Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 545 - Ta không muốn chết.

Lâm Phàm kinh ngạc nhìn nam tử đại não, đây là lần đầu tiên hắn giao lưu với nam tử đại não.

Cái này khiến hắn nghĩ đến một câu.

Khi ngươi bắt đầu lưu manh hơn cả đối phương, đối phương lại bắt đầu giảng giải đạo lý.

Rất rõ ràng...

Nam tử đại não biết không thể nào chống lại được hắn, cho nên muốn giảng đạo lý với hắn, hy vọng có được cơ hội sống sót.

"Được rồi, đừng nói những thứ này nữa, chúng ta ra tay thôi, ngươi nói với ta những thứ này, rất dễ khiến đầu óc ta hôn mê."

Vừa dứt lời.

Phịch một tiếng.

Trùng kích tinh thần và đủ loại năng lực tựa như không cần tiền, toàn bộ đều ném lên người Lâm Phàm.

Không... Đây không phải tựa như, mà là thật sự nổ tung.

Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng.

Biểu hiện của Lâm Phàm vô cùng bình tĩnh, không nhúc nhích tí nào, một quyền phá vỡ vô số loại năng lực tổn thương, đột nhiên đánh một quyền xuống, ầm ầm, đất rung núi chuyển, đối với nam tử đại não mà nói, hắn ta chỉ cảm thấy thân thể dường như sắp nổ tung.

Nam tử đại não biến mất ngay tại chỗ, tiến hành dịch chuyển không gian, tốc độ cực nhanh, loại năng lực này đối với bất cứ Giác Tỉnh giả nào mà nói, đều rất khó ngăn cản, ai cũng không biết đối phương sẽ di chuyển đến đâu.

Vì sao lại có nhân loại khủng bố như vậy.

Lâm Phàm lập tức biến mất ngay tại chỗ, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt nam tử đại não, năm ngón tay nắm lại, khí huyết ngưng tụ, lửa bùng lên, hắn thật sự ra tay, trước một quyền này, có thể khiến nam tử đại não khóc đi tìm mẹ.

Thân thể thật sự đang vỡ ra, đại não cũng đang nứt ra, chất lỏng sền sệt từ trong đầu bắn ra tung tóe.

Nhưng cái này chỉ là đối với người khác mà thôi, đối với Lâm Phàm mà nói, hắn đã thăm dò rõ ràng hành động của đối phương, hai chân vừa chạm đất, bỗng nhiên thay đổi, bàn chân và mặt đất chấn động, lại biến mất lần nữa, xuất hiện tại điểm dừng chân của nam tử đại não, đấm ra một quyền, không gian tựa như vỡ ra, gợn sóng chấn động.

Xoát!

ĐỐi mặt với tổn thương như vậy.

Lâm Phàm hết sức chăm chú, không hề thư giãn một chút nào, hắn biết năng lực chạy trốn của nam tử đại não không tệ, quả nhiên, nam tử đại não lại bắt đầu thi triển năng lực, các bộ vị trên thân thể gãy ra, hóa thành bóng đen nhập vào mặt đất, chạy về phía xa.

Nam tử đại não trực tiếp bị đánh nằm ra đất, mặt đất chấn động, sụp ra một cái hố sâu, nam tử đại não kêu rên thảm thiết, nhưng thủ đoạn phản kháng thì vẫn có.

Chỉ là đối với Lâm Phàm đã sớm chuẩn bị mà nói.

Trong lòng hắn ta đang điên cuồng gào thét.

Rõ ràng dựa vào huyết tinh dị thú để tăng lên, tại sao lại có tình huống này.

"Chết đi."

Nam tử đại não giãy giụa, gầm thét, kêu rên.

Chỉ là tất cả đều là nói nhảm.

Gầm nhẹ một tiếng.

Nam tử đại não đã chết rồi sao?

Nếu như lần này đối phương còn có thể chạy trốn, về sau hắn không cần lăn lộn nữa.

"Lực sinh mệnh của ngươi thật sự quá sức tưởng tượng của ta." Lâm Phàm cảm thán.

Nửa người dưới của hắn ta đã tan thành mây khỏi, chỉ có đại não vẫn còn mạch đập.

Không, vẫn còn chưa chết.

Bỗng nhiên đạp một chân xuống mặt đất, trong chốc lát, lửa cuồn cuộn tựa như sông dài, sôi trào bùng lên, trực tiếp bao trùm xung quanh thành biển lửa, nơi duy nhất không có lửa, cũng chỉ ở trước mặt hắn.

Trong ánh mắt Lâm Phàm chẳng có chút dao động nào, đột nhiên đấm một quyền xuống mặt đất.

Trận chiến đấu này quá kịch liệt.

Mặt đất nứt vỡ giống như xảy ra động đất, không có một chỗ nào hoàn chỉnh.

"Lần này ngươi chạy không thoát."

"Ta không muốn, ta không muốn."

"Dừng tay, dừng tay đi."

Lâm Phàm giơ nắm đấm, lực lượng kinh khủng ngưng tụ, không gian xung quanh nắm đấm bị chấn động, có dấu hiệu vặn vẹo, nam tử đại não ngã xuống mặt đất cảm nhận được tử vong, hoảng sợ kêu gào.

Đổi thành người thường, đùng nói là người, cho dù là dị thú, cũng phải bị đánh chết, chỉ có thể nói sức sống của nam tử đại não quá mạnh, hắn ta còn mạnh hơn bất cứ một con quái vât nào.

"Đi thôi."

Lâm Phàm cách không đấm ra một quyền, lực lượng kinh khủng bộc phát, không gian vặn vẹo bao trùm nam tử đại não, bộp một tiếng, cái đại não kia đã trực tiếp đánh vỡ.

Không có điểm tiến hóa.

Nói rõ đối phương không phải dị hú, mà vẫn là người.

"Chết rồi."

Sau khi nam tử đại não tử vong, tảng đá trong lòng hắn cũng rơi xuống.

Đột nhiên cảm thấy tận thế có vẻ cũng không quá gian nan như tưởng tượng.

Cưỡi dị thú thằn lằn quay trở về tường rào Hoàng Hải, gặp Vương Dũng, nói cho hắn ta biết nam tử đại não đã chết, cái này khiến Vương Dũng kinh ngạc, chết cũng quá nhanh rồi đó.

Vương Dũng nhìn Lâm Phàm, không nhìn thấu người trẻ tuổi này.

Thong dong, bình tĩnh, có tâm tính người thường khó có được.

Nếu như Lâm Phàm biết ý nghĩa của Vương Dũng, tuyệt đối sẽ tươi cười nói với hắn ta, nguyên nhân chủ yếu ta có tâm tính như thế, chính là từ thực lực của bản thân.

Khi ngươi có thực lực, ngươi cũng có thể tự tin giống như ta.

"Thế nào?" Lâm Phàm cười hỏi

"Không có gì."

Vương Dũng lắc đầu, sau đó dường như nghĩ đến gì đó,"Sau này cần phải đặt mọi tinh lực lên người dị thú sao?"

"KHông sai, ban đầu mức độ nguy hiểm của nam tử đại não quá cao, bởi vì hắn có trí não, nhưng cũng không biết suy tính quá nhiều, bây giờ diệt hắn đi rồi, chuyện còn lại sẽ đơn giản hơn rất nhiều." Lâm Phàm nói.

Tuy rằng nam tử đại não có thể ẩn nấp khắp nơi, nhưng năng lực ẩn nấp không tính mạnh, thậm chí có xu thế trồi lên mặt nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận