."
"Khoan đã!" Linh Bảo cảm thấy vô cùng khó hiểu, cô chỉ vào người đàn ông mặc áo choàng đen ở dưới đất: "Ông ta? Ông nói ông ta là người có thực lực khủng bố mà năm đó các ông không đánh lại được sao?”
"Đúng là như vậy." Lão tổ tông nhà họ Chu không biết chuyện này thì có gì kì lạ.
Linh Bảo im lặng, ngẩn người chớp chớp mắt.
Có phải bọn họ có nhầm lẫn gì về cái gọi là "thực lực rất khủng bố" không... Một tên nhãi nhép thế này mà cũng được coi là thực lực rất khủng bố sao? Chẳng nhẽ bọn họ nhận nhầm người à?
Đúng lúc này, Thang Viên dẫn đầu một đám người chạy từ bên ngoài miếu Ngọc Hoàng vào bên trong. Vừa vào tới đã vội vàng chạy thẳng đến chỗ Linh Bảo:
"Linh Bảo, cô không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”
"Tôi không sao, anh yên tâm đi. Tôi đã nói rồi, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Lần sau anh phải tin vào phán đoán của tôi, đừng có xúc động mà làm lớn chuyện như vậy nữa." Linh Bảo nhìn dáng vẻ phơi gió phơi sương mệt mỏi của Thang Viên, vừa cảm động lại vừa trách bọn họ cố chấp. Cô nhấn mạnh một lần nữa rằng bản thân có thể tự lo liệu được, bọn họ không cân lo lắng. Ai mà biết Thang Viên còn mời người từ Cục quản lý các sự kiện thần bí nữa, nhưng mỗi lần mời toàn mấy người thực lực như thế này thì cũng vô dụng, còn thua cả mấy tên tay chân của đối phương.
Thang Viên nhìn cả người Linh Bảo một vết trầy nhẹ cũng không có, tỉnh thần lại hoàn toàn thoải mái, không có chút nào là bị kinh hãi thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Lúc này anh ta mới nhìn thấy mấy vị cao thủ tiên thiên tam cảnh đứng sau lão tổ tông nhà họ Chu và lão tổ tông nhà họ Chu người có địa vị cao nhất, nhanh chóng tiến đến hành lễ với bọn họ.
"Cục quản lý các sự kiện thần bí tổ một Thang Viên, xin bái kiến các vị lão tổ tông!" Sau đó anh ta lại đi đến trước mặt lão tổ tông nhà họ Chu, khom lưng cúi người hành lễ còn sâu hơn: "Bái kiến Chu lão tổ tông!" Lão tổ tông? Linh Bảo không dám tin vào cái xưng hô mình nghe được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận