Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 395 - Người chăn nuôi này của ta hình như có chút vấn đề. (5)

"Lạt Điều, ý của ngươi là..." Lâm Phàm cảm thấy Lạt Điều đang truyền tải một ý.

Đợi Lạt Điều trên cánh tay hắn lại nhảy ra ngoài.

Sau đó lại vẽ một hình chữ nhật trên mặt đất, sau khi nối liền với nhau, lại bật nhảy lên, độ cao ba bốn mét, không khác gì độ cao lúc trước.

Sau đó lại nhanh chóng leo lên cánh tay, tiếp tục ngẩng cái đầu tròn trịa nho nhỏ nhìn Lâm Phàm.

"Ngươi đang nói độ lớn nhỏ của không gian, chính là như vậy phải không?"

Lạt Điều gật đầu, quấn quanh trên cánh tay của người chăn nuôi, ừm, coi như không tệ, may là người chăn nuôi không đần, có thể đoán được cái này.

Ngẫm lại cũng đúng, thân là người chăn nuôi của Lạt Điều ta, nếu như đần thật, Lạt Điều ta chẳng phải rất mất mặt hay sao?

Lâm Phàm tính toán diện tích mà Lạt Điều vừa mới vẽ ra.

Lâm Phàm yên lặng suy nghĩ, chắc hẳn đây chính là nụ cười của Oai Chủy Long Vương trong truyền thuyết ư?

Tất cả đều phải từ từ thí nghiệm, cuối cùng tìm ra chân tướng. ...

Lâm Phàm sờ cái đầu tròn của Lạt Điều, vừa sờ vừa nói,"Lạt Điều, ta biết ngươi có thể mà, thân thể ngươi nhìn có vẻ nhỏ yếu, nhưng lại ẩn chứa lực lượng kinh thiên động địa đó."

Thậm chí cũng có thể nói trong không gian không có khái niệm về thời gian.

Còn cả mảnh vỡ vừa rồi nữa.

Sau sự kiện săn giết dị thú có trí tuệ ở Xích Sơn, chuyện Lâm Phàm ở tường rào Miếu Loan không thể nào che giấu được.

Có vẻ lớn chừng một sân bóng rổ, độ cao ba bốn mét, tầm khoảng bốn mét, phạm vi rõ ràng như vậy cũng không tệ, đương nhiên nếu như gặ được dị thú cấp bậc cao, chút không gian đó lại trở nên khá nhỏ.

Sáng sớm.

Chờ Lạt Điều hấp thu hết năng lượng ẩn chứa trong mảnh vỡ rồi, nhất định có thể giúp không gian lớn hơn.

Nhưng mà Lạt Điều có thể dùng huyết tinh để tăng năng lực lên.

Về đến nhà, lấy thịt dị thú trong tủ lạnh ra bỏ vào trong không gian của Lạt Điều, hắn muốn biết không gian này có thể giữ tươi được hay không, nếu như bên trong không có không khí, là tình huống chân không, đồ ăn có thể bảo quản được bao lâu.

Hiệu quả mắt xích đằng sau chuyện này chính là khiến nhiều người có suy nghĩ đến tường rào Miếu Loan, vị trí cường giả thông thường đều đáng giá đến, có thể sinh sống trong tường rào của cường giả, có nghĩa là an toàn, an tâm.

Lạt Điều đang quấn trên cánh tay nghe thấy vậy, thân thể dừng lại, ngẩng đầu lên, không biết có phải ảo giác hay không, khóe miệng Lạt Điều hình như cong lên.

Bên trong tường ngoài.

Tường rào Nam Thông.

Hành động vốn phải thất bại lại nhờ vào một người mà xảy ra biến hóa, thay đổi càn khôn, chỉ dựa vào sức một người mà làm xong mọi thứ.

Lúc này, trong đám người đang nghe kể chuyện, có một nữ tử mặc đồ rằn ri nghe rất chăm chú, trên mặt nàng bôi trét rất nhiều thứ, lại đội mũ, khó có thể nhìn thấy rõ mặt của nàng, nữ nhân đi lại trong tận thế chính là như vậy, nguy hiểm còn nhiều hơn nam nhân mấy phần, cho nên ngụy trang thích hợp là chuyện cần thiết.

Có người cúi đầu trầm tư, giống như đang nỗ lực tưởng tượng ra hình ảnh trong đầu, tràng cảnh quá to lớn, nghĩ nửa ngày vẫn không thể nào nghĩ được, chỉ có thể lắc đầu từ bỏ.

Nữ tử hơi nghiêng đầu, khóe mắt thoáng nhìn qua đằng sau, xác định có người đi theo nàng, có thể sống đến bây giờ đương nhiên phải vô cùng cảnh giác, chuyện gì cũng khó có thể qua được mắt nàng.

"Các ngươi thật sự không biết gì cả, vị quản lý Lâm kia tường rào Miếu Loan rất hung mãnh, một người hóa thành Thần Lửa, một tiếng quát lớn đã khiến vô số dị thú chạy trối chết, tình cảnh kia đúng là kinh thế hãi tục."

"Các ngươi muốn làm gì?" Nữ tử hỏi.

Khắp nơi đều có người đang thảo luận chuyện này.

Hai nam tử không nhịn được nói.

Vừa nói vừa đến gần.

Vị nam tử cầm đầu nở nụ cười,"Con quỷ nhỏ, một người làm sao lại dám nghênh ngang xuất hiện ở đây chứ, ngươi nhìn xem bây giờ nguy hiểm nhiều như vậy, nếu không thì để các ca ca bảo vệ ngươi đi, đảm bảo nuôi ngươi trắng trẻo mập mạp."

Người sống sót xung quanh có người đứng, có người ngồi, khi nghe đến đó, đều ồ một tiếng, tỏ vẻ rất kinh ngạc.

Lấy xe của mình, rời khỏi tường rào Nam Thông.

Sau khi chạy đến phương xa, nữ tử nhìn thấy đằng sau có một chiếc xe con màu đen đang theo dõi, tránh nửa đường gặp phải dị thú rồi hai mặt giáp công, nàng trực tiếp dừng xe sang một bên, mở cửa xe từ bên trong bước ra, nhìn chiếc xe con đằng sau đang giảm dần tốc độ.

Rất nhanh, ba vị nam tử cùng xuống xe, trong tay tự cầm vũ khí của mình, đi về phía nữ tử.

Nhưng cái này không cản trở hắn ta cảm thấy trâu bò.

Sau đó ba người bọn họ đứng dậy phủi mông đi theo.

Nàng ghi nhớ những lời này trong lòng, biết vị trí của tường rào Miếu Loan, quay người rời đi, mà ngay khi nàng rời đi, ở nơi hẻo lánh có ba vị nam tử nhìn nhau, lại ngẩng đầu ra hiệu đối phương muốn đi.

Tường rào Miếu Loan à.

"Đừng nhìn con đàn bà này ngụy trang rất tốt, nhưng dựa vào ánh mắt nhiều năm của ta, vừa nhìn đã biết dáng người rất đỉnh."

"Cực phẩm đó."

Nói, nói, trong mắt bọn hắn tản ra loại ánh sáng nào đó rất sáng.

Nữ tử từ đầu đến cuối đều bình tĩnh, cho dù đối mặt với ba người không có ý tốt kia không hề hoảng hốt.

"Hiểu chứ, yên tâm đi."

"Ta ra tay vô cùng nhẹ nhàng, đảm bảo không nặng."

Mà vào lúc này, tất cả mọi người không chú ý đến, bóng đen dưới hai chân nữ tử đang nhanh chóng lao đi.

Đột nhiên.

Nữ tử biến mất.

Tình huống như vậy khiến ba người bọn hắn sửng sốt.

Ngay sau đó, chỉ thấy nữ tử xuất hiện sau lưng nam tử cầm đầu, trong tay cầm một thanh chủy thủ, nhanh chóng, gọn gàng đâm thủng cổ nam tử, phốc phốc! Phốc phốc! Một lần lại một lần, liên tục đâm hai lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận