Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 199 - Mẹ nó xe này chính là của ta. (3)

Diêm La đang hút thuốc, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, ngay cả điếu thuốc đã cháy trong tay cũng quên hút, ngây người nhìn một màn trước mắt, hắn ta không ngờ đội viên của mình thế mà không chịu nổi một kích như vậy.

Tiếng kêu thảm thiết nối liền không dứt.

Cái này khiến hắn ta nhận ra, tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy nữa.

Nhất định phải hành động.

Lúc này, Lâm Phàm đang tùy ý vung chặt kẻ địch đang lao đến, lập tức cảm nhận được một nguồn sức mạnh mênh mông ập đến, không nghĩ nhiều, trở tay dùng đường đao ngăn cản, một tiếng âm vang dội tới.

Hóa ra là Diêm La cầm trường đao bổ đến.

Vũ khí va chạm với nhau, tia lửa bắn ra tung tóe, một luồng lực đạo trầm đục truyền tới.

"Lực lượng của ngươi không giống như Giác Tỉnh giả cấp ba có thể có được, năng lực mà ngươi thức tỉnh có phải liên quan đến sức mạnh?" Thần thái Lâm Phàm nhẹ nhàng, cánh tay hơi dùng sức, trực tiếp đẩy lui Diêm La.

Lạch cạch!

Tình huống này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn ta.

Lâm Phàm giơ tay ra, năm ngón tay thành trảo, giống như móng vuốt của diều hâu, nhanh chóng chộp lấy trường đao trong tay hắn ta, một màn này khiến Diêm La cười lạnh, đúng là đang tìm chết, nhất định phải chém đứt vuốt chó của hắn.

Diêm La trừng mắt, một đao mình vung ra này lại bị giữ chặt, cho dù hắn ta có gầm thét dùng sức, đao này vẫn không hề nhúc nhích tí nào, không thể nào thoát khỏi tay đối phương.

"Mẹ nó, ngày chết của ngươi đến rồi."

"Làm sao có thể?"

Diêm La bị đẩy lui, vẻ mặt kinh hoảng.

KHóe miệng Lâm Phàm cong lên tươi cười, lửa bùng lên giữa năm ngón tay, nhiệt độ cực cao nhanh chóng lan truyền, từ mắt thường Diêm La có thể thấy được đao trong tay bị đốt đến đỏ bừng, đồng thời nhiệt độ kia truyền đến, khiến săc mặt hắn ta đại biến, vội vàng thả tay ra.

Diêm La nổi giận, gân xanh trên hai tay nổi lên, chỉ trong nháy mắt cánh tay đã căng lên, so với trước thì còn tráng kiện hơn, mãnh liệt vung vẩy trường đao trong tay, một đao này uy thế cực mạnh, ngay cả không khí cũng chấn động.

Đối phương nâng đao một cái là có thể ngăn trở một đòn chém tới của hắn ta, còn có thể đẩy hắn ta ra, nói rõ lực lượng của đối phương cũng vượt qua sự tưởng tượng của hắn ta.

"Sao có thể."

Giác Tỉnh giả và Liệp Sát giả chỉ khác nhau về năng lực mà thôi.

Chỉ là...

Nhưng năng lực của Giác Tỉnh giả rất khó tăng lên, có lúc cường độ năng lực của Giác Tỉnh giả cấp ba, chưa chắc đã mạnh hơn năng lực của Giác Tỉnh giả cấp hai, nhiều lắm cũng chỉ chênh lệch về tốc độ, lực lượng mà thôi.

Có lửa thiêu đốt, trường đao của Diêm La hóa thành nước thép rơi xuống đất, chỉ trong nháy mắt đã thiêu đốt hết đám cỏ dại bên dưới.

Diêm La không thể tin dược nhìn một màn này, sau đó đột nhiên ngẩng đầu,"Năng lực của ngươi sao lại đáng sợ như vậy."

Máu thịt chỗ cổ chân bị thiêu đốt đến không còn, xương cốt lộ ra, cho dù hắn ta là Giác Tỉnh giả cấp ba, cường độ thân thể rất tốt, nhưng cũng không thể nào ngăn cản loại nhiệt độ này.

"A..."

KHi suy nghĩ Lâm Phàm khẽ động, roi lửa cũng tiêu tán.

"Chưa làm rõ tình huống đã đến cướp xe của ta, ngươi đúng là muốn chết mà."

Lâm Phàm đi đến trước mặt Diêm La, giơ đường đao trong tay lên, chuẩn bị kết thúc tính mạng của hắn ta.

Lâm Phàm hòa tan trường đao của hắn ta thành nước thép, nhiệt độ đương nhiên phải đạt đến hơn một ngàn độ C, cái này là chuyện mà Giác Tỉnh giả cấp ba có thể làm được sao?

"Ngươi đồng ý với ta, chiếc xe này cho ngươi, về sau ngươi sẽ tha ta một mạng, đây chính là lời ngươi nói."

"Đồng ý với ngươi chuyện gì?"

"Khoan đã, ngươi từng đồng ý với ta." Diêm La mở miệng nói.

Lâm Phàm giang hai tay ra, lửa ngưng tụ thành một cây roi lửa, bộp một tiếng, tiếng xé gió vun vút tàn nhẫn đánh về phía Diêm La, con ngươi Diêm La co rụt lại, vội vàng tránh né.

Hắn cầm đường đao đi từng bước một về phía hắn ta.

Diêm La đã hiểu ra mình hoàn toàn không phải là đối thú của Lâm Phàm, giãy giụa muốn lui lại, hắn ta thật sự không nghĩ ra tại sao lại thành ra thế này, rõ ràng không nên như vậy.

"Mẹ nó, lão tử thua, thế mà lại thua trong tay ngươi." Diêm La vừa bò ra sau, vừa tức giận mắng.

Diêm La vốn nghĩ rằng mình đã tránh thoát, lại phát hiện ra roi lửa đã quấn lấy cổ chân hắn ta, cảm giác bỏng rát hừng hực ập tới, đau đến mức khiến hắn ta kêu lên thảm thiết.

Đây chính là chỗ đáng sợ sau khi năng lực của Lâm Phàm tăng lên, khống chế lửa càng ngày càng tinh diệu, nhiệt độ lửa cũng tăng lên, tạo ra lực phá hoại càng thêm đáng sợ.

Diêm La phát hiện chân phải đứt lìa, trực tiếp từ cổ chân bị thiêu đốt rời ra.

"A, chân của ta, chân của ta."

"Có sao?"

"Có."

"Ngươi đưa cho ta xe gì?"

Lâm Phàm đột nhiên nhớ đến lúc trước đã nói với Diêm La những lời đó ở trên xe.

Diêm La chỉ vào chiếc xe Pickup màu đen,"Chính là chiếc xe kia."

Lâm Phàm đã một cái vào ngực Diêm La,"Ngươi đang nói mê nói sảng cái gì thế, xe này rõ ràng là của ta, từ khi nào mà thành của ngươi cho ta."

Diêm La vừa định gào lên, đã bị Lâm Phàm cắt đứt.

"Im miệng, đã đến giờ phút này rồi, ngươi lại còn nghĩ đến chuyện xe cộ nữa chứ, nếu như ngươi muốn sống, lúc trước đừng đánh chủ ý lên xe của ta, bây giờ ngươi nói gì cũng đã chậm rồi."

Lâm Phàm nói rất nhanh, khiến Diêm La trợn tròn hai mắt.

Diêm La cũng biết nói những chuyện này cũng chỉ là lãng phí thời gian, thế nhưng hắn ta thật sự không có cách nào cả, nếu như tình hình thay đổi, hắn ta cũng sẽ không buông tha cho đối phương.

Xoát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận