Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 463 - Nàng đã đến chỗ rất đáng tin. (2)

Nhìn bản bút ký trong tay, ánh mắt Lý Huy do dự, cuối cùng chậm rãi nói,"Chu Duyệt, ngươi qua đây."

Chu Duyệt đến trước mặt Lý Huy, chỉ thấy bàn tay Lý Huy sờ đến gáy của nàng, ghé sát tai nàng nói,"Đến tường rào Miếu Loan, cầm theo nó, đi ngay bây giờ."

Xoẹt!

Vẻ mặt Chu Duyệt hiện lên sự đau đớn, máy định vị ở sau gáy đã trực tiếp bị xé ra, máu tươi tràn ra, nhưng Chu Duyệt là Giác Tỉnh Giả, thể chất cường đại, vết thương nhanh chóng ngừng chảy máu.

"Đi, đi ngay bây giờ."

Chu Duyệt kinh ngạc,"Lý ca, còn các ngươi thì sao."

"Ta ở lại cản đường, đừng nói cho bất cứ người nào biết vị trí của ngươi, đi... Đây là mệnh lệnh."

"Vâng."

Mà đối với Trần giáo sư bây giờ mà nói, khóe miệng hắn ta cong lên nở nụ cười, trong ánh mắt lộ ra ánh áng hy vọng,"Lý Huy, ngươi là anh hùng của nhân loại tương lai."

Hắn ta biết con người Lý Huy.

"Các vị, là Lý Huy ta có lỗi với các ngươi, chuyện này Trần giáo sư nói rất đúng, các ngươi muốn bắt ta lại cũng không sao, ta có thể hiểu được."

Trần giáo sư gian nan nhìn Lý Huy, gật đầu.

Ầm!

Lúc này, nam tử đứng trên phi hành khí chậm rãi hạ xuống, mắt nhìn Chu Duyệt đã chạy trốn, cũng không đuổi theo, mà nhìn chằm chằm Lý Huy,"Tránh ra, nếu không chính là kẻ địch của tường rào."

Chu Duyêt nhìn Lý ca, lại nhìn Trần giáo sư, ũng không quay đầu lại, giống như báo săn, nhanh chóng ẩn mình trong bóng tối.

Cũng biết hắn ta rất đáng tin cậy.

Trong nháy mắt Lý Huy đã cản trước người đối phương, một quyền vung lên, ầm một tiếng, trực tiếp ép lui đối phương.

"Lý ca, ngươi muốn phản bội tường rào, đừng kéo ta chết theo." Một đội viên đi theo Lý Huy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, trong nháy mắt đã hiểu ra vừa xảy ra chuyện gì, vội vàng định đuổi theo Chu Duyệt.

"Trần giáo sư, ta không phải là anh hùng gì cả, nhưng ta biết chuyện này không có sự lựa chọn nào khác." Lý Huy nói, sau đó đến trước mặt Trần giáo sư, ngồi xuống, nhẹ giọng nói bên tai,"Trần giáo sư, nàng sẽ cầm theo tâm huyết của các ngươi đến một nơi thật sự tốt mà ta đã phát hiện ra, ở nơi đó, tâm huyết của các ngươi sẽ không uổng phí."

Nhưng bây giờ...

Đối mặt với đồng đội cũ, những lời cần nói Lý Huy đều đã nói rồi.

Lý Huy mỉm cười, chậm rãi giơ tay lên, xé toang bịt mắt phải, một nhãn cầu màu xám xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Lý Huy đứng dậy, nhìn về phía trước.

Lý Huy đối mặt với người trước mắt này, hắn ta cũng không nắm chắc, nếu như đối phương thật sự muốn đuổi theo Chu Duyệt, cho dù là hắn ta, cũng không thể ngăn cản được.

HUyễn cảnh.

Mắt phải của Lý Huy bộc phát quang mang màu xám, quang mang hình thành hình cầu, trong nháy mắt đã bao phủ mọi người xung quanh, không gian xung quanh đang vặn vẹo, một mảnh tối tăm mờ mịt, giống như một loại không gian đặc biệt nào đó.

Mấy ngày sau.

Vừa dứt lời.

Tinh thần trái tim đã rèn luyện đến giai đoạn cuối, tinh thần não bộ thuộc về phụ trợ, vậy tinh thần trái tim chính là một loại thủ đoạn công kích.

"Muốn đuổi theo, vậy thì phải bước qua thi thể của ta."

Mặc dù biết sẽ không tổn thương đến mình.

Lạt Điều đang nằm dài cảm nhận được, thân thể siết chặt, hai mắt hạt đậu tản ra ánh sáng, nó cảm thấy trên người người chăn nuôi tản ra một luồng uy thế tựa như lưỡi đao, tựa như phong mang.

Một luồng uy thế vô hình cực mạnh lấy bản thân hắn làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.

Thi triển năng lực.

Đông đông đông!

Cảm giác trái tim nhảy lên có tiết tấu mãnh liệt vang lên.

Âm thành từ trong cơ thể Lâm Phàm bộc phát ra.

Đây cũng là năng lực của Lý Huy.

Bây giờ khóe miệng Trần giáo sư vẫn mỉm cười, chậm rãi cúi đầu xuống, hơi thở tiêu tán, tiềm năng đã dùng hết, mọi thứ đã kết thúc. ...

Nhưng sau khi Lý Huy khai phát, cũng đã biến thành một loại năng lực tương tự cực mạnh, theo tường rào Thủ Đô xác định và đánh giá, đạt đến giữa cấp A và cấp S.

Một loại năng lực thời kỳ đầu rất mạnh, nhưng thời kỳ sau lại có chút yếu kém.

Nhưng đối mặt với nguy hiểm có thể bộc phát bất cứ lúc nào này, vẫn phải cảnh giác.

Không biết qua bao lâu.

Lâm Phàm kết thúc tu luyện đột nhiên mở mắt ra, hai mắt sáng ngời, giống như hai lưỡi dao, xé rách không gian, sau đó ánh sáng dần dần rút đi, tiêu tán không còn tung tích.

Luyện Thần (80%).

Tinh thần não bộ và tinh thần trái tim đều đã tu luyện xong.

20% sau cùng chính là dung hợp.

Dung hợp hai loại tinh thần, đạt đến cấp độ hoàn mỹ tốt nhất.

Tu luyện đến bây giờ, Ngưng HUyết, Đoán Cốt dều rất dễ tu luyện, chỉ có cái Luyện Thần này là hơi khó.

Cũng không biết khi bọn hắn tu luyện đến cảnh giới này, có thể đột nhiên bị kẹt lại, tu luyện thế nào cũng không tiến triển, chỉ là những chuyện này tạm thời hắn không muốn nghĩ đến.

Khi hoàn tất cảnh giới tu luyện này, sát chiêu của bản thân cũng xuất hiện.

"Lâm Phàm..."

Dưới lầu có người hô lên.

Mở cửa sổ ra xem, rõ ràng là lão Chu đang đứng bên dưới, hắn ta đứng ở trên đường vẫy vẫy tay, không hiểu đối phương muốn làm gì, trực tiếp nhảy ra ngoài cửa sổ, đây là cách xuống lầu nhanh nhất.

"Chuyện gì?" Lâm Phàm hỏi, bình thường khi thấy lão Chu xuất hiện nhất định không có chuyện gì tốt, không phải bên này có việc thì chính là bên kia có việc.

Lão Chu nói,"Tường rào Kim Lăng bên kia vừa điện báo, nói tường rào Thủ Đô bị mất một thứ rất quan trọng, đã phái rất nhiều người ra ngoài đi tìm, bảo chúng ta chú ý một chút."

"Chú ý cái gì? Là chú ý đến đồ bị thất lạc kia, hay là chú ý đến những người do tường rào Thủ Đô phái ra kia?"

"Đương nhiên là chú ý đến những người kia, dù sao cũng là người của tường rào Thủ Đô, chúng ta không thể trêu chọc nổi đâu." Lão Chu nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận