Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 176 - Lâm Phàm: Ngươi có mất mặt hay không, đến đánh với ta. (4)

Đồng thời có chút hoang mang, Lê Bạch hào phóng thì đúng là hào phóng thật, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng tùy tiện bỏ huyết tinh cấp ba ra ngoài.

"Lấy đi, để cho ta an tâm." Lê Bạch nói.

Lâm Phàm ở bên cạnh trực tiếp cầm lấy một viên huyết tinh, nắm trong tay, cười nói,"Vận may xem như cũng không tệ, vừa mới đến nơi này đã được không một viên huyết tinh cấp ba, con người ngươi thật tốt."

Sau khi Lâm Phàm cầm, Ngô Đình cũng cầm.

TRong lòng Lê Bạch thở phào một hơi.

Cuối cùng cũng cầm.

Hắn ta sợ bọn họ kiên quyết không cầm, vậy thì chuyện này sẽ như tảng đá đè trong lòng hắn ta, ngủ cũng không thể nào yên giấc.

Lê Bạch không ngờ loại sai sót ngẫu nhiên này, lại có thể khắc phục được nhược điểm của hắn ta, nói thật, hắn ta cũng không biết việc này mình nên khóc hay vui mừng.

Nghĩ kỹ lại, cảm thấy đúng là đã ném hết mặt mũi mình đi rồi.

Vẻ mặt Lâm Phàm tươi cười nhìn Lê Bạch.

Thời điểm chiến đấu, còn đánh rắm, trực tiếp nhen lửa, đốt cháy mông mình.

Lê Bạch nhìn Lâm Phàm.

Hắn ta sợ nhất chính là Lâm Phàm nói chuyện của hắn ta ở tường rào Miếu Loan ra ngoài.

"Có chuyện gì? Nếu như có thể giúp được, ta nhất định sẽ giúp." Lê Bạch chủ động lấy lòng.

"Các ngươi tìm ta có chuyện gì?"

ĐỐi mặt với nhau.

Bị thiếu niên ném phân, vì làm màu, không thèm nhìn, tay không bắt lấy, khiến tay toàn là phân.

Lê Bạch hỏi, nếu như hắn ta biết Lâm Phàm đến tường rào Diêm Hải, đã sớm chạy trốn mất dạng rồi, tuyệt đối không thể nào chạm hắn với hắn.

Lương Hồng và Ngô Đình nhìn về phía Lâm Phàm, ý tứ rất rõ ràng, không phải chúng ta muốn tìm ngươi, mà là Lâm ca tìm ngươi.

Tiểu trân châu của ta rất dễ rơi xuống đó.

Những chuyện này.

Lâm Phàm nói,"Ta muốn hỏi ngươi, dị thú cấp ba thường hay xuất hiện ở chỗ nào."

Lê Bạch cảm nhận được một loại áp lực, khôn phải bởi vì thực lực của đối phương mạnh mà gây ra áp lực, mà là chuyện mình mất mặt bị đối phương nắm trong tay, cho nên cảm thấy áp lực.

Chính là vì để Lâm Phàm cảm nhận được lòng thành của hắn ta, hy vọng đối phương có thể hiểu được, ta đã chân thành như vậy, ngươi cũng không thể bán ta được.

Không có ý gì khác.

"Cái này đơn giản, chính là ở trong khu bảo hộ tự nhiên Hoàng Gia Tiêm kia, khu vực gần sát duyên hải, nơi đó có rất nhiều dị thú, rất dễ gặp được dị thú cấp ba, nhưng mà bởi vì đợt dị thú triều kia, ta cũng không biết số lượng dị thú cấp ba có giảm bớt hay không."

Nhưng vào lúc này.

Hắn ta còn tưởng là chuyện gì chứ.

"Đây là ai đến vậy?" Lâm Phàm hỏi.

Nghe thấy vậy, Lê Bạch đột nhiên thở phào một hơi.

Lâm Phàm cũng rất tò mò với chuyện này, cùng muốn đi xem tình hình.

"Chúng ta đi xem một chút." Lương Hồng nói.

Lê Bạch nói,"Không biết, nhưng theo ta được biết, thế lực có thể sử dụng máy bay trực thăng, gần đây nhất chính là tường rào Kim Lăng, kỳ quái, nếu như là người của tường rào Kim Lăng, sao lại chạy đến đây?"

Hóa ra chỉ là việc nhỏ này.

Ù ù ù!

Tiếng cánh quạt quay vù vù truyền ra.

Chỉ trong thời gian ngắn đã thu thú sự chú ý của mọi người, chỉ thấy một chiếc máy bay trực thăng xuất hiện ở trên không, rồi từ từ hạ xuống.

Lê Bạch vô cùng quyết tâm nói nơi mà trước kia mình hay đánh quái ra.

Lâm Phàm gật đầu, không có ý định rời đi.

"Ồ..."

CHính là hy vọng Lâm Phàm đạt được mục đích, đi nhanh lên, hắn ở nơi này càng lâu, chuyện xấu của mình sẽ càng dễ bị bại lộ ra.

Rất nhanh, khi bọn hắn đến địa điểm, bên kia đã tụ tập rất nhiều người.

Ba người xa lạ từ trong máy bay bước xuống, hai nam một nữ, sau khi đi xuống máy bay, nhìn mắt nhìn lướt xung quanh một vòng, nữ tử mở miệng nói trước.

"Xin hỏi, bên chỗ các ngươi ai tên là La Minh."

Những người xung quanh hai mặt nhìn nhau.

Vô cùng tò mò đối phương tìm La Minh để làm gì.

Lương Hồng nói,"Lê Bạch, nếu như ta nhớ không sai, tên La Minh kia hình như là đội viên của đội Bạo Long các ngươi nhỉ, bởi vì huyết tinh mà giết đội viên khác, ngươi vốn định giết hắn, nhưng lại được đội trưởng của đội ngũ khác cứu đi, đúng không."

Lê Bạch nói,"Nếu như nơi này không có La Minh thứ hai, vậy thì chính là hắn."

Lâm Phàm nói,"La Minh kia có gì đặc biệt?"

Lê Bạch nói "À, Giác Tỉnh giả có năng lực dịch chuyển không gian, năng lực này rất hiếm gặp."

Nữ tử Lạc Thải Điệp kia thấy không ai mở miệng, lại nói,"Chúng ta đến từ tường rào Kim Lăng, các ngươi không cần lo lắng, chúng ta không có ác ý gì cả."

Xôn xao.

Khi nữ tử nói rõ lai lịch, đám người sống sót xung quanh bắt đầu xôn xao rối loạn, tường rào Kim Lăng chính là tường rào cỡ lớn, có người chưa đến đó, nhưng cũng đã nghe nói đến, nơi đó có trình độ an toàn rất cao, cao thủ nhiều như mây, hơn nữa nếu như được nội bộ tường rào Kim Lăng nhìn trúng, cho rằng ngươi là nhân tài, vậy thì sướng rồi, vật tư tăng thực lực sẽ liên tục không ngừng cung cấp cho ngươi.

Ở đằng xa, La Minh nghe thấy đối phương nói mình là người từ tường rào Kim Lăng đến.

Trái tim không nhịn được nhảy lên thình thịch.

"Ta ở đây, ta ở chỗ này..." La Minh lập tức hô to.

Đám người nghe thấy tiếng nói, xoay người, nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy La Minh đang nhanh chóng chạy đến.

Lâm Phàm nói,"Dáng dấp tên La Minh này có hơi nằm ngoài tưởng tượng của ta."

Chỉ có thể dùng từ keo kiệt để hình dung.

Đầu nghiêng não nghiêng, tổng thể ngũ quan, khiến người ta có cảm giác rất hèn mọn.

Ngay cả Lạc Thải Điệp vừa nhìn thấy La Minh cũng cau mày, có chút nằm ngoài tưởng tượng của nàng.

La Minh đi đến trước mặt các nàng, nở nụ cười nịnh nọt nói,"Ta chính là La Minh, các ngươi tìm ta sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận