Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 213 - Ta tuyệt đối không phải vì nghe được có dị thú mới làm người tốt. (4)

TRợn mắt há hốc mồm nhìn tình hình trước mắt. Chuyện này đối với bọn hắn mà nói, thật sự không thể nào tưởng tượng nổi.

"Hấn là ai?"

"Cũng quá mạnh rồi đi."

Cao Thiên Hải là Giác Tỉnh Giả đương nhiên hiểu rõ năng lực của Giác Tỉnh Giả khó tăng lên như thế nào.

Thế nhưng vừa rồi đối phương chỉ dùng một chiêu, đã hủy diệt một lượng lớn dị thú.

Cái này phải có năng lực khống chế mạnh đến mức nào?

ĐỐi với đám người sống sót bình thường mà nói, bọn hắn không thấy được quá nhiều thứ, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, đó chính là bọn họ có thể sống rồi, có cao thủ đến cứu bọn hắn.

"Chúng ta không cần phải chết nữa."

Hai tay nắm chuôi đao, mũi đao rũ xuống, gầm nhẹ một tiếng.

Ầm ầm!

Nhảy lên một cái.

Rơi xuống đất.

Sau khi từng tiếng hoan hộ truyền đến tai Lâm Phàm, khóe miệng Lâm Phàm cong lên, chậm rãi rút đường đao, nhẹ nhàng vung lên, lửa bao trùm, ánh mắt khóa chặt con dị thú cấp bốn kia, bước chân dần tăng tốc, từ mắt thường chỉ có thể nhìn thấy được tàn ảnh, đây là tốc độ cực hạn của hắn.

Ánh mắt Lâm Phàm quét qua, khóa chặt một con dị thú cấp bốn trong đó, rút đao dọn đường, sang trái trẻ phải, lập tức xuất hiện trước mặt dị thú cấp bốn, một đao bổ ra, đao mang sắc bén trực tiếp bổ đầu dị thú ra.

"Đúng vậy, nhất định là như thế."

Mặt đất chấn động, lực lượng mạnh mẽ khuếch tán, mặt đất xuất hiện vết rạn, lít nha lít nhít khuếch tán ra bốn phía, ngay sau đó, lửa lam trắng từ trong vết rạn bùng lên, màn lửa cực nóng bao trùm các dị thú, từng tiếng gào thét thảm thiết vang lên.

Ầm!

"A..."

"Đến nào, mở mang kiến thức về biển lửa thôi."

Sau lưng có tiếng xé gió vang lên.

Xuất hiện ở trên không, nhìn các dị thú bên dưới.

Không suy nghĩ nhiều, quay người lại đấm một quyền, lúc va chạm, một luồng lực lượng kinh khủng bộc phát ra, dị thú đã đạt đến cấp bậc này đã biết con mồi này có khó giải quyết hay không, cho nên mới tiến hành phối hợp.

Chỉ trong chốc lát, đối với Lâm Phàm mà nói, các dị thú vô dụng đã bị hoảng sợ, quân lính tan rã.

Ngay sau đó

"ĐÚng vậy, cái này cũng quá đáng sợ rồi."

Tại vùng đất trống bên ngoài tường rào, không ngừng vang ra tiếng ầm vang, trận đấu kịch liệt đã sớm khiến tất cả người sống sót trợn tròn mắt.

Đã có hai con dị thú cấp bốn bị Lâm Phàm chém giết.

Lâm Phàm chuyển động thân thể, đột nhiên vung đao, một đạo hỏa mang nổ tung.

Trong cùng cấp bậc cũng có khoảng cách.

Hai con dị thú cấp bốn khác cũng không cho Lâm Phàm bất cứ cơ hội nào, đồng thời lao đến.

Lâm Phàm nhảy vọt đến sau lưng của một con dị thú cấp bốn khác, năm ngón tay nắm lại, đấm một quyền xuống, không khí nổ tung, phịch một tiếng, liên tiếp đánh trúng dị thú ở đằng sau, mà dị thú nhận phải nguồn lực lượng này, tứ chi khuỵ xuống, quỳ rạp trên đất, khó có thể chịu đựng được.

Chiến đấu thì phải chuyên tâm.

Lâm Phàm nâng đao lên, bổ mạnh xuống, trong chớp mắt, thân đao bùng lên lửa lớn, bao trùm một con dị thú cấp bốn, nhiệt độ cực kỳ cao, cho dù là dị thú cấp bốn cũng không thể nào ngăn cản được, thân thể cao lớn bị ngọn lửa bao trùm, lăn lộn trên mặt đất, động tĩnh cực lớn, dị thú bình thường còn chưa kịp tránh đi lập tức bị thân thể cao lớn nghiền thành bánh thịt.

Chỉ trong chốc lát.

Còn hai con dị thú cấp bốn còn lại đều đã bị thương, tình hình cũng chẳng khá hơn chút nào, chỉ là bọn chúng vẫn tử chiến không lùi, tức giận gào thét, bộ dáng dữ tợn khủng bố, lần lại nhào về phía Lâm Phàm.

"Thực lực của con dị thú cấp bốn này, có chút vượt quá tưởng tượng."

KHông phải tất cả dị thú cấp bốn nào cũng đều lợi hại.

"Triệu ca, đại ca mà chúng ta mời về, rốt cuộc là quái vật gì thế."

Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục.

Triệu Kim im lặng không nói, ngây ngốc mà nhìn, không thể nào hoàn hồn được, đủ loại tình huống trước mắt, đã sớm nằm ngoài tưởng tượng của hắn ta, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hắn ta sẽ không bao giờ tin.

Nghe các đồng bạn nói.

Lâm Phàm liên tục đánh từng quyền xuống, phịch một tiếng, lớp vảy sau lưng dị thú vỡ vụn, sau lưng bị đánh ra một lỗ máu, hắn vung tay, đánh một chưởng xuống, lửa vô cùng vô tận tràn vào bên trong thân thể dị thú.

Dị thú cấp bốn gào thảm, trong chốc lát, lửa ngập tràn trong cơ thể bùng lên, toát ra từ trong miệng, mũi, lỗ tai, mông.

Dị thú cấp bốn nằm trên mặt đất không còn nhúc nhích.

Tĩnh lặng im ắng.

Toàn thân bốc khói đen, đồng thời trên xác xuất hiện lít nha lít nhít vết rạn, trong vết rạn có lấp lòe ánh lửa.

Lâm Phàm giẫm lên dị thú cấp bốn, đứng thẳng dậy, nắm đường đao, nhìn xung quanh, không còn dị thú cấp bốn dẫn đầu, có dị thú muốn chạy trốn.

Cấp ba, cấp hai, cấp một.

ĐƯơng nhiên là cần phải giết cấp ba trước. .

Cầm đao, lực đạo hai chân bộc phát, hóa thành một đạo ánh sáng, đuổi giết dị thú cấp bậc cao đang định chạy trốn.

Huyết tinh rất quan trọng.

Vẫn là câu nói kia.

KHi còn chưa gặp được thương đội trong tận thế, không có đồ gì thiếu thốn cả, mãi đến khi gặp thương đội tận thế, mới phát hiện bản thân nghèo cỡ nào, có đồ tốt cũng mua không nổi.

Thật sự là quá nghèo.

Khi Lâm Phàm đang săn giết dị thú, đám người sống sót trên tường thành đã ngây ngốc, thậm chí còn quỳ mà nhìn.

Bọn hắn chưa bao giờ thấy có ai có thể săn giết dị thú như vậy.

Bắt giặc bắt vua trước, đạo lý này đương nhiên là hiểu.

Đầu tiên là giết dị thú có cấp bậc cao nhất, khi dị thú cấp bật cao nhất bị giết chết rồi, bọn chúng sẽ như rắn mất đầu, khiến một ít dị thú chạy tán loạn, từ đó kết thúc nguy cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận