Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 263 - Lâm Phàm ta đang tăng uy vọng. (6)

Lúc này Dương Phi gào lên, vung nắm đấm, nhấc chân lên đạp Lê Bạch đang lao đến, đùng đùng đùng, mặt đất chấn động, lực lượng của Dương Phi quả thật đáng sợ, thậm chí khiến người ta có cảm giác chỉ cần một quyền là có thể đánh xuyên tường thành của tường rào.

Lê Bạch biết lực lượng của Dương Phi, đương nhiên không lựa chọn liều mạng, mà không ngừng né tránh, trong lúc né tránh tìm cơ hội, cứng đối cứng nhất định đấu không lại.

Lương Hồng cũng đang né tránh, ngẫu nhiên nắm lấy cơ hội, đánh vào cổ chân Dương Phi mấy lần, quả nhiên không có tác dụng gì, điều duy nhất cần làm chính là tránh né.

Hình thể Dương Phi nhìn có vẻ rất khổng lồ, nhưng tốc độ không hề chậm, khi vung quyền dậm chân, liên tục có gió cuốn ra vô cùng mạnh mẽ, nếu quả thật bị đánh trúng, có khả năng sẽ bị mất đi sức chiến đấu ngay lập tức.

Chiến đấu vẫn đang tiếp tục.

Dương Phi mãi không bắt được Lê Bạch có chút phiền não.

Không ngừng giẫm chân xuống.

Trên mặt đất không ngừng xuất hiện dấu chân sâu.

Không có đạo lý giữ lại không dùng đến.

Hai thanh đường đao trước đó bị hắn làm vỡ, đường đao dùng vật liệu bình thường chế tạo khi đối phó với dị thú bình thường là đủ, nhưng khi đối phó với những dị thú cấp cao thì không đáng chú ý, rất dễ bị vỡ nát khi va chạm lực lượng.

Kỹ thuật lái xe của Ngô Đình đã đạt đến mức cao nhất.

Đây là thanh đường đao thứ ba hắn chế tạo ra.

Chuyện thật sự quá cấp bách, hắn ta nhất định phải đến tường rào Miếu Loan trong thời gian ngắn nhất.

Lâm Phàm nắm thanh đường đao mới tinh, đầu ngón tay khẽ gõ một cái, lưỡi đao rung lên, chất lượng vẫn như thế, chỉ có thể dùng thuận tay, nếu như năng lực của Diêu Tuyết có thể tăng lên, có nàng phụ ma vũ khí, nhất định là ổn.

Ở đằng xa.

Không có vật liệu tốt, khó có thể chế tạo ra vũ khĩ tốt.

Vào giờ phút này.

Ngô Đình đang giẫm mạnh chân ga.

Kim loại nhanh chóng thành hình, người có kỹ năng rèn sắt max cấp như hắn khi chế tác đường đao không hề có bất cứ độ khó nào cả, tất cả đều như nước chảy thành sông, nhẹ nhàng đơn giản.

Nó có lực lượng mà dị thú thức tỉnh cấp năm bình thường không thể nào có được, chỉ có thể nói con đó có vấn đề.

Trong tay Lâm Phàm cầm búa sắt, nhanh chóng đánh ra một thanh kim loại, sau khi đường đao vỡ nát vẫn không có vũ khí sử dụng, tuy rằng bây giờ hắn không cần thiết phải có vũ khí, nhưng mà đao thuật cơ sở đã max cấp cũng rất mạnh.

Rời khỏi nơi này, đi tìm Diêu Tuyết, để đối phương phụ ma, Diêu Tuyết thân là Giác Tỉnh giả cấp hai vẫn cần phải cố gắng, nếu như Diêu Tuyết có thể trở thành Giác Tỉnh giả cấp ba hoặc cấp bốn, có sự phụ ma của nàng, đường đao nhất định có thể phát triển thành thần khí.

Một lát sau.

Con dị thú thức tỉnh cấp năm kia cuối cùng cũng là loại hiếm gặp.

Tường rào Miếu Loan cần máu mới.

"Ngô Đình, sao ngươi lại đến đây?" Lâm Phàm thấy là Ngô Đình thì rất kinh ngạc, tiểu tử này thật sự rất thích chạy đến chỗ hắn, hắn sao có thể không nhìn ra được tiểu tâm tư của Ngô Đình chứ, chính là muốn Lương Hồng dẫn theo đội ngũ gia nhập tường rào Miếu Loan.

Lâm Phàm vô cùng khó hiểu, hắn biết Dương Phi, là tam đội trưởng của đội bạo Long, Lê Bạch cảm thấy đối phương có ơn với mình, cho nên thả người đi, loại hành vi này hắn không đồng ý lắm, nên đánh chết tại chỗ mới đúng.

"Lâm ca..."

Đi đến tường ngoài.

Ngay khi hắn rời khỏi chỗ ở của Diêu Tuyết.

Ngô Đình có chút hoang mang.

"Hả?"

"Lái xe quá chậm, ta trực tiếp chạy đến đó." Lâm Phàm nói.

Có giọng nói gấp gáp vang lên."

Nhưng mà đây là lựa chọn của Lê Bạch, hắn không thể quyết định thay được.

Ngô Đình nhanh chóng nói rõ ràng mọi chuyện ra.

Trong lòng Lâm Phàm kinh ngạc, thân cao gần 20 mét, hai đầu, miêu tả này không phải giống với quái vật nào đó xuất hiện mà hắn từng nghe nói đến sao, giống nhau như đúc.

Đối với loại ý nghĩ này, hắn đương nhiên tán thành cả hai tay.

"Tình hình thế nào?"

"Lâm ca, xảy ra chuyện rồi, nhanh đi với ta đến đó, Dương Phi biến thành quái vật đến, Lê Bạch và Hồng tỷ đang chiến đấu với Dương Phi, đi trễ thì xem như xong đời rồi." Ngô Đình nắm lấy tay Lâm Phàm, kéo ra ngoài.

Bây giờ Giác Tỉnh giả trong tường rào mới hơn mười người, thật sự quá ít, muốn hắn nói, ít nhất phải mấy trăm hoặc hơn ngàn người, tốt nhất là tất cả mọi người đều là Giác Tỉnh giả, giúp tường rào Miếu Loan nho nhỏ trở thành thánh địa trong suy nghĩ của đám người sống sót trong tận thế, gánh vác trách nhiệm tiêu diệt dị thú.

Lái xe là nhanh nhất, bây giờ không có máy bay, còn có phương tiện giao thông nào mà nhanh hơn ô tô chứ.

Lâm Phàm không giải thích, hai chân hơi khụy xuống, lực lượng ngưng tụ ở chân, nếu như vén ống quần lên có thể nhìn thấy chân của hắn đang phình lên, phịch một tiếng, một luồng lực lượng cực mạnh từ chân bộc phát ra.

Đột ngột từ mặt đất nhảy lên, chỉ trong nháy mắt đã biến mất.

Luồng sóng kích hình thành nên khiến Ngô Đình phải lui về sau một bước, giơ tay bắt chéo chắn ở trước người.

"Cái này..."

Ngô Đình há hốc mồm kinh ngạc, lực lượng thật mạnh, tốc độ cũng quá nhanh rồi.

Thuộc tính ba chiều của Lâm Phàm quá cân đối, toàn phương diện đều tăng lên, là chiến sĩ sáu cạnh hoàn mỹ, cộng thêm lực khí huyết tăng cường, thực lực của hắn có thể đột nhiên tăng mạnh, đạt đến tình trạng cực cao.

Tốc độ dốc toàn lực bộc phát ra, chỉ có thể nói là vô cùng kinh khủng, khó có thể tưởng tượng được.

Đằng xa.

Lâm Phàm nhanh chóng rơi xuống, trong lúc rơi xuống đất, hai chân lấy đà, chạy nhanh, tốc độ cực nhanh, cảnh sắc hai bên đường nhanh chóng lùi về sau, chạy rồi chạy, tụ lực nhảy lên, như hỏa tiễn đột ngột từ mặt đất phóng lên, bay về phương xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận