Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 376 - Cách phòng thủ tốt nhất chính là tiến công. (4)

"Lạc Thải Điệp sắp xếp cho ta vào đội ngũ thu hút dị thú, ta chỉ có thể là người thu hút dị thú thôi sao?"

Lâm Phàm tự hỏi lòng.

Ngẫm lại cảm thấy nhiệm vụ thu hút dị thú này thật sự cấp quá thấp.

Hắn cảm thấy chuyện mình nên làm, phải là hóa thân thành Thần lửa, gây ra đả kích hàng loạt cho các dị thú, mục đích khi cố gắng tăng thực lực lên, ngoài trự có thể bảo vệ an toàn bản thân, đồng thời còn muốn để cho người sống nhìn thấy, tận thế không phải là không có hy vọng, nhân loại chúng ta vẫn có cường giả của chính mình.

Ngày tiếp theo.

Hành động bắt đầu.

Các thành viên đội thu hút dị thú đã bắt đầu tập hợp, máy bay vận tải đã sớm chờ, rất nhiều người thân đều đến tiễn đưa, đối với cái này, biểu hiện của mọi người đều là bịn rịn lưu luyến.

"Quản lý Lâm, trên đường cẩn thận." Lạc Thải Điệp nói.

Dù sao bọn hắn đều nhìn thấy Lâm Phàm nói chuyện với Lạc Thải Điệp, Lạc Thải Điệp là người của thủ trưởng, thuộc tầng quản lý của tường rào Kim Lăng.

Xoát!

Vừa lên máy bay vận tải.

Xoát!

Lạc Thải Điệp nghe không hiểu, cái gì mà gọi là ta sẽ trông chừng bọn hắn, cái này khiến nàng có chút mơ hồ.

Chúng ta sẽ không có việc gì?

"Yên tâm đi, ta sẽ trông chừng bọn hắn, đảm bảo sự an toàn của bọn hắn..." Lâm Phàm vừa cười vừa nói.

Đám người khiếp sợ nhìn Lâm Phàm.

Lâm Phàm mỉm cười, không nhiều lời, quay người leo lên máy bay vận tải, nơi đó đã có rất nhiều người đang đợi.

"A?"

"Lạc tiểu thư mời ta đến đây trợ trận cho các ngươi, yên tâm đi, có ta ở đây, các ngươi sẽ không sao." Lâm Phàm tự tin mở miệng nói.

"Xin hỏi ngài là..." Có người không nhịn được cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Hắn đã nghênh đón ánh mắt của mọi gnười.

Lâm Phàm nói,"Người quản lý Lâm Phàm của tường rào Miếu Loan, các ngươi đã từng nghe qua tên của ta chưa?"

Trợ trận?

Bọn hắn gia nhập đội thu hút dị thú, đã chuẩn bị tốt sẽ hy sinh bất cứ lúc nào.

Vị trí trên máy bay vận tải có hạn đều đã bị người ngồi.

Lâm Phàm nhìn một vòng, rất hài lòng gật đầu,"Xem ra các ngươi đã biết ta là ai, vậy thì tốt rồi, tin tưởng ta là được, các vị có thể không màng sinh tử, tham gia đội thu hút dị thú, trong lòng Lâm Phàm ta, các ngươi chính là dũng sĩ, mà con người ta không thể chấp nhận nhất, chính là dũng sĩ chết trong tay dị thú."

Lúc này, có người nhỏ giọng hỏi thăm người bên cạnh, hắn là ai, sao chưa từng nghe qua, không phải tường rào Miếu Loan là tường rào rất nhỏ sao?

Có người khó hiểu.

Bla bla... Sau đó thì kể lại chuyện xưa.

Sau khi hắn nói tên ra.

"Giữ chắc đồ, bay lên." Tin tức cất cánh vang lên.

Nhưng lúc này, âm thanh vang lên.

Người biết kể cho người không biết, có loại cảm giác thỏa mãn khi được giải thích cho người khác, mà không biết, người kia sau khi biết rồi, cũng hít vào một hơi, a, hóa ra là hắn à.

Có người dường như nhớ đến cái gì đó.

Nhưng có người biết chuyện nói cho đối phương biết.

Khoảng thời gian trước ngươi có biết cuộc chiến tranh đoạt mảnh vỡ không.

Hắn chính là Lâm Phàm, người lấy được mảnh vỡ.

Nói xong, hắn bắt đầu tìm kiếm chỗ ngồi.

Lâm Phàm đến trước mặt đối phương, gật đầu,"Cảm ơn. '

"Quản lý Lâm, ngài ngỗi chỗ ta này." Một người trẻ tuổi đứng dậy nhường chỗ.

Tìm một vòng không được.

Đám người hít sâu, biết lần hành động này bắt đầu, muốn nói không căng thẳng là giả, ai cũng biết cơ hội sống cũng chỉ có một lần, một khi không còn, vậy thì thật sự không còn nữa, nhưng bọn hắn cũng biết, có chuyện nhất định phải làm, không làm thì sẽ không có người làm.

Bọn hắn muốn làm người trong tận thế.

Không muốn làm quỷ trong tận thế.

Tường rào Kim Lăng cho bọn hắn cuộc sống an ổn, để bọn hắn có cơ hội thành gia lập nghiệp, bọn hắn không phải là vì chính mình, mà là vì đời sau của mình, vì người nhà của mình.

Lạc Thải Điệp nhìn máy bay vận tải đã bay xa.

Nàng không biết tình hình như thế nào.

Nhưng hành động lần này nhất định phải thành công.

Máy bay vận tải rời đi không bao lâu, hai mươi thành viên của đội cảm tử xuất hiện, bọn hắn dùng máy bay trực thăng, khi thành viên của đội thu hút dị thú lôi kéo dị thú rời đi thành công, chính là lúc bọn hắn xâm nhập vào bên trong săn giết dị thú bên cạnh dị thú có trí tuệ, cho dù giết không được, cũng phải lôi kéo nhiễu loạn, để người của tổ hành động có cơ hội tiến vào trong. ...

Xích Sơn.

Máy bay vận tải xuất hiện ở phía trên, dị thú có trí tuệ dường như đã biết, các dị thú bên trong Xích Sơn ngửa đầu lên trời gầm thét, âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng không dứt.

Một lượng lớn dị thú đuổi về phía máy bay vận tải.

"Dị thú phát hiện chúng ta."

"Bây giờ tìm một chỗ hạ xuống, chỉ là tình hình bây giờ muốn hạ xuống là một chuyện rất phiền phức."

"Bên kia, bên kia có một con đường khá bằng phẳng, chắc hẳn có thể hạ xuống đó.

Máy bay vận tải vòng quanh trên con đường kia, thật lâu còn chưa hạ xuống, các dị thú đã từ đằng xa lao đến.

Lâm Phàm đến đuôi máy bay, nhìn tình hình bên dưới,"Các ngươi chờ một lát, ta đi xuống thanh lý đám dị thú này, đến lúc đó các ngươi xuống là được."

Vừa dứt lời.

Hắn nhảy xuống, đám người trong máy bay kinh hãi biến sắc, độ cao này mà nhảy xuống thật sự không có chuyện gì sao?

Lâm Phàm cảm nhận sự thoải mái khi rơi xuống, hai chân hướng xuống, hai tay giao nhau, nhìn tình hình bên dưới.

"Ha ha..."

Nhìn xem dị thú đang chen chúc vọt đến, hắn không nhịn được cười trầm thấp.

"Chạy đi đầu thai cũng không nhanh như vậy đâu."

Ầm ầm!

Trực tiếp rơi xuống đất, vừa rơi xuống đất đã hình thành nên trùng kích, chỉ trong nháy mắt đè sập mặt đất, vết nứt như mạng nhện lít nha lít nhít không ngừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận