Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 121 - Tránh ra, để cho ta đến.

Rất nhiều tường rào còn có điện đài ti vi, liên lạc song phương đều dựa vào thứ đồ chơi này, mà vì sao tường rào Kim Lăng có điện đài vô tuyến, mà còn điều động máy bay phát đơn tuyên truyền, mục đích chính là biết có rất nhiều người quản lý của tường rào, sẽ đẩy người sống sót khốn khổ ra chỗ nguy hiểm, còn bọn họ chỉ cần trốn ở trong hầm trú ẩn là có thể an toàn tránh thoát.

"Hồng tỷ, lần dị thú triều này có diệt đi chỗ chúng ta không." Có đội viên lo lắng hỏi.

Bọn hắn không phải chưa từng trải qua dị thú triều.

Nhưng có thể khiến tường rào Kim Lăng xem trọng như vậy, sớm phát đơn tuyên truyền thông báo, nhất định không phải là dị thú triều đơn giản.

Vẻ mặt Lương Hồng nghiêm túc.

Nàng biết tường rào cỡ lớn như Kim Lăng này, chắc hẳn có vệ tinh, có thể nhìn thấy hình ảnh số liệu dị thú triều, nhất định là số liệu di chuyển lần này quá lớn, đến mức để tường rào Kim Lăng phát đi thông báo.

"KHông biết, bây giờ tình hình bên ngoài như thế nào?" Lương Hồng hỏi.

Đội viên nói: "Tất cả mọi người rất hoảng, đã có nhiều người bắt đầu thoát khỏi tường rào, muốn rời khỏi nơi này, đi ra bên ngoài tránh né một khoảng thời gian."

Sẽ tụ tập một chỗ thương lượng công việc.

Nếu như tường rào Hưng Dương có thể chống đỡ, như vậy thì tường rào Diêm Hải các náng sẽ an toàn hơn.

Có người đi đến, đối phương là người thuộc ban quản lý trong tường rào, thành viên ban quản sự của tường rào chủ yếu là các đại đội trưởng của các đội ngũ đảm nhiệm.

Trong đơn tuyên truyền đã nói rất rõ ràng, dị thú triều đi ngang qua rất nhiều nơi, mà chỗ các nàng có khả năng chính là đợt thứ hai, đợt thứ nhất do tường rào Hưng Dương ngăn cản, cũng là đợt nguy hiểm nhất.

Lỡ như vận may tốt, có thể tránh được cũng khó nói.

Nội dung trong đơn tuyền truyền, quả thật rất kinh người.

Vào giờ phút thế này, loại người gì cũng có.

Tường rào Miếu Loan.

Ngay khi các nàng đang bàn luận.

Có người sống sót không có bất cứ lòng tin nào với tường rào, đồng thời cũng biết địa vị của bản thân khá thấp, ở trong tường rào chính là pháo hôi, kết cục nhất định là chết, cho nên muốn ra bên ngoài thử vận may.

Lương Hồng bảo các đội viên đừng hoảng hốt, sau đó đi cùng đối phương đến phòng họp.

Tường rào Miếu Loan không phải của một mình hắn ta, là nơi rất nhiều người sống sót sinh sống, nếu như nơi này không thể nào chống cự được dị thú triều, bị dị thú công phá, như vậy thì bọn hắn sẽ không còn nơi cắm rễ nữa.

Khi gặp được nguy hiểm tổn hại đến an nguy của tường rào.

Chỉ có thể trở thành vong hồn trong tận thế.

Chu Thế Thừa đã cho người bắt đầu bố trí phòng ngự và chống cự thế công ở tường ngoài.

Gây cho hắn ta áp lực rất lớn.

Lục Sơn nói,"Nếu không thì ta ra ngoài tìm một chuyến."

Lỡ như không trở về kịp thì làm sao bây giờ?

Chu Thế Thừa không nhiều lời nữa, gật đầu, không giữ lại. ...

Lục Sơn lắc đầu: "Hôm qua ra ngoài, vẫn chưa về."

Dị thú đã không thể nào thỏa mãn nhu cầu của hắn nữa.

"Lâm Phàm còn chưa quay về sao?" Chu Thế Thừa hỏi Lục Sơn ở bên cạnh.

Đằng xa có động tĩnh.

Đột nhiên.

Nhất định phải đổi chỗ.

Chu Thế Thừa có chút bận tâm.

Huyện Miếu Loan.

Lâm Phàm ngồi xổm trên mái nhà, tìm kiếm bóng dáng dị thú cấp ba, chỉ đáng tiếc, chỉ có thể nhìn thấy phần lớn là dị thú cấp một và hồng huyết, ngay cả dị thú cấp hai cũng vô cùng ít ỏi.

"Xem ra quái trong cái huyện Miếu Loan này đã bị ta thanh trừ hết rồi."

Nhưng mà nghĩ đến Lâm Phàm thông minh như vậy, thực lực lại lợi hại như thế, chắc hẳn không có vấn đề.

Hắn ta thấy, dị thú triều có tốt có xấu, chỗ tốt chính là đội Bạo Long có thể tìm Lâm Phàm báo thù hay không cũng là một ẩn số, chỗ xấu chính là tường rào Diêm Hải có thể tồn tại hay không, không thể nói chính xác được.

"Không được, ta muốn quay về, nếu như không có gì bất ngờ, tường rào Diêm Hải chúng ta chính là đợt thứ hai, ta phải quay về giúp Hồng tỷ." Ngô Đình từ chối lời mời của Chu Thế Thừa.

"Đừng đi, ngươi có thể đi đâu tìm hắn, ta tin hắn nhất định có thể trở về." Chu Thế Thừa xua tay, sau đó hắn ta nhìn Ngô Đình đến đây thông báo,"Dị thú triều sắp đến, hay là ngươi đợi ở đây trước?"

Tiếng ầm ầm, rất vang dội, trong nháy mắt đã hấp dẫn dị thú xung quanh.

Nghe thấy tiếng động, Lâm Phàm rất khó hiểu, nhảy vọt lên, giữa không trung xuất hiện một đường cong, rơi xuống mái nhà đối diện, tiến về phía phát ra tiếng động.

Rất nhanh.

Hắn đã đến hiện trường, nhìn thấy nguyên nhân chủ yếu gây ra tiếng vang là có một đoàn xe bị dị thú ngăn cản, người trong xe đang xảy ra đại chiến với dị thú.

"Mạnh như vậy sao?"

Hắn thật sự rất muốn hỏi đối phương, các ngươi rốt cuộc là người phương nào, thế mà lại hung mãnh như vậy, trực tiếp cứng đối cứng với đám dị thú ở trước mặt mọi người.

Số lượng đám người này cũng không nhiều, có tất cả là hơn 20 người.

Có Giác Tỉnh giả, có Liệp Sát giả, nhưng phần lớn là người sống sót bình thường.

Mà Giác Tỉnh giả kia có năng lực cũng không cao, đối phó với một con dị thú cấp hai cũng có chút quá sức.

"Sao bọn hắn lại chạy đến đây?"

Chẳng lẽ là đến săn giết dị thú để lấy được huyết tinh?

CHỉ là không nên như thế này, nếu như vì săn giết dị thú, chắc hẳn là có chiến lược chuẩn bị, tuyệt đối không có khả năng quang minh chính đại như vậy, lỗ mãng đối đầu với dị thú.

Đột nhiên.

Một tình huống quỷ dị khiến Lâm Phàm chú ý.

Chính là một Liệp Sát giả đang chiến đấu với dị thú, rõ ràng đang chiến đấu rất tốt, đột nhiên lại biến mất, mà vũ khí trong tay hắn ta thì bị rơi xuống mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận