Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 442 - Thứ còn đáng sợ hơn cả quản lý Lâm. (2)

Lâm Phàm ghi nhớ tổ chức này trong lòng,"Vậy tổ chức bên trong Tô thành kia cũng có liên quan đến tổ chức Trùng Sinh sao?"

"Chắc là có, thậm chí có thể nói chắc chắn bất kỳ một tổ chức nào lấy dị thú làm thí nghiệm, đều có dây mơ rễ má với tổ chức Trùng Sinh."

Tiến sĩ Aiwa đã bỏ đi chuyện giấu giếm, nói hết những gì mình biết ra.

Việc này liên quan đến tổ chức càng lớn hơn, hơn nữa tổ chức này còn có liên quan đến tường rào Thủ Đô.

Đối với chuyện này, Lâm Phàm tạm thời không muốn hỏi nhiều.

Không còn tiếp tục trò chuyện về vấn đề này nữa, Lâm Phàm vỗ nhẹ vai tiến sĩ Aiwa,"Chế thuốc, ta thấy ngươi rất có kinh nghiệm trong chuyện điều chế thuốc men, không bằng sau này ngươi đi theo phương hướng này đi, có lẽ trong tận thế, còn có thể để lại thành tựu một đời của người chế thuốc."

Tiên sĩ Aiwa:...

Ta chỉ làm thí nghiệm.

Quý Xương Bảo a một tiếng, kinh ngạc nhìn Lâm Phàm,"Lâm, quản lý Lâm, huyết tinh cấp ba của tường rào Hoài Phổ chúng ta có, nhưng huyết tinh cấp bốn thì rất ít."

Nhưng vào lúc này, hắn ta còn có thể nói không sao?

"Rất tốt, ta rất có lòng tin với ngươi." Lâm Phàm hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về Quý Xương Bảo bên cạnh,"Quản lý Quý, ta muốn mượn của ngươi một ít huyết tinh cấp ba, cấp bốn, được chứ?"

Quý Xương Bảo sao có thể không rõ, nghe thì có vẻ là mượn huyết tinh, nhưng thật ra là lấy, một đi không trở lại.

Lão ca, ngươi nói chuyện đi chứ, thời đại thay đổi, từ nay về sau, tường rào Hoài Phổ chúng ta phải hoàn toàn chấm dứt hạng mục nghiên cứu dị thú này thôi.

Rời khỏi phòng, đi ra bên ngoài.

Thấy tiến sĩ Aiwa không nói gì, Quý Xương Bảo ở bên cạnh vội vàng nói,"Quản lý Lâm cứ yên tâm, tiến sĩ Aiwa chính là người lành nghề trong phương diện chế tạo thuốc, tuyệt đối có thể tạo ra được thuốc tốt hơn."

Nhất định là không thể.

"Vậy để ta thử một chút." Tiến sĩ Aiwa nói.

Đồng thời còn đụng vào tiến sĩ Aiwa bên cạnh.

"Không sao cả, không chê ít, có là được." Lâm Phàm nói.

Nghe thấy lời này, Vương Diệu cảm động đến rơi nước mắt, mặt mũi tràn đầy kích động, sắp khóc.

"A?"

Rất nhanh.

Lâm Phàm phải nhanh chóng tăng thực lực của mọi người lên, hắn có trực giác, thời cơ đám người tăng thực lực lên đang đến rất gần, dù sao thì trong khoảng thời gian này, hắn chưa bao giờ giảm bớt nhu cầu huyết tinh của bọn hắn, vẫn luôn là có bao nhiêu cho bấy nhiêu, liều mạng dùng huyết tinh.

Đám người sống sót đi theo Trần Hổ kia, bị đánh nằm trên mặt đất kêu thảm, trái lại Vương Diệu quỳ rất thành thật, đến nói với đối phương, dẫn ngươi về tường rào Miếu Loan.

Giọng điệu rất bình tĩnh, vẻ mặt rất lạnh nhạt.

Ngô Đình gật đầu tỏ ý đã rõ.

Bọn hắn nhìn máy bay trực thăng đã bay xa, mãi đến khi biến mất khỏi tầm mắt.

Vận chuyển rương lên máy bay trực thăng.

Nếu như đối phương không biết bọn hắn đang làm nghiên cứu dị thú, lén lút tiến hành thì còn được, mấu chốt là đối phương đã biết.

Quý Xương Bảo đã cho người xách rương ra ngoài, bên trong đnựg huyết tinh, nhưng mà số lượng huyết tinh cũng không nhiều, Lâm Phàm chỉ cần cấp ba và cấp bốn, thấp hơn cấp ba thì không bỏ vào.

Nội dung của bản bút ký kia chỉ sợ đến đây là kết thúc.

Trong lòng tiến sĩ Aiwa thở dài, rất đau buồn.

Giấu cũng không thể giấu được.

"Đi thôi." Lâm Phàm nói với Ngô Đình.

Quý Xương Bảo than nhẹ một tiếng, nhìn về phía tiến sĩ Aiwa bên cạnh."Thật sự dừng sao."

"Dừng."

"Vậy là tốt rồi, ta cảm thấy nghiên cứu thuốc cũng là lựa chọn không tệ." Quý Xương Bảo thật sự e ngại Lâm Phàm, cho dù nghiên cứu dị thú có sức hấp dẫn rất lớn, nhưng hắn ta cũng không muốn chạm đến.

KHi cánh quạt chuyển động, Lâm Phàm nhìn về phía Quý Xương Bảo và tiến sĩ Aiwa, chậm rãi nói,"Nhớ kỹ lời ta nói, cơ hội chỉ có một lần, đừng có bất cứ ý nghĩ dư thừa nào, nếu như ta biết, hậu quả là gì, ngươi cũng biết đó."

Máy bay trực thăng cất cánh, lung la lung lay bay về phía xa.

Quý Xương Bảo và tiến sĩ Aiwa cảm nhận được trong giọng nói bình tĩnh kia, ẩn chứa ý nghĩa, đây là cơ hội cuối cùng, đều gật đầu với Lâm Phàm, như đang nói, chúng ta đã hiểu.

Nghe giống như chỉ đang nói một chuyện rất bình thường.

Hắn ta thích ghi lại kết quả nghiên cứu vào trong nhật kỳ, để ngày sau thưởng thức.

Nhưng bây giờ xem ra, sau này chỉ sợ không dùng được nữa.

Sau đó, Quý Xương Bảo nhìn về đám người bị đánh tơi bời, sưng mặt sưng mũi kia, trầm tư, suy nghĩ, nên xử lý bọn hắn như thế nào?

Hợp nhất?

Suy nghĩ kỹ một chút, lựa chọn cũng không tệ, nhưng đám gia hỏa này đến từ tường rào Ma Đô, tâm tư rất phức tạp, liếc mắt nhìn tiến sĩ Aiwa, nửa bên mặt hơi sưng, rõ ràng đã bị ai đó đánh.

Giữ gia hỏa đã ra tay ở lại nơi này, không quan tâm có thể trở thành người mình hay không, nhưng tiến sĩ Aiwa nhất định sẽ cảm thấy không được tự nhiên.

Đã như vậy...

Đều giết hết, chôn đi.

Sau khi loại ý nghĩ này xuất hiện, lập tức không dừng lại được nữa.

Sát tâm khẽ động, ai cũng không ngăn được.

Trong máy bay.

Thỉnh thoảng Ngô Đình lại nhìn Vương Diệu đang tươi cười.

Lại là một con cừu non trong tận thế thần phục vì Lâm ca, hắn ta cảm thấy mị lực của Lâm ca quá lớn, bất cứ người nào cũng không thể nào chống đỡ được loại mị lực này, nhưng mà cũng không thể không nói đối phương là người lanh lẹ, ánh mắt không tệ, có thể trong biển người mênh mông, nhìn ra được mị lực không thể chống đỡ nổi của Lâm ca.

Ngô Đình không nói gì, không quấy rầy không khí lúc này.

Cứ để đối phương yên lặng thưởng thức nửa bên mặt của Lâm ca ta đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận