Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 197 - Mẹ nó xe này chính là của ta.

"Mẹ nó cái này chính là xe của ta."

Diêm La liếc mắt một cái là đã có thể nhận ra xe của mình, cái xe đẹp trai bá đạo trước mắt này, trừ hắn ta ra ai mà có được.

"Diêm La ca, vậy có phải chúng ta có thể đi rồi không?" Người sống sót thông báo xoa xoa mặt, mặt mũi tươi cười hỏi, sau khi nghe được đây chính là xe mà Diêm La ca muốn tìm, trong lòng đột nhiên thở phào, không sai là được, mười viên huyết tinh cấp hai rõ ràng đã là vật trong túi.

Diêm La nói,"Ta là người nói lời giữ lời, nói treo giải thưởng, vậy thì giải thưởng đương nhiên sẽ đưa, ngươi và người của ngươi có thể đi về rồi, chờ ta vặn đầu gia hỏa này xuống cầm về, ngươi cứ đến tìm ta, nhận huyết tinh."

"Vâng, vâng, vâng." Người sống sót vội vàng gật đầu.

Không có bất cứ suy nghĩ gì.

Diêm La ca đã nói quay về sẽ đưa, vậy thì dĩ nhiên cứ quay về rồi lấy, còn bây giờ mà bảo Diêm La ca lấy huyết tinh ra, hắn ta không có can đảm này.

Nói xong, hắn ta dẫn theo đồng bạn hắn ta để lại nơi này rồi rời đi.

Hắn ta biết khu bảo hộ tự nhiên này rất lớn.

Tất cả mọi người bắt đầu hành động.

Nhưng mà nghĩ đến tình huống của A Minh lúc trước, bọn hắn nhịn lại, không nói ra bất cứ đề nghị gì, mà chỉ chờ Diêm La ca tự nói ra.

"Vâng."

Các đội viên xung quanh không dám lên tiếng.

Ở đằng xa.

Sau khi bọn hắn rời đi.

Diêm La thì trực tiếp ngồi trong xe Pickup màu đen, im lặng chờ đợi.

Có người định hỏi thăm, Diêm La ca, tiếp theo chúng ta cần làm gì?

Diêm La vuốt ve chiếc xe Pickup màu đen, động tác dịu dàng, giống như đang vuốt ve nữ nhân, gương mặt dán vào thân xe."Bảo bối, ta nhất định phải khiến cho gia hỏa cướp ngươi đi trả một cái giá thật lớn."

Muốn vào trong tìm kiếm đối phương chẳng khác nào là mò kim đáy biển, chứ đừng nói là có dị thú ẩn hiện, nếu như gặp phải dị thú cấp bậc cao, cho dù có hắn ta ở đây, cũng chỉ là chuyện vô bổ, không bằng ở chỗ này chờ đối phương chủ động xuất hiện.

Hắn khẽ động ý nghĩ, lửa lập tức bùng lên trong lòng bàn tay.

Lúc này, Diêm La nhìn về phía khu bảo hộ ở đằng xa, chậm rãi nói,"Tất cả mọi người nghe kỹ cho ta, ẩn nấp thật kỹ, chúng ta cứ ở chỗ này chờ hắn quay về."

Màu sắc của ngọn lửa này có sự thay đổi rõ ràng.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Sau khi Lâm Phàm giết chết con dị thú cấp ba trước mắt, thuộc tính ba chiều tăng lên, nhất là khi trị số tinh thần đột phá trăm điểm, rõ ràng có thể cảm nhận được năng lực của bản thân thay đổi.

Lửa đỏ, lửa vàng chanh, lửa vàng, ba giai đoạn này đều đã đạt đến.

Lửa đen: Lửa hắc ám, không thể nào phát sáng, không thể nào nhìn thấy được ngọn lửa.

Theo như hắn suy tính, nếu như có ai có năng lực giống hắn.

"Ngọn lửa lam trắng."

Cho dù là Giác Tỉnh giả cấp năm cũng không thể nào có được hiệu quả như vậy.

TRong ngọn lửa màu trắng có ẩn chứa màu lam.

Sắc trời dần dần ảm đạm.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Lâm Phàm nhìn xác dị thú, tiếp tục tìm kiếm dị thú trong khu bảo hộ tự nhiên, dị thú cấp ba ở nơi này nhiều hơn so với tưởng tượng của hắn rất nhiều.

Lâm Phàm nhớ lại đẳng cấp của lửa một chút.

Muốn đạt đến trình độ khống chế lửa như hắn, rốt cuộc có thể đạt đến cấp mấy mới có thể làm được?

Cũng là cấp ba sao?

Nhất định là không thể nào.

Lửa xanh: Ngọn lửa hiện lên màu lam, nhiệt độ khá thấp.

Đồng thời, năng lực khống chế lửa so với trước kia cũng càng mạnh hơn. Lửa trong bàn tay tiêu tán, trên năm đầu ngón tay lại xuất hiện năm đóa hoa lửa, theo sự điều khiển của hắn, hoa lửa trên đầu ngón tay tùy ý nhảy nhót, dung hòa, vô cùng linh hoạt, sinh động.

Điều này đại biểu khi trị số tinh thần của hắn tăng lên, năng lực hệ hỏa cũng không ngừng được tăng cường.

Sau đó chính là đạt đến lửa trắng, lúc này nhiệt độ cực cao, khi năng lực khống chế lửa của hắn không ngừng tăng lên, cũng chính là khi trị số tinh thần đột phá hơn trăm, màu của ngọn lửa đã đạt đến lam trắng giao thoa.

Xung quanh một mảnh lờ mò, hắn không thích bóng tối lắm, vươn một ngón tay ra, một quả cầu lửa đột nhiên xuất hiện, lửa quấn quanh, bùng cháy, quả cầu lửa lúc trước chỉ lớn chừng quả trứng gà, chỉ trong chớp mắt, đã to như quả bóng rổ.

Khi tinh thần dao động, quả cầu lửa bay lên không trung, xua tan màn đêm xung quanh, chiếu rọi mọi thứ.

"Hoàn mỹ."

Bố trí xong, ngồi xếp bằng, bắt đầu chủ động tu luyện.

Lúc tu luyện thời gian trôi qua rất nhanh.

Trời hơi hửng sáng.

Một vòng bong bóng cá xuất hiện.

Lâm Phàm đứng dậy tiếp tục tìm kiếm dị thú cấp ba.

KHi hắn hành động.

Bọn người Diêm La đang ôm cây đợi thỏ chờ Lâm Phàm đã có chút mất kiên nhẫn.

Có người nghĩ thầm, có khi nào gia hỏa này đã chết trong khu bảo hộ tự nhiên rồi không, vốn dĩ cho rằng khi trời tối xuống, đối phương sẽ xuất hiện, lái xe rời đi, dù sao thì trong khu bảo hộ tự nhiên không có nơi nghỉ ngơi, ban đêm dị thú rất nguy hiểm, một khi bị dị thú bao vây, muốn chạy sẽ rất khó.

Chỉ là Diêm La ca vẫn không nói chuyện.

Bọn hắn thân là tiểu đệ, đương nhiên không có lời nào để nói.

Ngay cả Diêm La đang đợi trong xe, sắc mặt cũng rất lạnh, chờ hơi lâu, khiến hắn ta có chút không kiên nhẫn.

Giữa trưa.

Một bóng người chậm rãi từ trong khu bảo hộ tự nhiên đi ra, thần sắc thảnh thơi, tâm tình vui vẻ, chính là Lâm Phàm.

Xem xét số liệu.

- Đẳng cấp: Cấp 4 (0/50)

- Thể chất: 119,79.

- Nhanh nhẹn: 105,31.

- Tinh thần: 102,3.

- Năng lực: Hệ hỏa (Lửa lam trắng).

Số liệu rất hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận