Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 233 - Vì sao ngươi lại không cần dùng năng lực, bởi vì bọn chúng không có tư cách. (4)

Khi một con dị thú cấp bốn trong đó đến gần, Lâm Phàm nhảy lên một cái, đột nhiên vung quyền, phịch một tiếng, quyền kình kinh khủng trong nháy mắt bộc phát ra, trực tiếp nện lên đầu dị thú cấp bốn.

Ầm!

Đầu dị thú cấp bốn đột nhiên đập xuống mặt đất, mặt đất vỡ ra, uy lực từ một quyền này khủng bố đến cực hạn.

Nếu như ngay cả khi đối phó với dị thú cấp bốn bình thường mà cũng cần thời gian dài, vậy thì mọi cố gắng của hắn, chẳng phải đều uổng phí sao.

Một màn này đều lọt vào mắt mọi người.

"Thật mạnh." Từ Dương đánh giá chân thành.

Trần Nhạc và Mao Lâm cũng cảm thấy vậy.

Một quyền đánh xuống đập chết một con dị thú cấp bốn, hình ảnh này thật sự rất khủng bố đó.

Từ Dương quả quyết nói,"Không thể nào."

Mà vào lúc bọn họ đang nói chuyện với nhau.

Con gái Hàn giáo sư là một trong những cường giả đỉnh cao tại tường rào Nam Thông.

Mao Lâm và Trần Nhạc cảm nhận sâu sắc sự cường đại của Lâm Phàm.

Lúc có dị thú cấp năm tiến công tường rão cỡ nhỏ, tường rào Kim Lăng và tường rào Nam Thông bọn họ sẽ cử ra cao thủ, tiến đến hỗ trợ, cho nên bây giờ có rất nhiều tường rào cỡ nhỏ vẫn còn có thể an ổn tồn tại.

Giống như muốn cướp đoạt thứ gì đó.

Bởi vì tỉnh của bọn họ tương đối đặc biệt, dị thú cao cấp nhất xuất hiện chính là dị thú cấp năm, mà bình thường dị thú cấp năm có thể khiến một tường rào cỡ nhỏ gặp tai nạn hủy thiên diệt địa.

Một con dị thú cấp bốn khác cũng đã bị giải quyết.

"Từ ca, ngươi nói Hàn đại tỷ, con gái của Hàn giáo sư có thể làm được như vậy không?" Trần Nhạc hỏi.

Bởi vậy trong những năm qua.

Giác Tỉnh giả cấp năm giết dị thú cấp bốn quả thật rất đơn giản, nhưng tuyệt đối không thể nào làm được đến mức chỉ một quyền là có thể đánh chết dị thú cấp bốn, muốn một kích tất sát, chỉ có thể dựa vào năng lực thức tỉnh.

"Bay thật cao."

Giác Tỉnh giả cấp năm.

Lâm Phàm ngửa đầu lên nhìn, chỉ có thể nói lực lượng của mình rất lớn, hoàn toàn không có độ khó.

Lúc này, Lâm Phàm phát hiện hành vi của con dị thú cấp năm có chút kỳ quái, nhìn như muốn xé nát hắn, nhưng mà con dị thú cấp năm này có vẻ vẫn muốn vọt đến chỗ bọn người hàn giáo sư bên kia.

Lâm Phàm nắm lấy cái đuôi của dị thú cấp năm, mở ra hình thứ Đại Phong Xa, trực tiếp nắm lên xoay tròn, sau đó ra sức, đột nhiên ném lên bầu trời.

Chỉ là dị thú cấp năm đang ở trên không trung, hoàn toàn không thể nào giữ vững thân thể được, đương nhiên, rơi xuống như thế này, cũng không thể nào gây ra tổn thương cho dị thú cấp năm.

Dị thú cấp năm bị ném lên giữa không trung, tứ chi giãy giụa.

Dị thú cấp năm ngã trên mặt đất, đầu óc choáng váng, mắt nổi đom đóm, chậm chạp đứng dậy, cố gắng tỉnh táo lại, mà ngay khi dị thú cấp năm này định gào thét.

Không có chút áp lực nào.

Dị thú còn chưa chết, vẫn tiếp tục bị đánh.

Dị thú cấp năm mà thôi.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Lâm Phàm biến mất tại chỗ, nơi đó chỉ còn chút bụi mù bay lên, đấy là khi tốc độ đạt đến một mức nhất định, đạt được hiệu quả như vậy, xuất hiện trước mặt dị thú, vung quyền lên đánh, đánh đập dị thú một trận.

Trừ khi là con dị thú thức tỉnh tinh tinh cấp năm kia, không đúng, tên kia có thực lực, không giống như những dị thú thức tỉnh cấp năm khác.

Lâm Phàm xuất hiện bên cạnh nó, đánh ra một quyền vào bên eo dị thú, quyền này đánh trúng, chỉ thấy phần bụng dị thú lõm xuống, một luồng quyền kình tràn ngập lực phá hoại cực mạnh xuyên qua, mắt thường không thể nào thấy được, nhưng phần cơ thịt tại bụng dị thú đã bị xé rách.

Oanh!

Dị thú cấp năm bay lên, sau đó lại ngã xuống đất.

Muốn giữ vững thân thể.

Sau khi thân thể to lớn rơi xuống mặt đất đã gây ra chấn động mạnh.

Ầm!

Dị thú đã đạt đến cấp bậc này, da dày thịt thô, sức sống cực mạnh, đã đat đến cấp bậc quái vật.

Lực lượng nghiền ép, khí lãng khuếch tán.

Dị thú nằm trong hõm đất nứt ra, vết nứt lít nha lít nhít khuếch tán, giống như mạng nhện, lan tràn trên mặt đất.

Từ Dương không nhịn được nuốt nước bọt.

"Quá mạnh."

"Lực lượng đáng sợ, tốc độ cực nhanh, thực lực như vậy cho dù là ở tường rào nào, cũng là một trong những người mạnh nhất tọa trấn tường rào."

Từ Dương lẩm bẩm bình luận.

Trần Nhạc trợn tròn mắt, người ta đáng sợ như thế, lúc trước mình còn nghĩ đến chuyện mặc kệ có đánh hay không, đều sẽ ra tay, nếu như thật sự ra tay, sợ là ngay một hiệp cũng không cần, bản thân mình sẽ phải nằm tại đây rồi.

Khi bọn hắn còn đang khiếp sợ.

Cuộc chiến đã yên lặng kết thúc.

Lâm Phàm thuần thục lấy huyết tinh ra.

Thu hoạch được hai viên huyết tinh cấp bốn, một viên huyết tinh cấp năm.

Lâm Phàm đưa lưng về phía đám người, Lạt Điều đang ngủ trong ngực cũng nhô đầu ra, bị Lâm Phàm nhắc nhở thì lại chui vào trong ngực, bây giờ Lạt Điều không thích hợp ra ngoài, sẽ bị bọn hắn nhìn thấy.

Quan hệ giữa hai bên, tạm thời chỉ là bèo nước gặp nhau.

Độ tín nhiệm không cao lắm.

Chỉ là hai bên đều không có ác ý mà thôi.

Nhưng thứ đồ chơi như ác ý này nói đến là đến, ai cũng không thể đảm bảo, một giây trước còn cười đùa tí tửng, một giây sau đã có thể rút đao đâm đối phương hay không.

Quay lại trước mặt bọn hắn.

"Giải quyết xong rồi, tin lời ta nói đi." Lâm Phàm vừa cười vừa nói.

Trong ánh mắt bọn hắn, đã có thể nhìn ra được bọn hắn kinh ngạc đến mức nào, theo Lâm Phàm, kinh ngạc thì kinh ngạc đi, có lúc nhìn thấy người ta như vậy, trong lòng vẫn rất thoải mái.

Từ Dương kinh ngạc chưa thôi gật đầu,"Tin rồi."

"Một phút."

"Cái gì mà một phút?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận