Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 126 - Chuẩn bị đối kháng dị thú triều.

Dị thú hồng huyết bình thường thế mà tiến hóa thành dị thú cấp một, thậm chí còn thức tỉnh, có được năng lực lôi điện.

Lúc này, có một con dị thú cấp một to gan chậm chạp đến gần, muốn gặm ăn thịt dị thú cấp ba, nhưng vừa đến gần, đã thấy con dị thú chó săn một mắt kia gầm nhẹ, một tia chớp từ sừng phóng ra, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm dị thú cấp một, trực tiếp khiến nó tê liệt ngã trên mặt đất, đại tiểu tiện không kiềm chế được, toàn thân run run, tỏa ra khói trắng.

Hành động này hoàn toàn dọa sợ những dị thú khác.

KHông con nào dám đến gần. ...

Tường rào Miếu Loan.

Sau khi Lâm Phàm trở về, cho người vận chuyển vảy rắn trên xe xuống, chuyển vào tường trong, hắn nhìn thấy người sống sót hoạt động ở tường ngoài rất nhiều, ai ai cũng đang bố trí vũ khí, đồng thời vận chuyển đạn dược đến.

Đi vào tường trong.

"Đây là gì thế?" Chu Thế Thừa bận bịu sứt đầu mẻ trán, nhưng mà khi Lâm Phàm đến tìm hắn ta, hắn ta lập tức bỏ mọi chuyện trong tay xuống.

"Không nói đến chuyện của đội Bạo Long nữa, nội dung trên đơn tuyên truyền ta đã xem rồi, ngươi nói xem, đợt dị thú triều này chúng ta có thể chống đỡ dược không?" Lâm Phàm hỏi.

Lâm Phàm vỗ vỗ bả vai Chu Thế Thừa,"Tự tin lên, chuyện còn chưa chắc chắn, phía trước có tường rào Hưng Dương và tường rào Diêm Hải cản bớt, khi đến tường rào Miếu Loan, số lượng dị thú chắc hẳn không còn nhiều."

"Ồ." Ngược lại Lâm Phàm chẳng để ý gì nhiều, nếu đã làm, thì không nghĩ đến chuyện hối hận, cho dù đối phương có tìm đến cửa, hắn cũng không sợ chút nào.

Hắn ta lắc đầu, cảm thấy lo lắng vì chuyện này, dù sao thì đối với bất cứ người sống sót nào, dị thú triều cũng giống như một tòa núi lớn, hung hăng đè ép.

"Ẩn thân..."

"Ừm, hỏa lực tường rào Miếu Loan của chúng ta xem như không tệ, nên vấn đề không lớn." Chu Thế Thừa nói.

"Ta ở bên ngoài gặp được một con dị thú mãng xà cấp ba có thể ẩn thân, ta cảm thấy nguyên nhân nó có thể ẩn thân là nhờ vào lớp vảy này, cho nên ta muốn giao cho ngươi, ngươi cho người nghiên cứu một chút, xem đống vảy này có tác dụng gì không."

Phải nói một chút.

Chu Thế Thừa nhìn một đống vảy to, có chút kinh ngạc, gật gật đầu,"Được, ta hiểu rồi, ta sẽ cho người nghiên cứu một chút, đúng rồi, khi ngươi không có ở đây, Ngô ĐÌnh của tiểu đội Cơ Thạch ở tường rào Diêm Hải có đến đây, nói Lê Bạch của đội Bạo Long đã quay về, biết những chuyện ngươi đã làm, bảo ngươi cẩn thận một chút."

Suy nghĩ của Lâm Phàm chính là, nếu như phát hiện ra đống vảy này có thể giúp người ta ẩn thân, có lẽ có thể dùng đống vảy này chế tạo thành áo giáp, người mặc bộ áo giáp này lên có thể ẩn thân bất cứ lúc nào, nghĩ vậy thôi đã cảm thấy thật khủng bố.

Chu Thế Thừa im lặng, chậm rãi nói,"Khó mà nói được, phải xem dị thú triều lần này khi đến tường rào Miếu Loan chúng ta còn bao nhiêu, nếu như số lượng quá nhiều..."

"Đồ ăn gì?"

Chu Thế Thừa nói,"Đợi đợt dị thú triều này qua đi, ngươi cứ ở trong tường rào trước đi, dù sao thì chỉ cần đối phương dám đến, chúng ta sẽ nghĩ cách tiêu diệt bọn hắn, nơi này chính là địa bàn của chúng ta, còn chưa đến lượt đội Bạo Long gì đó đến đây làm càn."

"Dị thú triều đang đến gần, đám người sinh sống ở tường ngoài vẫn còn đang đói bụng, nếu như dị thú đến, ít nhất cũng phải có sức lực cầm vũ khí lên chứ."

Cũng không thể để dị thú triều còn chưa đến, đã sợ mất mật rồi.

"Đúng rồi, đồ ăn phân chia xuống chưa?" Lâm Phàm hỏi.

"A?" Chu Thế Thừa vội vàng phản bác,"Sao có chuyện dó được, ngươi thấy ta giống loại người vậy sao, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng."

Chu Thế Thừa cẩn thận lắng nghe, tạm thời không trả lời Lâm Phàm.

"Ta hiểu."

Chu Thế Thừa cũng hiểu ra được sự quan trọng của chuyện này.

"Ừm..."

"A, đúng đúng, ta lập tức đi sắp xếp."

Chạng vạng tối, sắc trời ảm đạm, xem lại độ thuần thục của Long Trảo Thủ, còn thiếu một chút, hắn không vội vàng trở về, mà tiếp tục xoát độ thuần thục.

Lâm Phàm quay về chỗ ở, tắm rửa một cái, nghĩ đến độ thuần thục của Long Trảo Thủ đã đạt đến 90, cần tiếp tục xoát độ thuần thục, bây giờ con đường mà hắn đi ngoài Giác Tỉnh giả ra, còn có phương diện võ học, hắn thấy cái này cũng không tệ.

Nói chuyện với nhau một lát.

"Còn nữa, sắp xếp cho những người già yếu tàn tật nữa, bọn hắn không có bất cứ sức chiến đấu nào cả, không cần thiết làm bia đỡ đạn, có thể sắp xếp bọn họ vào trong hầm trú ẩn, đồng thời chuyển lượng lớn vật tư vào trong, chuẩn bị tốt cho tình huống xấu nhất."

"Ta thật sự không phải."

"Hiểu rồi..."

"Ngươi hiểu ta mà."

Lâm Phàm xoay đầu lại, kinh ngạc nhìn Chu Thế Thừa,"Không phải ngươi định vứt bỏ bọn họ, nghĩ đến chuyện nếu như không ngăn được dị thú triều, sẽ trực tiếp trốn trong hầm trú ẩn chứ."

"Ta thật sự không phải loại người này."

Lâm Phàm mỉm cười, nụ cười kia lại có chút sâu xa, dường như đang nói, ngươi khiến ta cảm thấy ngươi có thể làm như vậy đấy.

"Ồ..."

Mạnh lên cần phải kiên trì, chỉ có kiên trì, tương lai mới tốt đẹp.

Mãi cho đến rạng sáng.

Ngay vào giờ khắc xoát đầy độ thuần thục, trên mặt hắn lộ ra nụ cười.

Đồng thời thuộc tính thể chất cũng tăng lên một chút.

Tường rào Hưng Dương.

Đợt tấn công đầu tiên của dị thú triều chính là chỗ này, trong lòng tất cả người sống sót đều bàng hoàng, cho dù ban đêm cũng khó có thể ngủ được.

Đèn lớn trên tường ngoài chiếu sáng màn đêm tối tăm, có người tuần tra, cảnh giác quan sát ban đêm yên tĩnh, bọn hắn sợ nghe được tiếng dị thú gào thét, nếu như nghe thấy, vậy thì có nghĩa là dị thú triều sắp đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận