Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 379 - Hắn ta chính là tên hèn nhát. (2)

Mọi phương diện đều cực kỳ cường đại.

Tiếng leng keng vang lên.

Hai bên đụng vào nhau.

Ngay khi đụng vào nhau, Cố Giang đã cảm nhận được cảm giác áp bách cực mạnh, con dị thú thức tỉnh cấp năm này đối với hắn ta mà nói, vẫn tương đối khó đối phó.

"Giang ca, ta đến giúp ngươi."

Một nam tử Liệp Sát giả cấp bốn xuất hiện, cầm theo lưỡi búa, hung ác đánh về phía thân thể dị thú thức tỉnh.

Cố Giang biết lực lượng A Bảo rất mạnh, rõ ràng là Liệp Sát giả cấp bốn, nhưng lực lượng bộc phát ra vô cùng kinh người, có A Bảo gia nhập, áp lực do dị thú thức tỉnh mang lại giảm đi.

Chiến đấu vẫn tiếp tục.

Cố Giang hỏi thăm tình hình thương vong, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, đội cảm tử có hai mươi thành viên, trải qua trận chiến đấu này, đã hy sinh hai người, ba người bị thương.

Chỉ cần có thể mở ra con đường vào đến gần dị thú có trí tuệ, vậy thì mọi hy sinh đều đáng giá.

Một lát sau.

"Đi, tiếp tục đi." Cố Giang gật đầu, không nói gì thêm, vào giờ phút này, không phải là lúc nói chuyện, chỉ cần có thể hành động, vậy thì chắc chắn phải tiếp tục chiến đấu.

Cố Giang vẫn luôn quan sát tình hình xung quanh, đã dần dần xuất hiện thương vong.

TRog lòng mọi người đều rất nặng nề, nhưng bây giờ không phải lúc đau buồn.

Dị thú thức tỉnh bị vây công, thân thế bắt đầu xuất hiện vết thương, những vết thương này đều là do A Bảo dùng búa mạnh mẽ chém ra, mà hổ khẩu của A Bảo cũng đã nứt toác ra.

Thi thể của người hy sinh không thể nào mang đi.

Chỉ là cho dù như thế nào, cũng phải nhanh chóng giết chết dị thú.

Vào giờ phút này, chút vết thương đó tính là gì chứ.

"Giang ca, chúng ta không sao cả, vẫn có thể chiến đấu." Người bị thương kiên định nói.

Lúc này.

Các dị thú ngã xuống đất, sau trận chiến này, đợt dị thú thứ nhất bên trong đã bị dọn dẹp sạch sẽ.

Trên một chiếc máy bay trực thăng khác.

Chỉ có thể để lại nơi này.

Chỉ có dũng cảm tiến tới, mới có thể nhìn thấy ánh sáng thắng lợi.

Cảm thấy có chút áp lực.

Một vị đại hán thô kệch nắm gáy La Minh, mạnh mẽ xoay đầu hắn ta lại, ánh mắt nhìn nhau,"La Minh, ngươi là Giác Tỉnh Giả dịch chuyển không gian, chúng ta lúc nào cũng bảo vệ ngươi, tôn trọng ngươi, bởi vì chúng ta biết một khi ngươi hành động, chuyện cần làm là chuyện quan trọng nhất, nhưng bây giờ không phải là lúc ngươi sợ hãi, tất cả mọi người đều xông về phía trước, không còn đường lui để đi, ngươi không có khả năng lui lại."

Ngay khi hắn ta đang hoang mang.

Hắn ta muốn chạy trốn, nhưng lại không biết chạy đi đâu.

"Nếu như ngươi muốn khiến dị thú khác chú ý đến, ngươi cứ hét lên đi."

La Minh căng thẳng nuốt nước bọt, mỗi khi có tiếng dị thú gào thét vang lên, trong lòng lập tức giật thót, nhìn mấy vị đại hán bên cạnh.

Sau khi hạ xuống.

Nếu như QUyền ca vẫn còn, thì sẽ không như vậy, Quyền ca thông thường sẽ chủ động bố cục, không sợ chút nào.

Bọn hắn rất thất vọng với La Minh, biết hắn ta sợ hãi, đã e ngại với nơi này, nhưng không còn cách nào khác, toàn bộ tường rào Kim Lăng mẹ nó chỉ có một vị Giác Tỉnh Giả dịch chuyển không gian này.

"Các ngươi có sợ không? Xung quanh đều là dị thú, thật sự có thể đi sao?" La Minh yếu ớt hỏi, sự khiếp đảm trong mắt khó có thể che giấu được, nếu như không phải máy bay trực thăng đang ở trên không trung, hắn ta đã sớm nghĩ cách chạy trốn.

Tráng hán giữ chặt lấy La Minh, từ trên máy bay trực thăng nhảy xuống,"Nên hành động, bọn hắn đã vào bên trong rồi."

"A..."

La Minh la hét thất thanh, tráng hán bịt miệng hắn ta lại, tức giận trừng mắt.

"Ta, ta biết, đây là lần đầu tiên, có chút căng thẳng mà thôi." La Minh không dám đối mắt với đối phương.

"Ta..." Ngay cả ý nghĩ tự tử La Minh cũng có luôn rồi, hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến một ngày này lại đến nhanh như vậy, thậm chí hắn ta còn chưa kịp phản ứng chút nào.

Tráng hán nói,"Không phải đã huấn luyện rồi sao, đến phạm vi nhất định, thi triển năng lực dịch chuyển đến bên cạnh dị thú có trí tuệ, ném thuốc nổ ra, sau đó dịch chuyển đi, những cái này đều đã huấn luyện rồi, ngươi chỉ cần chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng, hy vọng còn sống sẽ rất lớn."

Dường như tâm tư của mình đã bị đối phương nhìn thấu.

Các tráng hán kéo theo La Minh nhanh chóng đi vào trong động đá vôi bên kia, đi ngang qua nơi vừa chiến đấu, thấy được thi thể không còn hơi thở, bọn hắn cũng không ở lâu, mà tiếp tục đi vào trong.

La Minh quay đầu nhìn thi thể kia, hắn ta đã vốn khiếp đảm, càng thêm sợ hãi.

Hắn ta nghĩ nếu như bây giờ chạy thì còn kịp không?

Hắn ta cảm thấy nhất định là kịp, với năng lực của hắn ta, trực tiếp biến mất trong Xích Sơn, cho dù bọn hắn muốn tìm mình, nhất định cũng phải chú ý tình hình xung quanh.

Tráng hán đang kéo La Minh dường như đã nhìn rõ được ý nghĩ của hắn ta.

"La Minh, ngươi có biết tường rào làm sao có thể biết được chúng ta hành động thất bại hay không chứ?" Tráng hán mở miệng nói, chỉ là lời nói này lại khiến La Minh khó hiểu.

"Làm sao biết?" La Minh hỏi.

Tránh hán chỉ vào thân thể nói,"TRong thân thể của chúng ta có chip sinh mệnh, mạch đập dừng, chứng tỏ chúng ta đã chết, mà ngươi đã được Trình tướng quân bố trí đạn nổ, nếu như người rời khỏi phạm vi, đạn nổ sẽ tự động nổ tung, cho nên ngươi đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn, hoàn thành nhiệm vụ, sau khi quay về Trình tướng quân sẽ lấy đạn nổ ra cho ngươi."

"A..."

Sắc mặt La Minh trắng bệch.

KHông dám tin nhìn tráng hán, hắn ta căng thẳng sờ thân thể, nhưng không sờ đến bất cử chỗ nào không thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận