Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 115 - Ngươi vẫn còn chưa nhận ra sai lầm của mình. (2)

Lão Vương biết Lâm Phàm hy vọng hắn ta và tiểu Hi Vọng có thể trở thành Giác Tỉnh giả hoặc là Liệp Sát giả, mà hắn ta cũng vẫn luôn cố gắng, mỗi ngày đều ăn nhiều thịt, bởi vì sau khi đi theo Lâm Phàm, trình độ sinh hoạt của hắn ta và tiểu Hi Vọng đã lên thẳng tắp, chỉ có thể nói là ngày nào cũng ăn thịt đến mức khiến người ta phát nôn.

Nhưng cho dù là như vậy, hắn ta vẫn điên cuồng ăn.

Quả nhiên, người chính là tiện như vậy.

Trước kia không có ăn, chỉ cần có thể ăn thì tuyệt đối sẽ không buông tha.

Nhưng còn bây giờ thì sao... Vậy mà lại có cảm giác ăn muốn nôn.

Thật là không nên.

"Lão Vương, ta chuẩn bị thành lập đội ngũ của mình." Lâm Phàm vừa ăn vừa nói chuyện.

"Đây là chuyện tốt mà, nếu có được đội ngũ của mình, về sau cũng không cần bận rộn như vậy, chuyện gì cũng cần phải tự bản thân mình đi làm."

Chuyện biết được cũng không tính là nhiều.

Nơi rộng lớn hơn ở bên ngoài sẽ như thế nào?

"Dị thú trong tận thế này có rất nhiều thứ cần thăm dò, cho dù là bọn người lão Chu chỉ sợ cũng không biết nhiều."

Vật chất thần bí theo mưa sao băng mà đến, phân tán đến khắp nơi trên thế giới, tản ra một loại từ trường thần bí, ảnh hưởng, hấp dẫn dị thú, mà nơi từ trường yếu kém thì dị thú cũng sẽ yếu.

Trong phòng.

Cũng không biết.

Lão Vương đồng ý với ý nghĩ của Lâm Phàm.

Hắn không biết.

Lâm Phàm lấy huyết tinh của dị thú thức tỉnh ra, vẫn xinh đẹp như trước, có ngọn lửa nhảy nhót trong huyết tinh.

Lâm Phàm cười cười, xây dựng đội ngũ khó khăn lúc nào, chính là lúc mới bắt đầu cất bước, chỉ cần có thể vượt qua thời gian đầu, hoàn toàn triển khai đội ngũ rồi, sau đó sẽ không còn khó nữa.

Trong phạm vi xung quanh thành thị Diêm Hải, dị thú cao nhất cũng chỉ là dị thú cấp ba.

Lâm Phàm nuốt huyết tinh, chỉ trong chốc lát, một nguồn lực lượng thuần túy lưu chuyển từ miệng xuống bụng.

Bọn người lão Chu vẫn luôn chờ ở trong tường rào Miếu Loan.

Kiểm tra thuộc tính ba chiều.

Những dị thú cấp bậc cao kia sẽ tiến hóa như thế nào?

Không suy nghĩ nhiều nữa.

Hắn giơ tay lên, lửa xuất hiện, bên trong ngọn lửa màu trắng này đột nhiên hiện lên một tia màu lam, đây là thứ lúc trước chưa bao giờ có.

- Tinh thần: 56.

Không tiếp tục nghiên cứu ngọn lửa nữa, mà nằm trên giường nhìn lên trần nhà, đắp kín chăn, từ từ nhắm hai mắt, chìm vào giấc ngủ, có được điều kiện cuộc sống như bây giờ, đều là do hắn cực cực khổ khổ cố gắng được.

- Thể chất: 70,69.

Xưởng rèn đúc vũ khí.

- Đẳng cấp: Cấp 2 (25/30)

Lâm Phàm gật đầu, mục đích đến đây chính là muốn rèn một thanh đường đao mới, sau trận chiến với dị thú thức tỉnh kia, hắn phát hiện vũ khí của bản thân thật sự quá yếu đuối.

Khi địa vị của Lâm Phàm ngày càng tăng lên, thái độ của Thân Hải khi nhìn thấy Lâm Phàm đã sớm thay đổi 180 độ, từ nghiêm mặt biến thành hèn mọn nịnh nọt.

"Lâm ca, ngài đã đến, xin mời, mời vào bên trong."

- Nhanh nhẹn: 57,41.

Phải tiếp tục cố gắng, để có cuộc sống càng tốt hơn.

All lee gay!

Hôm sau!

Thể chất tăng thêm một điểm

Hắn rất mong chờ, khi tăng cường hệ hỏa của mình lên đến cấp cao nhất sẽ là như thế nào.

Lâm Phàm có thể cảm nhận được nhiệt độ của ngọn lửa này so với trước đó có tăng thêm một chút, màu sắc cũng xảy ra biến hóa.

"CHắc hẳn là huyết tinh của dị thú thức tỉnh, giúp hệ hỏa của ta tiến hóa..."

Chỉ là bây giờ hắn cũng không còn cách nào khác, không tìm được vật liệu tốt hơn, chỉ có thể rèn ra một cái vũ khí mới, sau đó tìm Diêu Tuyết phụ ma, tạm thời có thể dùng một khoảng thời gian.

Chỉ đến khi tìm được vật liệu tốt hơn rồi lại thay đổi.

Thân Hải nhìn Lâm Phàm đang rèn đúc, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ.

Lúc trước mình cao cao tại thượng, không đặt Lâm Phàm vào trong mắt, thậm chí còn cho lão Vương nghỉ việc, ai có thể ngờ được, Lâm Phàm không chút nổi bật này, lại hoàn toàn cất cánh.

Sớm biết có tình huống thế này, cho dù hắn ta có cứng rắn liếm thì cũng phải liếm toàn thân Lâm Phàm thật dễ chịu.

Từ đó ôm cái đùi vàng óng ánh này.

Ai, nói gì cũng đã chậm rồi.

Người ta không tìm hắn ta để gây chuyện, đã xem như tốt lắm rồi.

Tường rào Diêm Hải.

"Dương ca, ta nghe ngóng được rồi, tối qua ta có mời một thành viên của tiểu đội Cơ Thạch uống rượu, ta chuốc đối phương uống quá chén, tìm hiểu tình hình, người kia nói tiểu đội Cơ Thạch bọn hắn không đến tường rào Bảo Phong, cũng không gặp được người của chúng ta."

Thành viên báo cáo tình hình.

"Ta tin cái quỷ."

ÁNh mắt Dương Phi lạnh lùng nhìn đội viên,"Hắn nói bọn hắn không đi thì ngươi tin sao, nửa xác dị thú mà bọn hắn đem về chính là dị thú thức tỉnh, hơn nữa còn là hồng văn, dị thú thức tỉnh cấp ba là cái khái niệm gì ngươi biết không, ngươi cho rằng chỉ với Lương Hồng thôi là nàng có thể giết được loại dị thú này sao?"

Hắn ta đã từng phân tích, tuyệt đối là tiểu đội Cơ Thạch phối hợp với người sống sót khác, cuối cùng mới giết được dị thú thức tỉnh này.

Đội viên báo cáo tình hình cũng không nói gì.

Chờ Tam đội trưởng sai bảo.

Hắn ta chỉ nghe theo lời sai bảo mà làm việc, sẽ không bị trách phạt gì nhiều, nhưng đương nhiên cũng sẽ có trách phạt, phương châm chính là ít làm thì ít sai, làm nhiều thì sai nhiều.

Thấy thành viên không nói chuyện, DƯơng Phi cau mày nhìn về phía đối phương,"Ngươi cảm thấy ta phân tích không đúng à?"

"A? ĐỘi trưởng, ngươi phân tích rất đúng."

"Vậy thì vì sao ngươi không trả lời ta?"

"A... Chuyện này, ta đang kinh ngạc vì phân tích của đội trưởng, ta liều sống liều chết chuốc say đối phương mới moi ra được chút xíu tin tức, mà đội trưởng không cần làm gì cả, chỉ dựa vào một chút tin tức, đã có thể suy đoán ra được những chuyện này, ta vô cùng thán phục."
Bạn cần đăng nhập để bình luận