Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chương 410 - Ta làm anh hùng hình như không có vấn đề gì. (3)

Độc Giác Lang Cẩu lại liếm lông mấy lần, không có ý gì khác, chỉ là thử trước mùi vị thế nào một chút, sau đó lại đến trước mặt dị thú cao cấp khác, giống như lúc trước, liếm lông, nằm lộ cái bụng, lấy lòng bọn dị thú cao cấp này.

Nếu như Lâm Phàm nhìn thấy bộ dáng này của Độc Giác Lang Cẩu, tuyệt đối sẽ thở dài, cần gì chứ... Rõ ràng phú quý đầy trời bày ra trước mắt ngươi, ngươi lại cứ muốn dựa vào thực lực của mình mà đoạt được, thật là... Kính nể đến muốn khóc.

Rất nhanh, Độc Giác Lang Cẩu đã có thể lấy công phu liếm của mình thành công trà trộn vào trong đám dị thú, có con dị thú kia dẫn đầu, đi về nơi xa.

Nó không rõ con dị thú này ở đâu ra.

Rõ ràng không có dị thú khủng bố như vậy, nhưng vào ngày ấy, nó nhìn thấy dị thú đều đang phát cuồng gầm thét, sau đó thuận theo phương hướng tiến lên, cho dù là những dị thú bình thường trước kia khi gặp nó đều phải cúi đầu đều như vậy. ...

Thời gian rất nhanh.

Buổi chiều ngày thứ hai, Lâm Phàm lập tức lái xe rời khỏi tường rào Miếu Loan, hắn từ chỗ Tiểu Ái biết được ngày kia tường rào Kim Lăng mới có thể xáy ra chuyện, nhưng để đảm bảo không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hôm nay trực tiếp xuất phát, đảm bảo mình có đầy đủ thời gian.

Đừng đến lúc đó thời gian gấp rút, nửa đường lại xảy ra chuyện .

Còn về vì sao bọn hắn không dám đến gần, tự nhiên là bởi vì Lạt Điều.

Trên đường đi, khi màn đêm buông xuống, hắn đã đến tường rào Kim Lăng, bởi vì đã vào đêm, tuần tra viên trên tường thành rất căng thẳng, mãi đến khi hắn nói rõ có quen biết với Lạc Thải Điệp, sau đó chờ đợi đối phương hỏi thăm xác nhận, hắn mới được cho vào.

Lạt Điều nghe hiẻu lời Lâm Phàm nói, trong đôi mắt đậu xanh tản ra ánh sáng mong đợi.

Không có bất cứ dị thú nào có can đảm đến gần.

Lúc này một tay Lâm Phàm cầm lái, một tay sờ đầu Lạt Điều ở trong ngực.

Thấy quản lý Lâm nói chân thật như vậy, Lạc Thải Điệp hiểu ra nhất định là có chuyện quan trọng, không nói gì thêm, xoay người đi thông báo cho thủ trưởng, rất nhanh, thủ trưởng xuất hiện, vội vàng tiến lên bắt tay với Lâm Phàm.

Nếu thật sự là như vậy.

"Quản lý Lâm, sao nửa đêm ngươi lại đến đây?" Lạc Thải Điệp có chút mơ hồ, chúng ta mới gặp nhau hai ngày trước, bây giờ ngươi đã trực tiếp xuất hiện ở tường rào Kim Lăng, cái này khiến nàng cảm thấy rất khó hiểu.

"Lạt Điều, đừng nóng vội, ngày mai đưa ngươi đi ăn tiệc." Lâm Phàm vừa sờ vừa nói.

Thế thì hắn thật sự sẽ giận chết bản thân mình, biết rõ kết quả còn trì hoãn thời gian, đây không phải là tính toán trước, mà là ngu đần.

Tuy rằng Lạt Điều chỉ là một con rắn, nhưng uy thế tản ra đối với các dị thú xung quanh từ đầu đến cuối đều có áp lực rất lớn.

Thực lực rất mạnh.

Sau khi rời xa tường rào Miếu Loan, Lâm Phàm vẫn luôn quan sát động tĩnh của dị thú xung quanh, phát hiện dị thú vẫn bình thường, không có bất cứ điều gì bất thường.

Có ý tưởng, có tư tưởng, có người như vậy quản lý tường rào, cho dù là tường rào cỡ nhỏ, tương lai cũng sẽ trở thành nhân vật khó lường.

"Lạc tiểu thư, ta muốn gặp thủ trưởng các ngươi một chút, có chuyện quan trọng cần nói." Lâm Phàm nói.

Tuy rằng tường rào Miếu Loan chỉ là tường rào cỡ nhỏ, nhưng hắn ta chưa bao giờ khinh thường Lâm Phàm.

"A..."

Lâm Phàm không giấu giếm những chuyện này.

Đối với Hàn thủ trưởng mà nói, đây cũng không phải tin tức gì tốt, thậm chí đối với tường rào Kim Lăng mà nói, đây là tai nạn huỷ diệt.

Thủ trưởng trước mắt họ Hàn, trong thời kỳ hòa bình chính là người lãnh đạo quân đội, tuy rằng khi đó tuổi tác khá lớn, bản thân không có năng lực áp chế loạn thế, nhưng uy nghiêm vẫn còn, ngược lại có thể ổn định tường rào Kim Lăng, từ đó phát triển đến bây giờ.

Lâm Phàm nói,"Tường rào Kim Lăng là đã nhiều lần ngăn trở dị thú cho hậu phương chúng ta, ta không thể tin bất cứ ai bên ngoài, cho nên ta sẽ ở lại nơi này chống đỡ dị thú cùng các ngươi."

"Quản lý Lâm, Thải Điệp nói với ta ngươi có chuyện quan trọng?" Thủ trưởng dò hỏi.

Hoàn toàn không giống với đám mặt hàng yêu diễm ngoài kia.

Người trẻ tuổi này thật tốt.

Lời hắn nói khiến ấn tượng của Hàn thủ trưởng đối với Lâm Phàm tăng lên thẳng tắp.

"Đúng, theo ta được biết, con dị thú từ tường rào Ma Đô ra ngoài kia sẽ giết đến nơi này."

Lâm Phàm nói,"Ngày thứ hai sau khi Lạc tiểu thư rời đi, một người sống sót chạy nạn từ tường rào Ma Đô đi ngang qua chỗ chúng ta, từ chỗ hắn biết được dị thú huỷ diệt tường rào Ma Đô đi về phía bên này, ta cũng không biết khi nào sẽ đến, chỉ có thể vội vàng chạy đến đây, nhắc nhở các ngươi một tiếng, hy vọng có thể chuẩn bị sớm, đề phòng dị thú xuất hiện đánh không kịp trở tay."

"Tin tức thật sự quá quan trọng." Vẻ mặt của Hàn thủ trưởng vô cùng nghiêm túc.

Sau đó lập tức bảo Lạc Thải Điệp hành động, biết được tin tức này, khiến áp lực của bọn hắn rất lớn, càng không biết khi nào sẽ đến, nhưng bất kể như thế nào, cũng phải chuẩn bị kỹ càng.

Hắn cảm thấy mình đối phó với những dị thú kia không có gì khó khăn, nhưng vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn, nên nói vẫn phải nói, chuẩn bị sớm so với không chuẩn bị gì, chính là hai chuyện khác nhau, hoàn toàn không giống nhau.

Dị thú huỷ diệt tường rào Ma Đô muốn đến tường rào Kim Lăng.

Không có chỗ tốt nào cả.

Hàn thủ trưởng nghe thấy vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, hắn ta ngược lại không hề hoài nghi lời Lâm Phàm nói, dù sao đối phương cũng không cần thiết nói dối về chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận