Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 89 - Cái này gọi là phơi bày cái yếu trước mặt kẻ địch. (2)

"Chính là khi mặt ngươi tỏ vẻ đau đớn, cho rằng ngươi thật sự không ổn, ta lập tức muốn tiến lên định tách các ngươi ra, chiêu này của ta chính là phô bày cái yếu cho kẻ địch, che giấu sự thật bản thân ngươi rất cường đại, từ đó khiến đối phương cho rằng ngươi rất yếu, rồi buông lỏng cảnh giác với ngươi, cuối cùng bị ngươi đánh một kích tri mạng, không có sự phối hợp của ta, không đơn giản như vậy đâu." Chu Thế Thừa nói.

"Lão Chu, ngươi thật là lợi hại."

"Đó là đương nhiên, cơm ăn nhiều năm như vậy không phải ăn không đâu.

Lâm Phàm gật đầu, mặt mũi phải cho, không cần vạch trần.

Hắn vừa rồi đã chú ý.

Lão Chu thật sự luống cuống, dù sao thì biểu hiện của mình quá chân thực, hắn ta nhìn không thấu.

TRong phòng bệnh đơn giản, thiết bị chữa bệnh đơn giản vang lên tiếng tích tích.

Hứa Thường trở thành người chung phòng bệnh với Nghiêm Húc, nằm trên giường bệnh không thể cử động, chỉ có mạch đập còn nảy lên là chứng minh bọn hắn vẫn còn sống.

Đối mặt với loại tình huống này, Hạ Hạo hắn ta có thể nói gì được chứ, chỉ có thể gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu rõ.

Nói xong thì quay người rời đi.

Chu Thế Thừa vỗ vai hắn, an ủi,"Không liên quan gì tới ngươi, trước đó ngươi đã nói rất nhiều lần, huống hồ trong chiến đấu tổn thương là khó có thể tránh khỏi."

Lâm Phàm không muốn chậm trễ thời gian ở chỗ này nữa, Thiết Đầu Công sắp max cấp rồi, chỉ cần cố gắng, hôm nay nhất định sẽ hoàn thành.

Sau đó quay người rời khỏi phòng bệnh.

TRong phòng bệnh chỉ còn Hạ Hạo và Trương Thành.

"Hôn mê bất tỉnh, khi nào tỉnh lại thì chỉ có thể xem vận mệnh của bọn hắn."

Chu Thế Thừa nhìn bóng lưng Lâm Phàm, nhìn như chẳng có chút chấn động nào, nhưng thật ra thì trong lòng đang vô cùng hoang mang, câu cá đã câu được hai con rồi, làm gì còn con cá ngốc nào mắc câu nữa, chỉ là hắn ta không nhiều lời, có lẽ thật sự có con cá ngốc nào đó chưa biết chừng.

"Rất xin lỗi, ta không thể khống chế được." Lâm Phàm nói.

Số lượng bác sĩ không nhiều lắm trong tường rào nói ra.

"Ta đi tu luyện Thiết Đầu Công."

Nói thật, Hạ Hạo thật sự bắt đầu hoài nghi rồi.

Sau đó lại đi đến bên cạnh Hạ Hạo, nói tiếp,"Các ngươi đừng lo lắng, các bác sĩ trong tường rào đều là cấp bậc chủ nhiệm của bệnh viện top 3, y thuật cao siêu, nhất định có thể giúp bọn họ khôi phục."

Nào có tình huống như vậy, mẹ nó hai người trực tiếp nằm ngay đơ ra rồi, hơn nữa cách thức lại giống nhau như đúc, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hắn ta cũng không dám tin tưởng.

Rất nhanh, bọn người Chu Thế Thừa cũng rời đi.

Sắc mặt Hạ Hạo âm trầm, ánh mắt hung ác, xác định bên ngoài không có ai, trầm giọng nói,"Ngươi nói xem có phải là bọn họ đã phát hiện ra được chúng ta có vấn đề, cho nên cố ý đùa giỡn chúng ta, diễn kịch trước mặt chúng ta?"

"Chúng ta nói chuyện của Nghiêm ca đi, nếu như hắn không chủ động đi nói Thiết Đầu Công của người ta đến chó cũng không tu luyện, vậy thì có thể xảy ra chuyện gì không, còn nữa, hắn cũng vậy, lấy cớ lấy lại công bằng cho Nghiêm ca, chủ động muốn luận bàn, muốn nhân lúc chiến đấu mà gây hại, khiến đối phương không thể nào chiến đấu, nếu như không có ý định này, vậy thì cũng sẽ không xảy ra chuyện."

Trương Thành chậm rãi nói,"Hai lần xảy ra chuyện này, đều là chúng ta chủ động khiêu khích người ta, chứ không phải là người ta cố ý đến khiêu khích chúng ta, ngươi nói xem có đúng không?"

Thở dài một hơi.

"Ngươi tự tin đến vậy sao?"

Đây là chuyện bọn hắn đã nghĩ kỹ trước khi đến đây.

"Ta cảm thấy bọn hắn không phát hiện ra chúng ta có vấn đề." Trương Thành quả quyết lắc đầu phản bác.

Chạng vạng tối.

Đến lúc đó với thực lực của Hàn ca, cho dù trong tường rào còn Giác Tỉnh giả, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của hắn ta. ...

Bọn hắn biết vị trí ẩn núp của Hàn Bình, cho nên người của tường rào Miếu Loan sẽ ra ngoài cùng bọn hắn diệt đi Hàn Bình, mà khi đi ra ngoài, có thể phối hợp với Hàn ca, trực tiếp làm sủi cảo nhóm người này, xử lý những Giác Tỉnh giả ra ngoài này.

Hạ Hạo nhíu mày nhìn Trương Thành, cũng bắt đầu hoài nghi có phải Trương Thành có vấn đề hay không, đồng thời cũng nghĩ xem hắn ta có thể nói ra lời gì, nếu như lời nói ra không khiến mình tin, vậy thì thật sự đáng nghi.

Chỉ có thể nói hai người bọn họ không may.

Nhưng mà bây giờ nên làm gì, hai gia hỏa này đến khi nào tỉnh lại thì có quỷ mới biết, vốn dĩ Giác Tỉnh giả bọn hắn đã ít hơn ở tường rào Miếu Loan, bây giờ lại càng ít hơn, muốn chiếm được nơi này rất khó.

"Xem ra cần phải nghĩ cách lừa gạt một số người theo ta ra ngoài tìm Hàn Bình, từ đó diệt bọn hắn."

Hạ Hạo trầm tư.

Ai!

Lúc trước Hạ Hạo thật sự vẫn luôn nghi ngờ, nhưng sau khi Trương Thành nói ra những lời này, hắn ta lại cảm thấy quả thật là như thế, nếu như Nghiêm Húc và Hứa Thường không đi tìm đường chết, đúng là sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Trương Thành nói rất ngay thẳng, dù sao thì hắn ta cảm thấy không có vấn đề gì cả, sau đó nói,"Nhất là hành vi của Hứa Thường, ta đã cảm thấy có chút khó hiểu, giống như là có mục đích vậy, cũng may người ta không nghĩ nhiều, thậm chí còn rất quan tâm, sắp xếp bác sĩ cứu chữa, nếu như thật sự nghi ngờ, ngươi cảm thấy chỉ hai Giác Tỉnh giả như vậy, có thể điều động nhiều người như vậy sao?"

"Xong rồi."

Khi độ thuần thục tăng.

Thiết Đầu Công cuối cùng cũng max cấp.

"Đầu của ta đã thật sự cứng rắn rồi."

Lâm Phàm sờ đầu, cảm nhận một chút, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng, nhất là ngay khi vừa max cấp, thật sự có thể cảm nhận được rõ ràng trong cơ thể có một luồng khí cường đại đang lưu chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận