Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần

Chương 218:

Chương 218:Chương 218:
Sau khi lưu lại thần thức trên người Trình Húc Đông, Linh Bảo dứt khoát dẫn Lê Tuyết và Mạnh Thi Văn ra khỏi phòng họp.
Các vệ sĩ ngoài cửa muốn ngăn họ lại, nhưng Linh Bảo đã sử dụng thuật định thân, khiến mọi người đứng yên tại chỗ, họ chỉ có thể bất lực nhìn cô và Lê Tuyết thong thả đi thang máy xuống lầu.
Linh Bảo vừa xuống lầu thì đi đến trung tâm điều khiển để lấy lại túi của mình, sau khi chắc chắn không thiếu lá bùa nào mới trở về trường học với hai người bạn cùng phòng.
Một tiếng sau, khi nhóm bảo vệ của nhà họ Trình đã giải trừ được thuật định thân mới hoảng loạn đưa Trình Húc Đông vào bệnh viện.
Trình Húc Đông bị ném trên mặt đất trong một giờ, chảy rất nhiều máu, còn bị cắt đứt kinh mạch trọng yếu trên người, không còn cách nào để vận hành linh khí, dĩ nhiên ông ta chẳng khác gì một lão già bại liệt bình thường, ngay cả một ngón tay cũng chẳng thể động đậy, chỉ biết trơ mắt nhìn dòng máu chứa tinh nguyên của mình chảy ra, không làm được gì.
Khi được đưa đến bệnh viện, ông ta đã ở trong tình trạng bất tỉnh. Nhưng bệnh viện của người bình thường thì chẳng có ích lợi gì đối với người tu hành, khoa học kỹ thuật và y tế ngày nay, ngay cả kinh mạch cũng không phát hiện được, chỉ có thể nhìn thấy ngoại thương, tiến hành khâu mạch máu, rồi truyền dịch để tiếp tục sự sống, cũng không tra ra được lý do khiến ông ta bị tê liệt đột ngột.
Con cháu nhà họ Trình nghe được tin tức từ cấp dưới ở thành phố S, Trình Toàn Khắc và cháu ruột Trình Húc Đông - Trình Tư Ninh chạy thâu đêm tới ngay, nhìn thấy tình trạng của Trình Húc Đông, bọn họ vừa phẫn nộ vừa khiếp sợ.'Đúng là khinh người quá đáng mà, không ngờ lại khiến lão tổ tông của nhà chúng ta bị thương thành như vậy!" Trình Toàn Khắc đầy căm phẫn nói."Chúng ta mau tìm cô ta tính sổ!" Cháu trai của Trình Húc Đông - Trình Tư Ninh là một kẻ tính tình nóng nảy, nói xong thì muốn kéo Trình Toàn Khắc đi tìm Lục Linh Bảo ngay.
Từ trước đến nay Trình Toàn Khắc vẫn luôn gian xảo, ở trong tay Lục Linh Bảo, lão tổ tông nhà họ đã bị thương đến như vậy, bọn họ chừng này người đi chẳng phải là dâng thức ăn tận miệng sao.
"Cháu trai, cháu khoan hãy xúc động trước đã, việc này chúng ta còn phải bàn bạc kỹ càng, hơn nữa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chúng ta cũng không rõ, chẳng bằng chờ ông ấy tỉnh lại rồi nói sau."
"Cháu thấy là người sợ chết mới đúng!" Trình Tư Ninh khinh bỉ nói."Ông ấy có thể bị thương thành dáng vẻ như vậy dưới tay cô ta, cháu cảm thấy nếu chúng ta đi sẽ như thế nào đây? Nếu ông ấy tỉnh lại, cũng sẽ không để cho chúng ta đi hy sinh vô nghĩa như này."
"Vậy người nói xem, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
"Việc cấp bách trước mắt là chữa khỏi vết thương của ông ấy." Trình Toàn Khắc trâm ngâm nói.
Cách tốt nhất trước mắt chính là kéo dài để xem phản ứng bên phía Lục Linh Bảo, nếu đến lúc bất đắc dĩ thì phải cắt đứt đuôi cầu sinh(*) ngay. Dù sao vết thương hiện tại của Trình Húc Đông cũng không thể nào chuyển biến tốt, coi như đã là một tên phế vật, nếu Lục Linh Bảo có truy cứu thì đưa ông ta ra ngoài để chuộc tội. Cứ như vậy thì có thể bảo toàn nhà họ Trình.
(*) Cắt đuôi cầu sinh: nghĩa đen chỉ khi thạch sùng (thăn lằn) gặp nguy hiểm sẽ tự cắt đuôi để thoát thân. Nghĩa bóng là hy sinh một phần nhỏ vì lợi ích lớn. Hơn nữa ở nhà họ Trình sẽ không còn ai cản trở ông ta nữa.
Đáng tiếc là kế hoạch không kịp thay đổi, ông ta ngàn vạn lần không ngờ tới, sáng hôm sau đến phòng bệnh xem lần nữa, ở trên giường bệnh chú Trình Húc Đông của ông ta đột nhiên ngồi dậy, hơn nữa tu vi cũng khôi phục về lại ban đầu. Đối mặt với ánh mắt của chú mình, ông ta hiểu rõ tất cả, ông ta sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, chỉ đành dẹp bỏ tâm tư nhỏ đó, tiếp tục tuân theo sự chỉ huy của chú.
Đột nhiên thương tích của Trình Húc Đông chuyển biến tốt đẹp, đương nhiên không thể nào không liên quan đến vị tiên quân kia.
Buổi tối hôm đó, có một màn sương đen đi tới phòng bệnh cao cấp của Trình Húc Đông bao vây lấy cơ thể ông ta, sương đen xâm nhập cơ thể già nua của ông ta, dần dần chữa trị kinh mạch đã bị cắt đứt của Trình Húc Đông.
Trình Húc Đông tỉnh lại từ trọng thương lập tức nhận ra cả người có sự khác thường, cẩn thận cảm nhận một chút, thế mà phát hiện nội thương của mình đã hoàn toàn khỏi. Mở mắt ra thấy tiên quân trong phòng bệnh, liên tục kích động: "Đa tạ ơn cứu mạng của tiên quân!"
Tiên quân trực tiếp mở miệng hỏi:
"Đợt phục kích lần này, kết quả như thế nào?"
Trình Húc Đông căng thẳng trong lòng:
"Bẩm tiên quân, tiểu nhân không thể lấy lại tinh khí kết tinh... Thực lực của cô ta thật sự rất mạnh, tiểu nhân đã tính kế lấy đi lá bùa của cô ta, còn hạ Hoa Công Tán với cô ta, nhưng vẫn bị cô ta đánh trọng thương... Tiên quân, tiểu nhân thật sự là lòng có thừa mà thực lực không đủ, xin ngài hãy phái cao thủ khác đến đối phó cô ta, những chuyện khác, tiểu nhân nguyện vì tiên quân mà làm trâu làm ngựa...'
Biết rõ không thể nào hoàn thành nhiệm vụ, tốt nhất vẫn là nên từ chối sớm. Đang nói, bỗng nhiên tiên quân vung tay về phía ông ta, từ chỗ tiên quân có một luồng sương đen bắn thẳng về phía cơ thể ông ta, Trình Húc Đông sợ tới mức lập tức im lặng, vội vàng sửa lời nói:
"Tiên quân bớt giận! Tiên quân bớt giận! Là tiểu nhân nói sai rồi! Chỉ cần là nhiệm vụ tiên quân giao cho, dù có tan xương nát thịt tiểu nhân cũng không từ chối!"
Tiên quân hừ lạnh một tiếng, mắt lóe lên ánh hồng quang giống như đèn pha, tỉ mỉ đánh giá Trình Húc Đông từ trên xuống dưới. Lúc nấy, ở trên người Trình Húc Đông, hắn ta vậy mà lại phát hiện một tia thân thức!
Khi hắn ta chuẩn bị hủy diệt tia thần thức kia, thần thức kia lại có ý đồ chạy trốn.
Chuyện này thực sự rất thú vị!
Mấy trăm năm trước các tiên nhân đều biết đến một chuyện, chỉ có là thần linh được trời sinh ra mới có thể chia thân thức làm vô số phần, tùy ý bám vào thực thể là có thể nhìn thấy chuyện xảy ra với thực thể đó ở một khoảng cách nhất định, tương đương với việc có nhiêu hơn một đôi mắt, một lỗ tai. Sau khi người áo đen của miếu Ngọc Hoàng chết, hắn ta sở dĩ còn phải đến hỏi Trình Húc Đông rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng là vì, nếu như tiên nhân do người phàm tu luyện mà thành thì cô ta không có thiên phú này. Tiên nhân bình thường và người tu hành nếu phân chia thần thức sẽ gây tổn hại rất lớn đối với tu vi, nếu chia thần thức quá nhiều lần thì gần như không thoát khỏi một kết cục - đó là phát điên.
Nhưng thần linh lại không giống như vậy, không chỉ có thể tùy ý phân chia thần thức, còn có thể dựa vào ý muốn của mình mà thu hồi thân thức, sẽ không sinh ra bất kỳ tác dụng phụ nào. Hơn nữa, nếu thần thức bao trùm một địa phương thì giống như việc thành lập một trạm trung gian vậy, có thể để chính thần linh, hoặc bọn họ muốn truyền đi một đồ vật, trong nháy mắt đến chỗ thần thức ngay lập tức.
Lục Linh Bảo đã nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của hắn ta, không ngờ cô lại là một thần linhI
Hôm nay hắn ta mới biết được trên thế giới này còn có thần linh thứ hai. Nhưng mà đối với hắn ta thì đây không phải là một điều xấu. Lục Linh Bảo là một thần linh, lại không thể phá bỏ cấm chế trên người mà hắn ta đã bố trí ở miếu Ngọc Hoàng, còn biết được tin tức của hắn ta, điều này nói lên điều gì? Chứng tỏ thực lực của thần linh này yếu hơn thực lực hiện giờ của hắn tai
Một thần linh yếu hơn chính là món ăn tuyệt vời được chuẩn bị để dâng lên cho hắn ta, chờ tương lai hắn ta thoát khỏi phong ấn, điều đầu tiên làm sẽ là cắn nuốt Lục Linh Bảo. Cứ như vậy, thực lực của hắn ta nhất định sẽ gia tăng rất nhiêu, sẽ không bao giờ e ngại người nọ phong ấn hắn ta nữa, thậm chí có thể báo thù mũi tên này!
Tiên quân đi tới đi lui trong phòng bệnh vài lần, đè nén tâm trạng hưng phấn của mình.
Việc cấp bách hiện giờ vẫn là tích tụ đủ sức mạnh để phá vỡ phong ấn. Nếu đã như vậy, hắn ta không thể để Lục Linh Bảo phá hỏng kế hoạch của mình nữa! Nhìn Trình Húc Đông ở trước mặt sợ hãi không thôi, tiên quân mở miệng nói:
"Giao cho ông thêm một nhiệm vụ, xem như lấy công chuộc tội. Nếu ông có thể hoàn thành, bản tôn sẽ giúp tu vi của ông tăng lên đến tiên thiên lục cảnh." Nhiệm vụ lúc nãy suýt chút nữa đã khiến ông ta mất mạng, mặc dù phần thưởng là tiên thiên lục cảnh làm cho người ta động tâm, Trình Húc Đông vẫn không vui nổi, nhưng đối mặt với một bàn tay có thể bóp chết ông ta của tiên quân, ông ta cũng không dám từ chối nữa:
"Nghe tiên quân phân phó.
"Ông không cần phải làm ra dáng vẻ nớm nớp lo sợ này, lần này chỉ là mượn đao giết người mà thôi."
Trình Húc Đông nghe xong kế hoạch của tiên quân, cầm viên thuốc trong tay rồi nhìn lại, nhất thời vẻ mặt thán phục nịnh nọt nói:
"Vẫn là tiên quân cao minh, làm sao có thể nghĩ ra được diệu kế như vậy!" Viên thuốc này được sử dụng để biến hình, chỉ cần có được máu hoặc tóc của đối phương, có thể hóa thành hình dạng của đối phương trong 24h. Ông ta chỉ cần biến thành Lục Linh Bảo, đi cướp kho linh thạch bổ sung năng lượng của chính phủ Liên bang, để cho camera giám sát chụp lại hình ảnh của cô, cô sẽ không thể kháng cự được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận