Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 149 - Ấm ức, không cam lòng, khó chịu, hỏng bét, bất đắc dĩ. (2)

"Phó đội trưởng: Chu Thế Thừa."

"Thành viên: Diêu Tuyết, Lục Sơn, Lục Dĩnh, ..."

Tất cả mọi người đều xem rất cẩn thận, những cái tên ở trên này đối với bọn họ mà nói, bọn họ đều biết, đó đều là Giác Tỉnh giả và Liệp Sát giả trong tường rào.

Đột nhiên.

Có người hô lên.

Bởi vì bọn hắn đọc được cái tên khiến bọn hắn khiếp sợ.

"Vương Đại Bảo."

"Vương Đại Bảo là ai?"

"Đại Bảo, Đại Bảo, ngươi mau đến đây."

Loảng xoảng!

Ở đằng xa, Vương Đại Bảo cũng giống như thường ngày chuẩn bị ra tường ngoài làm việc, đột nhiên, hắn ta phát hiện ở đằng trước có rất nhiều người đang vây tụ tại một chỗ, trong lòng tò mò, không biết là có chuyện gì.

Đối phương chỉ lên bố cáo, kích động nói,"Ngươi nhìn đây này, tên của ngươi ở trên đó, sau này ngươi chính là một thành viên trong đội hộ vệ của tường rào Miếu Loan đó."

"Ngươi đang nằm ơ à."

Miệng há hốc, cả người giống như ngây ngốc.

"Hình như Vương Đại Bảo cũng là người bình thường giống như chúng ta, cho đến nay vẫn luôn ở tường ngoài rửa xe cho người khác."

Chậu rửa mặt Vương Đại Bảo đang cầm rơi xuống đất.

"Cái gì mà nằm mơ, những cái tên khác trong danh sách này ta đều biết, bọn hắn cũng là người bình thường."

"Móa, người bình thường chúng ta cũng có thể trở thành thành viên của đội hộ vệ sao, đây không phải là chỉ cần có thể gia nhập đội hộ vệ, chúng ta cũng có thể được tường rào bồi dưỡng, từ đó trở thành Giác Tỉnh giả và Liệp Sát giả sao?"

"Có chuyện gì thế?" Vương Đại Bảo đi tới.

Vương Đại Bảo không dám tin.

Có người thấy Vương Đại Bảo, vội vàng vẫy tay.

Mặc dù Lâm ca vẫn luôn xem trọng hắn ta, còn vỗ bả vai hắn ta nói với hắn ta, làm rất tốt, ta vô cùng xem trọng ngươi, nhưng giờ phút này, thấy tên của hắn ta xuất hiện trên bố cáo, hắn ta chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, hạnh phúc đến quá đột ngột.

Ánh mắt kính ngạc nhìn chằm chằm bố cáo, đằng sau danh sách, thấy được tên của mình.

"Tên của ta..."

Vương Đại Bảo kích động nói,"Ta có tài đức gì, thế mà có thể gia nhập đội hộ vệ, ta chỉ là người bình thường mà thôi, ta cũng không biết vì sao có thể gia nhập được."

"Cảm ơn."

Ở đằng xa, vẻ mặt Lâm Phàm tươi cười, hắn muốn chính là loại hiệu quả này, ý tứ rất rõ ràng, chính là để cho tất cả mọi người hiểu rõ, mặc dù các ngươi là người bình thường, nhưng chỉ cần làm tốt, được coi trọng, là có thể gia nhập đội hộ vệ, từ đó được bồi dưỡng.

Giờ phút này hắn ta thật sự khó có thể khống chế được niềm vui sướng sâu trong lòng mình.

"Lâm ca."

Vương Đại Bảo cười, cười ngây ngốc, hai tay không biết phải làm thế nào, đỡ trán, sờ mặt, nắm tóc.

Lâm Phàm dõng dạc nói.

"Đúng vậy, ngươi được chọn, không cần nghi ngờ bản thân, ngươi không tệ, hành động của ngươi ta đều nhìn thấy cả, ngươi là người nhiệt tình, cho nên ta cho ngươi gia nhập đội hộ vệ, tăng thực lực của mình, vì tương lai có thể cống hiến một phần lực lượng cho tường rào."

Vương Đại Bảo kích động hô lên,"Lâm ca, ta thật sự được chọn sao."

"Chúc mừng." Có người vỗ vai Vương Đại Bảo.

Hắn đi về phía bên đó.

"Đại Bảo."

Mọi người thấy người đến, cả đám đều kích động chào hỏi, sau khi Lâm Phàm thượng vị, đưa ra một loạt cải cách, địa vị của hắn trong lòng mọi người liên tục tăng vọt.

"Thật khiến người khác hâm mộ, nhưng mà ta cảm thấy tương lai ta cũng có thể trở thành thành viên của đội hộ vệ." Có người chúng mừng, đồng thời cũng thầm ủng hộ chính mình.

Chỉ có ba người bình thường là hắn ta, Hoàng Hải và Vương Tuyền.

Giác Tỉnh giả và Liệp Sát giả.

Nhìn thành viên của đội hộ vệ mà xem là ai chứ?

Được Lâm Phàm chính miệng thừa nhận, Vương Đại Bảo kích động đến mắt cũng đỏ bừng.

Kẻ sĩ chết vì tri kỷ.

Bây giờ hắn ta tình nguyện vì Lâm Phàm xông pha khói lửa, cho dù hy sinh tính mạng của mình cũng không tiếc.

"Ừm, Lâm ca, ta nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngươi với ta." Vương Đại Bảo lau đi nước mắt nơi khóe mắt, giọng điệu kiên định nói.

Lâm Phàm vỗ vỗ vai hắn ta, gật đầu, sau đó nhìn về phía người sống sót vây xem.

"Các vị, các ngươi cũng phải cố gắng lên, bây giờ tường rào chúng ta đã không còn là tường rào lúc trước nữa, mà tràn đầy hy vọng, tràn đầy tương lai, chỉ cần các ngươi cố gắng làm, tận tâm tận lực phát triển tường rào, có cống hiến, vậy thì đội hộ vệ sẽ có một chỗ cắm dùi cho các ngươi, các ngươi có lòng tin này hay không."

Lâm Phàm lại vẽ bánh nướng cho bọn hắn một lần nữa.

Thật ra đây cũng không phải là bánh nướng.

Mà là lời nói thật lòng.

Thật sự có đồ cho bọn hắn.

"Có."

Đám người tràn ngập lòng tin hô to.

Vẻ mặt kích động vô cùng.

Lâm Phàm vô cùng hài lòng gật đầu, sau đó nói đơn giản vài câu, đã tạm biệt bọn hắn, sau khi Lâm Phàm rời đi, ý chí chiến đấu bọn hắn sục sôi, tràn ngập nhiệt tình, chính là hy vọng có thể được tuyển chọn.

Trên phương diện võ học Lâm Phàm không có bất cứ tạo nghệ nào cả.

Chạng vạng tối.

Trong nhà.

"Thiết Bố Sam viên mãn, thể chất lại tăng lên một chút."

Trải qua những ngày qua cố gắng.

Hắn cuối cùng cũng nâng lên max cấp, nói thật, hắn đột nhiên phát hiện, tốc độ tu luyện của bản thân mình rất nhanh, mấy ngày ngắn ngủi, đã đạt đến max cấp.

Đây là hack ra sức, hay là thiên phú của mình không tệ nhỉ?

Quản nó làm gì.

Ngồi xếp bằng, nhắm mắt, không còn tạp niệm, ngưng tụ tinh khí thần, cảm nhận luồng khí thần bí trong cơ thể, sau khi Thiết Bố Sam lên max cấp, đã dần trở nên lớn mạnh kia.

"Cái Khí này so với khi Thiết Đầu Công và Long Trảo Thủ max cấp ngưng tụ ra còn khổng lồ hơn."

Vì ngày nào đó trong danh sách sẽ xuất hiện tên của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận