Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 469 - Truyền bá lệnh truy nã. (2)

Lão Chu không nhịn được nói,"Chu cô nương, chúng ta là gia đình, ngươi nhìn ta là biết, rất đáng tin."

Chu Duyệt gật đầu, xem như cho lão Chu một câu trả lời chắc chắn, ừm, ngươi thật sự rất đáng tin, sau đó nhìn về phía Lâm Phàm, lấy từ trong ngực ra một bản bút ký, đưa đến trước mặt Lâm Phàm.

"Đây là Lý ca bảo ta giao cho ngươi."

Lâm Phàm nhận lấy bản bút ký, vô cùng khó hiểu, thứ đồ chơi này rốt cuộc là gì, lật tờ thứ nhất, hai mắt lập tức không thể di chuyển được.

"Cái này... Cái này..."

Đúng như những gì hắn nghĩ, thật sự là kết tinh do tường rào Thủ Đô nghiên cứu ra, không ngờ Lý Huy lại lấy thứ này ra ngoài, hơn nữa còn bảo Chu Duyệt mang đến chỗ hắn.

Nghĩ đến Lý Huy có khả năng đã treo máy, mà đối phương chỉ mới gặp hắn một lần, thời gian ở chung nhiều nhất cũng không quâ một giờ, vậy mà lại cam tâm tình nguyện đưa vật quan trọng như vậy đến chỗ hắn.

Cho dù là tường rào Kim Lăng hay tường rào Nam Thông cũng đáng tin cậy hơn chỗ hắn rất nhiều đó.

Hắn đoàn kết tất cả mọi người lại một chỗ, không hề phân biệt.

Bọn hắn nhìn như có trật tự, thật ra trong nội bộ cũng có sự khác nhau, đưa kết tinh có thể kết thúc tận thế đến đó, có thể sẽ xảy ra chuyện, Lý Huy không dám đánh cược, cũng không muốn cược, dù sao thì cơ hội cũng chỉ có một lần.

Nàng không biết vì sao Lý ca lại tin tưởng Lâm Phàm như vậy.

Tường rào Kim Lăng và tường rào Nam Thông đều không phải là lựa chọn tốt nhất.

Sau khi nói xong, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Lâm Phàm.

Đối phương nhất định là biết, sau khi thí nghiệm này có kết quả, ba đại gia tộc sẽ không truyền nó ra ngoài, sẽ chỉ một mực nắm giữ trong lòng bàn tay, mà kết quả nghiên cứu này cũng chỉ cổ vũ thêm uy thế của ba đại gia tộc mà thôi.

Bọn người Lão Chu nghe hai người nói chuyện mà khó chịu vô cùng, rốt cuộc là thứ gì, vì sao Lâm Phàm lật tờ thứ nhất xem thì lộ ra vẻ khiếp sợ như thế, rốt cuộc trong đó viết thứ gì?

Lâm Phàm nhìn vào ánh mắt Chu Duyệt.

"Quản lý Lâm, ngươi sẽ làm vậy đúng không."

Chu Duyệt nói,"Dây là Trần giáo sư liều chết đưa ra, Trần giáo sư giao nó cho Lý ca, Lý ca giao lại cho ta, liều mạng để ta mang nó đến tường rào Miếu Loan, hắn chỉ hy vọng quản lý Lâm có thể truyền bá cách này ra ngoài, để tất cả người sống đều nắm được cách này."

Chỉ có kết hợp tất cả lực lượng mới có thể sống tốt hơn trong tận thế, kéo dài nền văn minh nhân loại.

Hắn chưa từng nói nhiều lời dễ nghe, chỉ dùng giọng điệu kiên định để nói ra một câu.

Nếu như Lý ca biết ý nghĩ của Chu Duyệt, nhất định sẽ nói cho nàng, không có nguyên nhân nào khác, chủ yếu là vì tận mắt nhìn thấy hình thức tường rào Miếu Loan phát triển, đây là hình thức phát triển mà hắn ta chưa từng nhìn thấy.

Sau khi nói xong lời này.

Hắn không biết Trần giáo sư là ai, nhưng mà có thể được gọi là giáo sư, vậy thì đương nhiên có địa vị vô cùng quan trọng trong tường rào Thủ Đô, đồng thời có thể tiếp xúc đến thành quả nghiên cứu, chỉ có thể nói vị Trần giáo sư này nhất định là người nghiên cứu phát minh.

"Lâm Phàm ta từ trước đến giờ đều không khiến người tràn ngập hy vọng với ta phải thất vọng."

Nhưng đối với bọn hắn mà nói, cái này tương đối xa xôi, cho dù biết thì sao chứ, còn chẳng thể tiếp xúc được.

Nghe thấy vậy, mọi người hoàn toàn kinh ngạc.

Lão Chu không nhịn được cảm thán,"Trần giáo sư và Lý Huy đúng là đại nghĩa, đây là cống hiến lớn lao cho nhân loại."

Lúc này, trong đám người ở đó, đã có người đoán ra được gì đó, nhưng vẫn không dám chắc chắn mà thôi.

KHó mà nói, cũng không dám chắc chắn.

Chu Duyệt cười, cười rất vui vẻ.

Tuy rằng hắn ta biết Lâm Phàm rất mạnh.

Lê Bạch nhìn về phía Lâm Phàm nói,"Vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào để truyền bá nội dung này ra ngoài, quang minh chính đại thì nhất định không được, tường rào Thủ Đô đã ra hành động tìm kiếm thứ này, nếu như chúng ta làm quá rõ ràng, vậy thì nhất định sẽ bị phát hiện, đến lúc đó tường rào Miếu Loan chỉ sợ sẽ đón phải tai họa ngập đầu."

Đối với chuyện này, bọn hắn chỉ có kính nể, nếu như sau này tận thế kết thúc, người sống nên dập đầu với bọn họ.

Lâm Phàm giơ bản bút ký lên, nhìn về phía bọn họ nói,"Tất cả mọi người đều là người một nhà, chuyện này ta cũng không giấu giếm các ngươi, nội dung trong này chính là nghiên cứu của tường rào Thủ Đô làm thế nào sử dụng năng lượng bên trong huyết đinh để tăng lên tinh thần, từ đó trăm phần trăm trở thành Giác Tỉnh Giả, đúng như Chu tiểu thư nói, đây là do Trần giáo sư nghiên cứu ra, mà Trần giáo sư biết ba đại gia tộc của tường rào Thủ Đô sẽ hoàn toàn khống chế biện pháp này, cho nên liều chết mang nó ra ngoài."

Bọn người Lê Bạch cũng vô cùng tán thành.

Thậm chí cũng nghĩ đến.

Nếu như chuyển đổi thân phận, bọn hắn sinh sống ở tường rào Thủ Đô, còn có dũng khí như đối phương không?

Bọn hắn nghe Lâm Phàm nói tường rào Thủ Đô đang nghiên cứu những cái này.

Chu Duyệt lắc đầu nói,"Không biết, Lý ca cản mọi người lại giúp ta, có khả năng đã bị thủ tiêu rồi."

Lâm Phàm nhìn về phía Chu Duyệt nói,"Vậy Lý Huy đâu?"

Bây giờ không ngờ được, nó đang ở ngay trước mắt.

Có khả năng hoàn toàn không quan tâm đến những người của tường rào Thủ Đô kia.

Nhưng tường rào Thủ Đô người ta có nhiều cường giả như vậy, nhiều đến mức khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

"Ta có cách, chúng ta có máy bay trực thăng, sao chép nội dung trong bản bút ký này thành hàng ngàn hàng vạn bản, không có việc gì thì phát ra trên không của những tường rào khác, giống như phát truyền đơn vậy, đến lúc đó cho dù tường rào Thủ Đô biết thì sao chứ, nên phát tán cũng đã phát tán ra ngoài rồi, cho dù bọn hắn muốn cản cũng không kịp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận