Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 245:
Vẫn cần phải tặng nhiều quà một chút để biểu hiện thành ý mới được.
*
Đại hội huấn luyện toàn quốc được tổ chức theo đúng kế hoạch, Lục Linh Bảo là người huấn luyện hôm nay. Lúc mới tới Đế Đô, hai ngày nay, lại có người cầu khẩn nói bản thân gặp phải quỷ, cô xử lý xong con quỷ đó rồi mới đến đây.
Đại hội huấn luyện không cần chuẩn bị gì phức tạp, sự truyền thụ này đối với cô mà nói vô cùng đơn giản, trọng điểm là phải tìm được Thanh Tiêu đã chuyển thế.
Nhẫn của cô chứa rất nhiều đồ vật của anh, trong đó, miếng ngọc do dùng thần thức khắc thành còn lưu lại một tia khí tức thân hồn của anh, thông qua một loại pháp thuật đặc biệt là có thể khuếch đại khí tức đó, làm thành một pháp khí giống như máy dò tìm, chuyên dùng để tìm những người đã chuyển thế.
Cô đã khắc trận pháp tìm người lên một miếng ngọc như ý, viên đá quý màu đỏ trên miếng ngọc chính là kim chỉ nam dò tín hiệu.
Nếu như Thanh Tiêu ở trong vòng bán kính ba trăm mét, viên đá đỏ sẽ phát sáng.
Đại hội huấn luyện được sắp xếp tổ chức ở một sảnh hội trường lớn của một khách sạn cao cấp, ngồi phía dưới có tới nghìn bảy nghìn tám người, một đám đông chật ních người.
Cảnh giới tiên thiên là một mốc mấu chốt, vượt qua mốc này thì tuổi thọ, thực lực, sức phòng ngự đều tăng lên vượt trội, hoàn toàn khác biệt so với người bình thường. Tuy rằng người tu hành trên toàn quốc rất nhiều, nhưng số người có thể vượt qua mốc này lại khá ít. Nếu lấy sáu mươi tuổi làm phạm vi thì có tới nghìn bảy nghìn tám người, nhưng nếu lấy tiên thiên cảnh giới làm phạm vi, vậy nhiêu nhất cũng chỉ có hơn bốn trăm người.
Thiên phú của mỗi người không giống nhau, điều kiện tu luyện cũng khác nhau, tu vi đương nhiên cũng sẽ khác biệt một trời một vực, có những người đã sáu mươi tuổi mà thậm chí còn yếu hơn cả Tề Mục.
Vì vẫn chưa chắc chắn về thời gian chuyển thế của Thanh Tiêu, Linh Bảo chỉ có thể lấy độ tuổi sáu mươi làm phạm vi, dùng toàn lực để "quăng lưới".
Hiện giờ đã có chín mươi tám phần trăm số người tu hành được mời xuất hiện tại đại hội, tuy nhiên, Linh Bảo đặt ngọc như ý ở trên tay, viên đá đỏ lại không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ yên lặng năm trong tay cô.
Trong lòng Linh Bảo vô cùng thất vọng, nhưng cô cũng đành phải sốc lại tinh thần, giảng giải cho những người tu hành bí quyết để mở ra thông đạo Luân Hồi.
Những người phía dưới sớm đã biết thân phận của cô, đến cả lão tổ tông của các đại gia tộc và các cao thủ tiên thiên tam cảnh cũng phải nghiêm túc nghe giảng, những người khác làm sao dám chểnh mảng kia chứ. Việc giảng giải chỉ mất một tiếng đồng hồ, thời gian còn lại dành cho mọi người ngấm kiến thức và tự luyện tập. Linh Bảo tất nhiên sẽ phụ trách giải đáp các thắc mắc và sửa lỗi sai cho họ. Cả hội huấn luyện kéo dài ba ngày mới kết thúc.
"Lục tiền bối lân này không cầu lợi mà giảng dạy, quá thực đã vất vả rồi, chi bằng cô đến nhà họ Nguyên vài bữa, để nhà họ Nguyên bày tỏ lòng biết ơn, chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều thức ăn ngon, còn có rất nhiều linh thạch quý hồi năng lượng... Buổi huấn luyện vừa kết thúc, Nguyên Như Bồi đã ngăn cô lại, nhiệt tình mời mọc, nhưng ngoài sự nhiệt tình, còn có một chút chột dạ áy náy.
Linh Bảo biết được vì sao ông ấy lại như vậy, là bởi vì tổ tiên nhà ông ấy đã ra ngoài giải quyết việc riêng nên lần này không xuất hiện, ông ấy sợ cô để bụng nên mới đặc biệt lấy lòng.
Đối với Linh Bảo mà nói, ông ấy không cần thiết phải làm vậy. Lần này tổ chức hội huấn luyện không tìm thấy Thanh Tiêu chuyển thế, sự hứng thú của cô đối với đồ ăn ngon cũng hoàn toàn tan biến rồi. Cô vẫy vẫy tay từ chối lời mời của ông ấy, cũng từ chối luôn các gia tộc vây quanh mình mời mọc.
Buổi huấn luyện vừa kết thúc, cô đã lên máy bay, một lần nữa trở lại thành phố Z.
Chẳng có nguyên nhân gì khác, chỉ là cô lại nhận được lời cầu khẩn của tín đồ.
Nơi này gần đây thường xuyên có quỷ xuất hiện. Linh Bảo cũng không rõ rốt cục là vì tín đồ ở đây lan rộng khá nhanh, nên cô rất hay nhận được lời cầu khẩn của họ nói rằng gặp phải quỷ, hay là bởi vì nơi này thực sự có nhiều quỷ nữa.
Bất kể thế nào, phát hiện con quỷ nào thì phải tiêu diệt con đó, vị tiên quân kia tạo ra nhiều lệ quỷ như thế, còn đặc biệt khắc lên linh hồn của chúng khả năng dò linh khí để tránh khỏi người tu hành, tuyệt đối không có ý đồ gì tốt đẹp.
Cô không tìm ra vị tiên quân đó, việc duy nhất cô có thể làm chính là dùng bạo lực để phá huỷ âm mưu của hắn.
Hiện tại chưa tìm được Thanh Tiêu, bất kể là vì tín đồ hay là vì sự an toàn của Thanh Tiêu, cô đều phải cố gắng để tạo ra một thế giới bình yên.
Tín đồ cầu khẩn lần này vô cùng lo lắng, nói rằng con của mình ngày nào cũng khóc lóc không ngừng, mang đến bệnh viện cũng không thể tìm ra bệnh gì.
Càng đáng sợ hơn chính là bệnh viện không chỉ tiếp nhận qua một trường hợp như vậy, rất nhiều đứa trẻ trước đây từng đến cũng cứ khóc lóc như vậy mãi, đến một tối nào đó đột nhiên qua đời không rõ nguyên nhân.
Đứa trẻ khóc lóc náo loạn, sức khoẻ lại không có gì bất thường, vậy đây hẳn là vấn đề thuộc về tinh thần. Mọi người đều nói mắt của trẻ con có thể nhìn thấy những thứ kỳ lạ, rất nhiều đứa trẻ khóc lóc vê đêm cũng vì nguyên nhân này.
Nhưng việc khóc lóc nhiều ngày rồi chết đi thì tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là bị những con quỷ bình thường làm cho kinh sợ. Dương khí của trẻ con rất yếu, lá gan cũng không lớn, bị ma quỷ nhắm làm mục tiêu săn môi cũng không phải không có khả năng.
Tới thành phố Z, Linh Bảo lập tức phi tới bệnh viện mà vị phụ huynh đã cầu khẩn kia đang ở.
Đây là một bệnh viện công lập, quản lý vô cùng lỏng lẻo, Linh Bảo đến được phòng bệnh rất dễ dàng. Hai người phụ nữ một già một trẻ đang mặt ủ mày chau trông chừng bên giường bệnh, nhìn thấy cô tới trước giường bệnh thì hoang mang nhìn cô.
"Chuyện hai người cầu khẩn ở miếu Sơn thần tôi đã biết rồi, phiền tránh ra một chút, để tôi nhìn đứa bé xem." Linh Bảo dùng giọng điệu ôn hòa để giải thích nguyên nhân mình tới.
Hai người phụ nữ phút chốc vui mừng nhìn cô: "Cô là đại sư mà Sơn thần phái tới ư?"
Linh Bảo gật đầu, hai người ngay lập tức cúi đầu đi ra ngoài, chắp tay thi lễ: "Đa tạ Sơn thần phù hộ!"
Sức mạnh của tín ngưỡng chỉ lực chân thành lập tức rót vào cơ thể cô.
Gia đình giường bên cạnh cũng bởi vì đứa trẻ khóc lóc không rõ nguyên do mà nhập viện, lúc này đang tò mò quan sát bọn họ.
Linh Bảo nhìn đứa trẻ trên giường, dương khí trên người rất yếu, linh hồn cũng có chút không ổn định rồi. Vừa đọc tử vi của đứa trẻ này, cô phút chốc đã hiểu ra ngọn nguồn đầu đuôi sự việc.
Phán đoán của cô quả nhiên không sai, đứa trẻ này quả thực đã gặp phải con quỷ chuyên gia dùng linh hồn của trẻ con làm thức ăn.
Sự việc bắt nguồn từ năm ngày trước, bà của đứa trẻ này đưa cậu bé tới công viên gần nhà để chơi đùa. Công viên có rất nhiều cơ sở vật chất, đồ chơi được thiết kế riêng cho trẻ con chơi đùa, trong đó có một cái ống màu đỏ, dài chừng bảy tám mét, các bạn nhỏ rất ưa thích, thường xuyên bò tới bò lui ở bên trong để chơi.
Ngày hôm đó, đứa trẻ này đang chơi ở bên trong thì bắt gặp một bé gái mặc váy đỏ ở phía trước, hai người chơi đùa rất vui vẻ. Đứa trẻ bò ra khỏi cái ống, nhưng bé gái váy đỏ lại không bò ra, ngược lại cất tiếng gọi cậu:
"Anh trai nhỏ, tối nay em lại tới nhà tìm anh chơi có được không?"
Đứa trẻ không hề dè chừng, vui vẻ đồng ý, nhưng cậu lại không nhìn thấy nụ cười quỷ dị trên gương mặt của bé gái váy đỏ.
Bà của đứa trẻ tò mò hỏi cậu: "Cháu nói chuyện với ai thế?"
“Nói chuyện với em gái ạ.'
Bởi vì ở quanh đó vốn dĩ cũng có vài bạn nhỏ, bà của đứa trẻ cũng không quá chú ý, nên cứ như vậy cho qua.
Ai ngờ rằng tối ngày hôm đó, đứa trẻ nửa đêm lại đột ngột tỉnh lại, sợ hãi bắt đầu khóc lóc.
Người lớn không biết đứa trẻ đang sợ hãi cái gì, Linh Bảo đọc tử vi lại có thể nhìn thấy rất rõ dưới góc nhìn của đứa trẻ, ở đó có một con quỷ nam đang đứng mang bộ mặt bị bỏng rất nghiêm trọng, trông vô cùng gớm ghiếc. Hắn đang dùng nhiều thủ đoạn khác nhau để dọa dẫm đứa trẻ kia.
Đứa trẻ khóc lóc lao vào lòng người lớn, con quỷ kia cũng đi theo sau, cưỡng ép sáp tới trước mặt cậu bé.
Lúc đứa bé không sợ hãi, dương khí đã vô cùng yếu ớt, một khi bị dọa sợ, hồn thể ra khỏi cơ thể sẽ bị con quỷ nuốt chứng.
Linh Bảo trước đây từng nghe nói về loại quỷ này, có tên là quỷ đồng tử, là một loại quỷ rất hiếm gặp, trời sinh đã chủ động nuốt chứng linh hồn.
Loại quỷ như vậy, kiếp trước quá nửa là những người trưởng thành có thâm thù đại hận với trẻ con, sau khi chết đi doạ dẫm những đứa trẻ, nuốt chửng linh hồn thoát ra khỏi cơ thể vì kinh sợ của bọn chúng, hơn nữa còn có thể biến thành bộ dạng của những đứa trẻ từng bị chúng nuốt chứng, thu hút những đứa trẻ khác để chúng mời hắn tới nhà.
Hắn thường sẽ hỏi đứa trẻ rằng buổi tối có thể tới nhà chúng chơi hay không. Nếu đứa trẻ đồng ý, hắn sẽ được cho phép vào cửa, buổi tối có thể tự do ra vào nhà đứa trẻ đó.
Loại quỷ này rất yếu, nhưng trên một khía cạnh nào đó cũng rất mạnh. Hắn có thể phân chia linh hôn mình thành nhiều mảnh, thuận tiện cho việc dọa trẻ con vào ban đêm cũng như nuốt chứng linh hồn của chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận